Giang Nam - Quyển 12

Phần 76

Mỗi một đạo Sâm La Ấn rơi xuống, nhục thể của hắn liền rút nhỏ nhất phân!

– Để ngươi vượt qua! Để ngươi vượt qua! Để ngươi vượt qua…

Rầm rầm rầm thanh âm đánh ra không ngừng truyền đến, trong lúc mấy hơi thở, Giang Nam chụp tám trăm Sâm la ấn, đem Thần Tôn này đánh cho sinh sôi gục ở trên cầu, sau lưng huyết nhục mơ hồ, bị đánh nát nhừ.

Nhục thể của hắn đúng là mạnh đến nổi người phải sợ hãi, mặc dù bị Giang Nam đánh tám trăm ấn, như cũ chưa từng làm hỏng nhục thể của hắn, chẳng qua là bị đánh rút nhỏ gấp mấy trăm lần.

Hắn cũng không phải là cam tâm tình nguyện thu nhỏ thân thể lại, nhưng thân thể thu nhỏ lại, lực phòng ngự tăng cường, đây là vạn bất đắc dĩ, bảo vệ tánh mạng chi đạo.

– Phúc Vân Thần Tôn, hiện tại ngươi thừa nhận rồi chứ?

Giang Nam thu tay lại, thản nhiên nói.

– Ngươi!

Phúc Vân Thần Tôn lửa giận ngập trời, ngẩng đầu, tàn bạo hướng Giang Nam nhìn lại, đột nhiên thương thế ép không được, wow nhổ một ngụm máu.

Đường đường Thần Giới Thần Tôn, hùng bá nhất phương đầu sỏ, Thống soái Thần Giới trên dưới một trăm vạn Thần Ma bá chủ. Giờ phút này cư nhiên bị một Thiên Cung ngũ trọng tiểu bối đặt ở trên cầu ra sức đánh. Còn hỏi hắn có thừa nhận hay không. Đây quả thực là vô cùng nhục nhã, để cho hắn bi phẫn muốn chết!

Ở hắn xem ra, hắn cao cao tại thượng, mà Giang Nam nhân vật chưa thành tựu Thần Minh này, chính là con kiến hôi bé nhỏ không đáng kể, tiện tay là có thể bóp chết.

Hắn ở trên Bỉ Ngạn Thần Chu, gặp qua Giang Nam xuất thủ, đúng là kinh người, giết Hỏa Vân Chúc gia hơn hai mươi Thần Minh, cùng Chúc Dịch Băng đối chiến, không rơi vào thế hạ phong.

Nhưng mà khi đó thực lực của Giang Nam, còn không lọt vào mắt của hắn, nếu lấy thực lực của Giang Nam khi đó, cho dù Phúc Vân Thần Tôn đem tu vi áp chế ở Thần Minh cảnh giới, cũng có thể thắng được Giang Nam.

Hắn dù sao cũng là Thần Tôn, tư chất siêu quần bạt tụy, vượt qua cảnh giới của Giang Nam rất nhiều, hoàn toàn có thể áp chế được Giang Nam.

Không nghĩ tới hắn thật cùng Giang Nam giao thủ, bị bại nhanh như vậy. Thực lực hôm nay của Giang Nam, so sánh với lúc cùng Chúc Dịch Băng giao thủ cường đại gấp hai ba lần, pháp lực hùng hồn chí cực, vừa lên tới liền đem đè sập pháp lực của Phúc Vân Thần Tôn, trấn áp hắn!

Phúc Vân Thần Tôn không nghĩ tới chính là, khi đó Giang Nam là Thanh Hoa Thiên Cung viên mãn, một chân bước vào Tử Vi Thiên Cung cảnh giới, mà hiện tại, hắn dĩ nhiên đã là Tử Vi Thiên Cung viên mãn, tích lũy pháp lực vô cùng hùng hồn, nếu hắn rời phi kiều, lập tức là có thể thành tựu Huyền Thanh Thiên Cung, Âm Dương giao cảm, vượt qua suy yếu kỳ!

– Xem ra ngươi còn không thừa nhận!

Giang Nam một quyền lại một quyền nện xuống, nện đến phi kiều thần máu vẩy ra, nện đến tòa phi kiều này lay động không dứt, để cho Tố Thần Hầu cũng nhíu mày, có chút không đành lòng, ho khan một tiếng nói:

– Giáo chủ, Hoàn Bạch có thể làm người hòa giải hay không? Đem ân oán của các ngươi vạch trần, Phúc Vân Thần Tôn cũng không phải nhớ thù, mọi người ha ha cười một tiếng, coi như không đánh nhau thì không quen biết, các ngươi ý nghĩ như thế nào?

Giang Nam thu tay lại, đối với vị Tố Thần Hầu này cũng có mấy phần kiêng kỵ, cười nói:

– Nếu Thần Hầu mở miệng, bản thân ta rất thích ý biến chiến tranh thành tơ lụa.

Phúc Vân Thần Tôn giận dữ kêu lên:

– Tố Thần Hầu, không cần ngươi giả mù sa mưa làm người tốt, hôm nay ta bị vô cùng nhục nhã này, nhất định phải giết chết hắn, bầm thây vạn đoạn, mới có thể tiêu mối hận trong lòng!

