Hương nhìn chồng bằng ánh mắt hình viên đạn.
– Mình có phải vợ chồng không, sao anh lại nói cảm ơn chứ.
– Anh yên tâm nhé, lúc nào em cũng ở bên anh…
Mặt Long như buồn hơn, anh cũng không biết nói gì bây giờ.
Hương ôm Long thật chặt, nàng cũng chẳng biết an ủi, đông viên chồng như nào nữa…
– Em… Nếu như em bỏ anh, thì em hãy báo trước cho anh 1 tiếng nhé. Anh… Anh…
Câu nói chưa kịp nói ra, Hương đã áp môi mình vào miệng chồng…
– Chồng đừng nghĩ nhiều như thế, hãy nghỉ ngơi lấy sức và tâm lý thật tốt để mai anh làm phẫu thuật…
Để cho chồng nằm trong phòng, Hương đi ra cuối hành lang, nàng chống tay vào lan can, mắt hướng về xa xăm nàng bật khóc…
Ông Đức, vừa về nhà tắm rửa xong, giờ tới trông Long, thấy con dâu khóc, nước mắt lưng tròng, ông lại gần, đặt 1 tay mình lên mu bàn tay Hương…
– Thôi mà con, cố gắng lên, bố lên bên vợ chồng 2 đứa mà… Nín đi con…
Hương lại như khóc to hơn…
Chẳng hiểu sao, ông Đức mạnh mẽ vậy, ông ôm lấy thân thể cho Hương…
– Hãy khóc cho thỏa mái đi con… Khóc đi rồi hãy nghĩ tới điều tốt đẹp…
– Bố buông con ra, bố đừng làm vậy…
– Hương đẩy ông ra, nhưng như người vô lực…
Rồi nàng để yên, cho ông ôm…
Giờ này nàng muốn 1 bờ vai để chia sẻ, để tâm sự…
Hương cũng ngừng khóc, hình như bàn tay Hương cũng muốn đưa lên ôm lấy cái eo bố chồng, nhưng Hương không làm được…
…
Tại phòng hội trường của bệnh viện Bạch Mai…
Hôm nay bệnh viện được đón 1 giáo sư, chuyên khoa ghép tạng của Mỹ sang Việt Nam, trước là để thăm bệnh viện, thứ nữa là nói về những thành tựu mới của ngành ghép tạng hiện nay trên thế giới…
Buổi làm việc rất thành công, mọi người đều vui vẻ, được gặp giáo sư Tom là 1 điều hạnh phúc trên đời làm y khoa…
Buổi làm việc kết thúc, mọi người đang đi khỏi hành lang để xuống tầng dưới thì có 1 vị bác sĩ, trưởng khoa Nam khoa của bệnh viện đi nhanh tới…
Thưa giáo sư, giáo sư có thể cho tôi 3 phút đồng hồ được không ạ.
Ông giáo sư và cả đoàn chợt đứng lại.
Ông bác sĩ, đưa ra 1 bệnh án, vị giáo sư nhìn chăm chú và nghe cô phiên dịch nói bên tai, mắt ông như bị cuốn hút…
Ông giáo sư, mỉm cười…
Hay quá… Vào phòng họp hội chẩn thôi…
Ông giáo sư đi trước, viện trưởng, viện phó, cùng các bác sĩ đi theo sau…
Phòng họp được ổn định.
Ông giáo sư, đề nghị viện trưởng nói về ca bệnh này…
Khi viện trưởng báo cáo về bệnh án và cách chữa trị xong…
Mặt ông giáo sư như ngưng đọng…
Tôi không muốn cắt bỏ bộ phận của ca này…
Ở viện nghiên cứu trên toàn thế giới đang nghiên cứu và đã thử nghiệm ghép tạng trên cơ thể người với bộ phận dương vật này.
Tuy chưa có dấu hiệu khả quan, nhưng đây là trường hợp tốt, chúng ta có thể thử và rút ra kinh nghiệm…
Cả hội trường yên lặng, chưa biết giải quyết vấn đề như nào thì 1 vị trưởng khoa nội lên tiếng…
Rất trùng hợp là bệnh viện ta đang có 1 trường hợp quốc tịch Mỹ, là giáo viên tiếng anh. Bị chết não, nhưng anh ấy và gia đình có nguyện vọng hiến tạng, giúp y khoa cứu sống nhiều người khác…
1 số bộ phận đã được lấy vào sáng nay, hay chúng ta thử cắt ghép dương vật của anh ta cho bệnh nhân này…
Ông giáo sư, mắt sáng lên…
– Được được, quá hay rồi… Các anh làm mọi thủ tục xét nghiệm, chuyển bị phòng mổ và trang thiết bị, tôi sẽ trực tiếp ghép ca này.
