– Mập mạp này rõ ràng không chết?
Giang Nam cũng có chút kinh ngạc, bội phục thông minh tài trí, rõ ràng cũng có thể nghĩ đến biện pháp phá giải Diệt Thần Ma quang này, hơn nữa rõ ràng có nhiều pháp bảo có thể cung cấp tiêu xài như vậy, có thể biết Tam Khuyết đạo nhân này làm hại Địa ngục đã lâu, vơ vét không biết bao nhiêu tài phú.
– Con mẹ nó!
Chu Thập Tam không có bị thương, mà là hủy nhiều kiện pháp bảo như vậy thật sự để cho mập mạp này thịt đau:
– Hủy pháp bảo ta, Chu đại gia cùng các ngươi không để yên!
Nơi đây đã ra phạm vi Diệt Thần ma quang pháo oanh kích, bất quá hai người vẫn lo lắng cường giả trong đại quân tự mình đuổi giết, không dám ở lâu, vội vàng bay về phía trước bão táp mà đi.
Trận đồ của Chu Thập Tam tốc độ cực nhanh, so với Thiên Dực Thần Chu của Giang Nam cũng không chút nào chậm, hai người bay ra trăm vạn dặm, lúc này mới ngừng lại.
– Tam Khuyết đạo hữu, ngươi có tính toán gì không?
Giang Nam hỏi.
– Lần này hủy ta nhiều pháp bảo như vậy, ta chuẩn bị làm việc thiện, đi vơ vét chút tài phú.
Tinh quang trong mắt Chu Thập Tam chớp động, nóng bỏng nói:
– Giang đạo hữu, ta xem ngươi cũng là nhân trung chi long, không bằng cùng ta chung một chỗ dương thiện phạt ác, ý của ngươi như nào?
Giang Nam cũng có ý đó, hai người ăn nhịp với nhau.
– Tất cả thế lực lớn trong Địa ngục làm nhiều việc ác, hoành hành không sợ, bất quá hiện tại nên đến phiên bọn họ run rẩy! Đoạt những ác nhân này, là làm việc thiện!
Bản ý của Giang Nam chính là ở trong Địa ngục hung ác mò một khoản tài phú, sau đó xoa người rời đi, trở lại Huyền Minh Nguyên Giới tiêu dao sung sướng, mà Chu Thập Tam thì là họa thủy của Địa ngục, Tam Khuyết bàn tử này vừa nhìn liền biết là làm chuyện thất đức quá nhiều, cho nên mới có thể ăn mập như vậy.
Không thể phủ nhận chính là, Chu Thập Tam đối với cách cục của Địa ngục thế giới là rõ như lòng bàn tay, hiển nhiên người này đã sớm đối với các thế lực lớn trong Địa ngục động tâm tư, tính toán cướp sạch tài phú những Thánh Địa này.
Chu Thập Tam xuất thân từ Trầm Luân Địa ngục, mà Địa ngục chỗ bọn họ ở này, tên là Tam Dương Luyện Ngục, Địa ngục và Chư Thiên thế giới phân chia có cấp bậc minh xác, cấp thấp nhất chính là Luyện Ngục, đẳng cấp cao là Địa ngục, về phần chỗ ở của Ma Thần, thì tên là Thiên ngục.
Cùng cách cục của chư thiên vạn giới bất đồng chính là, chư thiên vạn giới thường thường là môn phái thống trị thế giới, Huyền Môn, Yêu Môn, Ma Môn cường đại đem từng cái từng cái thế giới phân chia làm một phạm vi thế lực, quảng chiêu môn đồ, truyền thụ đạo pháp.
Mà Địa ngục lại là dựa vào Thần Điện cung phụng Chư Thần tới khởi động các Đại Thế Giới, mỗi một Địa ngục Ma Thần, đều có được Thần Điện của bọn hắn, Thần Điện có Đại Tế Tửu cung phụng thần minh, thường thường là Thiên Cung hậu kỳ cường giả, thực lực có thể so với Chưởng Giáo Chí Tôn, thậm chí không thiếu có tồn tại gần Thần, trực tiếp nghe lệnh của Ma Thần Địa ngục cao cao tại thượng.
