U Minh Thần Thủy mặc dù tốt, nhưng tánh mạng càng thêm trọng yếu, nếu không có U Minh Thần Thủy ăn mòn một cái đầu lâu của Ma Thần kia, giờ phút này bọn họ đã bị Ma Thần kia nuốt vào trong bụng!
– Nếu không phải sư tôn mới vừa ra tay ngăn cản, chỉ sợ ngay cả ta cũng muốn mất mạng ở trong U Minh Thần Thủy! Sư tôn ngăn cản một kích của Ma Thần, không biết có bị thương không?
Giang Nam hướng Lạc Hoa Âm nhìn lại, trong lòng cả kinh, chỉ thấy sắc mặt nữ ma đầu lúc trắng lúc hồng, hai mắt vô thần, ánh mắt không hiểu lý lẽ, thậm chí ngay cả quanh thân nàng tản mát ra khí tức nồng đậm cũng kịch liệt suy yếu, da thịt cũng bắt đầu trở nên không hề giống như trước giàu có co dãn như vậy.
Giang Nam vội vàng rót vào trong cơ thể Lạc Hoa Âm một đạo pháp lực, nhanh chóng du tẩu, từ mi tâm Thiên Cung, cho tới đan điền Đạo Đài Thần Phủ, hết thảy quét nhìn một lần, sắc mặt không khỏi ngưng trọng.
Thương thế của Lạc Hoa Âm so với hắn tưởng tượng còn muốn nghiêm trọng một chút, chống lại Ma Thần kia kích phát U Minh Thần Thủy, làm cho Đạo Đài, Thần Phủ, Thiên Cung vị mỹ nhân sư phụ này của mình rách tung toé, phảng phất đã trải qua năm tháng khá dài xâm nhập, tản mát ra hơi thở phong cách cổ xưa, đổ nát, tựa hồ tùy thời có thể tan rã!
Nếu là Đạo Đài, Thần Phủ cùng Thiên Cung tan rã, Lạc Hoa Âm sẽ bị đánh trở về nguyên hình, tu vi bị phế!
Đạo Đài, Thần Phủ cùng Thiên Cung của nàng là Đạo văn ngưng kết thành, hôm nay Đạo văn bị đạo tắc của vị Thiên Thủ Ma Thần kia chấn động, cơ hồ gảy lìa từng khúc!
Trừ lần đó ra, còn có một cổ Thủy nguyên lực của U Minh Thần Thủy ở trong thân thể nàng mọi nơi đụng nhau, hủ thực thân thể của nàng, muốn cho nàng hoàn toàn bỏ mình!
Mà ở trong mi tâm của Lạc Hoa Âm, Giang Nam thấy một màn kinh khủng hơn, mi tâm của Lạc Hoa Âm cùng hắn bất đồng, mi tâm của Giang Nam là một mảnh Ma ngục, giống như Luyện Ngục kinh khủng, mà Lạc Hoa Âm là một mảnh Thanh Trì, đỉnh cao nhất của Thanh Trì tọa lạc hai tòa Thiên Cung, phía dưới là một Kim Luân vô cùng khổng lồ.
Trên Kim Luân, chính là Lục Đại hóa thân của nàng.
Giờ phút này Lục Đại hóa thân của nàng quần áo đổ nát, sinh cơ trôi qua, nhiều lần sắp tử vong, Kim Luân cũng xuất hiện không yên, có khuynh hướng hỏng mất sụp xuống!
Giang Nam trong lòng run lên:
– Sinh cơ của Sư tôn sắp đứt…
– Lạc Hoa Âm, xem ra ngươi bị thương không nhẹ a!
Đột nhiên một tiếng cười to truyền đến, Hành Vân Đại Thiện Sư mặt đầy phật quang, tay bày Kim Cương Chuyển Luân Chung bước đi, dừng lại ở ngoài mười dặm, cười híp mắt nhìn Giang Nam cùng Lạc Hoa Âm, niệm thanh phật hiệu:
– Thiện tai thiện tai, Lạc thí chủ cùng Giang thí chủ tội ác đầy đầu, hôm nay rốt cục thiên lý báo ứng, để cho lão tăng thay trời hành đạo, đưa hai vị thí chủ đại giá quy thiên. Hy vọng hai vị thí chủ kiếp sau làm người tốt!
Lạc Hoa Âm đột nhiên tinh thần rung lên, hơi thở tăng vọt, trên mặt tái nhợt hễ quét là sạch, thay đổi thần thái sáng láng, năm ngón tay mở ra, chỉ thấy năm đạo kiếm sơn phóng lên cao, hướng Hành Vân Đại Thiện Sư thắt cổ đi, cười khanh khách nói:
– Lão hòa thượng, ngươi trúng kế của ta! Nếu ngươi chạy trốn ta còn không thể làm gì, nhưng ngươi hết lần này tới lần khác đưa tới cửa, trước hết giết ngươi đoạt bảo!
Hành Vân Đại Thiện Sư sợ hết hồn, vội vàng thúc dục Kim Cương Chuyển Luân Chung, ngạnh kháng ngũ đại kiếm khí, chỉ nghe đương đương đương năm tiếng nổ, Kim Cương Chuyển Luân Chung chấn động không dứt.
