Giang Nam - Quyển 5

Phần 87

Đinh Dương cười nói:

– Hành Vân sư huynh mang đến trấn giáo chi bảo của Kim Cương Pháp Thiện Tông. Nữ ma đầu Lạc Hoa Âm kia mặc dù có thực lực Chưởng Giáo Chí Tôn, nhưng ở trước mặt trấn giáo chi bảo, sẽ dễ dàng bị trấn áp, không có sức phản kháng!

Cận Đông Lưu gật đầu, đưa mắt nhìn bọn họ rời đi, cười nói:

– Có đám người Hành Vân xuất thủ, hơn nữa một trấn giáo chi bảo, Lạc Hoa Âm cùng Giang Tử Xuyên chạy trời không khỏi nắng. Hôm nay, ta cuối cùng coi là không có buồn phiền ở nhà!

Quý Phong đột nhiên cười lạnh nói:

– Mấy người này cũng là phế vật, nhất là Hành Vân kia, một người không dám đi đối phó người cảnh giới so với mình thấp, có trấn giáo chi bảo còn muốn kêu lên trợ thủ, có thể nói là vô năng!

Cận Đông Lưu liếc nhìn hắn một cái, lạnh nhạt nói:

– Cùng ngươi so sánh với, thật sự bọn hắn là vô năng, nhưng ở Huyền Minh Nguyên Giới, bọn họ đã là cường giả đứng đầu. Muốn thành tựu bá nghiệp, bình định thiên hạ, còn cần những hạng người vô năng này. Quý Phong, ngươi lúc trước là thần minh, nhưng bây giờ còn không phải, nếu như tiếp tục cao ngạo như vậy, đem mình làm Thần, tương lai nhất định sẽ ăn thiệt thòi!

Quý Phong hừ lạnh một tiếng, không nói thêm gì nữa.

Thái Dương Chiến Xa chạy nhanh đến chỗ sâu nhất trong Man Hoang cổ vực, rốt cục ngừng lại, Giang Nam cùng Lạc Hoa Âm đi ra chiến xa, mọi nơi nhìn lại, chỉ thấy nơi đây hoang tàn vắng vẻ, dù là yêu thú cũng không có, bốn phía tràn ngập một cổ tử khí âm trầm.

– Những cây cối này đã chết.

Giang Nam khẽ cau mày, chỉ thấy địa phương bọn họ hạ xuống không có cỏ, cũng không có tẩu thú, thậm chí ngay cả đại thụ chọc trời cũng cành lá điêu linh, biến thành cây khô trụi lủi, không biết đã chết bao lâu.

Ở phía trước còn có một thành thị khổng lồ, hẳn là Yêu Tộc cổ vực kiến tạo thành thị, cực kỳ tráng quan, tường thành cao tới trăm trượng, kiến trúc bên trong cùng kiến trúc của nhân loại cũng một trời một vực, tràn đầy phong tình nước khác.

Bất quá giờ phút này thành thị Yêu Tộc kia im ắng, không có bất kỳ tiếng vang, cũng không cảm giác được bất kỳ sinh cơ, chỉ có tử khí âm u.

Lạc Hoa Âm cũng không khỏi cau mày, nơi này tử khí cực kỳ nồng nặc, so sánh với tử khí của Vạn Thi quật không kém chút nào.

Căn cứ Đại Thiên La Thiên Nghi biểu hiện, thế giới cầu đi thông Tiểu Thiên Tinh Giới là ở phụ cận yêu thành này, Giang Nam cùng Lạc Hoa Âm đi vào trong thành, chỉ thấy tất cả kiến trúc trong tòa thành thị này cũng giữ vững đầy đủ, đường phố rộng rãi, tượng đá khổng lồ, trong chùa miểu nguy nga thờ phụng từng tôn Yêu Thần, còn có tửu quán tửu lâu, cùng với động phủ của Yêu Tộc ở lại.

Đát, đát, đát…

Một trận âm phong thổi qua, mấy khô lâu từ đầu đường thổi tới cuối phố.

Trong tửu quán bên cạnh, vô số cỗ xương cốt khổng lồ ngồi ở trên bàn, có bưng chén rượu, trong chén trống không, có đem bát nước lớn đặt ở khóe miệng, trong chén đã không có rượu, còn có xương cốt nghiêng đầu, phảng phất đang cùng người bên cạnh nói đùa.

Hiển nhiên, lúc những Đại Yêu này đang đàm tiếu uống rượu, trong lúc bất chợt liền mạng tang Hoàng Tuyền, bọn họ chết quá nhanh, thế cho nên sau khi chết còn vẫn duy trì động tác khi còn sống.