Phía dưới chính là Thiên Cung sơ kỳ Tế Tửu cùng Thống soái đại quân ngân giáp chiến tướng, quyền lực của Tế Tửu so sánh với Đại Tế Tửu muốn nhỏ một chút, có chịu trách nhiệm trông coi tài nguyên, có chịu trách nhiệm chăn nuôi yêu thú, mà ngân giáp chiến tướng chịu trách nhiệm bảo vệ Thần Điện, chưởng khống quân quyền.
Ở dưới Tế Tửu cùng ngân giáp chiến tướng, là các loại tín đồ.
Một Thần Điện thường thường có vài chục vạn đệ tử, mà Thần Điện chưởng khống quốc gia có ức dặm thổ địa, thậm chí tinh thần tính bằng đơn vị hàng nghìn, không biết bao nhiêu Địa ngục đại quốc khống chế lâu thuyền khổng lồ lui tới ở trong các tinh thần, khai thác tinh thần khoáng vật, thu thập Linh Tuyền Ma Linh Dịch, cung phụng cho Thần Điện.
Thần Điện thì hướng về phía trước cung phụng cho Ma Thần của bọn hắn, mà những Ma Thần kia thì đem các loại tài nguyên cung phụng cho tồn tại cao hơn, Thần Chủ.
Mà Thần Chủ thì phải hướng Ma Tôn tiến cống, Ma Tôn cũng sẽ hướng Ma Đế tiến cống.
Cả Địa ngục phân chia vô cùng sâm nghiêm.
Tam Dương Luyện Ngục chính là thế giới do Ngũ Tuyệt Thiên Thần Chủ thống trị, Ma Thần dưới trướng đếm không hết, chỉ một cái Luyện Ngục thế giới này liền có hơn một trăm Thần Điện, thờ phụng hơn một trăm Địa ngục Ma Thần.
– Tam Khuyết đạo hữu, hoặc là không làm, hai là làm cho tuyệt, chúng ta định thừa dịp những Thần Điện này trống không, đi cướp sạch bảo khố những Thần Điện này!
Trong mắt Giang Nam tinh quang chớp động, cười nói:
– Trong Tam Dương Luyện Ngục có nhiều Thần Điện đã bị điều đi rất nhiều Đại Tế Tửu cùng quân đội, đi tấn công Tiểu Quang Minh Giới, thực lực trống không, cho chúng ta thừa dịp! Tận dụng thời cơ này sẽ rất nhẹ nhàng, đạo hữu, chúng ta làm một khoản lớn, hung hăng cướp đoạt một khoản tài phú, thậm chí tài phú đủ có thể cho chúng ta tu thành Thần Ma!
– Cướp bóc Thần Điện?
Chu Thập Tam mắt nhỏ trừng tròn xoe, thất thanh nói:
– Ngươi điên rồi? Ngươi biết hay không, những Thần Điện này đại biểu chính là Ma Thần cao ở trên trời? Chọc giận những Ma Thần đó, việc vui của chúng ta liền lớn! Hơn nữa, mặc dù cường giả trong những thần điện này đa số đã bị kéo đi tấn công Tiểu Quang Minh Giới, nhưng cường giả ở lại cũng không ở số ít, vượt xa chúng ta có thể chống lại!
Giang Nam lơ đễnh, nhẹ giọng cười nói:
– Cướp sạch thuyền hàng, đánh cướp đệ tử của các đại Thần Điện, chỉ là tiểu đả tiểu nháo, ngược lại sẽ đưa tới liên tục không ngừng đuổi giết, rất phiền toái. Muốn làm liền làm lớn, cướp sạch mấy Thần Điện, chúng ta liền núp đi, miễn cho bị Ma Thần tìm tới cửa, đoạt được tài phú đủ để cho chúng ta ăn uống không lo! Đạo hữu, nếu ngươi khiếp đảm, ta liền một người làm.
