Hắn lâm vào trong suy nghĩ, trong đầu vô số kiến thức tin tức phức tạp bắt đầu không ngừng phân giải tổ hợp, Huyền Thai trong Tử Phủ hai mắt sâu thẳm, giống như bao hàm hai vũ trụ, đem vô số đạo văn sắp hàng, xây dựng đạo văn phát triển mới, thôi diễn ra có thể đem tuyệt đại đa số đạo văn dung hợp quy nhất đi ra ngoài.
Ba ngày thời gian bất tri bất giác đi qua, Giang Nam mở ra hai tròng mắt, đứng dậy đi ra Dưỡng Tâm Cung.
– Bất Tử Minh Vương hẳn là muốn triệu kiến ta.
Ba ngày thời gian mặc dù ngắn, nhưng hắn vẫn thu hoạch rất nhiều, công pháp Linh Đài Cảnh đã bị hắn thôi diễn ra thất thất bát bát, trải bằng con đường tu luyện Đạo Đài bát cảnh.
Mặc dù Giang Nam nguyên vốn đã là Linh Đài Cảnh tu sĩ, nhưng chỉ là cảnh giới của hắn đến Linh Đài Cảnh, đối với Linh Đài Cảnh tu luyện như thế nào còn không biết gì cả.
Giờ phút này, tâm pháp Linh Đài Cảnh bị hắn thôi diễn ra thất thất bát bát, liền ý nghĩa hắn có thể ở Linh Đài Cảnh tu luyện, tăng lên, tiến bộ, thậm chí đối với Liên Đài Cảnh, hắn cũng có nhận thức càng sâu.
Cấu tạo tâm pháp Linh Đài Cảnh, Liên Đài Cảnh chủ yếu nhất, là ở trên hai chữ “Linh” “Liên”, Linh là hồn, Liên là phách, hợp chung một chỗ chính là Hồn Phách.
Hồn Phách theo lời người phàm thật ra thì có rất nhiều hiểu lầm, cho rằng Hồn Phách chính là chỉ linh hồn, lại hồn là linh hồn, mà phách là khí lực.
Hai chữ Hồn Phách, là thân thể người cùng linh hồn chỉnh hợp, chính là một người đầy đủ.
Mà hai đại cảnh giới Linh Đài Cảnh cùng Liên Đài Cảnh này, pháp lực Đạo văn giống như trước cũng sẽ tăng lên, hơn nữa tiến bộ không nhỏ, nhưng trọng điểm vẫn là tu luyện Thần hồn, tu luyện thân thể.
Đột nhiên, Giang Nam lòng có nhận thấy, chỉ thấy một Đại Đạo kim quang từ chỗ sâu trong tòa cung điện của Bất Tử Minh Vương đánh tới, bá một tiếng liền phô đến dưới chân của hắn.
– Đến đây đi…
Đáy lòng của Giang Nam đột nhiên vang lên một thanh âm già nua, kêu gọi hắn bước lên kim kiều.
Hắn đi lên kim kiều, cất bước hướng tòa cung điện kia đi tới, trong lòng kích động vạn phần, hưng phấn vạn phần.
Rốt cục có thể nhìn thấy vị Thần minh Cửu U Minh Giới này, Bất Tử Minh Vương!
Theo hắn cách tòa cung điện này càng ngày càng gần, Giang Nam dần dần cảm giác được, thần huyết trong cơ thể mình bắt đầu mơ hồ xao động, phảng phất hưng phấn, hưng phấn vì phía trước có một tồn tại cùng mình đồng nguyên.
Giang Nam trong lòng lẫm nhiên, hắn có thể cảm giác được, thần huyết trong cơ thể mình hoan hô tước dược, dường như muốn cùng tồn tại trong cung điện kia hợp làm một thể!
– Cốc chủ nói không sai, Bất Tử Minh Vương đích xác là tính toán tìm kiếm một thân thể mới, có thể cùng hắn tương khế hợp thân, sống ra thế thứ hai!
Đợi đến trước cung điện, trong thần điện này Thần uy tràn ngập, cho dù là đám người Kim Ngưu Đại Ma Vương đi tới nơi này, cũng muốn tâm sinh kính sợ, nhưng Giang Nam lại không có bao nhiêu cảm giác như vậy, ngược lại cảm thấy thần uy cùng mình mơ hồ cộng minh, cũng không bài xích trấn áp mình.
Đây là bởi vì thần huyết trong cơ thể hắn cùng Bất Tử Minh Vương đồng căn đồng nguyên, Bất Tử Minh Vương không thể mượn thần uy tới áp chế hắn.
Đồng thời, hắn còn cảm giác được một cổ mộ khí vô cùng già nua, không khí trầm lặng, thân thể của Bất Tử Minh Vương hiển nhiên đã suy bại tới cực điểm, vị Cổ lão Ma Thần này sinh mệnh đi tới cuối, không có bao nhiêu thời gian có thể sống.
Trong cung điện không có những người khác, chỉ có Giang Nam đi ở trong hành lang trống rỗng, cước bộ rầu rĩ rung động.
