Hai lão Tiên Quân tóc bạc phơ, ngày thường bộ dáng sống dở chết dở.
Giờ Tự Nhiên Lão Quân, Thái Chân Tiên Quân chạy nhanh không thấy bóng dáng, tốc độ mau đến làm người trợn mắt há hốc mồm.
Hỗn Độn Ôn Đế giật mình, cười to bảo:
– Đám nhóc ranh thật, chạy nhanh.
Nhưng các ngươi nghĩ có thể chạy ra lòng bàn tay của ta sao? Xem thường ta quá.
Hỗn Độn Ôn Đế thò tay ra, bàn tay như vân khí trướng to lên.
Trong khoảnh khắc ôn dịch trải rộng hư không, hóa thành năm ngón tay, không chỉ thế to, càng rộng chụp xuống Tự Nhiên Lão Quân, Thái Chân Tiên Quân.
– Thì ra là lão già Hỗn Độn Ôn Đế.
Hai lão Tiên Quân ngoái đầu nhìn, co giò chạy nhanh hơn.
Nhưng Thái Chân Tiên Quân, Tự Nhiên Lão Quân khó trốn thoát bàn tay ôn dịch bao phủ.
Đột nhiên tay Hỗn Độn Ôn Đế khựng lại giữa không trung.
Tự Nhiên Lão Quân, Thái Chân Tiên Quân mừng rỡ vội chạy ra phạm vi bàn tay bao phủ.
Hai lão Tiên Quân ngoái đầu nhìn, thấy một thư sinh trẻ tuổi đứng sau lưng Hỗn Độn Ôn Đế.
Tự Nhiên Lão Quân, Thái Chân Tiên Quân thở phào, không chạy nữa:
– Huyền Thiên giáo chủ!
Giang Nam nhẹ giọng kêu lên:
– Ôn Đế.
Hỗn Độn Ôn Đế xoay người, khí thế tàn bạo tích lũy quanh thân, bốc hơi.
Ánh mắt Hỗn Độn Ôn Đế cực kỳ sắc bén:
– Bất Không!
Giang Nam lắc đầu, nói:
– Đạo hữu, ta phải nói mấy lần ngươi mới tin là ta không phải Bất Không? Bất Không Đạo Nhân đã chuyển thế thành Đạo Không, nhưng chắc đạo hữu khó gặp hắn.
Ôn Đế, ta thả ngươi ra vốn để ngươi chắn kiếp giùm ta, ai ngờ đạo huynh quá thông minh, trốn thoát.
Ta rất khâm phục đạo huynh, nhưng lần này đạo huynh không thể trốn nữa.
Hỗn Độn Ôn Đế cười lớn, khí ôn dịch thổi quét không trung.
Hỗn Độn Ôn Đế không chỉ là Đạo Quân, gã còn là một Hỗn Độn Cổ Thần, thân thể cường đại không gì sánh bằng.
Hỗn Độn Ôn Đế nói:
– Mặc kệ ngươi có phải là Bất Không hay không đều kko thoát chết.
Bất Không cướp chính thông của ta, làm hỏng thiên địa Cổ Thần, nuôi hổ tai họa nên sinh ra thời đại tiên đạo vớ vẩn này.
Thiên địa này phải bị diệt, thiên bị tru thì trẫm sẽ lại quân lâm hỗn độn, tái hiện thịnh thế Cổ Thần!
Ầm ầm ầm ầm ầm!
Khí ôn dịch cuồn cuộn ùa hướng Giang Nam.
Khí ôn dịch rất kỳ lạ, dính một chút là đạo tiêu, quả tán, thần chết, thân thể mục, giết người vô hình.
Tuy đại đạo ôn dịch của Hỗn Độn Ôn Đế không đến trình độ biến thành linh quang bất diệt nhưng về kỳ lạ thì âm tà hơn cả đại đạo Huyết Tổ, chú đạo của Vạn Chú Đạo Quân.
Đạo Quân đều không ngăn được lực lượng ôn dịch, đại đạo tan rã, thân thể khô héo, đạo quả tan biến, nguyên thần trung ôn dịch chết.
Hơn nữa ôn dịch này có thể xâm thực ăn mòn hư không, chắn không được.
Hỗn Độn Ôn Đế tùy ý thúc giục khí ôn dịch, khiến người khó thể đề phòng.
Đây là Hỗn Độn Ôn Đế hỗn hợp đại đạo hồng mông và đại đạo tịch diệt sáng tạo ra đại đạo ôn dịch, có vài đặc tính tịch diệt kiếp không thể né tránh.
Khí ôn dịch cuồn cuộn dâng lên rơi vào người Giang Nam nhưng không thể xâm nhiễm hắn một chút nào.
Đại đạo ôn dịch luôn thành công vậy mà chẳng có chút tác dụng.
Giang Nam cũng tinh thông đại đạo hồng mông, đại đạo tịch diệt.
Trừ đại đạo hồng mông là Giang Nam không hiểu sâu sắc bằng Hỗn Độn Ôn Đế, nhưng tạo nghệ đại đạo tịch diệt thì hắn hơn gã mười vạn tám ngàn dặm.
– Nếu là Thiên Quân bình thường dính một chút đủ lấy mạng, còn ngươi ngăn được khí ôn dịch của ta, có chút thủ đoạn.
Thân thể Hỗn Độn Ôn Đế ngày càng vạm vỡ, đại đạo ôn dịch tuôn ra biến thành bảo bình.
Bảo bình phun ra chướng khí đủ màu sắc, các đóa hoa đào tràn ngập hư không biến thành đại trận phong tỏa xung quanh.
