Giang Nam - Quyển 17

Phần 2

Đã qua hai ngày, Giang Nam rốt cục tiếp cận Huyền Minh Nguyên Giới, đột nhiên, hắn dừng bước lại, dò xét hư không phía trước, khẽ nhíu mày.

– Những dấu vết chiến đấu này…

Ở trước mắt hắn, trong hư không lưu lại dấu vết pháp bảo trùng kích cùng thần thông đối kháng, còn có một cỗ Địa Ngục Ma Thần thi thể, trừ lần đó ra, còn có thi thể nhân loại tu sĩ cùng Địa Ngục Ma tộc trôi nổi ở trong hư không.

Đối với tồn tại như Giang Nam mà nói, loại chiến đấu trình độ này căn bản không đủ xem, chỉ là tu sĩ bình thường cùng Thần Ma phát sinh chiến đấu, tối đa không cao hơn cấp độ thiên thần.

Bất quá, hắn lại dừng bước.

– Đây là… Ung Hòa đại thần thần huyết, cỗ thi thể này là đệ tử của hắn… Ung Hòa ở chỗ này tao ngộ đến Địa Ngục Ma tộc cùng Ma Thần vây công!

Giang Nam ngẩng đầu nhìn hướng phương xa, thân hình khẽ nhúc nhích, đuổi theo, ven đường hắn chứng kiến càng nhiều thi thể môn hạ đệ tử của Ung Hòa, thi thể Địa Ngục Ma tộc cũng có không thiếu, còn có thần huyết ở trong vũ trụ hư không chảy xuôi, chân cụt tay đứt, chiến đấu cực kỳ thảm thiết, bên trong những thần huyết này có Ung Hòa đại thần chi huyết cũng có Địa Ngục Thần Ma chi huyết.

– Ung Hòa là một lão thần giảo hoạt, tinh thông lõi đời, khôn khéo vô cùng, vì mình bảo vệ tánh mạng, chỉ sợ sẽ đem những người phàm tục kia vứt bỏ chính mình trốn chạy để khỏi chết…

Giang Nam nhíu mày, gia tốc về phía trước tiến đến, cũng không lâu lắm hắn cảm ứng được phía trước truyền đến thần thông chấn động, đột nhiên chỉ thấy một cổ Địa Ngục Ma tộc tứ tán mà trốn, như là nhìn thấy chuyện cực kỳ kinh khủng.

– Ung Hòa, vì phàm nhân liều mất cái mạng già của mình, ngươi đáng giá sao?

Một Địa Ngục Ma Thần thổ huyết, thân thể bị đánh rách tung toé, ánh mắt lộ ra vẻ sợ hãi, hốt hoảng bỏ chạy, quay đầu lại lạnh lùng nói.

Giang Nam rốt cục thấy được Ngự Tinh Chu, chiếc thuyền lớn kia hoành ở trong hư không, bị đánh đến rách nát không chịu nổi, cột buồm bị oanh đoạn, thân tàu che kín phá động cùng vết máu.

Một thần linh già nua đứng ở đầu thuyền, thần thể gầy yếu như củi đang thiêu đốt, tóc trắng ở trong ngọn lửa phiêu đãng, quanh thân hắn tràn ngập tử khí nặng nề, lại uy phong lẫm lẫm, một mình đứng ở đầu thuyền.

Đệ tử của hắn đã chết tuyệt, trên thuyền ngổn ngang lộn xộn nằm thi thể đệ tử của hắn, thủ hộ ở trước cửa khoang Ngự Tinh Chu, sau cửa khoang là những người phàm tục kia, lão ấu phụ nữ và trẻ em cùng thanh niên cường tráng.

Trong lòng Giang Nam chấn động, đi ra phía trước, hướng lão thần đang thiêu đốt thân thể kia thi lễ, nói khẽ:

– Đạo hữu…

– Tả Thiên Thừa…

Ung Hòa đại thần tóc trắng phất phới, một búng máu phun tới, hóa thành Liệt Hỏa hừng hực, hắn xếp bằng mà ngồi, quanh thân ánh lửa hừng hực, chứng kiến Giang Nam đến đây, hắn rốt cục có thể trầm tĩnh lại. Trên người hắn thần hỏa như trước đang thiêu đốt, vô cùng vô tận, sáng lạn vô cùng, chỉ là khí tức của hắn lại càng ngày càng yếu ớt.

– Đạo hữu, ngươi đây là tội gì…

Giang Nam trầm mặc một lát, nói khẽ:

– Vì một thuyền phàm nhân, chôn vùi tánh mạng của mình, đáng giá sao? Ngươi là người khôn khéo, ta nghĩ đến ngươi sẽ vứt bỏ bọn hắn chạy trốn…

– Trong thuyền có hài tử…

Vị lão thần này cười thảm, ho ra máu nói:

– Bên trong còn có hài tử muốn bú sữa mẹ, ta không nỡ đi… Ta đi rồi, ai tới chiếu cố bọn hắn?

