Trình độ phức tạp, đừng nói ba tháng, chỉ sợ là ba năm cũng chưa hẳn có thể lĩnh ngộ thấu triệt!
– Muốn trong ba tháng liền lĩnh ngộ ra Tiên Đạo cùng Hồng Mông Đại Đạo trong Tích Thủy Nhai khắc đá, căn bản không thể nào, Thiên Đao Đạo Nhân ngồi ở chỗ này hơn năm vạn tám nghìn năm chưa từng đứng dậy, chỉ sợ hắn đến nay cũng không có hoàn toàn lĩnh ngộ, nếu như hắn hoàn toàn lĩnh ngộ, còn ngồi ở chỗ nầy sao?
Ánh mắt của Giang Nam từ trong ký hiệu này thu hồi, cũng không có lập tức bắt đầu nghiên cứu những ký hiệu này, mỗi một mai ký hiệu ẩn chứa một loại Hồng Mông Đại Đạo cùng Tiên Đạo hỗn hợp đại thần thông, loại đại thần thông này rõ ràng muốn vượt xa hắn từ trước chứng kiến bất kỳ Thần Thông, tùy tiện nghiên cứu, chỉ ở chỗ này hoang phế thời gian.
Đám người Tố Thần Hầu chỉ chú ý một ký hiệu, chuyên tâm nghiên cứu một ký hiệu trong đó, lĩnh ngộ Thần Thông trong ký hiệu, đích xác là một cách, có thể học được loại Thần Thông đoạn ngắn này, sau đó cùng Thiên Đao Đạo Nhân giao thủ, nhất định cũng coi như có chút thủ đoạn, cũng không phải là hai mắt vẻ đen.
– Ta đối với Tiên Đạo nghiên cứu, khẳng định so ra kém những Thần Ma này, bọn họ lĩnh ngộ ra đạo tắc, có thể lĩnh ngộ Đại Đạo cao hơn, mà ta hiện tại chỉ luyện ra đạo văn. Bất quá, ta cũng có sở trường của ta, đó chính là Hồng Mông Đại Đạo! Ta đối với Hồng Mông Đại Đạo lĩnh ngộ vượt xa những Thần Ma này, chỉ sợ coi như là Thiên Đao Đạo Nhân chúng Tiên Thiên Thần Ma cũng không bằng ta, Hồng Mông Đại Đạo chính là điểm vào để ta lĩnh ngộ những ký hiệu này!
Giang Nam nghĩ tới đây, không có trực tiếp dùng mắt thường đi xem, mà là nhắm hai tròng mắt lại, trong cơ thể Hỗn Độn phù văn chấn động, Hỗn Độn Nguyên Anh hai tay liên tục biến hóa, một mai Hỗn Độn ký hiệu ở quanh thân hắn hóa thành một đạo nước lũ.
Mà vào lúc này, phía sau Giang Nam dâng lên một bụi trúc tía, trúc tía nở hoa, một Hỗn Độn Động Thiên rộng lớn ba nghìn dặm từ từ mở ra, trúc tía chập chờn, Hồng Mông Đại Đạo lưu chuyển, để cho Giang Nam giống như một Tiên Thiên Thần Ma ngồi ở trong Hỗn Độn Hồng Mông!
Từ ý nào đó mà nói, hắn hôm nay so sánh với Thiên Đao Đạo Nhân, Càn Khôn Đạo Nhân hai vị thủ quan này càng đến gần Tiên Thiên Thần Ma, trong cơ thể hắn có Hồng Mông Tử Khí lưu chuyển, Hồng Mông Đại Đạo đã ở trong huyết mạch của hắn chảy động, nhục thể của hắn là ngụy Hồng Mông Chi Thể, thần hồn của hắn là Hỗn Độn Nguyên Anh, Động Thiên là Hỗn Độn Động Thiên!
Mà Thiên Đao Đạo Nhân Càn Khôn Đạo Nhân là Bỉ Ngạn Thần Đế lấy đại pháp lực tạo hóa, từ trong Hỗn Độn Hồng Mông tạo hóa ra sinh linh, trong cơ thể của bọn hắn không có Hỗn Độn ký hiệu truyền thừa, thần hồn của bọn hắn cũng không phải là Hỗn Độn thần hồn.
Qua một lúc lâu, Giang Nam từ từ mở mắt, hướng trên vách đá dựng đứng nhìn lại, quanh thân hắn Hồng Mông Đại Đạo lưu động, trong mắt tử quang tràn ra, ánh mắt rơi ở trên Thiên Long Bát Âm ký hiệu trong đó, nhất thời để cho hắn nhìn ra rất nhiều nơi huyền diệu!
– Thì ra là như vậy, trong Tiên Đạo ký hiệu này tích chứa Hồng Mông Đại Đạo, hẳn là tìm hiểu một đầu Hỗn Độn Thiên Long sống ở trong Hỗn Độn Hồng Mông mà diễn biến ra đại thần thông!
Giang Nam đưa mắt nhìn, bỏ qua Tiên Đạo xây dựng Hỗn Độn Thiên Long, chỉ đi nhìn Hồng Mông Đại Đạo xây dựng thân thể Hỗn Độn Thiên Long, nhận được đại khung xương kia.
