Giang Nam - Quyển 16

Phần 97

Giang Nam nhìn lại mọi nơi, chỉ thấy bên ngoài tòa Thần quốc này, còn có một cổ ma khí ẩn núp, cái kia là địa ngục Ma tộc cường giả du đãng, đang ngó chừng những sinh linh mỹ vị này, chỉ đợi “Ung Hòa đại thần” này vừa ly khai, những Ma tộc cường giả kia sẽ như sói đói nhào tới, đem những sinh linh này phá tan thành từng mảnh!

Trước Thần miếu, một tu sĩ mềm lòng, quay đầu nhìn về phía thần miếu, thấp giọng nói:

– Sư tôn…

– Không cứu! Không cứu!

Trong thần miếu truyền đến một thanh âm táo bạo, cả giận nói:

– Cứu bọn hắn, chúng ta một cái cũng mơ tưởng còn sống ly khai! Hiện tại những thế giới kia còn tính toán thái bình, cả đám đều kín người hết chỗ! Không có người sẽ thu lưu một đám phàm nhân chỉ biết há mồm muốn ăn muốn uống! Hơn nữa nhiều phàm nhân như vậy đi theo chúng ta di chuyển trong vũ trụ, chúng ta sẽ lọt vào những Địa Ngục Ma Thần du đãng kia ngấp nghé, nhất định sẽ phục giết chúng ta, chúng ta một cái cũng sống không được!

Hắn từ trong thần miếu đi ra, là một lão giả hình dung có chút hèn mọn bỉ ổi, đây là một lão thần, trong mắt nhỏ lóe ra hào quang khôn khéo, nhìn về phía vô số phàm nhân cùng tu sĩ phía dưới thần miếu, chán ghét phất phất tay nói:

– Các ngươi tất cả giải tán đi, ta sẽ không mang theo các ngươi cùng một chỗ ly khai! Mang theo các ngươi, là để cho ta toi mạng! Đều lăn, đều cút!

Một vị lão giả tóc trắng đầu bạc trong mắt ngậm lấy nước mắt, run rẩy nói:

– Ung Hòa đại thần, nhà chúng ta thế thế đời đời cung phụng ngươi, đã cung phụng mười bảy thế…

– Thì tính sao?

Ung Hòa đại thần cười lạnh nói:

– Ta cũng che chở nhà các ngươi mười bảy thế, bảo vệ nhà của ngươi mưa thuận gió hòa, đa tử nhiều tôn vô tai không khó. Cái này là giao dịch, các ngươi cung phụng ta ta phù hộ các ngươi, hiện tại ta không cần các ngươi cung phụng, không có lý do gì lại phù hộ các ngươi!

– Đại thần, mang theo con của ta a…

Một phu nhân té vào dưới chân Ung Hòa đại thần, hai tay nâng lên một hài nhi còn trong tã lót, ngẩng đầu vẻ mặt chờ mong nói, trong mắt lóe ánh sáng.

Ung Hòa đại thần do dự thoáng một phát, nhìn nhìn hài nhi, lại nhìn đầu người đông nghịt chung quanh, mạnh mẽ cắn răng một cái, nhẫn tâm nói:

– Không mang theo! Ta nếu dẫn theo con của ngươi, hài tử những người khác cũng sẽ phó thác cho ta, nhiều hài tử như vậy, đối với những ma đầu kia mà nói cũng là một khối thịt thơm ngào ngạt, sẽ hại chết ta đấy!

Phụ nhân kia quỳ lạy như máy, khóc lớn nói:

– Ta van xin ngài, mang theo con của ta, cả nhà của ta cũng chỉ có một cốt nhục như vậy…

Ung Hòa đại thần lại nhìn hài nhi một chút, giương mắt nhìn về bốn phía, chứng kiến vô số ánh mắt chờ mong, tâm địa mềm nhũn, quay đầu lại hướng đệ tử của mình nói:

– Đem tất cả hài tử thu đi lên, mang bọn hắn cùng một chỗ ly khai…

Những đệ tử kia lĩnh mệnh, tiến lên đem nguyên một đám trẻ mới sinh cùng nhi đồng thu hồi, để vào bên trong Tử Phủ của mình, Ung Hòa đại thần lắc đầu nói:

– Chúng ta đi ra, tất nhiên sẽ gặp đến Địa Ngục ma đầu ngăn giết, nếu các ngươi chết rồi, Tử Phủ sụp đổ, những trẻ mới sinh này ở đâu có thể thừa nhận được? Đưa bọn chúng an trí đến Ngự Tinh Chu của ta, Ngự Tinh Chu phòng ngự đầy đủ cường.

Những đệ tử kia ôm lấy trẻ mới sinh, đưa đến trong một chiếc thần chu.