Hỗn Độn Ôn Đế cười nói:
– Nhưng tộc Cổ Thần ta có thân thể mạnh nhất, sức chứa kinh khủng nhất.
Ta là đế của Cổ Thần, ta mạnh nhất là cơ thể, pháp lực!
Ầm!
Hỗn Độn Ôn Đế vỗ một chưởng, khí thế có một không hai thiên hạ, nuốt vũ trụ Càn Khôn.
Giang Nam giơ tay nghênh đón một chưởng.
Giờ phút này, mặt đất, bầu trời, hư không rung lắc dữ dội.
Ngan hà tránh ra, chòm sao run rẩy, các mặt trời và ngôi sao nổ tung thành ảo ảnh.
Phương xa, Tự Nhiên Lão Quân.
Thái Chân Tiên Quân cùng kêu rên phun búng máu.
Hai người theo quy tắc cũ cắm đầu chạy, né dư âm hai tồn tại tuyệt đỉnh đánh nhau.
Thái Chân Tiên Quân, Tự Nhiên Lão Quân chạy ra mấy ức dặm mới dừng lại, trông về phương xa.
Người Hỗn Độn Ôn Đế run run, các cục cơ, gân, xương nhô ra xóa tan lực lượng một kích của Giang Nam.
Cơ thể Hỗn Độn Ôn Đế đúng là cường đại, dù gã tự chém tu vi, thực lực hao hụt nhiều không bằng lúc ở đỉnh cao nhưng pháp lực, thân thể đều mạnh đến gần bằng Đạo Quân.
Quần áo Giang Nam bay phần phật dần hạ xuống.
Tự Nhiên Lão Quân ho khan:
– Sư đệ, ngươi thấy Huyền Thiên và Ôn Đế ai mạnh ai yếu?
Thái Chân Tiên Quân trầm ngâm nói:
– Nếu là trước kia ta chắc chắn cho rằng Hỗn Độn Ôn Đế thắng.
Ôn Đế dù gì là Đạo Quân trong hỗn độn, dù tự chém tu vi nhưng qua cơ duyên khai thiên đủ để Ôn Đế phục hồi đến đẳng cấp Đạo Quân.
Cộng thêm Ôn Đế là hỗn độn Cổ Thần, bẩm sinh thân thể cực kỳ cường đại đến cực hạn thể xác.
– Thân thể cường đại nghĩa là trong cơ thể chứa pháp lực cực kỳ mạnh.
Hỗn Độn Ôn Đế có thân thể, pháp lực cực độ thì ai địch lại nổi? Nhưng bây giờ ta cảm thấy phần thắng của Huyền Thiên giáo chủ cũng không nhỏ.
Tự Nhiên Lão Quân gật đầu, nói:
– Giáo chủ độ kiếp dẫn động nhiều tiên thiên pháp bảo, chí bảo tiên đạo công phạt.
Tuy những pháp bảo này không đến trạng thái đỉnh cao nhưng đã là bản lĩnh có một không hai trong Tiên giới.
Hơn một nửa Thiên Quân vây công giáo chủ, thế mà bị hắn đánh tơi bời.
– Ba Đạo Quân chuyển thế Thánh Ma, Quỷ Nhung, Kế Hoa cũng bị Huyền Thiên giáo chủ nhốt.
Thiên Nguyên thần tổ, Huyết Tổ lần lượt bị hắn ám toán.
Một người thân chết đạo tiêu, một người chuyển thế.
Bản lĩnh như thế không thua kém Hỗn Độn Ôn Đế.
Thái Chân Tiên Quân, Tự Nhiên Lão Quân đồng cảm.
Trong đại kiếp nạn, Giang Nam biểu hiện vượt ngoài dự đoán mọi người.
Một người chiến quần hùng và các tiên thiên pháp bảo, chí bảo tiên đạo, liên tục giết vài người, chống đỡ đến lúc ba tiên thiên linh bảo nguyên chung, nguyên tháp, nguyên đỉnh oanh kích.
Nghe đồn sau kiếp số Giang Nam còn đánh nhau với Vô Cực Thiên Tôn, lưỡng bại câu thương.
Vô Cực Thiên Tôn là điện chủ Đạo Quân điện, tuy chuyển thế nhưng cảnh giới cũng cỡ Thiên Quân.
Đánh ngang tay với Vô Cực Thiên Tôn, lưỡng bại câu thương, điều này chứng minh hậu bối Giang Nam có thực lực cùng đẳng cấp với điện chủ Đạo Quân điện.
Chiến tích như thế đủ chấn thế, đủ tiếu ngạo vạn cổ.
Hỗn Độn Ôn Đế là kiêu hùng thống trị thời đại Hỗn Độn Cổ Thần mười ức năm, chưa tưèng chuyển thế, Đạo Quân thứ nhất thời đại hỗn độn, Đạo Chủ Cổ Thần.
Uy danh của Hỗn Độn Ôn Đế cũng chấn thế, tuy tự chém tu vi nhưng thời gian lâu như vậy có lẽ gã đã một chân đạp tới ngưỡng cảnh giới hỗn độn Đạo Quân.
Bạn vừa đọc xong Quyển 26, đọc tiếp Quyển 27 tại đây: http://truyensex.moe/giang-nam-quyen-27/
Xem thêm các Quyển khác trong bộ “Giang Nam” tại đây: http://truyensex.moe/tag/tuyen-tap-giang-nam/
Thông tin truyện | |
---|---|
Tên truyện | Giang Nam - Quyển 26 |
Tác giả | Chưa xác định |
Thể loại | Truyện nonSEX |
Phân loại | Truyện chưa được phân loại |
Ngày cập nhật | 26/01/2015 03:29 (GMT+7) |