Hai loại thần thức va chạm, thần hồn đụng vào, cho nàng một loại cảm giác kỳ diệu, phảng phất bị tình nhân ôm ấp, tim đập nhanh và động tâm.
Thần thức, thần hồn dung hòa.
Thần hồn đụng vào, thần thức trao đổi, tư tưởng của hai người vào giờ khắc này phảng phất hoàn toàn dung làm một thể, chỉ thấy trong điện đường này hoả diễm phần thiên, Chu Tước cùng Giang Nam hóa thân ở trong lửa bay tới bay đi, vui vẻ chí cực, giống như Tinh Linh trong lửa, ở trong lửa chơi đùa.
Khí huyết của Giang Nam xông lên trời, dương khí liên tục không ngừng tràn vào trong Chu Tước thần hồn, tu bổ thần hồn tổn thương của nàng, làm cho thần hồn bị hao tổn của nàng nhanh chóng phục hồi như cũ.
Gương mặt bạch ngọc của Thiên Yêu Thánh Nữ hiện ra vẻ thẹn thùng, hướng ngoài điện nhìn lại, chẳng qua là nhìn không thấy Giang Nam, nhưng mà có thể cảm ứng được Giang Nam ở ngoài cửa.
Vô số tin tức tràn vào trong đầu của nàng, nhanh chóng đem Thái Dương Chân Kinh không trọn vẹn bổ toàn bộ, trong thần hồn của nàng tích chứa đủ loại ý thức hướng Giang Nam mở ra, để cho Giang Nam cảm nhận được từng ý niệm rất nhỏ trong nội tâm của nàng.
Tình hình như thế vi diệu mà kiều diễm, người thiếu nữ nào không có xuân tâm?
Đủ loại ý niệm trong đầu nàng ở một sát na thần hồn tương giao, liền không có chút nào giữ lại tặng cho đối phương, rất nhiều tâm tư ở lúc trao đổi bị Giang Nam trong lúc vô tình bắt được.
Cái này làm cho nàng có chút ngượng ngùng khó có thể tự giữ.
– Đây là tình yêu nam nữ sao?
Ngoài điện, Giang Nam nhắm mắt lại, trong lòng lặng yên hỏi.
Hắn có thể mượn Thái Dương Thần hóa thân cảm xúc đến đủ loại tâm tư của Thiên Yêu Thánh Nữ, bao gồm cả từng sợi cảm xúc nảy mầm, kỳ diệu, uyển chuyển, giống như thanh tuyền tế lưu, không tiếng động dần dần ngưng dày, phảng phất là tình ti vô hình, vây quanh dây dưa.
– Ta đối với tỷ tỷ cũng từng có qua loại ý nghĩ này…
Hắn mở hai tròng mắt ra, ánh mắt khôi phục sáng ngời, tự nhủ.
Giang Tuyết tỷ tỷ là mục tiêu mà hắn từ lúc sanh ra truy tìm, hắn lần lượt phấn đấu, lần lượt cố gắng, là vì đuổi theo cước bộ của nàng, cùng tỷ tỷ gặp lại.
Chẳng qua là lúc trước Giang Nam cũng không nghĩ tới, mình đối với tỷ tỷ tư niệm như thế, có một nguyên nhân là tình yêu nam nữ, khi Thiên Yêu Thánh Nữ đối với mình sinh ra tình cảm giống loại này, hắn mới hiểu rõ đến điểm đó.
Bị tình cảm ngọt ngào mà có chút khổ sở vây quanh, để cho hắn trở về chỗ cũ, lưu luyến, thần hồn hai người ôm nhau, tựa hồ muốn vĩnh viễn ở trong liệt hỏa bay xuống.
Thần hồn đụng vào mang đến tâm hồn rung động, cảm giác như vậy rất dễ dàng nghiện, giống như ăn tủy trong xương mới biết ngon, Thái Dương Chân Kinh Giang Nam đã sớm truyền thụ cho Thiên Yêu Thánh Nữ, thần hồn của Thiên Yêu Thánh Nữ cũng nhận được dương khí của hắn dễ chịu mà khôi phục như lúc ban đầu, nhưng thần hồn của hai người vẫn như cũ ở trong lửa du lịch.
Thiên Yêu Thánh Nữ không có thu thần hồn của mình, Giang Nam cũng không có thu hồi hóa thân của mình, hai người tựa hồ đều quên điểm này.
– Giang đạo hữu, ngươi ở đây đã đứng hai ngày!
Tần Phi Ngư bước đi, cười ha ha nói:
– Ngươi có điều không biết, mới vừa rồi Thần Tiềm đạo hữu đã cùng Pháp Tướng hòa thượng đại chiến, Pháp Tướng bị đánh tơi bời, trọng thương gần chết, nếu không phải tăng nhân của Kim Cương Pháp Thiện Tông da mặt dày đoạt trở về, nhất định phải chết ở trong tay Thần Tiềm đạo hữu. Hôm nay Thần Tiềm bày xuống khánh công yến, hắn nói không có Thái Hoàng tự viết của ngươi, hắn khó có thể đại hoạch toàn thắng, vì vậy ngươi chi bằng đi qua!
