Giang Nam - Quyển 15

Phần 15

Đám người Hoa Trấn Nguyên kế hoạch đã định, Âu Tùy Tĩnh vỗ bộ ngực một cái thật mạnh, hào khí can vân nói:

– Có thể vì tẩy địa nghiệp lớn cống hiến một phần lực non nớt, ta nghĩa bất dung từ!

Giang Nam vẻ mặt tươi cười, nâng chén nói:

– Ta mời các vị đạo hữu một chén!

Dứt lời, lặng lẽ hướng Phong Hoa Kỳ Chủ truyền âm nói:

– Đợi mấy tên này đến Đô Thiên, làm phiền sư huynh coi chừng bọn họ, không thể để cho bọn họ chạy mất.

Phong Hoa Kỳ Chủ vẻ mặt tươi cười, thần thức ba động nói:

– Ngươi yên tâm, Đô Thiên Thần Tôn là lão gian bực nào… ân, đa mưu túc trí? Chỉ cần bọn họ đi vào Đô Thiên ta, đời này là mơ tưởng chạy mất, làm bọn hắn khăng khăng một mực ở lại Đô Thiên.

Mấy người mỗi người đều có mục đích riêng phải đạt được, đợi đi tới Trung Thiên thế giới, Giang Nam đứng dậy từ trên đại kỳ rời đi, chạy tới Đạo Vương Đại Thế Giới, ước chừng mấy ngày sau, Giang Nam đi tới chỗ hạch tâm của Đạo Vương Đại Thế Giới, nhiều Thần Đình chằng chịt.

– Thái Hoàng!

Con ngươi Giang Nam hơi co lại, nhìn về phía thiếu niên lông mi trắng đi tới kia.

– Giáo chủ, đã lâu không gặp?

Thái Hoàng Lão Tổ phong khinh vân đạm nói.

– Không việc gì, không việc gì.

Giang Nam đánh cái ha ha, cười nói:

– Ta tới gặp Đạo Vương, còn làm phiền đạo đồng đi thông báo một tiếng.

Thái Hoàng Lão Tổ lơ đễnh, cười nói:

– Đạo Vương để cho ta tới nghênh ngươi, đi theo ta thôi.

Dứt lời, đi thẳng về phía trước.

Giang Nam nhắm mắt theo đuôi, Thái Hoàng nghiêng đầu đánh giá hắn, đột nhiên cười nói:

– Giáo chủ dĩ vãng nhìn thấy ta liền đánh sống đánh chết, vì sao hôm nay bình tĩnh như thế?

– Ta vốn là đem ngươi làm thành đối thủ, chẳng qua hiện nay đối thủ của ngươi sống lại, tự nhiên do hắn đến đối phó ngươi. Mà ta nhìn lại ngươi, đột nhiên cảm thấy ta đã không hận ngươi.

Giang Nam nhoẻn miệng cười, nhẹ giọng nói:

– Ta ngược lại cảm thấy ngươi rất đáng thương, ngươi hai bàn tay trắng, ăn nhờ ở đậu, để cho ta đối với ngươi khó nhắc tới nửa điểm hận ý cùng sát ý nữa.

– Ta rất đáng thương?

Thái Hoàng hơi ngẩn ra, cất bước đi thẳng về phía trước, lắc đầu cười nói:

– Ngươi quá trẻ tuổi, luôn coi thường ta, ngươi không biết khí phách trong ngực của ta. Tương lai, ngươi sẽ đối với ta nhìn với cặp mắt khác xưa.

– Không biết lòng dạ khí phách của ngươi?

Ánh mắt Giang Nam chớp động, tinh tế suy tư, thật sự mình đối với Thái Hoàng lão tổ không hiểu rõ lắm, không biết lòng dạ khí phách của hắn. Tuy Giang Nam rất nhiều lần cùng Thái Hoàng đối kháng, thậm chí đem Thái Hoàng hai lần diệt môn, làm cho hắn rời khỏi Trung Thiên thế giới, đi Đạo Vương Đại Thế Giới, nhưng mà khát vọng của Thái Hoàng rốt cuộc là cái gì, hắn cũng không rõ ràng lắm.

– Ta không cần biết rõ lòng dạ khí phách của ngươi?

Giang Nam đột nhiên cười nói:

– Lúc trước, ngươi là núi cao ở trước mặt của ta không cách nào vượt qua, ta lấy ngươi làm mục tiêu, thậm chí có một lần ngươi biến thành tâm ma của ta, để cho ta cảm thấy ngươi to lớn cao ngạo mà không thể đánh bại. Bất quá đáng tiếc chính là, Thái Hoàng ngươi cũng không biết lòng dạ khí phách của ta, nguy nga hùng núi lúc trước kia, hôm nay trong mắt ta đã biến thành một mô đất, một bước là bước qua, chỉ là mô đất như ngươi quá nhỏ, để cho ta ngay cả tâm tư cất bước mà qua cũng không có. Tâm Ma lúc trước, đã biến thành một chướng ngại nho nhỏ bên trong kinh nghiệm nhân sinh của chúng ta, không còn tồn tại.