Giang Nam cùng Lạc Hoa Âm tiếp tục đi thẳng về phía trước, thấy càng nhiều là hài cốt Yêu Tộc, những Yêu Tộc này tử vong không biết bao lâu, huyết nhục đã rữa nát, bọn họ luyện chế pháp bảo cũng trở thành tro bụi, bị một cổ lực lượng vô hình ma diệt thành tro!

Trăm vạn Yêu tộc cả tòa thành thị ở trong nháy mắt gặp phải tai hoạ ngập đầu, cả thành bị chết sạch sẽ!

Giang Nam thấy vậy da đầu tê dại, cái thành phố này năm đó tất nhiên cực kỳ phồn vinh thịnh vượng. Là một đại thánh địa của Man Hoang cổ vực, nhưng mà không biết phát sinh một cuộc biến cố gì, để cho Yêu Tộc ở chỗ này hết thảy bỏ mạng, không người nào còn sống!

– Nơi này rốt cuộc xảy ra chuyện gì? Tại sao có thể có nhiều Đại Yêu ở cùng một thời gian chết thảm như vậy?

Lạc Hoa Âm cũng sắc mặt ngưng trọng, mọi nơi đánh giá:

– Nơi này thậm chí còn có hài cốt Đại Yêu tu thành Thiên Cung, cũng ở cùng một thời gian bị mất mạng!

Giang Nam cẩn thận đánh giá mấy hài cốt dị thường cao lớn trước mặt này, mấy bộ hài cốt này hẳn là tồn tại cường đại nhất trong yêu thành này. Bọn họ hiển nhiên cảm thấy được dị biến, lập tức hóa thành nguyên hình, biến thành cự yêu cao tới vạn trượng, muốn bay khỏi nơi đây, lại không nghĩ rằng vẫn không thể nào chạy trốn!

– Bọn họ trước khi chết ánh mắt chính là nhìn về phía bên kia!

Giang Nam tinh tế đánh giá vành mắt của bọn hắn, chỉ hướng chỗ sâu trong Cổ Thành, hai người đi ra phía trước, cũng không lâu lắm liền đến trước một động khẩu cự đại, chỗ sâu trong cửa động là vực sâu. Tối như mực không thấy bất kỳ ánh sáng, tử khí âm u bắt đầu từ nơi đó truyền đến.

Giang Nam đưa tay ở giữa không trung vẽ một cái, pháp lực hóa thành Thượng Thanh Thần Quang, tạo thành một mặt gương sáng, chu vi lớn gần mẫu, hướng trong động bay đi.

Xuy…

Một đạo quang mang phá không, bắn về phía chỗ sâu trong đại động, đại động này không biết sâu đậm, Thượng Thanh Thần Quang chiếu rọi ngàn dặm, như cũ nhìn không thấy đáy.

– Ta tới thử một chút nhìn!

Lạc Hoa Âm tế lên một mặt gương đồng phong cách cổ xưa, cười nói:

– Cái gương này là vi sư từ Ngọc Lưu Ly Giới mượn gió bẻ măng lấy được bảo vật, nghe nói là bảo bối mà Bồ Tát dùng để trang điểm. Tên là Vấn Tâm Kính, có thể phá sạch ác khí, thấy bản chất.

Nàng thúc dục Vấn Tâm Kính, mặt gương đồng này lập tức trở nên to lớn, có khoảng ngàn mẫu, kính quang cùng phật quang phún dũng, hướng chỗ sâu trong đại động.

Tu vi thực lực của nàng nếu so với Giang Nam cao thâm đếm không hết, kính quang lập tức chiếu rọi đến trên trăm vạn dặm, đạt tới dưới đáy hắc động, khoảng cách này cho dù là lấy mục lực của Lạc Hoa Âm cũng không cách nào thấy rõ bên trong đến tột cùng có cái gì.

Bất quá Vấn Tâm Kính cực kỳ kỳ diệu, nơi kính chiếu sáng, liền lập tức đem đáy động phản ánh ở trong mặt gương, để cho hai người thấy nhất thanh nhị sở!

Chỉ thấy đáy động hiện ra một mảnh mạch máu dài hẹp, vô cùng thô to, trải rộng ở trên một viên cầu màu đen cự đại, trên viên cầu kia có nhiều đồ án kỳ dị, là thần minh đạo tắc, bị những mạch máu này cắm vào trong đạo tắc, không ngừng hấp thu lực lượng tích chứa trong đạo tắc!

– Có đồ vật gì đó gục ở trên tinh hạch của nguyên giới chủ tinh ta, hấp thực năng lượng chủ tinh!

Giang Nam thất thanh nói.

Lạc Hoa Âm sắc mặt ngưng trọng, di động mặt kính, tiếp tục chiếu rọi, đột nhiên trong kính xuất hiện một bóng ma cự đại, phảng phất một trái tim đen nhánh, những mạch máu kia bắt đầu từ trái tim này kéo dài vươn ra, đem tinh hạch chủ tinh gói lại!