Giang Nam từ trong loại tâm tình kỳ diệu này tỉnh táo lại, có chút không bỏ, trong lòng thầm than một tiếng, tâm niệm hơi động, Thái Dương Thần hóa thân từ trong điện đường bay ra, rơi vào mi tâm của mình, cười nói:
– Thần Tiềm đạo hữu cùng Pháp Tướng hòa thượng chiến đấu đã kết thúc? Đáng tiếc, ta không thể tận mắt nhìn thấy trận chiến này.
Hai người vừa nói vừa đi, hướng Vạn Hoa Lâu đi tới.
– Chúc mừng đạo hữu đại hoạch toàn thắng.
Giang Nam đi tới nơi đãi tiệc, đã đem tâm tư khác của mình vứt bỏ, hướng Thần Tiềm chắp tay cười nói.
Thần Tiềm vui vô cùng, cười nói:
– Nếu không phải đạo hữu cho ta mượn Thái Hoàng tự viết, ta mặc dù có thể thắng qua Pháp Tướng, đoán chừng cũng là thắng thảm. Pháp Tướng hướng ta khiêu chiến, có một trận đánh này, đủ để cho hắn không còn có tâm tư cùng ta tranh hùng!
Mọi người đem Thái Hoàng tự viết trả lại cho Giang Nam, lại tạo thành một quyển thẻ tre, Thái Hoàng tự viết không phải là trong khoảng thời gian ngắn có thể lĩnh ngộ ra ảo diệu bên trong, cần tốn hao đại lượng thời gian nghiên cứu. Bất quá bọn hắn đã được đến đầy đủ kiến thức cùng tin tức, cũng phải cần một khoảng thời gian để tiêu hóa hấp thu, hoàn toàn biến thành kiến thức giải thích của mình.
– Thần Tiềm đạo huynh đại hoạch toàn thắng, tiểu muội Liên Hương đặc biệt tới chúc mừng!
Một tiếng cười thanh thúy truyền đến, Thiên Yêu Thánh Nữ tay áo tung bay, hiện ra ở trên yến tiệc, chân thành làm lễ ra mắt, cười nói:
– Tiểu muội mấy ngày nay đang bế quan, không thể nhìn thấy phong thái của đạo huynh đánh một trận, thật là làm Liên Hương tiếc hận.
Thần Tiềm cười ha ha nói:
– Thánh Nữ quá khen. Liên Hương Thánh Nữ, mấy ngày nữa chính là ngươi cùng Phượng Minh Hiên đánh một trận, ngươi trước thời hạn xuất quan, chắc là đã có nắm chặc tất thắng!
Thiên Yêu Thánh Nữ hé miệng cười một tiếng, phong tình vạn chủng nói:
– Lần này bế quan, tiểu muội đúng là được chỗ ích không nhỏ, thu hoạch rất nhiều, tự hỏi so sánh với Minh Hiên Thánh Tử sẽ không thua kém. Về phần ai mạnh ai yếu, còn phải chiến qua một cuộc mới biết được.
Nàng nói tới đây, ánh mắt lưu chuyển, không khỏi rơi vào trên người Giang Nam, nhớ tới trong điện đường gặp gỡ, trong lòng run lên, không biết dâng lên tâm tình gì.
Ánh mắt Giang Nam nhìn lại, ánh mắt hai người hơi đụng vào, như keo như sơn dính ở chung một chỗ.
– Đại Đạo khó cầu, nếu có người kết bạn mà đi về phía trước, thế tất ít rất nhiều tịch mịch.
Thiên Yêu Thánh Nữ thầm nghĩ:
– Chẳng qua là nếu kết thành Đạo lữ, ân ái tình trường, khó tránh khỏi có trì hoãn tu vi tiến cảnh, hiện tại đàm đạo lữ vẫn còn hơi sớm. Nếu hắn có thể đợi, ở thời điểm ta bước lên nhân sinh huy hoàng nhất, bàn lại chuyện này thật là tốt.
Ham muốn trong nội tâm nàng tiêu hết, ánh mắt khôi phục thanh minh, đôi mắt xanh triệt, cùng ánh mắt Giang Nam tách ra.
Giang Nam thấy ánh mắt của nàng, đối với tâm tư của nàng biết đến nhất thanh nhị sở, thu hồi ánh mắt, khẽ mỉm cười, giơ chén rượu lên nói:
– Thần Tiềm đạo hữu đại hoạch toàn thắng, ta mời đạo hữu một chén!
Dứt lời, ngửa đầu uống cạn rượu trong chén.
– Rượu này có chút khổ sở… Thần Thứu, khởi giá, trở về núi!
Thông tin truyện | |
---|---|
Tên truyện | Giang Nam - Quyển 5 |
Tác giả | Chưa xác định |
Thể loại | Truyện nonSEX |
Phân loại | Truyện chưa được phân loại |
Ngày cập nhật | 05/01/2015 03:38 (GMT+7) |