Cùng lúc đó, trong Hỗn Độn Động Thiên của hắn, trúc tía ở chung quanh Hồng Mông Tử Khí bắt đầu khởi động, dần dần biến hóa, hóa thành ký hiệu Hỗn Độn, vô số ký hiệu sáng lên, dần dần xây dựng ra một bộ xương cốt Thiên Long, xương cốt Hỗn Độn Thiên Long!
Xương cốt này càng ngày càng hoàn mỹ, dần dần đem xương cốt Hỗn Độn Thiên Long của Thiên Long Bát Âm ký hiệu tích chứa trong Tích Thủy Nhai khắc đá kia hoàn toàn xây dựng đi ra ngoài!
Toàn bộ tâm thần của Giang Nam đắm chìm trong xây dựng lần này, Vong Hình mà đầu nhập, qua không biết bao lâu, hắn rốt cục đem Hồng Mông Đại Đạo tích chứa trong một Tiên Đạo ký hiệu này hiểu rõ, diễn biến ra một loại Hồng Mông đại thần thông!
Hỗn Độn Thiên Long đại thần thông!
Đầu Hỗn Độn Thiên Long này không có huyết nhục, chỉ có xương cốt, quay quanh ở trên trúc tía, Long sinh sáu trảo sáu chỉ, cùng ngũ trảo Kim Long tầm thường rất là bất đồng, trên Hồng Mông cốt trải rộng ký hiệu, Long thủ dữ tợn hung ác, là một loại tồn tại hung ác sống ở trong Hỗn Độn Hồng Mông!
– Đáng tiếc, cảnh giới của ta quá thấp, còn không cách nào lĩnh ngộ Tiên Đạo trong ký hiệu này. Nếu ta tu thành Thần Ma, lĩnh ngộ ra đạo tắc, bao nhiêu cũng có thể từ trong ký hiệu được đến một tia Tiên Đạo giải thích…
Trong lòng Giang Nam thầm than, từ mai Tiên Đạo ký hiệu này thu hồi ánh mắt, ngược lại rơi vào một ký hiệu khác. Đúng vào lúc này, đột nhiên thanh âm của Thiên Đao Đạo Nhân truyền đến, trầm giọng nói:
– Tháng ba chi kỳ đã đến, chư vị tỉnh lại!
Thanh âm này giống như hồng chung đại lữ, chấn động nhân tâm, đem tâm thần 10 người trước vách đá chấn động, đem bọn họ từ trong trạng thái Ngộ Đạo thức tỉnh.
Trong lòng Giang Nam cả kinh:
– Làm sao thời gian trôi qua nhanh như vậy? Ta mới bất quá lĩnh ngộ một cái ký hiệu mà thôi, cũng đã qua hơn hai tháng?
Trong lòng hắn vạn phần tiếc hận, lưu luyến nhìn đủ loại ký hiệu lạc ấn trên vách đá dựng đứng một cái, nếu như cho hắn đầy đủ thời gian, hắn tất nhiên có thể từ trên vách đá này lĩnh ngộ ra tính bằng đơn vị hàng nghìn Hồng Mông đại thần thông!
Đám người Tố Thần Hầu, Chúc Dịch Băng, Yêu Thần Kim Đế cũng thất hồn lạc phách, mặc dù đã đứng dậy, nhưng vẫn lưu luyến quay đầu lại hướng ký hiệu trên vách đá dựng đứng nhìn lại.
– Tiểu tử thúi!
Phúc Vân Thần Tôn chú ý tới Giang Nam, trong mắt không khỏi lộ ra vẻ đắc ý, cười hắc hắc nói:
– Ngươi tới chậm tám ngày, tám ngày thời gian, sẽ để ngươi lĩnh ngộ ít rất nhiều, bản thân ta muốn nhìn, làm sao ngươi vượt qua cửa ải này!
Giang Nam khẽ mỉm cười nói:
– Đa tạ đạo huynh quan tâm.
– Nếu như ngươi đem chim của ngươi nướng mời khách ăn, có lẽ Thần Tôn ta sẽ truyền thụ cho ngươi pháp môn ta lĩnh ngộ.
Phúc Vân Thần Tôn cười ha ha, liếc Yêu Thần Kim Đế một cái nói:
– Ta trông mà thèm đầu chim to này của ngươi đã lâu rồi, chỉ là vừa đến nơi đây liền bị Tích Thủy Nhai khắc đá hấp dẫn, không rảnh nướng ăn đỡ thèm.
– Kim Đế là hảo huynh đệ của ta, ta há có thể đưa vào miệng cọp.
Giang Nam lắc đầu nói, Yêu Thần Kim Đế hướng hắn quăng tới ánh mắt cảm kích.
Phúc Vân Thần Tôn nhe răng cười, đang muốn nói chuyện, Thiên Đao Đạo Nhân ngồi ở trong mao lư đột nhiên lên tiếng nói:
– Các ngươi người nào tới trước?
Thông tin truyện | |
---|---|
Tên truyện | Giang Nam - Quyển 12 |
Tác giả | Chưa xác định |
Thể loại | Truyện nonSEX |
Phân loại | Truyện chưa được phân loại |
Ngày cập nhật | 12/01/2015 03:29 (GMT+7) |