Chu Thập Tam âm tình bất định, đột nhiên cắn răng nói:
– Tốt! Ta làm!
Giang Nam lộ ra một nụ cười, thầm nghĩ:
– Cướp sạch những Thần Điện này, ta liền cao bay xa chạy, trở lại Huyền Minh Nguyên Giới, để cho mập mạp này một người đi thừa nhận lửa giận của Địa ngục Ma Thần.
Con ngươi của Chu Thập Tam quay tròn chuyển động, tính toán nhỏ nhặt cũng đã cực kỳ khôn khéo, thầm nghĩ:
– Sau khi chọc giận những Ma Thần đó, lão tử hướng Trầm Luân Địa ngục trốn đi, để cho tiểu bạch kiểm họ Giang đi chịu tiếng xấu thay cho người khác. Hắc hắc…
Hai người lập tức giao đầu tiếp nhĩ, thương nghị kế hoạch tiến vào bảo khố Thần Điện, lúc này Giang Nam cũng không khỏi không bội phục, Chu Thập Tam quả thực trời sanh chính là tài liệu làm chuyện xấu, các loại chiêu số nham hiểm thuận miệng là nói, từng cái đều là diệu kế, có thể thấy được hắn rất thường xuyên làm loại hoạt động này.
So sánh xuống, Giang Nam thì làm tương đối ít, bất quá bởi vì có tấm gương Lạc Hoa Âm này, thường thường cũng làm Chu Thập Tam vỗ án tán dương.
– Ta đã từng trong lúc vô tình nhận được một bảo bối, là Diệt Thần Ma Quang Pháo trên chiến hạm viễn cổ, còn bảo tồn đầy đủ, nếu như chúng ta có thể kích phát uy năng đại pháo này, một kích là có thể đem cường giả trong thần điện hết thảy oanh phi!
Chu Thập Tam mi phi sắc vũ nói.
Giang Nam đối với uy năng của Diệt Thần Ma Quang Pháo lòng vẫn còn sợ hãi, nghe vậy trong lòng khẽ nhúc nhích, lúc này muốn hắn lấy ra xem một chút.
Chu Thập Tam cũng không từ chối, lấy ra đại pháo kia, Giang Nam nhìn đại pháo này, trong lòng không khỏi hoảng sợ, chỉ thấy Diệt Thần Ma Quang Pháo này cao năm ba ngàn trượng, giống như một ngọn núi, lớn dọa người!
Mặt ngoài thân pháo hiện đầy các loại dấu vết đạo tắc, mà ở trong ống pháo, Giang Nam thấy gương sáng tính bằng đơn vị hàng nghìn, uy năng mỗi một mặt gương sáng cũng cực kỳ cường đại, không kém hơn Thiên Cung chi bảo chút nào!
Đáy pháo có một mặt gương to lớn, quang minh lóng lánh, xen vào giữa trấn giáo chi bảo cùng thần minh chi bảo!
Giá trị đại pháo này, tuyệt không thua thần minh chi bảo, thấy vậy Giang Nam thậm chí cũng có ý định cướp sạch Đạo Nhân này!
– Kích phát đại pháo này, mấy vạn mặt gương sáng trong ống pháo riêng phần mình bắn ra một đạo Diệt thần ma quang, chiếu vào gương sáng dưới đáy, gương sáng dưới đáy tăng phúc cho uy năng càng thêm mênh mông, Ma Quang của mấy vạn gương sáng tụ hợp, uy lực thậm chí có thể cắt ra một tinh cầu!
Chu Thập Tam cười hắc hắc nói:
– Giang lão đệ, ngươi nghĩ một chút, ta khiêng đại pháo này, ngươi ở phía sau thúc dục nổ súng, người nào có thể đở nổi chúng ta? Chúng ta có thể cướp sạch bao nhiêu Thần Điện?
– Nếu ta có thể thúc dục đại pháo này, còn đi cướp sạch Thần Điện? Trực tiếp đi cướp sạch những Thần Ma kia.