Hai người đang muốn thấy rõ ràng một chút, đột nhiên Vấn Tâm Kính thình thịch một tiếng nổ tung, toái đến không còn một mống!

– Đi!

Danh sách các phần:
Phần 1
Phần 2
Phần 3
Phần 4
Phần 5
Phần 6
Phần 7
Phần 8
Phần 9
Phần 10
Phần 11
Phần 12
Phần 13
Phần 14
Phần 15
Phần 16
Phần 17
Phần 18
Phần 19
Phần 20
Phần 21
Phần 22
Phần 23
Phần 24
Phần 25
Phần 26
Phần 27
Phần 28
Phần 29
Phần 30
Phần 31
Phần 32
Phần 33
Phần 34
Phần 35
Phần 36
Phần 37
Phần 38
Phần 39
Phần 40
Phần 41
Phần 42
Phần 43
Phần 44
Phần 45
Phần 46
Phần 47
Phần 48
Phần 49
Phần 50
Phần 51
Phần 52
Phần 53
Phần 54
Phần 55
Phần 56
Phần 57
Phần 58
Phần 59
Phần 60
Phần 61
Phần 62
Phần 63
Phần 64
Phần 65
Phần 66
Phần 67
Phần 68
Phần 69
Phần 70
Phần 71
Phần 72
Phần 73
Phần 74
Phần 75
Phần 76
Phần 77
Phần 78
Phần 79
Phần 80
Phần 81
Phần 82
Phần 83
Phần 84
Phần 85
Phần 86
Phần 87
Phần 88
Phần 89
Phần 90
Phần 91
Phần 92
Phần 93
Phần 94
Phần 95
Phần 96
Phần 97
Phần 98
Phần 99
Phần 100
Thông tin truyện
Tên truyện Giang Nam - Quyển 5
Tác giả Chưa xác định
Thể loại Truyện nonSEX
Phân loại Truyện chưa được phân loại
Ngày cập nhật 05/01/2015 03:38 (GMT+7)

Một số truyện liên quan

Hàn Lập – Quyển 15
Phần 87 Ta đã sớm tu luyện tâm thần hợp nhất luyện chế ra Ngũ Long Trát, cho dù phá không mang ra đây thì ta cũng tự động thu hồi. Ta có thể cho ngươi mượn bảo vật, để phát huy ra toàn bộ uy lực, thế nhưng không phải ai cũng làm được, ngươi cũng thế không thể tự làm được. Huống hồ ngươi chỉ là phụ thể của khôi lỗi chi khu. Ta truyền cho ngươi một môn pháp quyết, dùng chính thần niệm để phát ra uy lực kể cả Ngũ Long Trát vẫn nằm trong tay. Tuy rằng uy lực được phát ra trong thời gian ngắn cũng đủ để đối phó với người ngoài...
Phân loại: Truyện nonSEX Hàn Lập
Dương Thần – Quyển 16
Phần 87 Sở dĩ bổn tọa nói như vậy, là bởi vì kẻ cho bản tọa biết về tin tức về công pháp của ngươi rất thần bí, Trong một đêm tự nhiên có bức thư được bỏ trên bàn sách của bổn tọa. Bổn tọa hoàn toàn không cảm nhận được kẻ nào đã vào đó. Từ điểm này thấy được, kẻ này không phải bình thường, bổn tọa không có khả năng trêu chọc, nên cũng không suy đoán nhiều. Mà ngươi nói cái gì truy sát sư phụ ngươi, bổn tọa còn không biết sư phụ ngươi là người phương nào, làm sao biết chuyện này! Vì thế ta không thể trả lời! Tin...
Phân loại: Truyện nonSEX Tuyển tập Dương Thần
Đạo mộ bút ký – Quyển 3
Phần 40 Con mắt đỏ ngầu ấy giăng đầy tơ máu phập phồng, trông ma quái dị thường. Tôi vừa nhìn vào lập tức cảm thấy linh hồn mình như bị hút ra, đầu óc quay cuồng choáng váng và buồn nôn khủng khiếp, vội xoay mặt đi chỗ khác. Trợ lý Lương thì cứ như bị trúng tà, mắt nhìn chằm chằm vào huyết nhãn kia, không hề nhúc nhích, tôi gọi hắn hai tiếng mà chẳng hề có phản ứng gì. Trợ lý Lương từng nói “Nến Cửu Âm” là con mắt quỷ dẫn lối đến địa ngục, tôi dám chắc có gì đó bất thường, vội lấy tay vốc nước dội về phía hắn. Không biết có...
Phân loại: Truyện nonSEX Tuyển tập Đạo mộ bút ký

Danh sách truyện sex được đọc nhiều nhất

TOP truyện sex ngắn hay nhất!

TOP tác giả tài năng