Nếu đi theo lão già Nam Quách Tiên Ông chạy lung tung, không chừng bọn họ sẽ không được pháp bảo nào.
– Im miệng!
Nam Quách Tiên Ông ngừng bước, nhìn xung quanh, hớn hở nói:
– Nam Quách Tiên Ông ta không báu vật không vào, biệt danh này không phải chơi. Có bảo bối ở đây!
Mọi người nhìn bốn phía, chỗ này là thảo nguyên, trời cao đất bằng, không thấy dấu vết pháp bảo đâu.
– Tiên Ông, ngươi thật không đáng tin…
Linh Lung Tiên Quân mới mở miệng nói Nam Quách Tiên Ông đã vẫy tay, cười tủm tỉm:
– Thực lực của ta không tốt, các ngươi hợp kích đánh vào bầu trời này buộc pháp bảo kia hiện hình đi.
Mọi người nửa tin nửa ngờ ngước đầu lên nhìn bầu trời, trời trong xanh không thấy có gì khác lạ.
Mọi người giơ tay đánh vào bầu trời. Bỗng trời sao vạn dặm bị mây đen che kín, vô số lôi đình hiển hiện ra, tiên lôi cùng hỗn độn tử lôi dâng lên không dứt. Công kích của mọi người bị tan rã.
Đám người hoảng sợ. Trên bầu trời, vô số tiên lôi cùng hỗn độn tử lôi quấn quanh biến thành cây cột thô vạn dặm khuấy vòng, lôi quang rậm rạp trộn vào nhau từ trên trời giáng xuống, cắm vào mặt đất.
Các cầu vồng trải rộng bầu trời, một đầu kết nối nhau, đầu kia lan tràn đến cuối trời. Cầu vồng như cây dù to, sấm sét là cột to, là tay cầm cây dù.
Mọi người trợn mắt há hốc mồm nhìn, không nói nên lời.
Nam Quách Tiên Ông gật gù:
– Hỗn Nguyên Thiên Tán, một trong chí bảo tiên đạo, tượng trưng cho thiên của Tiên giới. Là Đế và Tôn, Bất Không luyện ra, đại biểu che chở Tiên giới, cầm dù báu này vạn pháp không xâm, quần ma không nhập.
Nam Quách Tiên Ông đánh giá bốn phía, lẩm bẩm:
– Hỗn Nguyên Thiên Tán là báu vật bảo vệ, che chở, vậy xung quanh chắc có báu vật đối ứng. Báu vật này sẽ là loại công phạt, chinh chiến, có thể nói là báu vật sát phạt số một trong mười chí bảo tiên đạo.
Mắt Nam Quách Tiên Ông sáng rực, cười nói:
– Các vị, lại đánh mặt đất này đi.
Mọi người lấy pháp bảo ra, thi triẻn thần thông đánh xuống mặt đất.
Ầm ầm ầm ầm ầm!
Đất đai run rẩy gợn sóng, mặt đất ức vạn dặm từ bằng pahửng bỗng bùn đất thành bột phấn bốc hơi. Khí thế thiết huyết ngút trời, mọi người như rơi vào chiến trường thiết mã can qua chinh chiến sát phạt. Bên tai nghe tiếng trống trận, tiếng sát phạt, lưỡi mác giao nhau. Tiếng chém giết, kêu gào, tiếng thịt nứt toác, tiếng linh hồn tan vỡ, các tiếng vang kỳ lạ.
Bọn họ chưa lấy lại tinh thần thì đất dưới chân bỗng cuộn lên, đó đâup hải “mặt đất”, nó là cuộn tranh cực lớn, trận đồ vô cùng to, không nhỏ hơn Hỗn Nguyên Thiên Tán chút nào.
Tiếng ầm ầm không dứt phát ra từ trận đồ, các cánh cửa đầu đội trời chân đạp đất nhổ lên từ trận đồ, tổng cộng ba ngàn khung cửa đứng thẳng. Cửa cao ngất đâm mây, sát khí vô biên phát ra từ trong khung cửa nhuộm đỏ bầu trời, phản chiếu Hỗn Nguyên Thiên Tán cũng đỏ rực.
– Hai chí bảo…
Mọi người trân trân ngó, kích động khó kiềm chế, rất phục lão già thỏ. Nam Quách Tiên Ông quá lợi hại, không uổng “tiếng thơm” không báu vật không vào. Người ta vất vả cực khổ mới tìm được hai chí bảo, đánh nhau đầu rơi máu chảy. Nam Quách Tiên Ông tùy tiện tìm được hai chí bảo tiên đạo, lại còn cùng một chỗ, không cần giành giật.
Thị Hiên Vi nhìn cảnh tượng, nhíu mày hỏi:
– Hai chí bảo tiên đạo khổng lồ như thế làm sao thu?
Đám người Tịch Ứng Tình nhức đầu. Hai báu vật này quá to, toàn là chí bảo đẳng cấp Đạo Quân, bằng vào thực lực tu vi của bọn họ không cách nào lấy chí bảo tiên đạo.
