– Tiên vực ta vừa mới dừng chân, không thể tiến đến bái phỏng Đông Vân đạo huynh, trong tâm thật là bất an. Kính xin đạo hữu trở về cáo tri Đông Vân đạo huynh, Tử Xuyên ngày khác nhất định đến nhà bái phỏng, tự mình bồi tội.
Huyền Vũ đạo nhân ngồi xuống, cười nói:
– Giáo chủ khách khí, xin hỏi giáo chủ, quý Châu đã có danh hào hay chưa?
– Danh hào?
Trong nội tâm Giang Nam khẽ giật mình, đốn biết ý nghĩa, biết thời biết thế nói:
– Hôm nay Huyền Thiên tiên vực ta vừa mới cắm rễ, còn chưa kịp thông cáo đồng đạo thiên hạ. Ta cái tiên vực này, tên là Huyền Thiên tiên vực, lãnh địa là Huyền Châu!
– Huyền Châu?
Long Nữ cùng Huyền Vũ liếc nhau, trong lòng nghiêm nghị:
– Huyền Thiên giáo chủ quả nhiên dã tâm bừng bừng, muốn Khai Châu lập phái! Không biết Huyền Châu này của hắn có bao nhiêu lãnh thổ quốc gia? Nếu xâm chiếm lãnh thổ quốc gia của Tiên Hải hoặc là Đông Vân ta, chỉ sợ tai họa lại lên, tất yếu làm rõ một hồi!
Giang Nam đem sắc mặt hai người thu nhập trong mắt, cười nói:
– Long Nữ sư tỷ, Huyền Vũ đạo hữu, sau khi hai vị trở về, kính xin hồi bẩm hai vị chủ thượng, nói Huyền Châu ta không có ý ở Tiên Hải mười chín châu cùng Đông Vân mười bốn châu.
Bọn người Đạo Vương, Giang Tuyết, Tinh Quang nghe vậy, nhíu mày không thôi, vị trí địa phương của bọn hắn tới gần Vô Nhân khu, ở vào bên trong Tạp Đà Châu, nếu không khai cương thác thổ, chỉ sợ tương lai chỉ biết miệng ăn núi lở, hai bàn tay trắng.
Tại đây thật sự cằn cỗi, khó có thể có chỗ phát triển!
Mà muốn khai thác phát triển, thì chỉ có Tiên Hải mười chín châu cùng Đông Vân mười bốn châu!
Giang Nam ánh mắt chớp động, cười nói:
– Sau này khu vực Huyền Châu ta, là Tạp Đà Châu cùng Vô Nhân khu! Ngày khác ta đến nhà bái phỏng, tự mình đi gặp Huyền Nữ nương nương cùng Đông Vân Tiên Vương, nói rõ việc này!
– Huyền Châu lãnh thổ quốc gia bao quát Tạp Đà Châu cùng Vô Nhân khu?
Long Nữ trở lại Hải Châu, bẩm báo Băng Phách Huyền Nữ, Băng Phách Huyền Nữ nghe vậy cũng kinh ngạc không hiểu, nghi ngờ nói:
– Tạp Đà Châu tuy quảng đại, là một châu lớn nhất, nhưng lại không có sản vật, cằn cỗi cô liêu, hơn nữa thế lực phức tạp liên lụy đến Tiên Vương các châu khác, rất nhiều Tiên Vương ở Tạp Đà Châu đều có thế lực. Càng thêm mấu chốt chính là Vô Nhân khu…
Nàng giống như cười mà không phải cười nói:
– Tuy nói Vô Nhân khu so với Tiên Giới sáu mươi hai châu còn muốn rộng lớn rất nhiều lần, nhưng nghe cái tên này cũng biết hoàn cảnh là ác liệt bực nào, địa phương nguy hiểm bực này, đừng nói Tiên Vương, dù là Tiên Quân cũng khó có thể ở trong đó sinh tồn! Huyền Thiên vị Thần Đạo Giáo chủ này, lựa chọn hai địa phương kia, chẳng lẽ là bày ra thế yếu, để cho ta yên tâm hắn không có bao nhiêu dã tâm, kỳ thật lại âm thầm mưu đồ lãnh thổ quốc gia của Tiên Hải ta?
Có nghi hoặc đồng dạng không chỉ là nàng, còn có Phong châu Đông Vân Tiên Vương, vị Tiên Vương này cũng buồn bực, tại sao Giang Nam lại lựa chọn Tạp Đà Châu cùng Vô Nhân khu hai cái địa phương cứt chim cũng không có này.
– Đã như vầy, vậy thì tìm một cơ hội, đem chuyện này định xuống, do hai cung hạ đạt sắc lệnh, quy định khu vực Huyền Châu chỉ có thể bao quát Tạp Đà Châu cùng Vô Nhân khu, lãnh thổ quốc gia không được siêu việt hai địa phương này nửa bước!