Đợi một đệ tử đi vào trước phụ nhân dưới chân Ung Hòa đại thần kia, phụ nhân kia cởi bỏ ý chí, nhát gan nói:

– Để ta cho nó ăn miếng sữa lần cuối…

Ung Hòa đại thần có chút bực bội nói:

– Nhanh lên! Không đủ thời gian rồi, nếu bị Địa Ngục Ma Thần nhận được tin tức, chúng ta một cái cũng đi không hết!

Phụ nhân kia cho hài nhi ăm mấy miếng sữa, run rẩy đem trẻ mới sinh đưa đến trong tay một người đệ tử, che mặt ngồi dưới đất, vô lực run rẩy.

Ung Hòa đại thần thở dài, lẩm bẩm nói:

– Lần này tốt rồi, nhất thời mềm lòng, mang theo nhiều trẻ mới sinh như vậy, cho dù có thể tránh thoát Địa Ngục Ma Thần đuổi giết, chỉ sợ không có cái thế giới nào nguyện ý thu lưu chúng ta rồi…

Đột nhiên, hắn chứng kiến một vị thiếu niên thư sinh đứng xa xa nhìn giữa không trung, phiêu nhiên xuất trần, có một loại khí độ bất phàm, để cho hắn nhìn không ra sâu cạn, nhưng giữa lông mày thư sinh này hình như có mờ mịt cùng nghi hoặc, trong nội tâm khẽ nhúc nhích, gấp bước lên phía trước, thi lễ nói:

– Đạo hữu.

– Đạo hữu.

Giang Nam hoàn lễ.

Ung Hòa đại thần trong mắt nhỏ lộ ra khôn khéo, cười hắc hắc nói:

– Trong loạn thế này, đạo hữu như thế nào còn có tâm tư du đãng bốn phía? Không bằng cùng ta cùng một chỗ ly khai thế giới này, đi thế giới khác chạy nạn, có ta và ngươi liên thủ, tất nhiên có thể gặp dữ hóa lành!

– Ta vẫn không thể ly khai.

Ánh mắt Giang Nam có chút mờ mịt, nói khẽ:

– Ta đang tìm kiếm Thiên Tâm… Đạo hữu biết Thiên Tâm là tâm gì không?

Ung Hòa đại thần ngẩn ngơ, lắc đầu nói:

– Ta đây không biết. Đạo hữu cùng ta chung một chỗ ly khai a?

– Thiên Tâm là tâm gì. Thiên nhãn gặp chúng sinh…

Giang Nam tiêu điều nói:

– Ta muốn gặp chúng sinh, bởi vậy du lịch bốn phía, muốn dùng ánh mắt của mình gặp chúng sinh một lần…

Ung Hòa đại thần thấy hắn nói huyền diệu khó giải thích, không khỏi ngạc nhiên, trong nội tâm bay lên thương cảm, thầm nghĩ:

– Vị thần này có thể là gặp bất hạnh không may, mất tâm điên rồi… thật đáng thương. Trong loạn thế ngay cả chúng ta những thần linh này cũng khó trốn kiếp số…

Giang Nam phiêu nhiên mà đi, du du nói:

– Ung đạo hữu, nếu không có thế giới thu lưu ngươi, ngươi không ngại đi Huyền Minh Nguyên Giới, trên báo danh hào Huyền Thiên giáo chủ, tự nhiên có người an trí các ngươi.

– Huyền Thiên giáo chủ?

Ung Hòa đại thần giật mình, đột nhiên cuồng hỉ, cao giọng nói:

– Đa tạ Tả Thiên Thừa thu lưu!

Hắn vội vàng trở lại thần miếu, vui mừng lộ rõ trên nét mặt, hướng rất nhiều đệ tử cười nói:

– Cơ duyên. Cơ duyên! Tả Thiên Thừa rõ ràng thu lưu chúng ta… Còn đứng ngây đó làm gì, đem những kẻ đáng thương này hết thảy chứa vào trong thuyền. Chúng ta đi Huyền Minh Nguyên Giới, lão tử cũng không muốn đổi tã đút sữa cho những tiểu thí hài này, lão tử ngực nặn không ra sữa… bọn đáng thương, lão tử trước nói với các ngươi, nếu gặp được cường địch, lão tử không có khả năng dốc sức liều mạng cho các ngươi, lão tử đã cùng với các ngươi thanh toán xong rồi, không có khả năng vì các ngươi đem mệnh góp đi vào!

Trước Thần miếu vô số sinh linh vừa mừng vừa sợ, liên tục dập đầu, tạ ơn Ung Hòa đại thần ân điển.

– Các ngươi đừng cám ơn ta, từ tục tĩu nói trước, lão tử gặp được địch nhân không có khả năng chiến thắng, nhất định sẽ vứt bỏ các ngươi chính mình bảo vệ tánh mạng! Khi đó các ngươi chớ có trách ta!