Hắn thần thái khoan thai, tâm tình có một loại đại thảnh thơi, nhẹ giọng cười nói:

– Địch nhân của ngươi vốn đã phục sinh, vô luận như thế nào, ngươi cũng cần lần nữa đối mặt hắn. Mà ta, đã không cần đem ngươi trở thành đối thủ.

– Tịch Ứng Tình sao?

Thái Hoàng lão tổ lộ ra vẻ suy tư, cười nói:

– Hắn sơ hở quá nhiều, chí tình chi nhân, luôn luôn quá nhiều khuyết điểm để cho ta khống chế. Giáo chủ ngươi cũng là người đồng dạng, người khác lúc nhìn ngươi, cảm thấy ngươi tao nhã có một không hai đương thời, mà trong mắt ta, ngươi một thân đều là sơ hở, không chịu nổi một kích.

Giang Nam mỉm cười, lạnh nhạt nói:

– Thái Hoàng, tâm cảnh của ngươi không sứt mẻ, nhưng mà sơ hở lớn nhất của ngươi là chính ngươi. Tâm cảnh của ngươi hạn chế sự thành tựu của ngươi, cho ngươi vĩnh viễn cũng không cách nào đánh bại chính mình, cuối cùng nhất siêu thoát siêu việt.

Thái Hoàng lão tổ trong lòng chấn động, lộ ra sắc mặt kính nể, lại cười nói:

– Giáo chủ nói thâm ý sâu sắc, lời nói dấu diếm sắc bén, thụ giáo. Bất quá đánh bại chính mình siêu thoát siêu việt, nói dễ vậy sao? Ngươi chỉ là ngoài miệng nói mà thôi.

Giang Nam đánh cái ha ha, cười mà không nói. Hai người trong lúc nói chuyện, đã đến Vân Tiêu điện của Đạo Vương, Thái Hoàng khom người nói:

– Lão gia, Huyền Thiên giáo chủ đã tới.

– Để cho hắn vào đi.

Trong điện truyền đến thanh âm của Đạo Vương.

– Giáo chủ, mời.

Thái Hoàng khom người nói.

Giang Nam cất bước đi vào Vân Tiêu điện, chỉ thấy tòa Thần Điện này lãnh lãnh thanh thanh, cùng thời điểm lần trước mình đến một cái bộ dáng, không có bất kỳ biến hóa nào, một Thần Nhân đắm chìm trong Thần Quang ngồi đó, Giang Nam đi vào trong điện nhìn lên vị Thần Nhân này, vẫn là cảm giác được mình vô cùng nhỏ bé.

Ở trước mặt Đạo Vương, hắn cảm giác mình như là con sâu cái kiến đứng ở dưới chân cự nhân.

Lần trước tới nơi này hắn vẫn là Thiên Cung cảnh giới tu sĩ, mà hôm nay hắn đã là thiên thần, thực lực tăng lên không biết gấp bao nhiêu lần, nhưng mà loại cảm giác kính sợ này lại không có chút giảm bớt nào.

– Giang tiểu hữu tới, cần làm chuyện gì?

– Ở bên trong Thần Quang, thanh âm của Đạo Vương truyền đến.

Giang Nam chần chờ thoáng một phát, chỉ cảm thấy không tiện mở miệng, chẳng lẽ lại thật sự đối với vị Bổ Thiên Thần Nhân này nói ngươi dùng thần thông cho ta đánh bà nương ngươi, ngươi phải đưa ta một đạo thần thông khác?

– Loại vật da mặt này, là tuyệt đối không thể nhận, nếu không sẽ có hại chịu thiệt.

Giang Nam âm thầm cắn răng, hoành quyết tâm ra, cười nói:

– Lão tổ, ngươi ban cho ta sáu đạo thần thông, ta vốn là mọi cách bảo vệ, tiếc rằng lần trước đi Thiên Ngục gặp Thiên Mẫu Thánh Hậu, Thiên Mẫu Thánh Hậu nhìn thấy lão tổ ban cho ta thần thông, rất là động tâm, câu dẫn ra nỗi khổ tưởng niệm, vì vậy lấy đi một đạo, lại không đề cập tới chuyện của ta. Lão nhân gia nàng là thánh hậu, lấy đi ta cũng không nên đòi hỏi, vì vậy ta suy nghĩ, lão tổ cùng thánh hậu là nhất thể, có thể thỉnh lão tổ hỗ trợ, hướng thánh hậu đòi lại đạo thần thông này hay không?

– Da mặt của ngươi…

Đạo Vương ngồi ở bên trong Thần Quang trùng trùng điệp điệp trầm mặc nửa ngày, từ từ nói:

– … Đã không chê vào đâu được rồi. Sự kiện kia với ta mà nói coi như là gièm pha, lại bị ngươi nói đường hoàng như thế, để cho ta rất là hưởng thụ, nếu ta vẫn là Thần Đế, ngươi tất nhiên là một gian thần a dua nịnh hót nịnh nọt, quyền nghiêng vua và dân.

