Giang Nam - Quyển 7

Phần 23

Bọn người kia mở miệng liền muốn năm vật, thật đem trấn giáo chi bảo làm thành rau cải trắng rồi sao?

Giang Nam lộ ra vẻ làm khó nói:

– Lấy thực lực của ta, còn xa chưa tới trình độ có thể luyện chế trấn giáo chi bảo…

Đột nhiên một thanh âm truyền đến, cười nói:

– Tử Xuyên yên tâm, có ta hỗ trợ, mặc dù không đến nỗi luyện thành trấn giáo chi bảo, nhưng uy lực cũng không sai biệt lắm.

– Chưởng giáo tới!

Mọi người thấy Tịch Ứng Tình đi tới, trong lòng lẫm nhiên, vội vàng rối rít khom người làm lễ ra mắt, Lam Sơn Đạo Nhân thầm nói:

– Ngay cả chưởng giáo cũng nhịn không được nhảy ra ngoài, hung ác gõ Tử Xuyên.

Đột nhiên, thanh âm của Lạc Hoa Âm từ đàng xa truyền đến, cười nói:

– Khó được Tử Xuyên xuất nhiều huyết, vi sư cũng mặt dày tới một chuyến. Tử Xuyên, Tịch sư huynh, ta có Lục Đại hóa thân, còn muốn dựa vào các ngươi đi hỗ trợ.

Cơ hồ sắc mặt của mọi người trong Huyền Thiên Thánh Tông đều đen, Lạc Hoa Âm lại càng công phu sư tử ngoạm, lại muốn sáu trấn giáo chi bảo, cùng đám người Thạch Cảm Đương lấy năm trấn giáo chi bảo cộng chung một chỗ chính là mười một kiện!

Những pháp bảo này phải cần Thần kim thần liệu ở chung một chỗ, chỉ sợ có thể chồng chất thành vài tòa núi lớn cao tới ngàn trượng!

Giang Nam thở phào nhẹ nhỏm, cười nói:

– Có chưởng giáo cùng sư tôn xuất thủ, ta đây sẽ không có lo lắng, mời chư vị giúp ta một tay, luyện chế mười một kiện trấn giáo chi bảo này!

Giang Nam lời vừa nói ra, nhất thời mọi người một mảnh xôn xao, cho dù là Tịch Ứng Tình đang cười dài cũng không khỏi khẽ biến sắc.

Một hơi lấy ra thần kim thần liệu luyện chế mười một kiện trấn giáo chi bảo, này là phát rồ đến trình độ bực nào, cướp bóc bao nhiêu Thánh Địa, mới có thể lấy ra nhiều tài liệu như vậy?

Tất cả mọi người biết thầy trò Giang Nam luôn giàu có, nhưng cho rằng giàu có nhất vẫn là Lạc Hoa Âm, dù sao Lạc Hoa Âm có Đại Thiên La Thiên Nghi trong tay, thường xuyên đem ánh mắt đi thế giới khác tống tiền, song bọn họ lại không biết, người đệ tử Giang Nam này trò giỏi hơn thầy, đã giàu có đến loại trình độ này.

Hắn tài đại khí thô không phải là bình thường, mà là khiếp sợ đến làm những người khác thở hổn hển!

Lạc Hoa Âm có chút ý không tốt nói:

– Tử Xuyên đã tặng nhiều Ngũ Hành linh châu, những Ngũ Hành linh châu này đủ để luyện chế một ngọn Đại Ngũ Hành Kiếm Trận cấp trấn giáo, cộng thêm ta tích lũy tài liệu luyện chế một trấn giáo chi bảo cũng dư dả, thật ra thì ta chỉ cần luyện chế bốn vật… Không, năm kiện trấn giáo chi bảo. Ân, bản thể của ta còn cần dùng một cái!

Thế hệ trước như Lam Sơn Đạo Nhân hướng nàng trợn trắng mắt, nữ ma đầu cộng thêm lục đại hóa thân, lại định dùng bảy kiện trấn giáo chi bảo, chẳng lẽ nàng không có nghĩ qua, nàng nơi nào đến pháp lực lớn như vậy, có thể một hơi thúc dục bảy trấn giáo chi bảo?

