Giang Nam - Quyển 18

Phần 16

– Ta không trở lại.

Bỉ Ngạn Nữ Đế quay đầu lại, hướng Hoằng Tổ Thần đế phất tay, cười nói:

– Ngươi không ly khai Bỉ Ngạn thế giới liền sẽ không chết, tự giải quyết cho tốt.

Hoằng Tổ Thần đế ngơ ngác đứng ở bên trong tiên đình, có chút không biết làm sao.

Tiềm Long Đạo Nhân nắm tay nữ tử bên người đi thẳng về phía trước, rất nhanh đi qua kim kiều, đi ra phiến thế giới kia, đi vào bên trong Hỗn Độn, nói khẽ:

– Chúng ta một đi thẳng về phía trước, không muốn quay đầu, ai gọi chúng ta cũng không được quay đầu, gặp được người ngăn cản chúng ta, không nên động thủ, ta mang theo ngươi cùng đi ra nơi đây, từ nay về sau chúng ta liền tiêu diêu tự tại.

Nữ tử bên người nhẹ nhàng gật đầu:

– Ta nghe lời ngươi.

Trong hỗn độn khí tức thiên nhân ngũ suy bắt đầu khởi động, một tồn tại cường đại đến cực điểm ở trong hỗn độn hiển hiện thân ảnh, yên lặng mà nhìn chăm chú lên một nam một nữ này.

Tiềm Long cùng Bỉ Ngạn hai người tay trong tay, đối với bọn họ làm như không thấy, cất bước đi thẳng về phía trước.

– Đạo hữu, ngươi định đi nơi đâu?

Phía sau bọn họ vang lên một thanh âm phiêu hốt bất định, theo thanh âm này vang lên, bên trong Hỗn Độn Hồng Mông có huyết hà lưu động, biển máu cuồn cuộn bốc lên, từ bốn phương tám hướng vây quanh mà đến, bao phủ bọn chúng.

Tiềm Long Đạo Nhân trên mặt dáng tươi cười, nói khẽ:

– Chúng ta ý định ly khai Chư Thiên, ly khai vạn giới. Đạo hữu có thể để cho một con đường không?

Trong Hỗn Độn biển máu, rất nhiều Ma Hoàng trầm mặc, Huyết Quang đem khuôn mặt những tồn tại cổ xưa này chiếu rọi đến đỏ tươi một mảnh.

Cái thanh âm kia trầm mặc, thật lâu, biển máu bá một tiếng tách ra, hiện ra một con đường đi thông bên ngoài trầm luân chi địa, thanh âm lần nữa vang lên, chấn động nơi đây:

– Kỳ thật, ta không muốn cùng ngươi làm đối thủ, ngươi có thể chủ động ly khai, ta tự nhiên là hoan nghênh. Đạo hữu, ngươi không quay đầu lại gặp ta một lần sao?

– Ta đã gặp ngươi không biết bao nhiêu lần.

Tiềm Long Đạo Nhân cười ha ha, nắm tay Bỉ Ngạn đi nhanh về phía trước, không quay đầu lại, cười nói:

– Ta biết rõ ngươi là ai, cũng biết thủ đoạn của ngươi, ta một mực không có phá hư kế hoạch của ngươi là vì hôm nay lưu lại một đường lui. Đạo hữu, ta vẫn là không cần quay đầu lại, ngươi làm cho ta kiêng kị, ta không muốn đoạn đường lui này.

Thanh âm kia lại trầm mặc, sau một lúc lâu mới nói:

– Ngươi cũng làm cho ta kiêng kị, cho nên, ngươi ngàn vạn không lần nên tái xuất hiện ở trong chư thiên cùng địa ngục.

Tiềm Long Đạo Nhân cùng Bỉ Ngạn rốt cục đi ra trầm luân chi địa, ở phía sau bọn họ, rất nhiều Ma Hoàng to lớn cao ngạo trên mặt nghi hoặc nói:

– Không lưu bọn hắn lại sao?

– Chúng ta có thể lưu bọn hắn lại.

Cái thanh âm kia dần dần trầm thấp:

– Bất quá như vậy Tiềm Long sẽ dốc sức liều mạng, cưỡng ép lưu lại hai người bọn họ, các ngươi đều chết, có lẽ ngay cả ta cũng sẽ bị bọn hắn trọng thương. Tiềm Long dốc sức liều mạng, phi thường khủng bố, hắn đã nguyện ý mang Bỉ Ngạn đi, vậy hãy để cho bọn hắn đi. Tiềm Long cùng Đạo Vương liên thủ, là Tiềm Long đáng sợ nhất, thiếu đi hai địch nhân, áp lực của ta cũng giảm nhẹ một chút… Huống chi, bọn hắn chưa hẳn có thể còn sống ly khai Chư Thiên vạn giới…

Tiềm Long cùng Bỉ Ngạn hành tẩu trong hư không, đi về hướng vũ trụ màng thai, đột nhiên một thanh âm tang thương vang lên:

– Quân sư…

Tiềm Long cùng Bỉ Ngạn dừng bước lại, chỉ thấy hư không lắc lư, Hồ Thiên lão tổ hình chiếu xuất hiện, sắc mặt phức tạp nói:

– Quân sư, ngươi muốn ly khai Chư Thiên vạn giới sao?

