Thần Thứu Yêu Vương ở mới vừa hàng phục, còn đối với Giang Nam, Giang Tuyết có điều oán hận, nhưng mà lấy đãi ngộ hôm nay, đối lập gặp gỡ lúc trước của mình một chút, quả thực không thể so sánh nổi, trong lòng đối với Giang Nam khăng khăng một mực, cho dù Giang Nam đuổi hắn đi, hắn cũng sẽ không đi.
– Có Thần Thứu Yêu Vương ở đây, lần này ta có thể thăm dò càng nhiều địa phương trong Loạn Không Ma Vực, gặp phải Ma Đạo cùng với đệ tử môn phái khác, cũng có thể đánh một trận!
Trong lòng Giang Nam đại định, đứng dậy rơi vào trên lưng Thần Thứu Yêu Vương, như gió bay điện chớp hướng Loạn Không Ma Vực bay đi.
Cũng không lâu lắm, hắn liền đến bầu trời Loạn Không Ma Vực, lần trước Giang Nam bay đến nơi đây, còn chưa tiến vào Ma Vực, liền gặp phải Thần thông cường giả Ma Đạo đánh lén, hiểm hiểm chạy ra tìm đường sống. Nhưng mà lần này, Giang Nam lại không hề kiêng kỵ, trực tiếp bay đến bầu trời Ma Vực, chạy thẳng tới phúc địa của Loạn Không Ma Vực, lớn lối không thôi.
Thần Thứu Yêu Vương thậm chí đem yêu khí vô cùng nồng đậm của mình phát ra, cuồn cuộn mà đi, một đường hù dọa không biết bao nhiêu Đại Yêu cùng với Chính Ma hai đạo cường giả đến đây lịch lãm trong Ma Vực, rối rít ngẩng đầu nhìn lại.
– Người nào, kiêu ngạo như vậy? Lại dám ở Loạn Không Ma Vực hoành hành ương ngạnh như thế, quá không đem chúng ta coi vào đâu rồi!
Trong núi sâu, một đại hán râu quai nón ngẩng đầu nhìn lên, quét mắt nhìn Thần Thứu Yêu Vương một cái, đột nhiên cười ha ha, hướng một nam tử âm trầm trung niên cách đó không xa cười nói:
– Thư sư huynh, Đại Điểu mới vừa rồi kia, tựa hồ chính là tọa kỵ của tên tiểu tử lần trước từ trong tay ngươi chạy trốn kia. Tiểu tử này nghênh ngang lần nữa xông vào Loạn Không Ma Vực, tiêu dao tự tại, rõ ràng là không đem ngươi coi vào đâu.
Sắc mặt Thư Vọng Nguyệt càng thêm âm trầm, hồ lô trong Thần Luân trên dưới phập phồng, trong miệng hồ lô vô số đầu lâu chi chít xông ra, thẩm người chí cực, cười lạnh nói:
– Lần trước để cho hắn tránh được một kiếp, ta tìm hắn một lúc lâu, cũng không có thể lần nữa gặp phải hắn, lần này hắn không có vận khí tốt như vậy, nhất định phải chết ở trong tay của ta!
– Thư Vọng Nguyệt ta muốn giết người, còn không có người có thể chạy trốn lòng bàn tay của ta! Huống chi…
Hắn khẽ mỉm cười, tự phụ vạn phần nói:
– Mấy tháng này, ta đã đem Bạch Cốt Hồ Lô hoàn toàn tế luyện, có thể phát huy ra uy lực của Thần Thông bát trọng, giết chỉ là một tiểu bối của Huyền Thiên Thánh Tông, còn không phải là dễ dàng sao?
Đại hán râu quai nón Hồ Diêm Sơn kia cười ha ha, ý chí chiến đấu ngẩng cao, cất cao giọng nói:
– Thư sư huynh, ta xem hắn chạy thẳng tới Ma Vực phúc địa, gan rất lớn, không bằng ta cùng ngươi so một lần, xem một chút người nào mới có thể lấy được đầu trên cổ hắn!
Hai người liếc mắt nhìn nhau, cơ hồ đồng thời khởi bước, dọc theo chân núi chạy thẳng tới phương hướng Giang Nam bay đi.
Lúc Hồ Diêm Sơn bôn tẩu, giống như một đầu cự thú, cao cao nhảy lên, ầm ầm rơi xuống, nện đến đại địa run rẩy, một cước rơi xuống đất, liền đem mặt đất nổ tung ra một cái rãnh to phương viên hơn trượng.
Mà thân pháp của Thư Vọng Nguyệt cũng cực kỳ quỷ dị, giống như âm hồn phiêu hốt không chừng, tốc độ cũng là cực nhanh.
– Thần Thứu Yêu Vương, đáp xuống nơi này.
Đột nhiên Giang Nam thấy dãy núi phía dưới, một cổ ma khí sôi trào dựng lên, hóa thành Thương Vân, trong lòng vừa động, lúc này để cho Thần Thứu Yêu Vương hạ xuống.
