Trong nội tâm Giang Nam nảy sinh ác độc nói.
Đã đến Nguyên Giới chủ tinh, Thi Hiên Vi vội vàng đem người nghênh tiếp, Tố Thiên Hầu cùng bọn người Diêm Túc Thần Tôn cũng bề bộn thả sự tình trên tay xuống, đem người tới đón, Giang Nam chứng kiến Tố Thiên Hầu đem Nguyên Giới chủ tinh chế tạo thành thùng sắt giang sơn, bầu trời rất nhiều ngôi sao hàng loạt liên tuyến, dùng ngôi sao bày trận, sâm nghiêm vô cùng, không khỏi đại hỉ.
– Phu quân, bảy vị lão ca ca tới, đòi hỏi Quang Vũ đế thân…
Thi Hiên Vi lặng lẽ truyền âm nói:
– Ta lần này là ngăn cản không xuống, bọn hắn không thấy được ngươi, liền không muốn ly khai.
– Bảy Thánh Vương cũng đến?
Giang Nam không khỏi đại hỉ, cười nói:
– Quang Vũ đạo huynh, thật sự là phúc tinh của ta! Ta vốn còn đang lo lắng chiến bất quá Địa Ngục đại quân, hôm nay xem ra, Địa Ngục đại quân đến bao nhiêu, liền diệt bao nhiêu, cho hắn có đến mà không có về!
Trường Lâu Nguyên Giới, Nguyên Chỉ Đại Tôn khắp cả người là tổn thương, chật vật không chịu nổi trở về, bái kiến Thiếu Hư nói:
– Thuộc hạ tiến đến đánh Cửu U Minh Giới, không ngờ lọt vào đại bại, bị Huyền Thiên giáo chủ dùng quỷ kế giết ta trăm vạn đại quân. Thuộc hạ nguyên vốn định dùng chết tạ tội, một mình đánh Huyền Minh Nguyên Giới, không ngờ lại bị Huyền Thiên giáo chủ kia ám toán, bị bảy Thánh Vương đuổi giết, ở bên trong sinh tử, thuộc hạ cuối cùng thành tựu Thần Quân, lúc này mới có thể đào thoát, khẩn cầu chủ soái ban tội!
Thiếu Hư ha ha cười cười nói:
– Nguyên Chỉ Đại Tôn không cần tự trách, Huyền Thiên giáo chủ quỷ kế đa đoan, hơn nữa thực lực cao minh, ta sớm đã ngờ tới ngươi gặp được hắn tất bại. Thực không dám đấu diếm, Huyền Thiên giáo chủ kia tiêu diệt đại quân dưới trướng ngươi xong, liền đến Trường Lâu Nguyên Giới ta tìm hiểu tin tức. Người này lợi hại phi thường, một đạo chân thân điều đi Đại tướng dưới trướng của ta, chính mình ngược lại lưu lại ám toán ta. Ta cùng với hắn đánh tới ở chỗ sâu trong tinh không, vẫn bị hắn đào thoát.
Hắn lại không đề cập tới mình bị Giang Nam chiến bại, chỉ nói Giang Nam đào tẩu, hiển nhiên cũng không muốn để cho người biết rõ hắn đã thua trận.
– Thắng bại là chuyện thường binh gia, Nguyên Chỉ Đại Tôn bại chỉ có thể nói gặp phải nhân vật như Huyền Thiên giáo chủ.
Thiếu Hư cười nói:
– Bất quá, đại quân ta sắp tiến lên, đánh Huyền Minh Nguyên Giới, Huyền Thiên giáo chủ này vẫn là sẽ lộ diện. Nguyên Chỉ Đại Tôn, một trận chiến này ngươi liền có thể quét sạch hổ thẹn! Truyền ta hiệu lệnh, đại quân xuất phát, huyết tẩy Huyền Minh Nguyên Giới, báo thù rửa hận cho trăm vạn anh linh Địa Ngục ta!
Trường Lâu Nguyên Giới, từng chiếc từng chiếc ma hạm lơ lửng, vô số Thần Ma sừng sững ở phía trên ma hạm, hướng Huyền Minh Nguyên Giới cuồn cuộn mà đi.
Mà ở Huyền Minh Nguyên Giới, Đại Thánh Vương Thất huynh đệ dắt tay nhau mà đến, Đại Thánh Vương lấy ra phiếu nợ, còn chưa kịp nói chuyện, Giang Nam dĩ nhiên cười nói:
– Bảy vị huynh trưởng tới tìm ta, ý đồ đến ta đã biết rõ. Không cần nói nhiều, cái đế thân này vốn là ta mượn chi vật. Hai năm chi kỳ sớm đã đi qua, đến nay còn không trả, ta cũng có chút tâm thần bất định, chỉ cảm thấy thực xin lỗi mấy vị huynh trưởng.
Đại Thánh Vương Thất huynh đệ liếc nhau, vừa mừng vừa sợ, có chút không dám tin tưởng:
– Ngươi thật sự nguyện ý trả lại?