Bất quá lấy tính cách của Lạc Hoa Âm đến xem, nàng hiển nhiên đích xác là không có nghĩ qua cái vấn đề này.

Giang Nam tâm niệm hơi động, trong Tử Phủ có từng ngọn bảo sơn bay ra, đây là thần kim thần liệu tạo thành núi lớn, một ngọn tiếp theo một ngọn, bảo quang ngất trời, chiếu rọi đến mấy vạn núi lớn của thánh tông cũng phiếm bảo quang, đạo bảo quang này, thậm chí ở trong nháy mắt liền chiếu rọi đến trời cao thiên ngoại!

Tịch Ứng Tình vội vàng vung tay áo, Thuần Dương Vô Cực Chung móc ngược xuống. Che kín đạo bảo quang kinh người này. Đám người Lam Sơn Đạo Nhân cũng giật nảy mình, đợi thấy Tịch Ứng Tình xuất thủ, lúc này mới thở phào nhẹ nhỏm.

Bảo không ngoài lộ, đây là đạo lý mọi người đều biết, Giang Nam một hơi lấy ra nhiều thần kim thần liệu như vậy, cho dù là Nam Hải, chỉ sợ cũng không có thủ bút lớn như vậy!

Nếu bị những môn phái khác biết, Huyền Thiên Thánh Tông nhất định sẽ bị trành thượng, minh thương dễ tránh, ám tiễn khó phòng. Cho dù Tịch Ứng Tình có ba đầu sáu tay cũng bảo vệ không được thánh tông chu toàn!

Giang Nam đã bắt đầu đem những thần kim thần liệu này hòa tan, rèn luyện tạp chất trong đó, Tịch Ứng Tình trầm giọng nói:

– Tử Xuyên, luyện chế trấn giáo chi bảo, cùng pháp bảo tầm thường bất đồng, không cần tố hình dạng, mà là lấy Đạo văn tố hình dạng, mới có thể đem uy năng pháp bảo khai phá đến trạng thái lớn nhất. Nhị đệ, ngươi chuẩn bị pháp lực, đợi lúc cần pháp lực của ngươi không có chút nào giữ lại trán phóng. Lấy thực lực của ngươi, chỉ sợ không cách nào luyện thành trấn giáo chi bảo!

Thạch Cảm Đương trong lòng lẫm nhiên, vội vàng đồng ý. Luyện chế trấn giáo chi bảo, đối với pháp lực yêu cầu cực cao, phải là cường giả gần Thần, toàn bộ pháp lực trán phóng mới có thể luyện thành, tu vi của hắn mặc dù sâu nhiều, đạt tới cấp bậc chưởng giáo, nhưng cách gần Thần cường giả còn có một đoạn khoảng cách không nhỏ.

Lam Sơn Đạo Nhân vội vàng ra lệnh đệ tử thánh tông tản ra, Tịch Ứng Tình lắc đầu nói:

– Bọn họ không cần rời đi, đợi thời điểm luyện bảo, còn muốn dùng đến bọn họ.

Giờ phút này, Thần liệu giữa không trung càng ngày càng nhiều, dần dần hóa thành một kim cầu to lớn không gì so sánh được, chậm rãi chuyển động, mặc dù lấy pháp lực của Giang Nam, nâng viên kim cầu này lên cũng cảm giác được có mấy phần cố hết sức.

Tịch Ứng Tình hướng Thạch Cảm Đương gật đầu, Thạch Cảm Đương lập tức thét dài một tiếng, pháp lực xông ra, giữa không trung tựa hồ trong lúc bất chợt xuất hiện mùi thơm lã lướt, đây là Diêm Phù Đề chi hương, một loại mùi thơm trong Ma Đạo, làm cho người sa đọa.

Hắn tu luyện chính là Diêm Phù Đề Ma Kinh, môn công pháp này thi triển ra, có hàng vạn hàng nghìn dị tượng, vô số đạo văn chế tạo Diêm Phù Đề địa ngục, trong địa ngục Ma cung nặng nề đung đưa, mùi thơm lạ lùng lượn lờ, tràn vào trong kim cầu giữa không trung kia.

Kim cầu kia là Thần kim hóa thành nước thép, ở dưới pháp lực của hắn đắp nặn dần dần bắt đầu biến hình, từ hình tròn biến thành hình búa.

