Giang Nam - Quyển 26

Phần 94

Lúc này một hỗn độn Thiên Quân to lớn vĩ đại từ trên trời giáng xuống, đè đại trận do ngàn vạn Tiên Quân tổ thành run rẩy, tầng tầng sụp đổ.

Là Đại Diễn Cổ Thần ra tay.

Ngọc Kinh Thiên Quân vẫn không nhúc nhích, cười nói:

– Đại Diễn sư huynh, ngươi không có bản lĩnh như La Ma sư huynh mà cũng muốn phá trận lao vào?

Đại Diễn Cổ Thần cười to bảo:

– Ta không muốn phá trận, chỉ muốn làm loạn trận thế để Bất Không Thông Thiên Kiều có thể giáng xuống!

Đại Diễn Cổ Thần dứt lời, một cây cầu to như cầu vồng từ chân trời bắn tới, phá tan đại trận.

Đầu kia cây cầu chạm vào đảo nhỏ hoa sen chưa biến mất, một nữ nhân như mộng như ảo bước trên cầu.

Ngọc Kinh Thiên Quân cười lớn, vươn tay chỉ, Thanh Liên trấn đạo đỉnh đè xuống Bất Không Thông Thiên Kiều.

– Linh Nữ, tuy trấn đạo đỉnh của ta chỉ là là một trong năm đỉnh, không bằng Thông Thiên Kiều của nàng nhưng uy lực chí bảo tiên đạo phát huy được bao nhiêu phải xem bản lĩnh của người tế luyện nó.

Bây giờ thực lực của ta vượt qua Linh Nữ rất nhiều, dù nàng có Thông Thiên Kiều cũng không đánh lại ta.

Ngọc Kinh Thiên Quân không nói khoác.

Thanh Liên trấn đạo đỉnh đè xuống, hoa sen trong đỉnh tầng tầng nở ra rơi xuống Bất Không Thông Thiên Kiều.

Các cánh hoa phong tỏa cây cầu, mặc cho Linh Nữ khởi động uy lực Bất Không Thông Thiên Kiều cũng không đánh bay mấy đóa sen để đến hòn đảo nhỏ được.

Ngọc Kinh Thiên Quân nuốt mười mấy giáo môn, thu hoạch kinh điển, tổng hợp lại thành một, thực lực tiến bộ vượt bậc đã mạnh hơn Linh Nữ.

Linh Nữ nhíu mày, đột nhiên thu Bất Không Thông Thiên Kiều về.

Cây cầu bắc ngang, La Ma Cổ Thần đáp xuống cầu.

Bất Không Thông Thiên Kiều quét qua hất bay đại trận Ngọc Kinh thánh giáo.

Đại Diễn Cổ Thần cũng đáp xuống cây cầu, nói:

– Không được rồi, đi!

Bất Không Thông Thiên Kiều xé không gian lướt đi.

Ngọc Kinh Thiên Quân nhìn bọn họ đi xa, liếc hư không xung quanh, mỉm cười hỏi:

– Còn vị đạo hữu nào muốn chỉ giáo không?

Hư không lặng yên, không ai ra tay nữa.

Ngọc Kinh Thiên Quân cảm ứng các hơi thở núp trong không trung đi xa, mỉm cười bước hướng quả trứng đá.

Đột nhiên hư không xao động, một bàn tay dễ dàng xuyên thấu đại trận ngàn vạn tiên nhân.

Bàn tay tới đâu là các tiên nhân bị đánh bay ra bốn phương tám hướng.

Năm ngón tay tung bay xoa nắn, đám người Ngọc Cung Tiên Quân rên rỉ bị mấy ngón tay búng bay, không ai ngăn được.

Ngọc Kinh Thiên Quân tim đập chân run, vội vận chuyển Thanh Liên trấn đạo đỉnh.

Uy lực đỉnh to mới bộc phát, hoa sen bay ra miệng đỉnh thì bàn tay đè xuống ngay miệng đỉnh.