– Đế sư, ta vốn không phải quân sư, không phải Càn Khôn, ta vốn là ẩn sĩ.

Tiềm Long Đạo Nhân khom người nói:

– Ta vốn ở trong núi rừng, đi ra là vì dẫn nữ tử ta yêu ẩn thế, hôm nay đạt được ước muốn, tự nhiên quy về núi rừng. Kính xin đế sư không nên ngăn cản đường đi của ta.

Hồ Thiên lão tổ im lặng nói:

– Đạo hữu, ngươi đi ta không ngăn cản ngươi, bất quá niệm tình ngươi ta giao tình, kính xin đạo hữu nói cho ta biết, Huyền Tổ là ai?

Tiềm Long Đạo Nhân đóng chặt miệng, nhìn về phía sau của hắn, Hồ Thiên lão tổ quay đầu nhìn lại, chứng kiến một cái thần nhãn cực đại, bên trong thần nhãn có ma quái bốc lên.

– Các ngươi… Đi thôi.

Hồ Thiên lão tổ thở dài, thân hình dần dần ảm đạm.

Tiềm Long cùng Bỉ Ngạn tiếp tục đi thẳng về phía trước, đợi đi vào biên thuỳ vũ trụ, chỉ thấy một vị thiếu niên áo vàng chắp hai tay sau lưng đứng ở nơi đó, thân thể của hắn phảng phất cùng vũ trụ dung làm một thể, phảng phất cùng vũ trụ giống như bao la to lớn cao ngạo.

– Huyền Đô cổ tiên!

Trong nội tâm Bỉ Ngạn run lên, xiết chặt bàn tay Tiềm Long Đạo Nhân, trong lòng bàn tay hai người xuất mồ hôi.

Bọn hắn đã từng đem vị cổ tiên này tách rời, phân thành rất nhiều khối trấn áp, một trấn áp là năm ngàn bốn trăm vạn năm lâu, trong đó thâm cừu đại hận có thể nghĩ!

Thiếu niên áo vàng quay người, ánh mắt trong trẻo rơi vào trên thân hai người, ánh mắt của hắn như là trẻ mới sinh, tinh khiết sáng ngời không thấy một tia tạp chất.

Phù phù.

Tiềm Long Đạo Nhân quỳ xuống, cung kính dập đầu:

– Ta sai rồi, ta không nên trấn áp tiền bối năm ngàn bốn trăm vạn năm. Khẩn cầu tiền bối tha cho vợ chồng vãn bối một con đường sống.

Bỉ Ngạn giật mình, ngơ ngác nhìn trung niên nam tử quỳ xuống bên cạnh này, hắn chưa bao giờ quỳ lạy qua bất luận kẻ nào, hắn như là một nhã sĩ đầy bụng kinh luân, đi ra thâm sơn là vì ngạo thị thiên hạ, hắn cùng với Đạo Vương xưng huynh gọi đệ, cùng Hồ Thiên cũng là vui cười tức giận mắng, bất cần đời, trong lòng của hắn có ngạo khí, dù nghiêng Minh Hải chi thủy cũng không cách nào tẩy đi ngạo khí, ngạo khí hóa thành hắn, giấu ở trong lồng ngực, đỉnh thiên lập địa!

Nhưng mà, một người nam nhân kiêu ngạo như vậy, hiện tại quỳ xuống, cầu đối phương thả ra một con đường sống.

Hắn hết thảy kiêu ngạo, hết thảy tự phụ, hết thảy trí tuệ, vì người mình yêu, cũng có thể buông tha!

Thiếu niên áo vàng lẳng lặng nhìn xem hai người, trong ánh mắt không có chút tình cảm nào.

Bỉ Ngạn chậm rãi hạ bái, vị Nữ Đế độc nhất vô nhị này cũng buông xuống hết thảy tôn nghiêm, chỉ vì kết thúc một đoạn Nhân Quả này, dập đầu nói:

– Khẩn cầu tiền bối, thả vợ chồng chúng ta một con đường sống!

Thiếu niên áo vàng im lặng, tránh ra một lối đi.

– Chữ tình nan giải, ta cũng tìm hiểu không thấu. Các ngươi chuyến đi này, là cùng ta chấm dứt Nhân Quả, từ nay về sau ta và ngươi tầm đó không có Nhân Quả quấn thân.

Thiếu niên áo vàng đi xa, thản nhiên nói:

– Nếu các ngươi trở về, là trọng tục Nhân Quả, ta không tha cho các ngươi.

Tiềm Long cùng Bỉ Ngạn tay nắm tay đứng dậy, quay đầu lại lưu luyến nhìn Chư Thiên vạn giới, quay người đi vào bên trong vũ trụ màng thai, biến mất không thấy gì nữa.