– Đây chính là ma khí…
Giang Nam hít vào một hơi thật dài, chỉ cảm thấy một cổ lực lượng tà ác mà cường đại chen chúc đến, nhanh chóng tràn ngập tim ngực của hắn, vô cùng cuồng quyến thô bạo, quét ngang hết thảy, thế nhưng mơ hồ để cho hắn cảm giác cực kỳ thư thích.
– Nơi này là tổng đàn của Loạn Không Ma Giáo!
Giang Nam không hề kiêng kỵ cắn nuốt ma khí, ánh mắt quét tới mọi nơi, chỉ thấy nơi đây cũng là đổ nát thê lương, rách nát không chịu nổi, cung điện đã sớm hóa thành phế tích, một cây cột đá khổng lồ, từng mặt phù điêu thiếu đầu ít chân, ngói gạch đứt gãy, lộ ra vẻ thê lương vô tận.
Loạn Không Ma Giáo ở chỗ này bị đả kích ngập đầu, chọc giận tới thần minh cao cao tại thượng, bị thần minh một chưởng từ thế gian lau đi.
Hắn đi tới trước mặt một môn hộ cự đại, môn hộ đã sớm tổn hại, phía trên như cũ có dấu vết chữ viết, mơ hồ không rõ, chỉ có một chữ “Ma” như cũ ánh sáng như mới.
Giang Nam kinh ngạc nhìn chữ “Ma” này, càng xem càng xuất thần, trong chữ “Ma” này, có một loại mị lực kỳ lạ hấp dẫn lấy hắn, để cho hắn không khỏi yên lặng trong đó.
Chữ này rầm rộ, không biết là người phương nào lưu lại, làm môn hộ của Loạn Không Ma Giáo như vẽ rồng điểm mắt, nguy nga khí phách, làm lòng người kính sợ.
Ma Ngục Huyền Thai Kinh đột nhiên bắt đầu vận chuyển vô cùng hoan khoái, chỉ nghe ông một tiếng, một đạo Thần Luân tự nhiên từ mi tâm hắn hiện lên, trong Thần Luân một ngụm Ma chung ngao du, điên cuồng tịch quyển ma khí trong núi, để cho Ma chung càng ngày càng đen, thanh âm càng ngày càng vang.
Đang…
Tiếng chuông du dương vang lên, mênh mông cuồn cuộn, tựa hồ để cho Giang Nam trong nháy mắt cảm giác được Ma Thần kia hạo hạo đãng đãng, dám hướng thần minh khiêu chiến, dám hướng Thiên Đạo khiêu chiến, tràn ngập trong thiên địa là tinh thần không khuất phục, chiến ý, sát phạt!
Tiếng chuông của Ma chung, cùng chữ “Ma” này cộng minh, hắn từ trong chữ “Ma” này, cảm giác được loại tinh thần của Ma, cái loại vô pháp vô thiên, không nhìn hết thảy gông cùm xiềng xiếc của thế gian, không nhìn hết thảy đạo, hết thảy pháp, hết thảy ý, không bị bất kỳ ước thúc!
Cái loại tinh thần nầy, không giống với hắn từ trước nhận thức đối với Ma, trước kia Giang Nam cho là, Ma hung ác tàn bạo, Sát Lục thô bạo, không có chút nhân tính nào, chẳng qua là cơ khí chiến đấu, bị dục vọng Sát Lục chi phối, bị đủ loại dục vọng mặt trái trong lòng sai khiến, vì theo đuổi lực lượng có thể không từ bất cứ việc xấu nào, dùng bất cứ thủ đoạn tồi tệ nào.
Mà hiện tại hắn thấy được tinh thần của Ma chân chính, cái loại tinh thần theo đuổi tiêu diêu, theo đuổi Đại Tự Tại, theo đuổi không biết sợ này!
Có đảm đương, không chỗ nào sợ, đầy hứa hẹn mà không hề vì!
Đó chính là đại khí phách nói tổ tông chưa đầy pháp, Thiên Đạo chưa đủ sợ, dám hướng Chư Thần hỏi quyền bính!
Trong mi tâm của hắn, ma khí cuồn cuộn mà đến, cùng Ma Vực tương dung, để cho Ma Vực trở nên tăng kinh khủng hơn, ở trong kinh khủng, huyền thai kim nhân cũng đang ở Ma Vực cuồn cuộn, trở nên càng thêm thần thánh, giống như thần minh duy nhất, Chủ chưởng cái thế gian này, có ma tính mà thủ bản tâm.
Hắn lĩnh hội tới Ma tinh thần, lâm vào một loại cảnh giới huyền diệu, đối với Ma Ngục Huyền Thai Kinh có tân thể ngộ khác, là hắn từ trước đến nay chưa từng thể ngộ qua.
Giang Tuyết tỷ tỷ từng nói với hắn, muốn hắn cẩn thận trong Ma Ngục Huyền Thai Kinh tích chứa ma tính, tránh cho thật rơi vào Ma Đạo.
Thông tin truyện | |
---|---|
Tên truyện | Giang Nam - Quyển 2 |
Tác giả | Chưa xác định |
Thể loại | Truyện nonSEX |
Phân loại | Truyện chưa được phân loại |
Ngày cập nhật | 02/01/2015 03:39 (GMT+7) |