Đông Vân Tiên Vương nghe được Huyền Vũ đạo nhân báo cáo, nhẹ giọng cười nói:
– Huyền Thiên là một đầu Cự Thú ở giai đoạn phát triển, hôm nay chi bằng cho đầu Cự Thú này một cái lồng giam trước, để cho hắn không cách nào lao ra lồng giam. Bất quá chuyện này, một mình ta ra mặt là không thể, chi bằng mời Tiên Hải Hải Vương, Nam Chiên Cửu Châu Nam Chiên Tiên Vương cùng Tây Hoàn mười hai châu An Thanh Tiên Vương, cùng một chỗ ra mặt thượng biểu hai cung! Như thế mới có thể đem Huyền Thiên cái đầu Cự Thú vẫn còn trong giai đoạn phát triển này, hạn chế ở trong vùng Tạp Đà Châu cùng Vô Nhân khu!
Huyền Thiên tiên vực, bọn người Giang Tuyết, Đạo Vương cùng với Tiên Vương khác cũng có nghi hoặc đồng dạng, Lạc Hoa Âm cởi mở nhất, dẫn đầu nói ra nghi ngờ của mình, nói:
– Tử Xuyên, Tạp Đà Châu mặc dù lớn, nhưng là cằn cỗi chi địa của Tiên Giới, các loại tài nguyên mỏng manh. Mà Vô Nhân khu càng là hiểm ác vô cùng, mặc dù Vô Nhân khu đưa về danh nghĩa của ngươi, ngươi cũng không cách nào thống trị chỗ đó, vì sao ngươi còn muốn lựa chọn hai địa phương này?
Giang Nam cười nói:
– Hai nơi này, là nơi dồi dào nhất Tiên Giới, đã muốn lựa chọn lãnh địa, tự nhiên phải lựa chọn hai địa phương cái này rồi!
– Dồi dào nhất?
Mọi người ngẩn ngơ, Chung Tú Tú nhịn không được nói:
– Giáo chủ, theo ta được biết, hai địa phương này đều là vùng khỉ ho cò gáy, Tạp Đà Châu vẫn còn đỡ một ít, nhưng mà Vô Nhân khu kia thì nguy hiểm trùng trùng điệp điệp, đừng nói tiên khí tiên quáng, ngay cả sinh linh cũng không thể ở trong đó sinh tồn! Từ Tiên Giới tùy tiện lấy ra một chỗ, cũng muốn dồi dào hơn hai địa phương này gấp trăm lần!
Giang Nam có nhiều thú vị nói:
– Như vậy ta hỏi các ngươi, tất cả các châu khác sản xuất qua vật gì tốt?
– Cái kia thì rất nhiều!
Chung Tú Tú thuộc như lòng bàn tay nói:
– Các loại đại mỏ sản xuất Tiên Kim Tiên liệu, Tiên Lâm sản xuất tiên tài tiên thú, linh mạch sản xuất tiên khí tiên dịch, hơn nữa không có kẻ thù bên ngoài quấy rối. Các loại tài liệu tài nguyên cao nhất Tiên Giới, đều là sản xuất ở các đại châu, nhất là trung ương tám châu, sản xuất tiên kim vô cùng tinh khiết cao đẳng, Tiên Quân muốn luyện bảo, cũng phải buông tư thái đi tìm bát Tiên Vương! Giáo chủ, Tạp Đà Châu lại sản xuất qua cái gì? Vô Nhân khu lại sản xuất qua cái gì?
Giang Nam thản nhiên nói:
– Tạp Đà Châu sản xuất qua Vạn Chú Đạo Quân cùng Vạn Chú Thiên Chung.
Mọi người ngẩn ngơ, Chung Tú Tú thét to:
– Vạn Chú Đạo Quân cùng Vạn Chú Thiên Chung coi như là sản xuất sao?
– Đương nhiên tính toán. ”
Giang Nam cười tủm tỉm nói:
– Bảo bối bực này là Vô Thượng chí bảo mà Đế cùng Tôn tự mình chôn ở Tạp Đà Châu. Một kiện liền hơn Tiên Kim Tiên liệu tiên tài tiên thú khác đếm không hết. Cái chén bể này của ta, rất nhiều Tiên Thiên linh quang trong tay Tiên Vương, đều là được từ chỗ đó, lại có thể dùng lĩnh ngộ ra tiền sử đại đạo!
Tử Tiêu Tiên Vương như có điều suy nghĩ, Giang Nam tiếp tục nói:
– Vô Nhân khu sản xuất qua Thần Mẫu Đạo Quân cùng những quan tài này, cùng với những Trụ Hoang thần thạch kia, còn có đại đạo thời đại Thần Mẫu, Tiên đạo linh châu của Tiên Đế!
Trong mi tâm hắn từng cái quan tài bay ra, nhiều đến mấy trăm cái, từng ngụm quan tài cực lớn giống như ngọn núi, đứng vững ở trước mặt mọi người. Những quan tài này chính là bảo vật trải qua tịch diệt kiếp hủy diệt vũ trụ Càn Khôn tẩy lễ, trong quan tài nội tàng dư âm tịch diệt kiếp cùng oán niệm của cường giả tiền sử, mặc dù là Tiên Vương thấy cũng nhịn không được tim đập nhanh, da đầu run lên!
Thông tin truyện | |
---|---|
Tên truyện | Giang Nam - Quyển 22 |
Tác giả | Chưa xác định |
Thể loại | Truyện nonSEX |
Phân loại | Truyện chưa được phân loại |
Ngày cập nhật | 22/01/2015 03:29 (GMT+7) |