– Ta hiện tại hai bàn tay trắng, ngươi còn cùng theo ta sao?

– Ngươi còn có ta.

Danh sách các phần:
Phần 1
Phần 2
Phần 3
Phần 4
Phần 5
Phần 6
Phần 7
Phần 8
Phần 9
Phần 10
Phần 11
Phần 12
Phần 13
Phần 14
Phần 15
Phần 16
Phần 17
Phần 18
Phần 19
Phần 20
Phần 21
Phần 22
Phần 23
Phần 24
Phần 25
Phần 26
Phần 27
Phần 28
Phần 29
Phần 30
Phần 31
Phần 32
Phần 33
Phần 34
Phần 35
Phần 36
Phần 37
Phần 38
Phần 39
Phần 40
Phần 41
Phần 42
Phần 43
Phần 44
Phần 45
Phần 46
Phần 47
Phần 48
Phần 49
Phần 50
Phần 51
Phần 52
Phần 53
Phần 54
Phần 55
Phần 56
Phần 57
Phần 58
Phần 59
Phần 60
Phần 61
Phần 62
Phần 63
Phần 64
Phần 65
Phần 66
Phần 67
Phần 68
Phần 69
Phần 70
Phần 71
Phần 72
Phần 73
Phần 74
Phần 75
Phần 76
Phần 77
Phần 78
Phần 79
Phần 80
Phần 81
Phần 82
Phần 83
Phần 84
Phần 85
Phần 86
Phần 87
Phần 88
Phần 89
Phần 90
Phần 91
Phần 92
Phần 93
Phần 94
Phần 95
Phần 96
Phần 97
Phần 98
Phần 99
Phần 100
Thông tin truyện
Tên truyện Giang Nam - Quyển 18
Tác giả Chưa xác định
Thể loại Truyện nonSEX
Phân loại Truyện chưa được phân loại
Ngày cập nhật 18/01/2015 03:29 (GMT+7)

Một số truyện liên quan

Mắt Biếc
Những ngày thiếu Hà Lan là những ngày buồn tẻ. Tôi chẳng đi chơi đâu. Suốt ngày tôi chúi mũi vào ôn tập. Ôn tập chán, tôi lục lọi rương sách ông tôi để lại, lôi truyện Tàu ra đọc giải sầu. Truyện Tàu chán ngắt. Trương Phi, Hàn Tín chỉ mải đánh nhau, chẳng yêu iếc và mong nhớ như tôi. Trong cả kho sách của ông tôi, tôi chỉ chấm mỗi chuyện Phạm Lãi mê nàng Tây Thi giặt lụa. Chuyện Phạm Lãi an ủi tôi rất nhiều. Xa cách người yêu hai mươi năm, khi gặp lại, tóc đã hoa râm mà lòng không thay đổi. Tôi chỉ xa cách Hà Lan hơn một tháng...
Phân loại: Truyện nonSEX Nguyễn Nhật Ánh Truyện teen
Lục Thiếu Du – Quyển 19
Mau lùi lại, lùi nhanh. Mọi người hét lớn, linh hồn mạnh mẽ như vậy khiến cho ngay cả cường giả Tôn cấp cũng không thể chống lại, cả đám vội vàng thối lui. Hừ. Huyền Minh Tôn giả nhanh chóng chạy trốn, tuy rằng chật vật thoát khỏi nguy hiểm thế nhưng phạm vi ảnh hưởng của cơn lốc bằng linh hồn này cũng quá rộng lớn khiến cho khí huyết trong cơ thể hắn sôi trào. Quan trọng hơn là linh hồn đã bị ảnh hưởng, thiếu chút nữa khiến cho hắn bị thương nặng. Linh hồn phong bạo này khiến cho hắn không thể kháng cự, trong lòng hắn lúc này không khỏi...
Phân loại: Truyện nonSEX Tuyển tập Lục Thiếu Du
Linh duyên - Tác giả The Kid
Truyện lấy các nhân vật trong phim “Linh duyên: Bí mật từ hình nhân” Trong đêm tối, Hạnh chạy thục mạng trên con đường vắng. Cô chạy như bị ma đuổi, trông cô có vẻ đang sợ hãi một thứ gì đó. Hạnh chạy mệt nên dừng lại để thở. Bất ngờ Hương xuất hiện từ đằng sau, cô bịt miệng Hạnh bằng cái khăn có thuốc mê khiến Hạnh ngất đi. Sau đó Hương kéo Hạnh vào một căn nhà hoang. Hạnh tỉnh lại thì thấy mình đang bị trói hai tay ra sau lưng, cơ thể cô đang trần truồng, và Hương chính là người đã lột quần áo của Hạnh ra. Hạnh hốt hoảng nói: Trời...
Phân loại: Truyện nonSEX

Danh sách truyện sex được đọc nhiều nhất

TOP truyện sex ngắn hay nhất!

TOP tác giả tài năng