Giang Nam lấy ra một cây Ngưu Đấu Thần Thương, hung hăng đập phá mười mấy thương. Nếu là bọn người Linh Tuyết Thần Chủ ở đây, nhất định sẽ nổ tung cơn giận lôi đình, đem tiểu tử này trực tiếp oanh giết, lại dám phí của trời như thế!
Giang Nam không có tạp động chút nào, suy nghĩ một chút, lại tế lên Bạch Ngọc Bình, lũ lụt ngập trời hướng hồ lô tử này cọ rửa đi, lấy Thiên Âm Thánh Thủy quét chốc lát, viên mầm mống này như cũ ngoan cố vô cùng.
– Cứng rắn như vậy có thể dùng luyện pháp bảo, bất quá thần thức cùng đạo tắc vô pháp xâm nhập, ngay cả khả năng luyện pháp bảo cũng không có! Ta lần này lỗ lớn, xài gần trăm ức linh thạch, chỉ mua được đồ vật không dùng như vậy.
Hắn không hề cố gắng luyện hóa hồ lô tử này nữa, tâm niệm hơi động, đem hồ lô tử đưa vào trong Tử Phủ, không hề để ý tới nữa, ngược lại đi chú ý Hỗn Độn Linh Quy, thầm nghĩ:
– Cũng may chiếm được Hỗn Độn linh chủng, nếu có thể đem Hỗn Độn Linh Quy này dưỡng thành sinh linh, luyện thành đệ nhị tọa Hỗn Độn Động Thiên, coi như là một đại thu hoạch!
Viên hồ lô tử rơi vào trong Tử Phủ hắn, cách đó không xa một đạo Tiên quang mỹ lệ khẽ rung chuyển, trong lúc bất chợt, nhiều tia Tiên quang bị lực lượng kỳ lạ hấp dẫn, từ từ hướng hồ lô tử thổi đi, từng sợi Tiên quang nhè nhẹ dung nhập vào trong hồ lô tử.
Rung động rất nhỏ từ trong hồ lô tử truyền đến, bên trong sinh ra sinh mệnh khí tức, phảng phất có một sinh mệnh phong tồn đã lâu ở trong lúc ngủ say tỉnh lại, nhận được chất dinh dưỡng mình muốn, từ từ nẩy mầm!
Đây hết thảy cũng không làm kinh động Giang Nam, hắn còn hết sức chuyên chú thúc dục Hỗn Độn Động Thiên, mượn Hồng Mông Tử Khí cùng Hồng Mông Đại Đạo, tới dễ chịu Hỗn Độn Linh Quy, khiến cho Hỗn Độn ký hiệu trong cơ thể đầu linh quy này càng ngày càng nhiều, dần dần, đầu linh quy này có lục phủ ngũ tạng, mạch máu, tiếng tim đập trầm ổn có lực từ trong cơ thể linh quy truyền đến.
Đầu Hỗn Độn Linh Quy bị hắn lấy Hồng Mông Đại Đạo rèn luyện, đây là dấu hiệu muốn trở thành sinh linh, biến thành Tiên Thiên Thần Ma, bất quá muốn sinh ra linh tính, biến thành Tiên Thiên Thần Ma chân chính có ý thức tự chủ, thì còn cần năm tháng dài dòng!
Loại Hỗn Độn linh chủng này chỗ dùng lớn nhất chính là luyện thành thân thể thứ hai, có thân thể cường đại như Tiên Thiên Thần Ma, vô luận tu luyện hay là Ngộ Đạo, chiến đấu, cũng là cực kì khủng bố, có thể đạt tới thành tựu cực cao!
Nhưng Giang Nam không có loại nghĩ gì này chút nào, ý nghĩ của hắn rất đơn giản, chính là đem đầu linh quy này làm thành Hỗn Độn hiếm quý, luyện thành Hỗn Độn Động Thiên kiếp trước thân của mình, tăng lên thực lực của mình!
Về phần luyện thành thân thể thứ hai là phải mạt sát linh tính linh quy, mặc dù đối với hắn mà nói dễ dàng, nhưng không có cần thiết, nhục thể của hắn vốn là không thua Tiên Thiên Thần Ma.
– Nói không chừng qua mấy chục vạn năm sau, đầu linh quy này sẽ trở thành sinh linh chân chính, bất quá hiện tại, ngươi vẫn là làm Động Thiên Hỗn Độn hiếm quý thứ hai của ta đi!
Qua hơn mười ngày, Nam Hải Thương Minh rốt cục chuẩn bị đủ linh thạch, Châm Phong Chân Thần tự mình đưa tới, ngay sau đó làm trò trước mặt Giang Nam, đem đoạn trí nhớ này của mình rút ra, cực kỳ thận trọng phong ấn trong kính, mấy vị lão Thần Ma hình dung cổ xưa tự mình áp tải, đưa đến trong Thần Di Lâu trấn áp.
– Nam Hải Thương Minh có thể đứng vững vàng đến nay, cũng không phải là may mắn.
Trong lòng Giang Nam cảm khái, cùng Thi Mạc Sơn đi ra Nam Hải Thương Minh.
