Giang Nam cũng không khỏi hoa mắt thần diêu, mới vừa bưng chén rượu lên, đột nhiên để xuống, hướng trong hư không nhìn lại, chỉ thấy trong hư không đột nhiên một đạo ánh đèn dằng dặc sáng lên, đèn diễm nổ tung, một đóa Liên Hoa Bảo Tọa từ trong diễm đăng bay ra, Âu Tùy Tĩnh bước đi, cười nói:
– Giang giáo chủ ngươi ung dung tự tại, ngược lại gạt ta vài giọt nước mắt!
– Âu đạo hữu, mau mau mời ngồi.
Giang Nam đứng dậy đón chào, cười nói:
– Ta biết các ngươi sẽ tới, cho nên chuẩn bị rượu thịt bồi tội.
Âu Tùy Tĩnh mới vừa ngồi xuống, lại là một tiếng cười to truyền đến, hư không hóa thành nhiều loại Động Thiên hoa thắng gấm, Thiệu Thiên Nhai từ trong Động Thiên đi ra, hạ xuống đến bên cạnh hai người, cười nói:
– Giáo chủ, ta còn tưởng rằng ngươi thật đã chết rồi, bây giờ nhìn lại, miệng người trong Phật Môn không có một câu là thật!
– Thiện tai, thiện tai, lời này của Thiệu thí chủ tiểu tăng nghe không vui.
Hai hòa thượng dắt tay nhau đi tới, Diệu Đế tiểu hòa thượng mi thanh mục tú, môi hồng răng trắng, cười nói:
– Phật Môn chúng ta nói một là một hai là hai, tỷ như ta cho tới bây giờ liền không nói láo.
– Nói dối sẽ gặp sét đánh.
Bên cạnh Tam Khuyết hòa thượng hảo tâm nhắc nhở.
Diệu Đế tiểu hòa thượng vội vàng lui đầu, khiếp đảm nhìn bầu trời một chút. Giang Nam buồn cười, đột nhiên thấy phía sau Tam Khuyết Đạo Nhân nhiều ra một cụ Thần Thi, buồn bực nói:
– Tam Khuyết đạo hữu, ngươi đây là…
– Đừng nói nữa.
Tam Khuyết hòa thượng vẻ mặt đau khổ, than thở:
– Hàng năm đánh nhạn ngược lại bị tước mổ mắt bị mù, hơn nữa còn là mổ mù hai con.
Diệu Đế hòa thượng vội vàng giải thích:
– Tam Khuyết sư đệ đi bào mộ phần Phật Môn ta, không cẩn thận lại đụng phải cửu thế cường nhân của Phật Môn ta…
Trong lòng Giang Nam chợt hiểu ra, lộ ra thần sắc ta hiểu, sắc mặt Tam Khuyết hòa thượng lại càng đau khổ, nói nhỏ thời vận không tốt.
Đột nhiên, một tòa tinh môn xuất hiện, Hoa Trấn Nguyên từ trong tinh môn đi ra, Thần Quang trán phóng, hắn cùng với đám người Giang Nam cũng là một tiểu đoàn thể, sau cũng đem máu tươi hóa thân của mình đặt ở Xuất Vân thành bí cảnh, dễ dàng liên lạc. Nghe nói Giang Nam sống trở về, hắn cũng bỏ xuống tất cả chuyện tình lập tức chạy tới gặp gỡ.
– Giáo chủ, trong truyền thuyết ngươi đã “chết” rất nhiều lần, lần trước chín vị lão tổ phái các ngươi đi Tiểu Quang Minh Giới, liền có truyền thuyết ngươi chết ở Tiểu Quang Minh Giới, ai ngờ ngươi vừa nhảy đi ra ngoài. Bất quá ngươi đi chuyến này, thời gian không ngắn, sau Vọng Tiên Đài lần trước, chúng ta đã có năm sáu năm không có gặp mặt.
Hoa Trấn Nguyên cười nói.
Giang Nam gật đầu, từ Vọng Tiên Đài đi ra ngoài, hắn ý chí sa sút trở lại Huyền Minh Nguyên Giới, Thi Hiên Vi làm bạn hắn đi ra thung lũng nhân sinh, đó là một đoạn thời gian rất dài, thời gian lãng mạn.
Sau đó hắn đụng phải địa ngục đại cử xâm lấn Cửu U Minh Giới, sự kiện Cửu U Minh Giới bình thường, lại phụng mệnh đánh lén Tiểu Quang Minh Giới, sau đó hắn lại tốn hao hơn sáu tháng thời gian tham ngộ Đạo Kim Ngọc Bàn.
Càng về sau nữa, hắn bị cuốn vào Cổ Vương Thần Chủ đuổi giết, tiến vào La Thiên tuyệt cảnh, tiến vào Đế mộ, năm sáu năm thời gian liền ở trong lúc vô tình đi qua.
Mọi người ăn uống linh đình, cười vui không ngừng.
– Chư vị đạo hữu, tu vi của các ngươi làm sao trong lúc bất chợt tăng lên mạnh như vậy?
Giang Nam tinh tế đánh giá mấy người, thất thanh nói.
Hôm nay tu vi đám người Tam Khuyết Đạo Nhân Âu Tùy Tĩnh rõ ràng đã tăng lên tới Thiên Cung ngũ trọng, lục trọng, nhất là Hoa Trấn Nguyên, lại càng tiến bộ thần tốc, đã tăng lên tới Thiên Cung bát trọng cảnh giới, thật là kinh người!