Pháp lực của Thạch Cảm Đương càng tuôn ra càng nhiều, mồ hôi lạnh trên trán hắn cuồn cuộn, thẳng đến hiện tại hắn mới biết được luyện chế một trấn giáo chi bảo đến tột cùng có bao nhiêu khó khăn, giữa không trung cái búa lớn đang thành hình kia điên cuồng tịch quyển pháp lực của hắn, tựa hồ muốn hút khô hắn mới thôi!

Cũng không lâu lắm, pháp lực của hắn khô kiệt, rèn trấn giáo chi bảo cần pháp lực thật sự nhiều lắm, Thạch Cảm Đương thậm chí cảm giác được bốn năm mình cộng lại, cũng không cách nào đem cái búa này luyện ra!

– Nhị đệ lui ra, mau khôi phục pháp lực.

Thanh âm của Tịch Ứng Tình truyền đến, nhẹ giọng nói.

Thạch Cảm Đương thở phào nhẹ nhỏm, vội vàng lui ra, toàn thân đã bị mồ hôi ướt đẫm.

Tịch Ứng Tình trầm giọng nói:

– Các đệ tử, trưởng lão, Thái Thượng Trưởng Lão, cùng ta cùng nhau buông thả pháp lực!

Thanh âm của hắn rõ ràng truyền vào trong tai mọi người, nhiều đệ tử, trưởng lão cùng Thái Thượng Trưởng Lão rối rít thôi phát pháp lực, thậm chí ngay cả đám người Thiên Cơ Tú Sĩ, Lạc Hoa Âm cũng rối rít đem pháp lực của mình trán phóng, bầu trời của Tông Chủ Phong trải rộng các loại Đạo văn, giống như Đạo văn tạo thành biển lớn mênh mông, tản mát ra các loại tia sáng, so sánh với Thái Dương còn muốn chói mắt!

Tịch Ứng Tình khẽ quát một tiếng, pháp lực bản thân cũng phun ra, bàng bạc to lớn, trong Đạo văn của hắn xen lẫn đạo tắc, đạo tắc thâm trầm, lực áp hết thảy Đạo văn, hiển nhiên đã đụng chạm đến thần minh cảnh giới!

Tịch Ứng Tình đem đạo văn của mọi người điều động, dần dần ở trên bầu trời Tông Chủ Phong tạo thành một trận pháp vô cùng to lớn, thiên địa linh khí cuồn cuộn mà đến, bị đại trận này hội tụ, một cổ năng lượng cuồng bạo ở trong trận pháp nổi lên, dao động nhân tâm.

Sắc mặt chúng Chưởng Giáo Chí Tôn cấp cường giả như Thiên Cơ Tú Sĩ, Lạc Hoa Âm, Lâm Tá Minh kịch biến, đại trận này thậm chí để cho bọn họ tim đập nhanh, nếu như trận pháp bộc phát, cho dù là cường giả như bọn họ, cũng không cách nào ở trong trận pháp công kích kiên trì bao lâu!

– Chẳng lẽ là Vạn Linh Luyện Bảo Kiếp Trận?

Sắc mặt Thiên Cơ Tú Sĩ nhất thời thay đổi, lẩm bẩm nói:

– Tòa trận pháp này chính là Thần cấp luyện bảo đại trận, ngay cả ta cũng không hiểu, nghe nói ngay cả thần minh chi bảo cũng có thể tạo nên…

– Uy lực Trận pháp còn chưa đủ! Lên!

Tịch Ứng Tình hừ lạnh một tiếng, đưa tay hướng mặt đất dưới chân núi của Tông Chủ Phong nhẹ nhàng vẽ một cái, chỉ thấy đại địa hé ra, lộ ra một mảnh linh hồ to lớn sâu trong lòng đất.

Oanh…

Linh Dịch trong Linh hồ như trụ, phóng lên cao, tràn vào trong đại trận, để cho đại trận này nổi lên năng lượng càng thêm kịch liệt, đủ loại Đạo văn đạo tắc trong trận pháp đang không ngừng hấp thu thiên địa linh khí cùng Linh Dịch, không ngừng lớn mạnh, nhiều trưởng lão của thánh tông chỉ cảm thấy Đạo văn của mình nhanh chóng bành trướng, uy lực càng ngày càng mạnh, thậm chí so sánh với lúc trước lớn mạnh hơn mười lần!

