Chỉ một tòa mui xe này, liền xa hoa vô pháp tưởng tượng!
– Trường Nhạc công tử!
Lộ Phong Trần hừ lạnh một tiếng, thấp giọng nói:
– Phái đoàn thật to! Đến chúc thọ cho ta cha, còn túm tụm như vậy, là tới đập bãi sao?
– Trường Nhạc Cung Trường Nhạc công tử?
Giang Nam bỗng nhiên đứng dậy, con mắt xuất tinh quang, hướng vị tuổi trẻ công tử khí độ phi phàm kia nhìn lại, sát cơ bắn ra bốn phía!
Giang Nam sát khí mới vừa tràn ra, liền lập tức bị bầy Thần quay quanh Trường Nhạc công tử cảm giác, quay đầu hướng bên này xem ra, ánh mắt có chút mê hoặc.
Mặc dù Giang Nam chém giết hai vị yêu thiếp Vũ Hàm tiên tử cùng Phong Linh tiên tử của hắn, Thần Ma dưới trướng cũng tử thương trên trăm, nhưng hắn vẫn chưa từng thấy qua Giang Nam lần nào.
Một thần quan cười nói:
– Công tử, người kia cùng Lộ Thần Hầu cùng nhau, hơn phân nửa là tuổi trẻ tài tuấn hạ giới đi lên, nghe nói danh tiếng của công tử, muốn thành danh, khiêu chiến công tử.
– Hạ giới đi lên tuổi trẻ tài tuấn, tâm cao ngất, nhưng thường thường thủ đoạn có hạn.
Trường Nhạc công tử khẽ mỉm cười, lơ đễnh, trên dưới đánh giá Giang Nam, động dung nói:
– Bất quá người này cùng người khác bất đồng, vô cùng được, mặc dù là một Thần Minh, nhưng thực lực chỉ sợ so sánh với Thiên Thần mạnh hơn mấy phần! Ta từng thấy qua Hạo Thiên Thánh Tông Hạo Thiếu Quân, là một nhân tài, đáng tiếc Hạo Thiếu Quân bái nhập Hạo Thiên Thượng Tôn môn hạ, trở thành Hạo Thiên Thượng Tôn đệ tử. Người này so sánh với Hạo Thiếu Quân nhiều nhất thua kém một hai phân, đủ để cùng mấy đệ tử của ta tranh phong! Quân Sơn, ngươi tiến lên hỏi một chút, xem một chút người này có nguyện ý bái nhập dưới trướng của ta hay không. Người này nếu bái nhập môn hạ của ta, tất nhiên là một cánh tay đắc lực giúp ta tranh đoạt đế vị!
Một Thần Chủ lên tiếng đồng ý, bước đi ra, phủ xuống đến ở ngoài Thần Điện của Giang Nam cùng Lộ Phong Trần, mắt nhìn xuống Giang Nam, trầm giọng nói:
– Công tử nhà ta chiêu hiền đãi sĩ, thương ngươi tài, cố ý lệnh ta tới đây hỏi ngươi, có nguyện ý bái nhập Trường Nhạc Cung hay không…
– Cút.
Giang Nam nâng chén uống rượu, nhẹ giọng nói.
Quân Sơn Thần Chủ sắc mặt biến hóa:
– Ngươi nói gì?
Lộ Phong Trần cười nói:
– Giáo chủ bảo ngươi biến, Quân Sơn Thần Chủ không có nghe thấy sao?
Quân Sơn Thần Chủ sắc mặt kịch biến, hung hăng trợn mắt nhìn Lộ Thần Hầu một cái, cười lạnh nói:
– Ta nói là ai, nguyên lai là Lộ Thần Hầu, công tử nhà ta…
– Cút!
Lộ Phong Trần phất tay áo, Quân Sơn Thần Chủ chợt cảm thấy một cổ lực lượng vô hình hướng mình hung hăng đánh tới, giơ tay lên liền đón, thân thể đột nhiên đại chấn, thân bất do kỷ liền lùi lại mấy chục bước, thối lui khỏi tòa Thần Điện kia, sắc mặt đỏ lên.
Lộ Phong Trần phẩy tay áo một cái này, lực lượng tràn trề, ở trong cơ thể hắn ngưng tụ không tiêu tan, tùy ý Quân Sơn Thần Chủ liên tục hóa giải, cũng thủy chung không cách nào đem cỗ lực lượng này luyện hóa, sắc mặt càng ngày càng hồng.
Giang Nam nghiêm nghị, nhìn về phía Lộ Phong Trần, thầm nghĩ:
– Lợi hại, Lộ huynh một tay áo này xuất thần nhập hóa, vô cùng cao!
Đột nhiên, một cánh tay nhẹ nhàng che ở hậu tâm Quân Sơn Thần Chủ, lực lượng liên tục không dứt truyền đến, đem lực của Lộ Phong Trần hóa đi hết.
Trường Nhạc công tử đem người đi tới, lại cười nói:
– Lộ Thần Hầu hỏa khí rất lớn a, tiểu vương bất quá là thưởng thức vị tiểu đạo hữu bên cạnh ngươi này, lúc này mới sai người tới mời, cũng không phải muốn đoạt người của Lộ Thần Hầu.