Danh sách các phần:
Phần 1
Phần 2
Phần 3
Phần 4
Phần 5
Phần 6
Phần 7
Phần 8
Phần 9
Phần 10
Phần 11
Phần 12
Phần 13
Phần 14
Phần 15
Phần 16
Phần 17
Phần 18
Phần 19
Phần 20
Phần 21
Phần 22
Phần 23
Phần 24
Phần 25
Phần 26
Phần 27
Phần 28
Phần 29
Phần 30
Phần 31
Phần 32
Phần 33
Phần 34
Phần 35
Phần 36
Phần 37
Phần 38
Phần 39
Phần 40
Phần 41
Phần 42
Phần 43
Phần 44
Phần 45
Phần 46
Phần 47
Phần 48
Phần 49
Phần 50
Phần 51
Phần 52
Phần 53
Phần 54
Phần 55
Phần 56
Phần 57
Phần 58
Phần 59
Phần 60
Phần 61
Phần 62
Phần 63
Phần 64
Phần 65
Phần 66
Phần 67
Phần 68
Phần 69
Phần 70
Phần 71
Phần 72
Phần 73
Phần 74
Phần 75
Phần 76
Phần 77
Phần 78
Phần 79
Phần 80
Phần 81
Phần 82
Phần 83
Phần 84
Phần 85
Phần 86
Phần 87
Phần 88
Phần 89
Phần 90
Phần 91
Phần 92
Phần 93
Phần 94
Phần 95
Phần 96
Phần 97
Phần 98
Phần 99
Phần 100
Thông tin truyện
Tên truyện Giang Nam - Quyển 15
Tác giả Chưa xác định
Thể loại Truyện nonSEX
Phân loại Truyện chưa được phân loại
Ngày cập nhật 15/01/2015 03:29 (GMT+7)

Một số truyện liên quan

Lăng Tiếu – Quyển 10
ĐI không được nữa! Lăng Tiếu đáp. Lời của Lăng Tiếu vừa mới rơi xuống, những người của Phong gia kia vừa đi mà quay lại, hơn nữa nhân số so với lúc trước thì nhiều hơn mấy người. Ba tên Tôn giai nguyên lai là dẫn đầu nhưng bây giờ trở thành người hầu. Hiện tại dẫn đầu biến thành một gã đê cấp Địa Hoàng, hơn nữa còn là một nữ nhân, một nữ nhân trung niên, ở bên người nàng còn đi theo một nam một nữ chừng hai mươi tuổi. Phụ nữ trung niên kia ăn mặc hết sức hoa lệ, đeo vào vàng bạc, phấn son nồng đậm, thoạt nhìn giống như...
Phân loại: Truyện nonSEX Tuyển tập Lăng Tiếu
Vĩnh Hằng – Quyển 5
Vân Đạo Tử đi rồi, Lý Nguyên Thánh vẫn đứng ở ngoài động phủ, sắc mặt lúc xanh lúc trắng, khóe miệng còn dấu máu tươi, hít thở dồn dập, nắm tay siết chặt. “Bạch Tiểu Thuần chỉ là một con tin của tông môn trung du mà thôi, mà Nghịch Hà Tông tới nay còn chưa hề có thiên nhân cảnh, không có căn cơ, lúc nào cũng có thể bị tiêu diệt.” “Một con tin như vậy, có thể có bao nhiêu lai lịch?” Lý Nguyên Thánh nghiến răng, thực không thể nào nuốt trôi, nhớ tới ngày đó ở Không thành, mình bị tên kia làm nhục trước mặt bao nhiêu người, thì không thể...
Phân loại: Truyện nonSEX Tuyển tập Vĩnh Hằng
Lục Thiếu Du – Quyển 8
Lục Thiếu Du lạnh nhạt cười. Tiểu tử, muốn chết. Ta muốn giết ngươi dễ như trở bàn tay. Đới Cương Tử lập tức cả giận nói. Vậy thì cứ tới thử xem, chỉ sợ ngươi không có bản lĩnh đó. Bằng không chức vị tông chủ Quỷ Vũ Tông tại sao lại không tới tay ngươi. Lục Thiếu Du khẽ cười nói. Tiểu tử, nhận lấy cái chết. Đới Cương Tử cả giận nói, không gian quanh người giống như co lại, trong nháy mắt lao thẳng về phía Lục Thiếu Du. Một cỗ chân khí bàng bạc tuôn ra. Hai cánh Thiên Sí Tuyết Sư rung lên, hai cỗ khí lưu trong nháy...
Phân loại: Truyện nonSEX Tuyển tập Lục Thiếu Du

Danh sách truyện sex được đọc nhiều nhất

TOP truyện sex ngắn hay nhất!

TOP tác giả tài năng