Mà những thánh tông đệ tử Đạo Đài bát cảnh, cảm giác Đạo văn của mình tăng phúc càng thêm kinh người, cơ hồ tăng lên gấp trăm lần!

Về phần đám người Lạc Hoa Âm thậm chí cảm thấy được mình đã tiếp cận thần minh cảnh giới. Tựa hồ tung thân nhảy lên, sẽ nhảy ra chướng ngại vô hình kia, có thể thành tựu Thần minh!

Tịch Ứng Tình rốt cục bày ra thực lực công tham tạo hóa, trong đại trận nổi lên lực lượng kinh khủng tới cực điểm, trong đại trận vô số đạo văn bị trận pháp khu động tổ hợp câu liên, dần dần phát sinh biến hóa kỳ dị.

Chỉ thấy trong trận pháp, Đạo văn tạo thành từng tôn Thiên Thần, từ trong trận pháp đứng lên, lại có Đạo văn hóa thành Long Văn, Phượng văn, Giao văn, Quỳ Ngưu văn, Thao Thiết văn, Chu Yếm văn… rất sống động. Tựa như trận pháp là do hàng vạn hàng nghìn loại Thần Thú tạo thành!

Thậm chí, trong trận pháp còn có đạo tắc hóa thành dị thú!

Ánh mắt của Giang Nam cũng không khỏi rơi vào trên đại trận này, trong mắt thần thái liên tục, Tịch Ứng Tình thường ngày chẳng bao giờ thi triển qua loại trận pháp này, ngay cả hắn cũng không biết Tịch Ứng Tình lại còn tinh thông trận pháp.

Đại trận vận chuyển, để cho hắn cũng quên hết tất cả, yên lặng ở trong ảo diệu của trận pháp.

– Chưởng giáo thật là sâu không lường được, nội tình của hắn chỉ sợ còn xa xa không có hiển lộ ra!

Trong lòng hắn khiếp sợ vạn phần, thầm nghĩ:

– Ngay cả hắn cũng tự nhận không phải là đối thủ của Thái Hoàng, nội tình của Thái Hoàng lại là hùng hậu bực nào, kinh khủng bực nào?

Thái Hoàng hùng cứ vị trí thiên hạ đệ nhất nhân ngàn năm, nội tình là người không thể tưởng tượng.

– Đánh!

Tịch Ứng Tình quát một tiếng, chỉ thấy Vạn linh kiếp trận này đột nhiên bao phủ thanh Cự Phủ kia, vô số Thiên Thần, Thần Thú chen chúc hướng Cự Phủ oanh kích, từng cái từng cái đụng vào mặt ngoài búa lớn, năng lượng khó có thể tưởng tượng bộc phát ra.

Oanh!

Rầm rầm!

Cái búa lớn này bị Vạn linh kiếp trận bao phủ, lưỡi búa rất nhanh xuất hiện từng loại từng loại hoa văn kỳ dị, có giống như Thiên Thần vĩ ngạn, có giống như Du Long, có giống như Linh Phượng, hàng vạn hàng nghìn loại hoa văn không ngừng lạc ấn, càng ngày càng sâu, mà uy năng búa lớn cũng dần dần trở nên mạnh mẻ, tản mát ra một loại khí tức làm lòng người rung động, thẳng đuổi theo Thuần Dương Vô Cực Chung!

Tràng diện này kinh thiên động địa, nếu như không phải là Thuần Dương Vô Cực Chung bọc ở phía trên, đủ loại dị tượng nhất định sẽ bị những đại phái Thánh Địa phát hiện khác, sẽ đưa tới không ít chuyện thị phi.

Mà Thuần Dương Vô Cực Chung gắn vào bầu trời, ngăn cách hết thảy khí tức cùng dị tượng, lúc này mới không có gặp phải sự tình khác.

Qua một lúc lâu, nhiều thánh tông đệ tử pháp lực dẫn đầu khô kiệt, lui ra khỏi trận, lại qua hồi lâu, nhiều trưởng lão cũng không có pháp lực, chỉ đành phải lui ra, chỉ có Thiên Cung cường giả cùng đám người Thiên Cơ Tú Sĩ còn đang không ngừng chống đở.