Hắn vỗ tay nhè nhẹ, lập tức có người đưa thêm thần tọa, Trường Nhạc công tử cao cao ngồi ở phía trên, nhiều Thần Ma tương bồi, cao thấp tự động, có phân tôn ti, chia làm Văn Võ, tựa như một tiểu triều đình.
Trong nháy mắt, hắn liền phảng phất không phải là người ngoại lai, mà là chủ nhân tòa Thần Điện này, Giang Nam cùng Lộ Thần Hầu giống như là làm nền của hắn.
Lộ Phong Trần cười ha ha nói:
– Trường Nhạc công tử, vị này cũng không phải là hạ nhân Thần Đô ta, mà là hảo hữu của Lộ mỗ.
Giang Nam ngưng mắt hướng vị Trường Nhạc công tử này nhìn lại, trong lòng rùng mình, chỉ thấy bầy Thần dưới trướng Trường Nhạc công tử như một tiểu triều đình, từng tôn Chân Thần Thần Chủ vờn quanh, mà phía sau hắn đạo tắc dị tượng cực kỳ sáng lạng, tứ trọng thiên đình mênh mông bao la hùng vĩ, trong đó không hề biết bao nhiêu Thần Ma cư ngụ ở trong thiên đình của hắn, còn có không biết bao nhiêu Thần Nữ ở trong đó oanh ca yến hót, ca múa mừng cảnh thái bình.
Những Thần Ma cùng Thần Nữ này cũng không phải là hư ảnh, mà là thật Thần Ma cùng Thần Nữ, hắn rõ ràng là đem Thiên Đình của mình, hóa thành một Thần Triều chân thật, mình chính là Thần Triều Đế Hoàng!
– Đây chính là Chư Thiên Thần Triều!
Lộ Phong Trần mắt lộ ra vẻ kiêng kỵ, thần thức ba động, truyền âm nói:
– Giang giáo chủ, đây cũng là Trường Nhạc công tử nghiên cứu Quang Vũ Thần Triều cất dấu nhiều thần công bí điển, khai sáng công pháp, Chư Thiên Thần Triều Huyền Kinh! Môn công pháp này bao hàm toàn diện, nhất trọng thiên đình một Thần Triều, Thần Triều ý chỉ triều đình Thần Đế thống trị chư thiên vạn giới! Trong Thần Triều có thể dung nạp vô số Thần Ma bảo vệ xung quanh Thần Triều, ủng hộ Thần Triều Thần Đế!
Sắc mặt hắn ngưng trọng, trầm giọng nói:
– Mặc dù hắn là Thần Chủ, nhưng chỉ sợ là trong tất cả Thần Chủ, tồn tại kinh khủng nhất, là đối thủ cường đại của ta, thậm chí sẽ không thua kém Thần Tôn! Giang giáo chủ, ngươi có thể nhìn ra người này cường đại cùng đáng sợ không?
Giang Nam gật đầu, tuy nói Trường Nhạc công tử là cừu địch của hắn, nhưng người này thông minh tài trí vẫn để cho hắn cực kỳ khâm phục.
Có thể khai sáng ra Chư Thiên Thần Triều Huyền Kinh công pháp bá đạo mà sâu xa bực này, Trường Nhạc công tử thiên phú cùng tài trí, cũng có thể nói nhân vật đỉnh cấp Thần Giới!
Nhất trọng thiên đình một Thần Triều, đây cũng là chỗ tinh hoa của Chư Thiên Thần Triều Huyền Kinh, mình làm Thần Đế, trong Thần Triều hội tụ Thần Ma, lấy một con đường riêng đến cung cấp pháp lực cho mình, đem lực lượng của chư thần vắt thành một cỗ, có thể nói môn Chư Thiên Thần Triều Huyền Kinh này của Trường Nhạc công tử, đã đạt tới cấp bậc Đế cấp công pháp!
Thần Ma tu luyện Đế cấp công pháp cũng không đáng sợ, đáng sợ là khai sáng ra Đế cấp công pháp!
Loại nhân vật này, thường thường là người tài trong người tài, đã sớm đi ra Đạo lộ bản thân, thành tựu phi phàm!
Mà Trường Nhạc công tử hiển nhiên chính là một người trong đó.
– Nếu không phải là người Thần Đô, vậy thì dễ làm nhiều.
Trường Nhạc công tử ánh mắt chớp động, rơi vào trên người Giang Nam, mỉm cười nói:
– Vị tiểu đạo hữu này, Bổn vương tự mình mời, mời các hạ gia nhập Trường Nhạc Cung ta. Nếu ngươi không muốn, tiểu vương cũng sẽ không miễn cưỡng.
Thông tin truyện | |
---|---|
Tên truyện | Giang Nam - Quyển 14 |
Tác giả | Chưa xác định |
Thể loại | Truyện nonSEX |
Phân loại | Truyện chưa được phân loại |
Ngày cập nhật | 14/01/2015 11:29 (GMT+7) |