Hành Vân Đại Thiện Sư đem năm đạo kiếm khí của nàng đở, chấn đến cánh tay bủn rủn, trong lòng khiếp sợ, vội vàng xoay người tế lên Ngũ Xa Phượng, năm đầu Thải Phượng lôi kéo bảo liễn bão táp bay đi:
– Nữ ma đầu này quả nhiên giảo hoạt, làm bộ như bị thương lừa gạt lão tăng đi tìm cái chết!
Lạc Hoa Âm khống chế Thái Dương Chiến Xa gào thét đuổi theo, quát lên:
– Lão tặc ngốc đi thong thả, cô nãi nãi đưa ngươi đi gặp Phật tổ, đương nhiên là Phật tổ đã chết!
Hành Vân Đại Thiện Sư bị làm cho sợ đến hồn phi phách tán, pháp lực hết thảy rót vào Ngũ Xa Phượng, chạy trốn nhanh hơn.
Thái Dương Chiến Xa về phía trước đuổi theo, nhưng cách Ngũ Xa Phượng càng ngày càng xa, tốc độ chiếc chiến xa này càng ngày càng chậm, mà sắc mặt Lạc Hoa Âm cũng càng ngày càng tái nhợt.
Khóe miệng nàng chảy ra một vết máu, nhưng chính mình còn không có cảm giác được.
Rốt cục, nàng mềm nhũn ngã xuống, Giang Nam vội vàng bước lên đỡ nàng, chỉ thấy sinh cơ của Lạc Hoa Âm liên tục không ngừng lưu thất, cơ hồ ở vào trạng thái hồn phi phách tán!
Con ngươi Nữ ma đầu tán loạn, mơ mơ hồ hồ, đột nhiên tròng mắt sáng ngời, rơi vào trên người Giang Nam, khó được lộ ra nữ nhi nhu mị, giơ tay lên sờ sờ gương mặt Giang Nam, nhẹ giọng cười nói:
– Tử Xuyên, vi sư sắp đi, một mình ngươi đừng sợ…
– Đừng cho Lĩnh Tụ Phong ta mất thể diện…
Nàng lầm bầm nói, thanh âm càng ngày càng thấp, thần chí có chút không tỉnh táo.
– Sư tôn…
Giang Nam trong lòng run lên, cảm thấy nữ ma đầu giờ phút này nhu nhược phảng phất như sơn dương mới ra đời, từ trước kiên cường hết thảy không cánh mà bay.
– Sư tôn, ngươi còn không có báo thù cho sư phó của ngươi, tâm nguyện chưa dứt, làm sao sẽ chết?
Đạo văn toàn thân Giang Nam xông ra, điên cuồng chui vào trong cơ thể Lạc Hoa Âm, xông vào đan điền của nàng, tu bổ Đạo Đài, Thần Phủ, quát lên:
– Tỉnh lại cho ta!
Lạc Hoa Âm mở mắt, mơ mơ màng màng nói:
– Sư phó của ta sao? Ta không nhớ rõ…
Giang Nam hít vào một hơi thật dài, bên trong mi tâm, Huyền Thai đột nhiên đi ra, sải bước vào mi tâm của Lạc Hoa Âm, trấn áp pháp lực dữ dội trong cơ thể nàng.
Bất quá lúc này Lạc Hoa Âm thần chí không rõ, hai tòa Thiên Cung bắt đầu hỏng mất tan rã, pháp lực dữ dội, bắt đầu đánh sâu vào thân thể của nàng, cùng U Minh Thần Thủy phá hư thân thể của nàng.
– Sư tôn thần chí không rõ, nhất định là thần hồn bị thương, nếu nàng thần chí thanh tĩnh mà nói, là có thể áp chế pháp lực, cùng ta chữa trị thương thế của nàng!
Trong mắt Giang Nam tinh quang chớp động, Huyền Thai một bước liền vượt đến trước cửa Tử Phủ của Lạc Hoa Âm, hai tay đặt trên đại môn, thấp giọng nói:
– Mở cho ta!
Thần hồn Tu sĩ cực kỳ yếu ớt, cho dù là thần minh, thần hồn bị thương cũng sẽ cảnh giới rơi xuống, tu vi tổn hao nhiều.
Ban đầu Giang Tuyết chính là cơ hồ hồn phi phách tán, từ Thần vị rơi xuống, rơi vào Huyền Minh Nguyên Giới.
Thần hồn Tu sĩ thường thường giấu ở trong Tử Phủ, bị Tử Phủ bảo vệ, bất quá giờ phút này Lạc Hoa Âm thần chí không rõ, Tử Phủ đại môn đóng chặc, Huyền Thai đẩy bất động.
– Mở a!
Huyền Thai rống giận, đột nhiên một mảnh cánh tay dài hẹp sinh ra, có tất cả tám cánh tay, điên cuồng đẩy về phía trước!
Thông tin truyện | |
---|---|
Tên truyện | Giang Nam - Quyển 5 |
Tác giả | Chưa xác định |
Thể loại | Truyện nonSEX |
Phân loại | Truyện chưa được phân loại |
Ngày cập nhật | 05/01/2015 03:38 (GMT+7) |