Giang Nam - Quyển 16

Phần 11

Đại Thánh Vương chỉ đành phải bưng chén rượu lên, uống một hơi cạn sạch, chỉ cảm thấy toàn thân mười vạn tám ngàn lỗ chân lông mở ra, đạo tắc trong cơ thể bành trướng, tu vi lại tăng lên một chút, trong lòng cả kinh, tán thán nói:

– Rượu ngon!

Giang Nam rót thêm rượu, lại châm ba giọt tiên nhưỡng, Thi Hiên Vi nâng chén cười nói:

– Thiếp thân không biết Thánh Vương là huynh trưởng của phu quân, vẫn không thể bái hội, kính xin huynh trưởng chớ trách. Ta mời huynh trưởng một chén.

Đại Thánh Vương chỉ đành phải uống một chén, Giang Nam lần nữa thêm rượu, nâng chén cười nói:

– Huynh trưởng, ta và ngươi hồi lâu không thấy, lần này đặc biệt đến xem ta, ta cũng mời ngươi một chén!

Đại Thánh Vương đầu đại, chỉ cảm thấy bản thân nếu như uống vào nữa, chỉ sợ cả đời cũng không có biện pháp mở miệng, đem chuyện Quang Vũ Thần Đế khai báo cho mình nói ra, chỉ đành phải đè chén rượu xuống, hòa nhã nói:

– Hiền đệ chậm, chén rượu này không vội uống, thực không dám dấu diếm, ngươi gây tai họa rồi!

Thanh âm của hắn chuyển chìm, trầm giọng nói:

– Chuyện ngươi cưỡng đoạt thân thể bệ hạ đã bị phát hiện, ta lần này đến chính là phụng bệ hạ chi mệnh, đến đây đưa thư, hơn nữa khuyên can ngươi, để ngươi khí ám đầu minh. Nếu không đại quân của bệ hạ vừa đến, ngươi chắc chắn chết không có chỗ chôn! Nếu ngươi nghe ta một lời, liền đem thân thể của bệ hạ cho ta, ta đi trả lại bệ hạ, buông bỏ mặt mũi vì ngươi cầu tình, bệ hạ nghĩ tình ta công lao hãn mã, tất nhiên sẽ khoan thứ ngươi.

– Thân thể Bệ hạ?

Giang Nam nháy mắt mấy cái, vẻ mặt mờ mịt nói:

– Cái gì thân thể bệ hạ? Phu nhân, ngươi biết không?

Thi Hiên Vi cũng là vẻ mặt mờ mịt, lắc đầu nói:

– Phu quân, ngươi cầm người ta thứ gì? Thánh Vương huynh trưởng tự mình tìm tới tận cửa rồi, nếu ngươi cầm, vậy thì trả lại cho người ta.

Giang Nam kêu khổ nói:

– Ta chưa từng cầm qua đồ của người ta? Ngươi cũng không phải là không biết, ta mấy ngày nay đang bế quan tu luyện, vô cùng cố gắng, nơm nớp lo sợ, vì ứng đối hạo kiếp làm chuẩn bị.

Thi Hiên Vi quay đầu nhìn về phía Đại Thánh Vương, ôn nhu nói:

– Thánh Vương huynh trưởng, phu quân mấy ngày nay đích xác là đang bế quan, chưa từng đi ra ngoài, huynh trưởng có phải nghĩ sai rồi hay không?

Nhạc Ấu Nương, Tịch Trọng chúng tiểu bối lập tức nhảy ra, kêu oan nói:

– Chưởng giáo chúng ta mấy ngày nay vẫn bế quan không ra, Thánh Vương Đại lão gia cũng không thể oan uổng chưởng giáo nhà ta a!

Đại Thánh Vương cười lạnh, đột nhiên lên tiếng nói:

– Hiền đệ, đệ muội, nếu khổ chủ là ta, chuyện này còn chưa tính, bất quá ngươi trộm chính là Quang Vũ Thần Đế Thần Đế chi thân, Chứng Đế Chi Bảo cường đại nhất từ cổ chí kim! Đừng nói ta giữ không được ngươi, trong thiên hạ không người nào có thể giữ được ngươi, bất kể ngươi có trộm Thần Đế chi thân hay không, nếu ngươi không giao ra, thánh tông các ngươi coi như là hoàn toàn xong, hết thảy đều muốn hôi phi yên diệt! Ngu huynh lần này đến, không phải là uy hiếp ngươi, mà là nếu ta tay không mà về, nhiều Thần Quân Thần Tôn dưới trướng Thần Đình của bệ hạ, chư thiên vạn giới Thần Ma đại quân, liền sẽ lập tức xuất động, ngươi có thể ngăn cản sao? Đô Thiên Thần Giới có thể ngăn cản sao? Đây là bệ hạ thủ sách, một mình ngươi đến xem đi!