Oanh!

Giang Nam một quyền đánh nằm úp sấp, lại là một quyền tiếp theo một quyền oanh, Phúc Vân Thần Tôn cũng kiên cường, bị đánh đến cốt đứt gân gãy, máu tươi vẩy ra cũng không có kêu đau một tiếng, ngược lại kêu lớn:

– Đáng đánh! Đáng đánh!

Tố Thần Hầu bất đắc dĩ nói:

– Hai vị, các ngươi đều thối lui một bước như thế nào? Huyền Thiên Giáo Chủ, ngươi cũng không cần đánh, ở phiến thế giới này ngươi cũng đánh không chết hắn. Phúc Vân Thần Tôn, ngươi cũng không nếu khích hắn, vạn nhất hắn đem ngươi đào thải ra khỏi cục, ngươi sẽ mất một đại cơ duyên. Ân oán của các ngươi, tạm thời để xuống, sau này nếu có cơ hội thanh toán cũng không muộn.

Phúc Vân Thần Tôn trầm mặc chốc lát, lại bị Giang Nam đánh hơn mười quyền, rốt cục không nhịn được, khẩu khí mềm nhũn ra, mồm miệng không rõ nói:

– Mặt mũi của Thần Hầu, ta nhất định phải cho.

Giang Nam dừng tay, Phúc Vân Thần Tôn đã bị hắn đánh cho chỉ còn lại có một thước cao, giống như trẻ nít nho nhỏ, sưng mặt sưng mũi, chật vật không chịu nổi.

Phúc Vân Thần Tôn tàn bạo trừng hắn một cái, lại thấy bàn tay to của Giang Nam bắt tới, nắm cổ áo hắn hướng đầu cầu đi tới, trong lòng không khỏi có chút bối rối, vội vàng cao giọng nói:

– Thần Hầu, tiểu tử này còn muốn động thủ…

– Câm miệng!

Giang Nam hung ác nói, Phúc Vân Thần Tôn có lòng cãi lại, nhưng mà nghĩ đến mình vừa mở miệng tất nhiên không duyên cớ bị đánh, vội vàng câm miệng, thầm nghĩ:

– Đợi ra khỏi thế giới cổ quái này, ta sẽ cùng ngươi thanh toán!

Giang Nam đi tới đầu cầu ngồi xuống, mình ngồi ở trung ương đầu cầu, đem Phúc Vân Thần Tôn phóng ở bên trái của mình, mà Tố Thần Hầu thì ngồi ở bên tay phải hắn.

Giang Nam hướng Tố Thần Hầu cười nói:

– Thần Hầu chê cười, cũng không phải là Giang mỗ tàn bạo, cố ý muốn đánh Thần Tôn, chẳng qua là thân thể Thần Tôn quá cường tráng, Giang mỗ sợ cho đầu cầu không ngồi được ba người, lúc này mới đánh nhỏ một chút.

Phúc Vân Thần Tôn tức chết đi được, tiểu tử này mới vừa rồi còn kêu muốn đem hắn đánh mềm nhũn, nhưng bây giờ nói mình có ý tốt, lo lắng đầu cầu ngồi không ra ba người, lúc này mới đánh nhỏ một chút.

– Pháp môn Bỉ Ngạn Thần Đế khai thiên tích địa, quả nhiên ảo diệu vô cùng!

Phúc Vân Thần Tôn nín một bụng khí, nhịn xuống lửa giận, ánh mắt rơi vào trên đài cao đối diện, ánh mắt nhất thời sáng, thầm nghĩ trong lòng:

– Hiện tại tiểu tử này mạnh mẽ, trước không đi chọc hắn, nếu ta lĩnh ngộ ra Bỉ Ngạn Thần Đế cường đại pháp môn, không cần đi tới ngoại giới, ở chỗ này là có thể đem khoản sổ sách kia hung hăng đòi lại, đánh cho hắn hoàn toàn thay đổi!

Ba người riêng phần mình nghiên cứu cảnh tượng khai thiên tích địa trên đài cao, các hữu đoạt được, chỉ cảm thấy thời gian ngắn ngủi, phân thân thiếu phương pháp, hận không thể ở chỗ này dừng lại mấy trăm năm thời gian từ từ nghiên cứu.

Qua nửa ngày, đột nhiên tiếng bước chân trầm trọng từ phía sau ba người truyền đến, một Thần Chủ tế lên một ngụm Ngũ Sắc Kim luyện chế pháp bảo, đẩy lấy Hỗn Độn Hồng Mông cất bước đi tới.

Ba người quay đầu lại nhìn thoáng qua, riêng phần mình quay đầu đi.

Thần Chủ kia đi tới bên đầu cầu, ánh mắt ở trên người Tố Thần Hầu, Phúc Vân Thần Tôn quét qua, cuối cùng rơi vào trên người Giang Nam, lạnh lùng nói:

– Huyền Thiên Giáo Chủ, ngươi là tự mình lăn xuống, hay là ta tự thân động thủ?