Uy lực Thanh Liên trấn đạo đỉnh bị chặn lại, không thể chính là.

Bàn tay kia bắt lấy quả trứng đá, rút về ngay trước mặt Ngọc Kinh Thiên Quân, bàn tay biến mất.

Ngọc Kinh Thiên Quân tức ói máu, cao giọng quát:

– Ngươi là ai?

Hư không im lặng không có tiếng vang.

Một chiếc đại lộ bảo liễn chạy ra khỏi đại trận Ngọc Kinh thánh giáo.

Trong xe, Giang Nam buông quả trứng đá, cười nói:

– Chúng ta đi.

Giang Tuyết Tình nhào lên ôm quả trứng đá, gõ trứng, cười nói:

– Tiểu muội muội, ngươi tên là gì? Phụ thân, nhị nương, chúng ta đặt tên gì cho nàng?

Giang Nam trầm ngâm.

Thị Hiên Vi cười nói:

– Nàng được khí vận khai thiên sinh ra ra, lại là linh quang bất diệt cuối cùng của tiên thiên ngũ sắc liên biến ra, hãy gọi là Vân Liên đi.

Giang Nam gật đầu, cười nói:

– Cũng được, vậy đặt là Vân Liên.

Vật nhỏ, còn không chịu ra?

Giang Nam gõ nhẹ quả trứng đá, bên trong vang tiếng răng rắc khe khẽ.

Quả trứng đá vỡ ra như trứng gà, một cô bé cao khoảng một thước ngồi trong vỏ trứng bể, người mặc váy sen, tay chân trắng mũm mĩm, mắt to đen láy tò mò nhìn bọn họ.

Thị Hiên Vi khen:

– Thật là băng tuyết đáng yêu.

Cô bé hít ngửi, ôm một miếng vỏ trứng nhai rôm rốp, rất vui vẻ.

– Băng tuyết đáng yêu?

Giang Nam xì cười:

– Phu nhân đừng bị lừa, bộ dạng Vân Liên đáng yêu nhưng không thuần khiết như trẻ mới sinh.

Vân Liên mà nghịch thì cáo già cũng sẽ bị lừa xoay quanh.

Thị Hiên Vi không hiểu.

Giang Nam cười nói:

– Vân Liên sinh ra từ tiên thiên, bẩm sinh là tinh quái, thần thánh, sớm hiểu tiếng người, tiếng thú, nghịch ngợm ranh mãnh.

Phu nhân nghĩ Ngọc Kinh đặt đại trận ngàn vạn người là để phòng ngừa bị cường giả khác cướp sao? Ngọc Kinh còn một mục đích khá là đề phòng vật nhỏ này bỏ trốn.

Thiên Quân mà còn phòng ngừa Vân Liên trốn thoát, phu nhân nói xem nàng là đứa con nít mới ra đời sao?

Thị Hiên Vi nhìn cô bé ngồi trong vỏ trứng giả bộ đáng yêu, hét thất thanh:

– Ý lão gia bảo nàng giả bộ đáng yêu cho chúng ta xem?

Giang Nam gật đầu, nói:

– Nàng hấp thu chín ba ngàn đại đạo là có thể sinh ra, nhưng thấy bên ngoài có cường giả đánh nhau, biết không trốn thoát được nên mới nhịn.

Bị ta bắt vào bảo liễn, Vân Liên luôn chờ cơ hội chạy trốn.

Ta gõ vỏ trứng của Vân Liên, nàng biết ta nhìn thấu kế hoạch chạy trốn nên buộc lòng xuất thế.

Thị Hiên Vi, Giang Tuyết Tình chớp mắt nhìn Vân Liên ngồi trong vỏ trứng.

Cổ bé vẫn còn cắn vỏ trứng, nhỏ anhứn đáng yêu.

Thị Hiên Vi, Giang Tuyết Tình thấy rất khó tin.