Đám người Tam Khuyết, Diệu Đế liếc mắt nhìn nhau, trong mắt cùng lộ ra vẻ đắc ý, Hoa Trấn Nguyên lại càng vinh quang đầy mặt, cười nói:
– Trong sáu năm ngươi không có ở đây, đã xảy ra rất nhiều đại sự kinh người bị ngươi bỏ lỡ. Đại sự đầu tiên, chính là Trung Thiên thế giới lại có một tòa Đế mộ bị phát hiện, chính là Đế lăng một vị Tiên Thể Thần Đế duy nhất trong lịch sử của chư thiên vạn giới!
– Tiên Thể Thần Đế?
Giang Nam động dung, đè xuống chén rượu, thất thanh nói:
– Thật sự có Tiên Thể tu thành Thần Đế?
– Đích xác là Tiên Thể.
Âu Tùy Tĩnh nghiêm nghị nói:
– Lúc ấy ta theo Xuất Vân thành tiền bối đi tòa Đế mộ này, trong Đế lăng tiên khí rung chuyển, Tiên quang bốc hơi, rất là kinh người. Nghe nói Thần Đế này tôn hiệu Bỉ Ngạn, ý tứ cái tôn hiệu này chính là đạt tới Bỉ Ngạn, tu thành Tiên Nhân. Chỉ là thành tựu của hắn cũng không hết sức chói mắt, ở trong Thần Đế không quá xuất chúng.
Giang Nam khẽ cau mày, trầm ngâm nói:
– Đương kim chư thiên vạn giới, Thiên Đạo không đầy đủ, há có thể Chứng Đạo thành tiên? Coi như là Tiên Thể, chỉ sợ cũng khó có thể nhảy ra ngoài.
– Đây chính là Tiên Thể bi ai.
Diệu Đế tiểu hòa thượng gật đầu, thở dài nói:
– Coi như là Tiên Thể, Thiên Đạo không tròn cũng không cách nào nhảy đi ra ngoài, thành tựu cao nhất cũng bất quá là Chứng Đế, vô duyên tái tiến một bước.
Thiệu Thiên Nhai uống một chén rượu, không nhịn được nói:
– Lần này Bỉ Ngạn Đế lăng xuất thế, thành tựu cơ duyên không ít người, tuy nói ở trong Đế lăng cường giả chết thảm trọng, nhưng không ít người cũng nhận được chỗ tốt, lợi dụng tiên khí tăng lên tu vi, còn có người nhận được không ít pháp bảo kinh thiên động địa. Chẳng qua là trong tòa Đế mộ này cấm chế kinh người, có tất cả cửu khúc mười tám quan, một cửa ải so với một cửa ải khó có thể đột phá, cửa ải cuối cùng chính là Bỉ Ngạn Thần Đế Chứng Đế chi bảo trấn thủ.
Âu Tùy Tĩnh thở dài nói:
– Xuất Vân thành ta nội tình ra hết, cũng chỉ đi tới trước năm quan, Xuất Vân thành thậm chí vẫn lạc mấy Thần Ma, còn có hai vị Thiên Thần lão tổ cũng vẫn lạc. Có mấy Thần Tôn Cổ lão đến từ những Đại Thế Giới khác, cố gắng thu Chứng Đế chi bảo này, bất quá cũng thất bại. Mấy Thần Tôn nảy đã đả thông thứ mười bảy quan, thu hoạch tài phú kinh người chí cực!
– Bỉ Ngạn Thần Đế Chứng Đế chi bảo!
Trong mắt Giang Nam tinh quang lóe lên, sau một lúc lâu, từ từ phun ra một ngụm trọc khí, thầm nghĩ:
– Bỉ Ngạn Đế lăng mở ra, đích xác là một đại sự. Bất quá ta ở trong Vãng Sinh Đế lăng gặp gỡ, liền chưa chắc thua kém Bỉ Ngạn Đế lăng.
Bất quá trong lòng hắn vẫn còn có chút tiếc hận, hắn là Ngụy Tiên Thể, nếu có thể nghiên cứu Tiên Thể ảo diệu, đối với hắn vô cùng hữu ích, để cho nhục thể cùng tư chất của hắn càng thêm cường đại.
– Đại sự thứ hai theo lời của các ngươi là cái gì?
Giang Nam hỏi.
Diệu Đế tiểu hòa thượng cười nói:
– Đại sự thứ hai chính là một nhóm lớn cao thủ trẻ tuổi lần lượt đột phá, trở thành thiếu niên Thần Minh. Đám người Hoang Cảnh Thiếu Tôn, Hi Hoàng Thái Tử, Tử Ngọc Đạo Nhân, Mục Sơn Đạo Nhân, Tuyết Chủ Tiểu Nguyên Quân, Ngọc Chân Thượng Nhân, Tư Mã Đoan Minh, Vương Đạo Minh, cũng mượn cơ duyên Bỉ Ngạn Đế lăng đột phá, thành tựu Thần Ma.
Thông tin truyện | |
---|---|
Tên truyện | Giang Nam - Quyển 11 |
Tác giả | Chưa xác định |
Thể loại | Truyện nonSEX |
Phân loại | Truyện chưa được phân loại |
Ngày cập nhật | 11/01/2015 03:29 (GMT+7) |