Giang Nam chân mày cũng không có hạ xuống, thản nhiên nói:

– Phúc Vân Thần Tôn, ngươi đi đi.

Danh sách các phần:
Phần 1
Phần 2
Phần 3
Phần 4
Phần 5
Phần 6
Phần 7
Phần 8
Phần 9
Phần 10
Phần 11
Phần 12
Phần 13
Phần 14
Phần 15
Phần 16
Phần 17
Phần 18
Phần 19
Phần 20
Phần 21
Phần 22
Phần 23
Phần 24
Phần 25
Phần 26
Phần 27
Phần 28
Phần 29
Phần 30
Phần 31
Phần 32
Phần 33
Phần 34
Phần 35
Phần 36
Phần 37
Phần 38
Phần 39
Phần 40
Phần 41
Phần 42
Phần 43
Phần 44
Phần 45
Phần 46
Phần 47
Phần 48
Phần 49
Phần 50
Phần 51
Phần 52
Phần 53
Phần 54
Phần 55
Phần 56
Phần 57
Phần 58
Phần 59
Phần 60
Phần 61
Phần 62
Phần 63
Phần 64
Phần 65
Phần 66
Phần 67
Phần 68
Phần 69
Phần 70
Phần 71
Phần 72
Phần 73
Phần 74
Phần 75
Phần 76
Phần 77
Phần 78
Phần 79
Phần 80
Phần 81
Phần 82
Phần 83
Phần 84
Phần 85
Phần 86
Phần 87
Phần 88
Phần 89
Phần 90
Phần 91
Phần 92
Phần 93
Phần 94
Phần 95
Phần 96
Phần 97
Phần 98
Phần 99
Phần 100
Thông tin truyện
Tên truyện Giang Nam - Quyển 12
Tác giả Chưa xác định
Thể loại Truyện nonSEX
Phân loại Truyện chưa được phân loại
Ngày cập nhật 12/01/2015 03:29 (GMT+7)

Một số truyện liên quan

Lục Thiếu Du – Quyển 43
Phần 76 Hậu Khánh Lâm nhìn qua Lục Thiếu Du, nói: Còn lần này, mục tiêu của bọn chúng là thánh vật Tử Lôi Huyền Đỉnh, trong Thánh Cảnh, cường giả Tuyên Cổ Điện không cách nào đi vào, hoàn toàn không thể dò xét bên trong. Chí Tôn Điện nhìn chằm chằm vào Tử Lôi Huyền Đỉnh. Ánh mắt Lục Thiếu Du âm tầm, hắn bắt buộc phải có Tử Lôi Huyền Đỉnh, Lục Thiếu Du có được một cái Tử Lôi Huyền Đỉnh, cho nên vô ý thức đã sớm xem Tử Lôi Huyền Đỉnh là vật của mình. Lúc này nghe có người nhìn chằm chằm vào Tử Lôi Huyền Đỉnh, đối với Lục Thiếu...
Phân loại: Truyện nonSEX Tuyển tập Lục Thiếu Du
Vĩnh Hằng – Quyển 4
Phần 76 “Nhất định là phải có khả năng đánh nhau, mới bảo vệ chúng ta an toàn được, nên đương nhiên tu vi phải tốt, quan trọng nhất, là phải có tiềm năng phát triển mạnh mẽ!” Thần Toán Tử nghiêm túc nói. Hứa Bảo Tài bên cạnh không ngừng gật đầu, Bạch Tiểu Thuần cũng gật gù. “Chúng ta không biết sẽ phải ở lại Tinh Không Đạo Cực Tông bao nhiêu năm, nên người này phải chọn thật kỹ, tốt nhất là người có thể đi theo chúng ta không lâu là có thể Kết Đan.” Thần Toán Tử tiếp tục. “Ngươi nói rất đúng!” Bạch Tiểu Thuần cười. “Thiếu tổ, ta có một đề nghị, ngươi...
Phân loại: Truyện nonSEX Tuyển tập Vĩnh Hằng
Lâm Vãn Vinh – Quyển 10
Phần 55 Hồ Bất Quy ngây ra chốc lát, rồi lập tức cười lớn: Diệu kệ! Quả nhiên là diệu kế, với nhan sắc và trí tuệ của Ngọc Già, ắt cũng phải là đại nhân vật có khả năng nghiêng trời lật biển trong người Hồ. Do Hách Lý Diệp ngàn dặm truyền tin, lại có kim đao dẫn dụ, Ngọc Già lấy thân hứa hẹn, không phải lo người Hồ không tin. Có thể được sự quan trọng của Ngọc Già, bọn Đột Quyết hung hãn này cho dù mất mạng, cũng sẽ tới cứu nàng ta. Tướng quân, thủ đoạn này của ngài thật tuyệt diệu. Hiện giờ chỉ xem rốt cuộc Ngọc Già có...
Phân loại: Truyện nonSEX Tuyển tập Lâm Vãn Vinh

Danh sách truyện sex được đọc nhiều nhất

TOP truyện sex ngắn hay nhất!

TOP tác giả tài năng