Thị Hiên Vi lắc đầu, nói:

– Vừa xuất thế đã biết nói, lại còn ranh mãnh như vậy? Ta không tin.

Giang Tuyết Tình chú ý khác với Thị Hiên Vi, tò mò hỏi Vân Liên trong vỏ trứng:

– Ăn ngon không?

Vân Liên ngước lên đưa một miếng cho Giang Tuyết Tình, ngọt ngào nói:

– Ăn ngon, cho ngươi một miếng.

Giang Tuyết Tình ngồi xuống, hai tiểu nha đầu một ngồi trong vỏ trứng, một ngồi bên ngoài, cầm miếng vỏ nhai rôm rốp.

Giang Nam cười nói:

– Vừa sinh ra đã biết nói chuyện là yêu nghiệt, nhưng đứa nhỏ này ra đời là thần thánh, thần tiến, có chút tâm kế là khó tránh khỏi.

– Vân Liên, ngươi đừng thử chạy trốn, cũng không cần.

Ngươi không chạy thoát được, trong thiên hạ chỉ có ba, bốn người ngang hàng với ta.

Ngươi không thể thoát khỏi tay ta, hơn nữa đi theo ta, chơi đùa với nữ nhi của ta sẽ được ích lợi lớn.

Cô bé ngồi trong vỏ trứng ngước đầu lên, ngọt ngào nói:

– Liên Liên không nghe hiểu ngươi đang nói gì, nhưng Liên Liên rất ngoan, rất nghe lời.

Thị Hiên Vi đã nhìn ra:

– Vân Liên đúng là ranh mãnh.

Lão gia, tìm y phục đàng hoàng cho nàng mặc đi.

Lúc nhỏ mặc cánh sen làm váy còn được, khi lớn lên không thể mặc như thế.

Giang Nam nói:

– Thì Chiến Thiên Ma Tôn cũng mặc như thế.

Giang Nam nhớ đến Chiến Thiên Ma Tôn mặc váy sen tay cầm chùy to, rùng mình.

Nói vậy nhưng Giang Nam vẫn bắn ra một luồng linh quang bất diệt dệt quần áo nhỏ tự động mặc vào người Vân Liên.

Giang Nam cười nói:

– Nhiều người thèm muốn tiểu Vân Liên, không thiếu người muốn ăn nàng cướp khí vận, công đức.

Nếu vật nhỏ này chạy trốn, có bộ đồ của ta có thể ngăn cản được giây lát.

Vân Liên giật mình, liếc trộm Giang Nam, xác định hắn không nói đùa.

Giây lát sau cô bé khẳng định bên ngoài có nhiều người muốn ăn nàng, cướp công đức, khí vận gì đó.

Thị Hiên Vi quan sát giây lát, buồn cười nói:

– Vật nhỏ này thật ranh mãnh.

Giang Nam cướp vật trong túi Ngọc Kinh thánh giáo, mười chín phó giáo chủ vừa kinh vừa sợ.

Các đại viên mãn Tiên Quân bay lên, lấy ra ba ngàn đại đạo mình có được, vận chuyển các pháp bảo.