Giang Nam đột nhiên linh cơ chợt lóe, cười nói:
– Đạo hữu, bản thân ta có chủ ý, ngươi xem coi thế nào?
…
Già Lam Thần Điện.
Thần Điện này cung phụng chính là Ngũ Tuyệt Thiên Già Lam Tôn Giả, Già Lam Tôn Giả thành danh rất sớm, ở hơn mười vạn năm trước đã tu thành Ma Thần, vì vậy Già Lam Thần Điện, có thể nói là một đại bá chủ trong Tam Dương Luyện Ngục, chiếm cứ mười ức dặm thổ địa chủ tinh, địa ngục quốc độ to to nho nhỏ ít nhất cũng trăm, mỗi địa ngục quốc độ đều có lâu thuyền khổng lồ đi các tinh thần khai thác Thần mỏ, Linh Tuyền, cung phụng cho Đế Tôn.
Ngày hôm đó, Già Lam Thần Điện thủ tịch Đại Tế Tửu đột nhiên nghe được trận trận tiếng ồn ào, không khỏi cau mày, gọi một người hỏi thăm.
– Hồi Tế Tửu đại nhân, phía trước Già Lam Thần Điện chúng ta, đột nhiên có một sơn cốc hé ra, lộ ra một đại động tối như mực, đại động sâu không thấy đáy, có đệ tử đi vào nhìn, hơn phân nửa là một động phủ của Viễn Cổ Thần Ma, đệ tử kia thậm chí thấy bên trong còn có một đại pháo, hơn phân nửa chính là Diệt Thần Ma Quang Pháo, chẳng qua là có trận pháp bảo vệ, nhất thời trong chốc lát không cách nào phá trận, vì vậy mới trở về gọi người đi hỗ trợ.
– Viễn Cổ Thần Ma động phủ? Còn có Diệt Thần Ma Quang Pháo?
Thủ tịch Đại Tế Tửu kia không khỏi lấy làm kinh hãi, vội vàng đứng dậy, trầm giọng nói:
– Không thể hành động thiếu suy nghĩ! Chuyện này không phải chuyện đùa, ta lập tức dùng Thiên Thính, hỏi thăm ý kiến tôn giả, sau sẽ làm tiếp định đoạt!
Hắn vội vã chạy tới chỗ trung tâm của Thần Điện, chỉ thấy nơi đó thờ phụng một tượng thần, chính là tượng thần của Già Lam Tôn Giả, thủ tịch Đại Tế Tửu lấy ra một thanh gươm sáng loáng, cắt vỡ cổ tay, vẩy vào trên tượng thần.
Cũng không lâu lắm, trên tượng thần kia dần dần tản mát ra một cổ thần uy trầm trọng, tượng thần mở ra hai mắt, là Già Lam Tôn Giả nghe được hắn cầu chúc, một luồng thần thức phủ xuống đến trong tượng thần.
Thủ tịch Đại Tế Tửu vội vàng đem việc này bẩm báo, trong miệng tượng thần truyền đến ùng ùng nổ tung:
– Ô Tác, ngươi có công lớn, có Diệt Thần Ma Quang Pháo, tất nhiên sẽ có Diệt Thần mẫu hạm, Diệt Thần Ma Quang Pháo đã thất truyền, hôm nay Ma Quang pháo đều là hàng nhái, uy lực không bằng trước. Nếu có thể có được Diệt Thần mẫu hạm đầy đủ, địa vị của ta ở Ngũ Tuyệt Thiên thế tất tăng lên thật to, chỗ tốt của ngươi cũng là vô cùng. Ngươi lập tức dẫn người đi qua, phải đem tất cả bảo vật trong tòa động phủ này, hết thảy nắm bắt tới tay, đưa tới cho ta!
Thủ tịch Đại Tế Tửu lĩnh mệnh, vội vàng thối lui khỏi Thần Điện, suất lĩnh tất cả cao thủ trong điện gào thét bay đi.