Giang Nam trầm mặc, thần huyết trong miệng Ung Hòa đại thần chảy thêm nữa, ánh lửa càng thêm hung mãnh, khàn khàn lấy cuống họng nói:

– Tả Thiên Thừa, ngươi tìm được Thiên Tâm, thấy chúng sinh chưa?

Giang Nam lắc đầu.

– Cái kia cũng đừng có tìm…

Khí tức vị lão thần này càng ngày càng yếu ớt, mạnh mẽ bắt lấy tay Giang Nam, ngón tay kia chỉ lấy cửa khoang, trên mặt lộ ra dáng tươi cười:

– Đừng tìm nữa, chúng sinh ở trên thuyền này, mở ra cửa khoang, ngươi có thể chứng kiến bọn hắn… Ta bảo hộ không được bọn hắn rồi, cầu ngươi mang theo một thuyền chúng sinh này, mang bọn hắn đi tới một Tịnh thổ, một Tịnh thổ không có chiến loạn không có hạo kiếp…

– Bọn hắn là chúng sinh ngươi muốn gặp!

Câu nói sau cùng của vị lão thần này đã dùng hết tất cả khí lực, không còn có bất luận khí tức gì, trừng to mắt nhìn xem Giang Nam.

Đạo tắc, thần tính của hắn, đã thiêu đốt sạch sẽ, chỉ còn lại có một đám Chân Linh bất diệt vẫn chiếm giữ trong người, không bỏ được ly khai.

Giang Nam tâm linh xúc động, chậm rãi gật đầu.

Ung Hòa hai mắt khép kín, trên mặt lộ ra vui vẻ tiêu tan, một đám Chân Linh bất diệt bay ra, đi xa.

– Sau khoang thuyền là chúng sinh…

Trong lòng Giang Nam chấn động, đột nhiên có một loại cảm giác rộng mở trong sáng, bàn tay hắn nhẹ phẩy, cửa khoang mở ra, một phu nhân ôm ấp lấy hài nhi khiếp đảm từ trong khoang thuyền đi ra, có chút sợ hãi lại đánh bạo chất vấn Giang Nam:

– Ngươi vì sao không cứu hắn? Ngươi là Tả Thiên Thừa, nhất định rất lợi hại, có năng lực cứu hắn đúng hay không? Ung Hòa đại thần còn nói, chỉ cần tới địa bàn của ngươi, chúng ta sẽ an toàn…

Giang Nam lắc đầu, nhìn về phía thi thể Ung Hòa đại thần, nói khẽ:

– Nửa canh giờ trước, hắn đã chết rồi.

– Vừa rồi hắn rõ ràng vẫn còn cùng ma đầu chém giết…

Phụ nhân kia ngẩn ngơ.

– Đó là chấp niệm của hắn.

Giang Nam thở dài, nhìn về phía thi thể vị lão thần này, trong mắt tràn đầy tôn kính:

– Hắn già rồi, khí huyết khô bại, nửa canh giờ trước hắn đã mệt chết, nhưng mà chấp niệm muốn hắn tiếp tục chiến đấu, tiếp tục bảo hộ các ngươi, đem các ngươi hộ tống đến địa phương an toàn… Cho nên chấp niệm của hắn chủ trì nhục thể của hắn tiếp tục chiến đấu, thiêu đốt tu vi thiêu đốt thần tính, một mực đánh đến một khắc ta đến này… Các ngươi xuất hiện đi, đưa tiễn hắn, vì các ngươi, đệ tử của hắn, đạo thống của hắn, đã diệt tuyệt…

Trong khoang thuyền càng nhiều phàm nhân nữa đi ra, có người âm thanh ngưng nghẹn, có người khóc ra thành tiếng.

– Tả Thiên Thừa, ngươi sẽ vì hắn lập bia sao?

Một tiểu nam hài sáu bảy tuổi ngẩng đầu, con mắt tinh khiết nhìn xem Giang Nam nói:

– Hắn là thần minh vì chúng ta chết trận, ta sợ tiếp qua vài thập niên, ta sẽ quên bộ dáng của hắn…

– Ta sẽ vì hắn lập bia.

Giang Nam đứng ở đầu thuyền, lẳng lặng nói:

– Ta sẽ vì tất cả anh linh chết trận lập nhiều anh linh điện, để cho bộ dáng của bọn hắn, công tích vĩ đại của bọn hắn vĩnh viễn sẽ không bị quên đi!

Hắn tóc đen tung bay, thanh âm trịch địa hữu thanh (*nói năng có khí phách):

– Thần nhân vì chúng sinh của Chư Thiên vạn giới mà chết trận, sẽ không bị di vong!

– Tâm ta là Thiên Tâm, ý ta là Thiên Ý, mở ra thiên nhãn gặp chúng sinh…

Hắn nhìn về phía một thuyền phàm nhân này:

– Ta đã ở bên trong chúng sinh, các ngươi… là chúng sinh của ta!