Giang Nam nhận lấy tự viết, triển khai nhìn lên, chỉ thấy trên tờ giấy chỉ có le que mấy chữ:

– Trả trẫm, thứ cho ngươi vô tội, không trả, liên tru tội liên đới!

Giang Nam khép thư lại, truyền cho Thi Hiên Vi, cười khổ nói:

– Huynh trưởng, nếu như ngươi đã nói tới đây, nếu ta còn dấu diếm ngươi, đó chính là đem ngươi làm người ngoài. Không nói gạt ngươi, Quang Vũ Thần Đế Đế khu, đúng là ở trong tay ta…

Đại Thánh Vương thở phào nhẹ nhỏm, cười nói:

– Ta liền biết ở trong tay của ngươi, hiện tại ngươi giao ra vẫn còn kịp.

Giang Nam thở dài, than dài nói:

– Ta cướp đoạt Đế khu cũng không phải là vì mình, mà là vì trên dưới thánh tông ta tranh giành một tia khí vận. Hạo kiếp đã tới, ta thường trằn trọc trở mình, tự nghĩ ta khó thoát kiếp này cũng thôi, nhưng ta còn có một thánh tông, còn có kiều thê ái đồ, còn có đệ tử. Trường hạo kiếp này, bọn họ cũng khó thoát khỏi cái chết a…

Nói đến chỗ thương tâm, tâm linh Giang Nam xúc động, không khỏi rơi lệ, lẩm bẩm nói:

– Đế khu này, ta phải cướp a, trong hạo kiếp thánh tông ta trên dưới lão ấu tánh mạng liền có nhất phân bảo đảm, đệ muội ngươi nói không chừng cũng có thể từ trong hạo kiếp còn sống sót, ta không thể không đoạt a…

Đại Thánh Vương trầm mặc xuống, có chút không biết làm sao, không biết nên khuyên lơn hắn như thế nào, thầm nghĩ:

– Giang lão đệ bản tính không xấu, lúc trước gặp hắn chính là thiếu niên hồn nhiên.

Biến thành bộ dáng hôm nay, còn không phải là cuộc sống bức bách…

Giang Nam thở dài nói:

– Nếu Thần Đế tự mình đưa thư, lấy thân thể của hắn, ta có thể nào không trả? Chẳng qua là…

Hắn nước mắt như mưa, trường thanh nói:

– Trả có thể bảo vệ tánh mạng nhất thời, chẳng qua là sau khi trả còn không phải là phải chết sao, thánh tông ta trên dưới, trăm vạn đệ tử, cuối cùng cũng là khó thoát kết quả hôi phi yên diệt…

– Giáo tôn!

Đám người Nhạc Ấu Nương rối rít quỳ lạy xuống, khóc lóc kể lể nói:

– Giáo tôn, bọn ta liên lụy giáo tôn, lúc này liền lấy cái chết báo đáp. Giáo tôn chớ thương bọn ta, chúng ta đã chết, giáo tôn có thể tâm không phiền, một lòng vượt qua hạo kiếp!

Thánh tông trên dưới một mảnh lũ lụt, khóc khóc khóc, lúc này có người liền muốn tự vận, Đại Thánh Vương động dung, vội vàng giơ tay lên, dốc hết sức đem mọi người trấn áp xuống, hướng Giang Nam lúng ta lúng túng nói:

– Hiền đệ, ta còn không biết ngươi cũng là đau khổ như thế, chuyện trả lại Đế khu mặc dù không thể sửa đổi, nhưng bảo vệ thánh tông cùng tánh mạng thân gia ngươi, ta…

– Giang Tử Xuyên!

Thi Hiên Vi bỗng nhiên đứng dậy, lạnh lùng nói:

– Ta nhìn lầm ngươi rồi! Ta ngày đó gả cho ngươi, nghĩ ngươi là nam tử hán đỉnh thiên lập địa, nhưng nhìn ngươi hôm nay làm, Quang Vũ coi là thứ gì? Hắn kiếp trước là Thần Đế, đời này cũng không phải là Thần Đế, một trang giấy liền đem ngươi sợ đến tè ra quần, khóc sướt mướt ngay cả ta cũng không bằng! Đế khu này, ngươi cho, ta không cho!

– Phu nhân…

Giang Nam nhát gan nói:

– Ta không phải sợ Quang Vũ, mà là Thánh Vương huynh trưởng tự mình đến hỏi, huynh trưởng đem Huyền Minh Nguyên Giới nhường cho ta, cùng ta có ân, không thể không cho huynh trưởng một cái thể diện…

Thi Hiên Vi phất tay áo, cười lạnh nói:

– Huynh trưởng, huynh trưởng! Hắn là huynh trưởng của ngươi, cùng ngươi có ân, nhưng cùng ta không có ân, tại sao phải để cho ta cũng đi chịu chết? Thánh tông ta trên dưới toàn dựa vào Đế khu tới giữ được tánh mạng, vượt qua hạo kiếp, hôm nay tốt rồi, ngươi một câu có ân liền cho chúng ta hết thảy đi tìm chết…

– Câm mồm!