– Tiểu tử, sau khi đến Thất Diệu Thiên, ngươi yên lặng tu luyện cho ta, không cho gây loạn chung quanh… ân? Chúng ta chỉ sợ đi không xong…
Sắc mặt Thi Mạc Sơn đột nhiên ngưng trọng, hướng Cẩm Tú Thần Thành nhìn lại, trong lòng Giang Nam kinh ngạc, cũng hướng ra phía ngoài nhìn lại, không khỏi sắc mặt biến hóa.
Linh Tuyết Thần Chủ bước liên tục nhẹ lay động, đi về phía Giang Nam, hàm răng khẽ cắn môi đỏ mọng, khẽ cười nói:
– Giáo chủ, đem mầm mống giao ra đây!
Giang Nam hội ý, sảng lãng cười một tiếng:
– Muội muội, đem hòm thư của ngươi cho ta, ta đây chia ngươi.
Chỉ thấy giữa không trung ngoài thành, một tòa đăng tháp cao không biết bao nhiêu dặm đứng vững, trong đăng tháp Thánh Hỏa hừng hực thiêu đốt, thần quang chiếu rọi, thấm nhuần Hư minh, đem tất cả địa phương ở ngoài Thần Thành cũng chiếu rọi được trắng như tuyết, làm cho không người nào có thể ẩn cư!
Bất luận kẻ nào, vô luận từ Cẩm Tú thần thành đi ra hay là đi vào, cũng sẽ bị đăng tháp thần quang này chiếu rọi, làm cho người ta không có chút bí mật nào có thể nói.
Chân Ngôn Thiên Thần cùng nhiều Thần Ma cao cao đứng ở đỉnh đăng tháp, ánh mắt quét nhìn mọi nơi, hiển nhiên là sưu tầm người nào. Trừ Chân Ngôn Thiên Thần, còn có một vị nam tử áo bào trắng, lộ ra vẻ rất là thánh khiết, Thần Đình phía sau có khoảng tứ trọng, rõ ràng là một Thần Chủ!
– Kiến Vũ Thần Tôn đăng tháp!
Thi Mạc Sơn hít vào một hơi thật dài, sắc mặt ngưng trọng gấp đôi, trầm giọng nói:
– Kiến Vũ Thần Tôn không có tự mình tới, nhưng mà đem tòa đăng tháp kia để ở chỗ này, đoán chừng là biết ngươi hư hắn giáo nghĩa, muốn đem ngươi luyện chết! Nam tử áo bào trắng kia, liền là thủ tịch đại đệ tử của hắn Tần Lưu Vân, là một Thần Chủ!
Giang Nam cau mày:
– Kiến Vũ Thần Tôn độ lượng nhỏ như vậy? Ta bất quá chẳng qua là nói nhiều hai câu, liền cho đại đệ tử của mình mang theo đăng tháp đến Cẩm Tú Thiên, rõ ràng là muốn bắt ta, đem ta luyện chết mới cam tâm!
– Hắn có dã tâm vấn đỉnh đế vị, tuyên dương giáo nghĩa, hôm nay giáo nghĩa bị ngươi phá hư, còn có thể không giết tới cửa sao? Người như thế, mở miệng một tiếng cái gì vạn linh đương gia làm chủ, sau lưng còn không phải là nam trộm kỹ nữ?
Thi Mạc Sơn cười lạnh nói:
– Bất quá ngươi yên tâm, chân thân của lão tử ở trong Thất Diệu Thiên, hôm nay đã chạy tới, quả quyết không thể để cho ngươi ăn thiệt thòi! Thất Diệu Thiên cách nơi này có chút xa, phải đợi mấy ngày. Chân thân của ta vừa đến, trừ khi Kiến Vũ Thần Tôn tự mình tới, nếu không chỉ bằng vào Lưu Vân Thần Chủ cùng một tòa đăng tháp, căn bản mơ tưởng ngăn cản hai người chúng ta rời đi!
Hắn dừng một chút, dạy bảo nói:
– Hôm nay thịnh hội sắp mở ra, nhiều tinh anh Thần Giới cũng sẽ tới, ở Cẩm Tú thần thành dừng lại một thời gian ngắn cũng tốt, để ngươi kiến thức nhân vật thiên tài Thần Giới, cùng nhân vật chư thiên vạn giới so sánh với, có thật sự là siêu quần bạt tụy hay không. Tránh cho ngươi luôn là lỗ mũi hướng lên trời, một bức bộ dáng lão tử đệ nhất thiên hạ.
Giang Nam kêu oan nói:
– Ta khi nào từng có bộ dạng lão tử đệ nhất thiên hạ? Ta chỉ là Thiên Cung tám trọng cảnh giới, ở Thần Giới địa phương Thần Ma khắp nơi này, chính là tiểu nhân vật bé nhỏ không đáng kể, thường xuyên nơm nớp lo sợ, nhìn lên Chư Thiên Thần Ma, trong ánh mắt sùng bái so sánh với thần nguyệt trong không trung còn muốn sáng ngời, nơi nào hoành hành ngang ngược?
Thông tin truyện | |
---|---|
Tên truyện | Giang Nam - Quyển 13 |
Tác giả | Chưa xác định |
Thể loại | Truyện nonSEX |
Phân loại | Truyện chưa được phân loại |
Ngày cập nhật | 13/01/2015 03:29 (GMT+7) |