Một vị ngân giáp chiến tướng chần chờ nói:
– Tế Tửu đại nhân, tất cả chúng ta chạy tới nơi đó, Thần Điện trống không, nếu bị người lén tiến vào…
Thủ tịch Đại Tế Tửu ha hả cười nói:
– Ngươi quá lo, Động phủ này cách Thần Điện chúng ta không xa, nếu như thật sự có người nào to gan lớn mật dám can đảm lẻn vào Thần Điện, chúng ta trong khoảnh khắc liền có thể trở về, giết hắn còn không phải là dễ dàng sao?
Chiến tướng kia tâm phục khẩu phục, mọi người rời Thần Điện, lao thẳng tới đại động bên trong quần sơn kia, đợi vào trong trận, xa xa liền thấy từng ngọn đại trận bảo vệ không gian đáy động, mơ hồ có thể nhìn thấy một đại pháo cao mấy ngàn trượng.
– Những trận pháp này giống như đã suy yếu.
Thủ tịch Đại Tế Tửu kia nhìn lướt qua, cười nói:
– Người nào cùng ta phá trận?
Nhưng vào lúc này, đột nhiên chỉ thấy bốn phương tám hướng từng mặt đại kỳ hiện ra, rầm rầm cuốn động, hóa thành một tòa Loạn Không Đại Trận cự đại, đem tất cả mọi người bao vây ở trong trận!
Đại trận vận chuyển, thủ tịch Đại Tế Tửu cùng mọi người Già Lam Thần Điện nhất thời chỉ cảm thấy thiên toàn địa chuyển, bị trận pháp này kéo từ trong động truyền ra ngoài!
– Mọi người không nên kinh hoảng, đại trận này mặc dù quỷ dị, nhưng trận kỳ cũng không phải hết sức cao minh, bất quá là Đạo Đài chi bảo mà thôi!
Già Lam Thần Điện thủ tịch Đại Tế Tửu trầm giọng quát lên:
– Ta lập tức là có thể phá vỡ trận này!
Mọi người nghe nói như thế, tâm thần lập tức ổn định lại. Thủ tịch Đại Tế Tửu nhấc chân nặng nề dậm xuống, pháp lực cuồng bạo xông ra, muốn đem trận kỳ của Loạn Không Đại Trận chấn vỡ, không ngờ một cước này đi xuống, không có như hắn dự liệu chấn vỡ trận kỳ, Loạn Không Đại Trận như cũ vận chuyển, đưa bọn họ đi tới nơi không biết.
– Chuyện gì xảy ra? Những trận kỳ kia rõ ràng là Đạo Đài chi bảo, làm sao có thể chịu đựng được một cước của ta?
Thủ tịch Đại Tế Tửu cũng không khỏi kinh hoảng lên, liên tục thi triển thủ đoạn oanh kích đại trận, thủy chung không có thể phá trận đi ra.
Mà ở trong đại động trước Già Lam Thần Điện, Giang Nam cùng Chu Thập Tam đi ra, hai người toàn lực duy trì đại trận vận chuyển, chỉ thấy từng mặt trận kỳ kia rầm rầm chuyển động, trận kỳ tản mát ra ngũ sắc quang mang, rõ ràng là lấy Ngũ Sắc Kim luyện chế thành!
Khó trách nhiều Thiên Cung, Chưởng Giáo Chí Tôn cấp cường giả của Già Lam Thần Điện không cách nào chấn vỡ trận kỳ, trình độ cứng rắn của Ngũ Sắc Kim thậm chí ngay cả thần ma bình thường cũng không thể làm gì, Giang Nam dùng Ngũ Sắc Kim luyện chế năm trăm trận kỳ, tự nhiên không thể không có lợi!
Thông tin truyện | |
---|---|
Tên truyện | Giang Nam - Quyển 6 |
Tác giả | Chưa xác định |
Thể loại | Truyện nonSEX |
Phân loại | Truyện chưa được phân loại |
Ngày cập nhật | 06/01/2015 03:38 (GMT+7) |