Dưới trướng Quang Vũ rất nhiều cựu thần đã sớm đối với Đại Thánh Vương cho mượn Quang Vũ đế thân, hơn nữa để cho Giang Nam đánh xuống phiếu nợ có lời oán thán, thường xuyên trào phúng, trong nội tâm bảy Thánh Vương đối với có thể đòi lại đế thân hay không cũng là không nắm chắc, không biết trước. Trong nội tâm cũng cho rằng lấy không trở lại đế thân.
Lần này tới, bảy Thánh Vương này thậm chí đã thương nghị, nếu Giang Nam không cho, vậy thì động thủ cướp đoạt, cướp đi đế thân!
Không nghĩ tới, vắt cổ chày ra nước rõ ràng cũng nhổ cọng lông, Giang Nam rõ ràng mới mở miệng liền đáp ứng đem đế thân trả lại!
Giang Nam cười nói:
– Ta là người không giữ lời hứa như vậy sao? Lúc trước sở dĩ không trả, còn không phải bởi vì ta vừa mới đảm nhiệm thần triều Tả Thiên Thừa, công vụ bề bộn, ngay cả nhà cũng không có thời gian trở về. Phu nhân ta cũng không dám tự mình làm chủ. Hôm nay lại gặp Địa Ngục xâm lấn, ta trăm phương ngàn kế muốn bảo vệ tánh mạng vạn giới sinh linh ta. Lúc này mới không rảnh tự mình trả lại đế thân.
Hắn buồn thở dài vô cớ, lắc đầu cười nói:
– Hôm nay mệnh ta không lâu, muốn đế thân này tự nhiên vô dụng, bảy vị huynh trưởng tới vừa vặn, vừa vặn còn có thể cùng tiểu đệ gặp lần cuối cùng.
Tượng Như Thánh Vương nghi ngờ nói:
– Hiền đệ, vì sao đột nhiên nói ra loại lời nói ủ rũ này?
Giang Nam tự giễu nói:
– Hôm nay Địa Ngục đại quân đã tới, ngay tại Trường Lâu thế giới, tiếp theo đứng là Huyền Minh Nguyên Giới ta, ta tuy bất tài, nhưng nguyện bảo vệ Nguyên Giới ta không mất. Chỉ là địa ngục thế đại, Giang mỗ cùng lắm thì chết, coi như là vì Chư Thiên vạn giới cúc cung tận tụy.
Bảy Thánh Vương trầm mặc.
Giang Nam nói không có sai, cho dù hôm nay Huyền Minh Nguyên Giới đã bị Tố Thiên Hầu bố trí được như là thùng sắt giang sơn, cẩn thận, nhưng mà ở trước mặt thực lực tuyệt đối, Huyền Minh Nguyên Giới căn bản chống đỡ không nổi, cho dù chống đỡ được tiên phong, cũng ngăn không được đại quân đến tiếp sau.
Cho dù chống đỡ được đại quân đến tiếp sau, còn có thể ngăn xuống những Đế cấp thậm chí Hoàng Đạo Cực Cảnh bên trong Địa ngục kia sao?
Một trận chiến này, xác thực như Giang Nam nói, cùng lắm thì chết!
Giang Nam lấy ra Quang Vũ đế thân, trả cho Đại Thánh Vương nói:
– Hôm nay gặp mặt, là vĩnh biệt. Bảy vị huynh trưởng bắt được đế thân liền nhanh chóng ly khai Nguyên Giới, ít ngày nữa Địa Ngục đại quân liền đến, để tránh liên lụy bảy vị huynh trưởng. Ta suất lĩnh Thánh tông cao thấp, lúc này cùng bọn họ quyết nhất tử chiến, Thánh tông ngàn vạn đệ tử, chỉ có hùng hồn bi ca, phó nghĩa mà thôi!
Bọn người Đại Thánh Vương động dung, Thuồng Luồng Thánh Vương nhịn không được nói:
– Hiền đệ không cần như thế? Chỉ cần hiền đệ suất lĩnh Thánh tông lui nơi đây, liền không có họa sát thân, sao không đem Thánh tông di chuyển đến Đô Thiên thần giới?
– Lui?
Giang Nam cười ha ha, trong thanh âm có vô tận bi thương:
– Hướng ở đâu lui? Sau lưng chúng ta, là Trung Thiên! Trung Thiên rơi vào tay giặc, Thần giới còn xa sao?
Hắn cười lạnh một tiếng, trên mặt xem thường:
– Ngươi lui ta cũng lui, sớm muộn gì sẽ đem Chư Thiên vạn giới lui đến không còn một mảnh, sớm muộn gì sẽ đem non sông Chư Thiên vạn giới, hàng tỉ vạn sinh linh giao cho Địa Ngục, giao cho Ma tộc! Bọn hắn không có tâm huyết, ta có tâm huyết, Giang mỗ duy nguyện dùng máu tươi của mình, dùng ta Tả Thiên Thừa chi tử, đến tỉnh lại ý chí chiến đấu của những người nhu nhược này!
– Nói hay lắm!
Thông tin truyện | |
---|---|
Tên truyện | Giang Nam - Quyển 16 |
Tác giả | Chưa xác định |
Thể loại | Truyện nonSEX |
Phân loại | Truyện chưa được phân loại |
Ngày cập nhật | 16/01/2015 11:29 (GMT+7) |