Giang Nam đột nhiên biến sắc, quát lớn.

Danh sách các phần:
Phần 1
Phần 2
Phần 3
Phần 4
Phần 5
Phần 6
Phần 7
Phần 8
Phần 9
Phần 10
Phần 11
Phần 12
Phần 13
Phần 14
Phần 15
Phần 16
Phần 17
Phần 18
Phần 19
Phần 20
Phần 21
Phần 22
Phần 23
Phần 24
Phần 25
Phần 26
Phần 27
Phần 28
Phần 29
Phần 30
Phần 31
Phần 32
Phần 33
Phần 34
Phần 35
Phần 36
Phần 37
Phần 38
Phần 39
Phần 40
Phần 41
Phần 42
Phần 43
Phần 44
Phần 45
Phần 46
Phần 47
Phần 48
Phần 49
Phần 50
Phần 51
Phần 52
Phần 53
Phần 54
Phần 55
Phần 56
Phần 57
Phần 58
Phần 59
Phần 60
Phần 61
Phần 62
Phần 63
Phần 64
Phần 65
Phần 66
Phần 67
Phần 68
Phần 69
Phần 70
Phần 71
Phần 72
Phần 73
Phần 74
Phần 75
Phần 76
Phần 77
Phần 78
Phần 79
Phần 80
Phần 81
Phần 82
Phần 83
Phần 84
Phần 85
Phần 86
Phần 87
Phần 88
Phần 89
Phần 90
Phần 91
Phần 92
Phần 93
Phần 94
Phần 95
Phần 96
Phần 97
Phần 98
Phần 99
Phần 100
Thông tin truyện
Tên truyện Giang Nam - Quyển 16
Tác giả Chưa xác định
Thể loại Truyện nonSEX
Phân loại Truyện chưa được phân loại
Ngày cập nhật 16/01/2015 11:29 (GMT+7)

Một số truyện liên quan

Mùi vị quê hương
Cá mè kho vỏ hành Vào đầu mùa đông khi mùa mưa vừa hết cũng là lúc cá mè béo nhất. Mùa mưa cá mè có đủ loại thức ăn nhờ nước mưa kéo theo những mỡ màu trên mặt đất để xuống nước hóa thân thành các sinh vật phù du là tảo là rong là thức ăn phong phú và dồi dào cho lũ cá kiếm ăn ở tầng nước giữa. Cá mè hay ăn ở tầng giữa ních đẫy thức ăn nên cá béo khỏe chắc cũng để tích trữ năng lượng cho mùa đông giá lạnh. Ao nào thả cá mè nếu xuống tắm là biết ngay vì sẽ có cáu cá mè bám...
Phân loại: Truyện nonSEX Tâm sự bạn đọc Truyện teen
Dương Thần – Quyển 10
Lam Lam, nếu như mẹ muốn sau này Lam Lam cùng ở, cùng sống với mẹ, thì Lam Lam có đồng ý không? Lâm Nhược Khê hơi lo lắng hỏi. Lam Lam cũng không chút do dự nói: Lam Lam đương nhiên là muốn được cùng mẹ rồi! Lam Lam không dễ dàng gì mới tìm thấy mẹ, mẹ nói không rời xa Lam Lam nữa mà! Thật chứ? Vâng, đợi ông nội trở về, Lam Lam sẽ bảo với ông nội, đã tìm thấy mẹ rồi, sau đó ộng nội sẽ dẫn Lam Lam đi tìm ba, như vậy gia đình chúng ta có thể được sống cùng nhau rồi! Lam Lam cười...
Phân loại: Truyện nonSEX Tuyển tập Dương Thần
Đạo mộ bút ký – Quyển 1
Tôi nheo mắt nhìn kĩ cái bóng kia, nhận ra hình như nó đang cúi đầu. Đợi cho nó ngẩng lên mới thấy đầu nó cực lớn, có lẽ còn rộng hơn cả chiều dài vai mình. Cảm giác sợ hãi này thực sự không thể diễn tả bằng lời, tôi cảm thấy da đầu mình tê dại hẳn đi, không kiềm chế được hét lên một tiếng: “Có quỷ!” Mọi người quay đầu nhìn tôi, mà thì tôi không sao ngăn mình la hét, vừa chỉ vào cái bóng kia vừa quay đầu, đã thấy ngay chủ nhân cái bóng. Đó là một con quái vật có cái đầu siêu bự! Nó còn cầm trong tay một...
Phân loại: Truyện nonSEX Tuyển tập Đạo mộ bút ký

Danh sách truyện sex được đọc nhiều nhất

TOP truyện sex ngắn hay nhất!

TOP tác giả tài năng