Đột nhiên, Tịch Ứng Tình đưa tay nhẹ phẩy, vạn linh kiếp trận tản ra, lúc này mọi người mới như trút được gánh nặng, riêng phần mình thu hồi pháp lực còn thừa không nhiều lắm, từng cái từng cái khoanh chân mà ngồi, nuốt Linh Dịch hấp thu luyện hóa, khôi phục pháp lực.

Tịch Ứng Tình xóa đi mồ hôi hột, cười nói:

– Nhị đệ, hiện tại ngươi tiếp tục tế luyện thanh búa lớn này, đừng có ngừng, mười ngày sau, uy lực không sai biệt lắm liền đến gần trấn giáo chi bảo. Sau này ngươi để trong Thiên Cung ân cần săn sóc, vài năm sau, sẽ là một trấn giáo chi bảo.

Thạch Cảm Đương nghe vậy, âm thầm kêu khổ, hắn cũng không biết luyện chế trấn giáo chi bảo lại phiền toái như thế, tiêu hao khổng lồ như thế.

Đợi mọi người khôi phục tu vi, Giang Nam lập tức động thủ, luyện chế đệ nhị kiện pháp bảo, lần này luyện chế là ống trúc toán trù của Thiên Cơ Tú Sĩ, loại tài liệu này cực kỳ khó tìm, cần thiết Mộc Hệ thần liệu, giá trị Mộc Hệ thần liệu so sánh với Thần kim cao hơn mười lần, hơn nữa thần liệu thể tích càng lớn, giá trị càng cao, thậm chí nhảy ra hơn hai mươi lần cho tới gấp trăm lần.

Giang Nam lấy ra thần liệu là một bụi Thần thụ sinh trưởng trong Địa ngục, Thấp Bà La Mộc, cực kỳ to lớn, nặng ngàn vạn cân, là bảo vật của Quân Thiên Đạo Nhân cất dấu. Thấp Bà La Mộc ngàn vạn cân, hơn nữa còn là một toàn thân, nếu đổi thành Thần kim, cả thảy có thể đổi lấy mấy ức cân Thần kim!

Ống trúc toán trù định hình, Thiên Cơ Tú Sĩ cũng bị mệt mỏi nửa chết nửa sống.

Đợi luyện đến kim phật của Vô Tướng Thiền Sư, bởi vì tu vi của Vô Tướng Thiền Sư không bằng Thạch Cảm Đương cùng Thiên Cơ Tú Sĩ, làm vị Đại hòa thượng này mệt mỏi hộc máu, luyện thành kim phật so sánh với hai kiện bảo vật khác uy lực cũng thua kém không ít.

Luyện kiếm cho Lâm Tá Minh thì tương đối thuận lợi, thực lực Lâm Tá Minh ở trong Thất Ma vẻn vẹn chỉ kém Tịch Ứng Tình, pháp lực so sánh với Thạch Cảm Đương còn muốn hùng hậu, tự nhiên tương đối thuận tay.

Đợi đến luyện chế khôi giáp cho Cáp Lan Sinh, tráng hán này trực tiếp bị mệt bất tỉnh mấy lần, kêu to chịu không nổi.

Đợi đến luyện chế bốn trấn giáo chi bảo của Lạc Hoa Âm, lập tức để cho mọi người thấy được nữ nhân này biến thái, pháp lực của nữ ma đầu hùng hồn đến làm cho người mắt mũi trợn tròn, lục đại hóa thân của nàng, tu vi mỗi một tôn là Chưởng Giáo Chí Tôn cấp, cực kỳ mãnh liệt, cho dù là Tịch Ứng Tình cũng bội phục không dứt.