Tôi sẽ yêu cầu sự trợ giúp của hội đồng y khoa ghép tạng quốc tế cùng hội chẩn ca này.
– Tôi mong ca ghép này được thực hiện càng nhanh càng tốt…
Vợ chồng Long khi nghe thấy tin anh được ghép dương vật, thì vui sướng vô cùng.
Đúng là ánh sáng cuối con đường dù không biết ca ghép có thành công hay không đi chăng nữa, thì có hy vọng là tốt rồi.
…
Ca ghép, diễn ra 20 tiếng đồng hồ rồi mà chưa có bác sĩ ra.
Ông Mạnh, Hương và bố của Hương nữa, đứng chờ ở ngoài mà lòng thật sự lo lắng…
Đột nhiên, phòng mổ tắt đèn, vị giáo sư bước ra…
– Chúc mừng gia đình, ca ghép thành công, chúc bệnh nhân sớm hồi phục…
Cả 3 người đều cúi chào, cảm ơn bác bác sĩ, y tá…
Long ra ngoài giường bệnh, cũng đã được 1 tuần rồi…
Anh thấy khỏe mạnh như thường, đầu óc chỗ tụ máu đã tan hết.
Giờ đường đi tiểu của anh được đưa ra ở sườn…
Hương gọt hoa quả cho chồng ăn, miệng cười tủm tỉm…
– Chồng gắng dưỡng bệnh, cho nhanh lành vết thương, còn về với cu Thóc ở nhà nữa đấy, nó nhớ bố nó lắm đấy…
Long nhìn vợ, rồi thơm lên má vợ…
– Ừ, chồng cũng nhớ con, nằm đây chục ngày rồi nhỉ, nhớ con quá… Thế con nó nhớ bố, không biết mẹ nó có nhớ bố nó không à…
Hương cười nhìn chồng…
– Không nhớ… Nhớ làm gì…
…
10 ngày sau, Long được xuất viện về nhà…
Vị trưởng khoa cứ dặn đi dặn lại, 2 vợ chồng phải ngủ riêng 2 tháng nữa.
Có nghĩa là phải 3 tháng sau khi ghép dương vật 2 vợ chồng mới được ngủ gần nhau, ông sợ ảnh hưởng tới tiến độ phục hồi trong những ống dẫn, cơ mạch bên trong dương vật.
Ông cũng dặn, phải tầm 6 tháng thì mới OK được, vợ chồng có thể quan hệ…
Thuốc thang đầy đủ, và không quên lời dặn của bác sĩ…
Tối nay, Hương làm chút đồ ăn, mời bố mẹ đẻ sang ăn cùng nữa, gọi là bữa liên hoan chồng được xuất viện, tai qua nạn khỏi…
Cơm nước xong, khi mọi người đã về hết.
Long mới bước vào nhà tắm đi tắm…
Cởi xong quần áo ra, Long mới để ý.
Cái bộ chim cò của mình khác xưa thật ấy…
Cái dương vật, chưa cương cứng đã trông đã to, có vẻ cũng dài, 2 hòn dái thì to như 2 quả trứng.
Lông ở dái bình thừa, không dậm dạp.
Long lấy tay lâng lâng 2 hòn dái, anh hài lòng…
Dái to thế này chắc đựng được nhiều tinh lắm đây. Hihi…
Lại cầm đến cái dương vật, thấy cũng thấy to rồi.
Long cảm thấy vô cùng sung sướng, bao cảm giác mong chờ, tới với Long…
Thông tin truyện | |
---|---|
Tên truyện | Gia đình hạnh phúc |
Tác giả | Longhuongthao |
Thể loại | Truyện sex dài tập |
Phân loại | Bố chồng nàng dâu, Con gái thủ dâm, Truyện bóp vú, Truyện liếm lồn, Truyện loạn luân, Truyện sex ngoại tình |
Ngày cập nhật | 28/08/2022 05:29 (GMT+7) |