– Ta muốn vì Thiên Đạo lập tâm!

– Ta muốn vì Thiên Địa lập trụ!

– Ta muốn vì chúng sinh chế tạo một mảnh Tịnh thổ!

Danh sách các phần:
Phần 1
Phần 2
Phần 3
Phần 4
Phần 5
Phần 6
Phần 7
Phần 8
Phần 9
Phần 10
Phần 11
Phần 12
Phần 13
Phần 14
Phần 15
Phần 16
Phần 17
Phần 18
Phần 19
Phần 20
Phần 21
Phần 22
Phần 23
Phần 24
Phần 25
Phần 26
Phần 27
Phần 28
Phần 29
Phần 30
Phần 31
Phần 32
Phần 33
Phần 34
Phần 35
Phần 36
Phần 37
Phần 38
Phần 39
Phần 40
Phần 41
Phần 42
Phần 43
Phần 44
Phần 45
Phần 46
Phần 47
Phần 48
Phần 49
Phần 50
Phần 51
Phần 52
Phần 53
Phần 54
Phần 55
Phần 56
Phần 57
Phần 58
Phần 59
Phần 60
Phần 61
Phần 62
Phần 63
Phần 64
Phần 65
Phần 66
Phần 67
Phần 68
Phần 69
Phần 70
Phần 71
Phần 72
Phần 73
Phần 74
Phần 75
Phần 76
Phần 77
Phần 78
Phần 79
Phần 80
Phần 81
Phần 82
Phần 83
Phần 84
Phần 85
Phần 86
Phần 87
Phần 88
Phần 89
Phần 90
Phần 91
Phần 92
Phần 93
Phần 94
Phần 95
Phần 96
Phần 97
Phần 98
Phần 99
Phần 100
Thông tin truyện
Tên truyện Giang Nam - Quyển 17
Tác giả Chưa xác định
Thể loại Truyện nonSEX
Phân loại Truyện chưa được phân loại
Ngày cập nhật 17/01/2015 11:29 (GMT+7)

Một số truyện liên quan

Giúp gái teen trả thù - Tác giả The Kid
Ở trong một xóm nọ, thằng Tú và con Nhi chơi thân với nhau. Thằng Tú đã 20 tuổi trong khi con Nhi chỉ mới 17 tuổi. Nhà hai đứa cũng gần nhau, hai đứa hay gặp nhau. Thằng Tú đã nghỉ học từ lâu để đi làm kiếm tiền, còn con Nhi vẫn còn đang đi học lớp 11. Con Nhi tuy không đẹp bao nhiêu nhưng nhìn mặt cũng được, cũng có duyên, nó có cơ thể hấp dẫn vì đang ở tuổi teen. Nó đang có bạn trai là thằng bạn học cùng lớp tên là Lâm, quen nhau được mấy tháng rồi. Thằng Tú thấy con Nhi có bạn trai thì nó cũng mừng cho con...
Phân loại: Truyện nonSEX
Thám tử Hênry - Tác giả The Kid
Ở trong một khu chung cư, có hai vợ chồng Hênry và Như đang sống hạnh phúc bên nhau. Hênry làm nghề thám tử lâu năm rồi, anh đặt biệt danh là Hênry cho nó ngầu. Hiện nay anh đang sống cùng với cô vợ hiền xinh đẹp tên Như. Như vốn là cô gái độc thân sống chung khu chung cư với Hênry, cô thấy anh thật thà tốt bụng nên chấp nhận yêu anh và kết hôn với anh. Hôm đó là kỷ niệm 3 năm ngày cưới của hai vợ chồng. Hênry về nhà tặng cho Như bó hoa và vài hộp quà. Sau đó hai vợ chồng ngồi ăn tối dưới ánh nến đầy lãng mạn...
Phân loại: Truyện nonSEX
Ma Vương – Quyển 5
Phần 2: Cắt Lưỡi... Một sinh vật thân cao hai thước rưỡi, toàn thân do những thanh bạch cốt sắp xếp một cách lộn xộn tạo thành, đang lững thững tiến đến. Sinh vật này hoàn toàn do xương cốt tạo thành. Những khúc xương trên thân thể sắc bén như những thanh trường mâu, xòe ra như những cánh hoa che kín cả thông đạo không lấy gì làm rộng rãi. Mỗi bước đi của nó kéo theo một luồng tử khí nồng nặc xộc thẳng vào mặt mọi người như là đang nhắc nhở rằng hắn là sinh vật không thuộc về cái thế giới này. Cốt Ma là một bất tử sinh vật cao cấp, bởi vì...
Phân loại: Truyện nonSEX Tuyển Tập Ma Vương

Danh sách truyện sex được đọc nhiều nhất

TOP truyện sex ngắn hay nhất!

TOP tác giả tài năng