Danh sách các phần:
Phần 1
Phần 2
Phần 3
Phần 4
Phần 5
Phần 6
Phần 7
Phần 8
Phần 9
Phần 10
Phần 11
Phần 12
Phần 13
Phần 14
Phần 15
Phần 16
Phần 17
Phần 18
Phần 19
Phần 20
Phần 21
Phần 22
Phần 23
Phần 24
Phần 25
Phần 26
Phần 27
Phần 28
Phần 29
Phần 30
Phần 31
Phần 32
Phần 33
Phần 34
Phần 35
Phần 36
Phần 37
Phần 38
Phần 39
Phần 40
Phần 41
Phần 42
Phần 43
Phần 44
Phần 45
Phần 46
Phần 47
Phần 48
Phần 49
Phần 50
Phần 51
Phần 52
Phần 53
Phần 54
Phần 55
Phần 56
Phần 57
Phần 58
Phần 59
Phần 60
Phần 61
Phần 62
Phần 63
Phần 64
Phần 65
Phần 66
Phần 67
Phần 68
Phần 69
Phần 70
Phần 71
Phần 72
Phần 73
Phần 74
Phần 75
Phần 76
Phần 77
Phần 78
Phần 79
Phần 80
Phần 81
Phần 82
Phần 83
Phần 84
Phần 85
Phần 86
Phần 87
Phần 88
Phần 89
Phần 90
Phần 91
Phần 92
Phần 93
Phần 94
Phần 95
Phần 96
Phần 97
Phần 98
Phần 99
Phần 100
Thông tin truyện
Tên truyện Giang Nam - Quyển 16
Tác giả Chưa xác định
Thể loại Truyện nonSEX
Phân loại Truyện chưa được phân loại
Ngày cập nhật 16/01/2015 11:29 (GMT+7)

Một số truyện liên quan

Lục Thiếu Du – Quyển 46
Phần 97 Bởi vì bọn họ nhìn thấy tử kim lôi đình giáng xuống, một thân ảnh áo xanh xuất hiện trước bản thể khổng lồ của tiểu Long, áo bào xanh chấn động, trên mặt đầy lãnh ý, là Lục Thiếu Du chạy tới đây thật nhanh. Lục lão đại đến. Nhìn thấy Lục Thiếu Du đến đây, chẳng biết tại sao, Chu Thần Hi, Hổ Y có cảm giác vô cùng tự tin. Sưu sưu! Từ khi Lục Thiếu Du đến giữa không trung, Ma Phủ Đạo Tổ Bà Thiên La, lão Ảnh, Phong Hành Thiên Chủ, Vạn Độc Chí Tôn, Hải Nhược Hồng Tôn, Nhược Trọc Ảnh Cô, Kim Bằng Hồng Tôn, Vân Bằng Hồng Tôn...
Phân loại: Truyện nonSEX Tuyển tập Lục Thiếu Du
Lăng Tiếu – Quyển 24
Phần 97 Long Ngũ vẫn đang dùng man lực đối kháng với những Cự Thạch Nhân kia, mà bọn người Viên Chiến Thiên lại có ba gã khôi lỗi của hắn tương trợ mới miễn cưỡng chống đỡ được, nhưng tình huống vẫn phi thường hung hiểm! Xem ra không liều không được! Lăng Tiếu sợ hãi rống một tiếng, mặc kiện trung giai Cổ Thần khí Long Lân Giáp mà Lăng Bác ban cho hắn lên người, lại gọi thần hồn ra. Hắn chân thân mặc Long Lân Giáp, cầm trong tay Kim Long Thương, giống như Chiến Thần tăng lực lượng tới cực hạn. Hắn đã từng vào Loạn Táng Không Giang, đã từng chịu qua trọng...
Phân loại: Truyện nonSEX Tuyển tập Lăng Tiếu
Lục Thiếu Du – Quyển 6
Phần 97 Lục Bắc khe khẽ thở dài, lập tức quay sang nữ nhi mình nói: Mị nhi, qua một đoạn thời gian nữa, Lục gia có nhiều khả năng sẽ rung chuyển, con phải tự chiếu cố mình cho tốt. Cha, sao hôm nay những lời người nói đều có chút là lạ. Lục Mị kỳ quái nhìn chăm chú vào Lục Bắc rồi nói. Con à, con không nên hỏi nhiều, không bao lâu nữa con sẽ biết. Lục Bắc nói. Trong một khe sâu cách Lục gia mấy trăm dặm, lúc này đang có một cỗ khí tức cuồng bạo bạo phát ra, một cỗ uy áp như vua của muôn thú khuếch tán...
Phân loại: Truyện nonSEX Tuyển tập Lục Thiếu Du

Danh sách truyện sex được đọc nhiều nhất

TOP truyện sex ngắn hay nhất!

TOP tác giả tài năng