Danh sách các phần:
Phần 1
Phần 2
Phần 3
Phần 4
Phần 5
Phần 6
Phần 7
Phần 8
Phần 9
Phần 10
Phần 11
Phần 12
Phần 13
Phần 14
Phần 15
Phần 16
Phần 17
Phần 18
Phần 19
Phần 20
Phần 21
Phần 22
Phần 23
Phần 24
Phần 25
Phần 26
Phần 27
Phần 28
Phần 29
Phần 30
Phần 31
Phần 32
Phần 33
Phần 34
Phần 35
Phần 36
Phần 37
Phần 38
Phần 39
Phần 40
Phần 41
Phần 42
Phần 43
Phần 44
Phần 45
Phần 46
Phần 47
Phần 48
Phần 49
Phần 50
Phần 51
Phần 52
Phần 53
Phần 54
Phần 55
Phần 56
Phần 57
Phần 58
Phần 59
Phần 60
Phần 61
Phần 62
Phần 63
Phần 64
Phần 65
Phần 66
Phần 67
Phần 68
Phần 69
Phần 70
Phần 71
Phần 72
Phần 73
Phần 74
Phần 75
Phần 76
Phần 77
Phần 78
Phần 79
Phần 80
Phần 81
Phần 82
Phần 83
Phần 84
Phần 85
Phần 86
Phần 87
Phần 88
Phần 89
Phần 90
Phần 91
Phần 92
Phần 93
Phần 94
Phần 95
Phần 96
Phần 97
Phần 98
Phần 99
Phần 100
Thông tin truyện
Tên truyện Giang Nam - Quyển 7
Tác giả Chưa xác định
Thể loại Truyện nonSEX
Phân loại Truyện chưa được phân loại
Ngày cập nhật 07/01/2015 03:38 (GMT+7)

Một số truyện liên quan

Miêu Nghị – Quyển 38
Phần 23 Trong lầu các, hai mẹ con ngồi đối ẩm, trên mặt đều mang vẻ muộn phiền, nghĩ tới phải vứt bỏ khối địa bàn lớn như vậy, đường đường thiên hậu cùng đường đường thiên tử lại phải rụt về nơi cằn cỗi trước kia, tâm lý đều rất không thoải mái. Xác nhận mặt dưới nhân mã đã bắt đầu tuân mệnh điều động thu gom, Thanh Nguyên Tôn thả xuống tinh linh ai thán một tiếng. Hạ Hầu Thừa Vũ: Tôn nhị cớ gì than thở? Thanh Nguyên Tôn lắc đầu cười khổ: Con trai không cam tâm a! Hiểu tâm tình của hắn, Hạ Hầu Thừa Vũ nói: Con không cần nản...
Phân loại: Truyện nonSEX Tuyển tập Miêu Nghị
Cho chồng đụ với mẹ nuôi - Tác giả The Kid
Lấy cảm hứng từ bộ phim “Mẹ chồng” Truyện lấy bối cảnh ở làng Đại Điền, Miền Nam Việt Nam, thập niên 1990. Nhà họ Huỳnh là gia đình giàu có nhất trong ngôi làng này. Những người quyền lực trong nhà đều đã chết, trong đó có cả cậu Hai Phước cháu đích tôn của Huỳnh gia. Hai người còn sống sót là hai cô con dâu Tư Thì và Tuyết Mai. Tư Thì là vợ lớn của Hai Phước, còn Tuyết Mai là vợ nhỏ. Sau khi Hai Phước chết đi thì Tư Thì mới phát hiện cô đã có thai, và sinh ra một đứa con trai tên Hai Lộc. Lộc sẽ là người nối dõi...
Phân loại: Truyện nonSEX
Vĩnh Hằng – Quyển 13
Phần 23 Sư tôn! Bên trong hỏa diễm hạ xuống, truyền ra tiếng gào thét thê lương của Bạch Hạo. Thời khắc này Bạch Hạo chính là biển lửa này. Theo biển lửa hạ xuống, hắn lập tức liền nhìn thấy sư tôn của mình, lúc này giống như mất đi tất cả ý thức, đang bị Thiên Tôn đè xuống. Thân thể hắn cùng Đỗ Lăng Phỉ... đã dung hợp lại với nhau... Cảnh tượng như vậy, khiến cho Bạch Hạo nhất thời điên cuồng đến cực hạn. Tiếng hắn rít gào rung cả trời đất. Hai mươi hai màu lửa lập tức bị ảnh hưởng, nhất thời bạo phát, lấy tốc độ nhanh hơn, trực tiếp lại...
Phân loại: Truyện nonSEX Tuyển tập Vĩnh Hằng

Danh sách truyện sex được đọc nhiều nhất

TOP truyện sex ngắn hay nhất!

TOP tác giả tài năng