Nam Quách Tiên Ông cười nói:
– Đế và Tôn chọn người có duyên, khí vận lớn, miễn có đủ hai yếu tốt này là vượt qua thử thách. Muốn thu Hỗn Nguyên Tam Thiên Sát Đạo Đồ cần có khí sát phạt, lòng dứt khoát. Vào trong cánh cửa, trải qua ba ngàn thử thách mới lấy Hỗn Nguyên Tam Thiên Sát Đạo Đồ được.
– Muốn thu Hỗn Nguyên Thiên Tán cần có lòng hộ đạo, lòng nhân nghĩa, lòng che chở. Trèo lên cột sấm sét, leo lên khu đại đạo thiên tán ánh sáng đỏ giao nhau là lấy được.
– Các người mau lên đi, nếu để cường giả khác chạy tới sẽ tranh giành.
Đám người Tịch Ứng Tình, Đạo Vương Tiên Quân nhìn nhau, lắc đầu, nói:
– Ta không có sát tâm, sát đạo đồ vô duyên với chúng ta.
Thị Hiên Vi lắc đầu, nói:
– Hỗn Nguyên Thiên Tán vô duên với bản cung, các ngươi thử thu hai báu vật này đi, ta sẽ hộ pháp cho.
Kế Đô ma tổ tiến lên nói:
– Ta đi thu sát đạo đồ.
Kế Đô ma tổ bước vào một cánh cửa.
Hồng Đạo Nhân nhìn Quân Đạo Nhân, nói:
– Đệ đệ, ngươi thương hại phuTrấn Thiên á phụ sắp chết, mượn mắt của Quỷ Bà Thiên nhìn chúng sinh khó tránh tử kiếp nên có lòng khai sáng tiên đạo, ta chỉ giúp ngươi mở tiên đạo. Hỗn Nguyên Thiên Tán là báu vật che chở, chỉ có ngươi mới xứng với nó. Ngươi lên đi, chúng ta hộ pháp cho ngươi.
Quân Đạo Nhân gật đầu, trèo lên cột sét.
Nam Quách Tiên Ông cười nói:
– Những người khác có thể thử.
Đám người Thiếu Hư lắc đầu, nói:
– Đạo tâm của chúng ta không bằng hai tổ, lại là hàng trưởng bối thúc phụ, thôi không thử. Chúng ta sẽ ở đây hộ pháp cho bọn họ. Tiên Ông có thủ đoạn tìm báu vật lợi hại như vậy tại sao không tự mình thử?
Câu nói chọt trúng chỗ đau của Nam Quách Tiên Ông, lão già thỏ rơi lệ như mưa gào khóc:
– Lão tử là chân tiên, chân tiên chết tiệt, thử con khỉ! Lão tử có thủ đoạn tìm báu vật đầym ình nhưng không có sức th các pháp bảo, trơ mắt nhìn đám nhóc các người lấy đi…
Mọi người thấy tội cho Nam Quách Tiên Ông.
Tận cùng vô nhân cấm khu, Giang Nam bước đến chỗ Tiên Đế và Linh Bảo Đạo Chủ đánh nhau. Dư uy hai Đạo Quân bộc phát ập hướng Giang Nam, thoáng chốc hắn rơi vào hiểm cảnh.
Dư âm Tiên Đế, Linh Bảo Đạo Chủ đánh nhau hung hãn, dữ dội biết mấy. Giang Nam mới đi vào trong đã thấy một hà quang vô hại bay hướng mình, đột nhiên uy lực hà quang tăng vọt như thanh tiên kiếm hữu hình vô chất chém tới.
Nguy hiểm mãnh liệt làm Giang Nam nổi da gà, lắc người một cái, ảo ảnh tám tiên thiên pháp bảo hiện ra cùn đánh hướng hà quang.
Xẹt xẹt xẹt xẹt xẹt!
Tiên thiên ngũ sắc liên bị hà quang tước, thiên thần đăng tắt, hỗn nguyên châu bị chém thành hai khúc, tạo hóa chi môn bị đâm thủng, kim long giản bị chặt đầu, Ôn Đế quan và Hỗn Độn Ôn Đế trong quan tài cùng bị chém. Tiên thiên linh căn bị hà quang bao trùm, héo tàn sụp đổ, yểm ma thương bị băm.
Tám tiên thiên thần thông của Giang Nam không cái nào đỡ nổi hà quang.
Hà quang chém tới, Giang Nam gầm lên, lắc người một cái. Nguyên Thủy đại đạo đan xen, dệ nên một cái chuông to ở ngoài người Giang Nam.
Nguyên chung!
Đinh!
Hà quang chém vào nguyên chung, tiếng chuông gióng vang, thanh âm chợt trầm xuống, là bị hà quang chém vỡ. Thần thông tiên thiên linh bảo của Giang Nam bị phá vỡ.
Thông tin truyện | |
---|---|
Tên truyện | Giang Nam - Quyển 25 |
Tác giả | Chưa xác định |
Thể loại | Truyện nonSEX |
Phân loại | Truyện chưa được phân loại |
Ngày cập nhật | 25/01/2015 11:29 (GMT+7) |