Danh sách các phần:
Phần 1
Phần 2
Phần 3
Phần 4
Phần 5
Phần 6
Phần 7
Phần 8
Phần 9
Phần 10
Phần 11
Phần 12
Phần 13
Phần 14
Phần 15
Phần 16
Phần 17
Phần 18
Phần 19
Phần 20
Phần 21
Phần 22
Phần 23
Phần 24
Phần 25
Phần 26
Phần 27
Phần 28
Phần 29
Phần 30
Phần 31
Phần 32
Phần 33
Phần 34
Phần 35
Phần 36
Phần 37
Phần 38
Phần 39
Phần 40
Phần 41
Phần 42
Phần 43
Phần 44
Phần 45
Phần 46
Phần 47
Phần 48
Phần 49
Phần 50
Phần 51
Phần 52
Phần 53
Phần 54
Phần 55
Phần 56
Phần 57
Phần 58
Phần 59
Phần 60
Phần 61
Phần 62
Phần 63
Phần 64
Phần 65
Phần 66
Phần 67
Phần 68
Phần 69
Phần 70
Phần 71
Phần 72
Phần 73
Phần 74
Phần 75
Phần 76
Phần 77
Phần 78
Phần 79
Phần 80
Phần 81
Phần 82
Phần 83
Phần 84
Phần 85
Phần 86
Phần 87
Phần 88
Phần 89
Phần 90
Phần 91
Phần 92
Phần 93
Phần 94
Phần 95
Phần 96
Phần 97
Phần 98
Phần 99
Phần 100
Thông tin truyện
Tên truyện Giang Nam - Quyển 26
Tác giả Chưa xác định
Thể loại Truyện nonSEX
Phân loại Truyện chưa được phân loại
Ngày cập nhật 26/01/2015 03:29 (GMT+7)

Một số truyện liên quan

Lục Thiếu Du – Quyển 9
Phần 94 Thấy chúng thú Nghịch Lân Yêu Bằng nhảy vào trong hồ nước, Thiên Sí Tuyết Sư, Huyết Tích Dịch, Phi Thiên Ngô Công cũng cảm giác được năng lượng bàng bạc trong hồ nước này, nếu như bọn nó hấp thu thì có thể nhận được chỗ tốt thật lớn. Vì vậy cả đám lập tức rống lên một tiếng rồi chui vào trong hồ nước bằng năng lượng kia. Nơi năng lượng thượng cổ hội tụ. Nhìn hồ nước bằng năng lượng này, Lục Thiếu Du cảm thấy khiếp sợ trình độ năng lượng đậm đặc ở nơi này, giống như sương mù vậy. Lục Thiếu Du từng nghe Độc Cô Cảnh Văn nói qua, thánh...
Phân loại: Truyện nonSEX Tuyển tập Lục Thiếu Du
[Truyện Tết] Ma thổi đèn – Quyển 2
Phần 35 Mặc dù giáo sư Tôn hiểu biết không nhiều về Mộc Trần châu hay còn gọi là Mật Phượng hoàng, nhưng suy cho cùng ông cũng nắm trong tay khá nhiều thông tin mật thời cổ đại, hơn nữa lại nghiên cứu sâu sắc nhiều hồ sơ lịch sử, giáo sư Tôn cho rằng, hoàn toàn có sự tồn tại của Mộc trần châu kể trên, vật tế lễ này mang một ý nghĩa vô cùng to lớn đối với những vị quân vương thời cổ đại, nó tượng trưng cho quyền lực và sự hưng thịnh, hơn nữa mối quan hệ giữa bối cảnh văn hóa và yếu tố địa lý khác nhau khiến cho sự lý...
Phân loại: Truyện nonSEX Tuyển tập Ma thổi đèn
Lăng Tiếu – Quyển 7
Phần 94 Lăng Tiếu gật đầu đáp: Vậy Nguyệt nhi có ý kiến gì không? Thải Hà Nguyệt đáp: Ta cho là chúng ta nhất định phải cùng với các thế lực lớn nhỏ khác giao hảo, để cho bọn họ biết thực lực của phòng đấu giá chúng ta, để cho bọn họ cung cấp nguồn hàng cho chúng ta, mà chúng ta có thể để cho bọn hắn đấu giá ra một cái giá tốt, như thế tất cả mọi người biết đồ tốt trong phách mại hội của chúng ta rất nhiều, mới có thể liên tục không ngừng hấp dẫn người lui tới. Phu nhân nói không sai, lão bộc mặc dù chưa...
Phân loại: Truyện nonSEX Tuyển tập Lăng Tiếu

Danh sách truyện sex được đọc nhiều nhất

TOP truyện sex ngắn hay nhất!

TOP tác giả tài năng