Bất Tử Minh Vương đối với bất kỳ người nào cũng vạn phần phòng bị, Cổ lão Ma Thần sắp chết, vì vậy ngay cả đệ tử của mình cũng không tin, e sợ cho hắn ở lúc đoạt xá Giang Nam, đệ tử của hắn thừa dịp hắn suy yếu, chém giết hắn.
Bọn người Kim Sát bị hắn đuổi đi, bảo vệ ở ngoài Thần cung, tùy thời đợi lệnh, không có hắn phân phó, tuyệt không dám xông vào nơi đây.
Giang Nam rốt cục đi tới chỗ sâu nhất của cung điện, nơi này thần uy nồng nặc nhất, đạo tắc hóa thành từng đạo hoa văn huyền bí, phức tạp và thần bí.
Mà ở trung tâm những đạo tắc mỹ lệ này, là tòa thần tọa khổng lồ, dùng hài cốt Cổ lão Thần minh chế tạo thành bảo tọa, ngồi trên thần tọa là một Ma Thần khô gầy như củi, quanh thân kim chói, trong cơ thể thần huyết chạy chồm, tràn đầy chí cực.
– Bất Tử Minh Vương…
Giang Nam ngẩng đầu nhìn lên Ma Thần này, chỉ cảm thấy tôn Ma Thần này hai mắt thâm thúy, uy nghiêm túc mục, Bất Tử Minh Vương ngồi ngay ngắn tại chỗ đó, khí thế vô hình tạo thành một tiểu thế giới độc lập, mặc dù cách Giang Nam rất gần, nhưng cho Giang Nam cảm giác, hắn căn bản không ở chỗ này, mà là đang ở ngoài nghìn vạn dặm!
Loại khí tràng này không phải chuyện đùa, cũng tức là nói, nếu Giang Nam muốn hướng Bất Tử Minh Vương phát động công kích, thì Thần Thông cần vượt qua nghìn vạn dặm mới có thể công kích được Bất Tử Minh Vương, mà Bất Tử Minh Vương muốn công kích Giang Nam, thì có thể đụng tay là đến!
– Ngươi công kích không tới ta, mà ta có thể tùy thời công kích ngươi, đây cũng là nơi kinh khủng của Ma Thần!
Giang Nam không khỏi có chút bận tâm, thầm nghĩ:
– Thí Thần Cốc ta, thật có thể chém giết tồn tại khủng bố như vậy sao?
Ánh mắt của Bất Tử Minh Vương rơi vào trên người của hắn, đây là một tôn Cự Nhân, phảng phất hắn chính là Chúa Tể mở thế giới, làm cho người ta có một loại cảm giác đứng lên liền nhét đầy cả thiên địa.
Giang Nam đứng ở nơi đó, chỉ cảm thấy ánh mắt của Bất Tử Minh Vương rơi ở trên người mình, phảng phất có thể nhìn thấu hết thảy bí mật của hắn, thậm chí thấy rõ hạt thật nhỏ trong máu, vô luận cái gì cũng không cách nào dấu diếm được hắn.
Bất quá, đây cũng chỉ là một loại cảm giác mà thôi, coi như là Thần minh như Bất Tử Minh Vương này, cũng không có thể không chỗ nào không biết, mặc dù hắn có thể nhìn thấu hạt thật nhỏ trong cơ thể Giang Nam, nhưng mà nhìn không thấu Tử Phủ của hắn, nhìn không thấu Ngục Thần Chu mà đám người mặt quỷ nam tử đang trốn.
– Ha hả, rất tốt, rất tốt…
– Thân thể rất hoàn mỹ, ngươi không có trầm mê nữ sắc, cũng rất tốt…
Bất Tử Minh Vương mở miệng, thanh âm già nua rung động, giống như lôi đình trên chín tầng trời chấn động:
– Trầm mê nữ sắc thì thần hồn điên đảo, thần hồn suy yếu thì dễ dàng bị thừa dịp. Nhục thể của ngươi, hơn nữa thần huyết của ta, có thể nói không thua tinh anh Thần Giới, nếu dùng thân thể này tu luyện, tương lai thành tựu Thiên Thần Ma Thần cũng không nói chơi, thậm chí nói không chừng có hi vọng đi đánh sâu vào cảnh giới cao hơn!
– Đa tạ khích lệ.
Giang Nam bất ti bất kháng nói:
– Bất quá có một chút Minh Vương nói sai rồi, sở dĩ ta có thực lực bực này, nguyên nhân chủ yếu là có Minh Vương thần huyết chống đở, để cho pháp lực của ta cùng thân thể bạo tăng năm mươi lần. Nếu không có thần huyết, thực lực của ta cũng chỉ là tạm được.
Thông tin truyện | |
---|---|
Tên truyện | Giang Nam - Quyển 5 |
Tác giả | Chưa xác định |
Thể loại | Truyện nonSEX |
Phân loại | Truyện chưa được phân loại |
Ngày cập nhật | 05/01/2015 03:38 (GMT+7) |