Đầu quái điểu này, chính là Thần Thứu Yêu Vương, ở trên Thái Dương khổ tu Thái Dương Chân Kinh, hôm nay tu vi cực kỳ sâu nhiều, lần trước Giang Nam từ địa ngục trở về, đầu Yêu Vương này đã tu luyện tới Minh Đường Thần Phủ đỉnh, hôm nay hơn nửa năm thời gian đi qua, hắn rõ ràng tu thành Côn Luân Thần Phủ!
– Hắc hắc, thực lực của lão tử bây giờ, không nói thiên hạ vô địch, cũng có thể ở Huyền Minh Nguyên Giới giống như con cua đi ngang!
Thần Thứu Yêu Vương đắm chìm trong liệt hỏa cạc cạc cười quái dị, dương dương đắc ý:
– Nếu như chủ công không tu luyện hóa thân, ta có thể đánh đến hắn ngay cả cặn cũng không thừa! Bất quá hắn luyện hóa thân, ta cũng không phải là đối thủ…
– Thần Thứu Yêu Vương, phía sau nguy hiểm, đi mau!
Đột nhiên, trong Thái Dương có một thanh âm truyền đến, Thần Thứu Yêu Vương vội vàng quay đầu nhìn lại, chỉ thấy Thái Dương giống như biển rộng nhấc lên sóng lửa nặng nề.
Oanh!
Một ngụm đại đỉnh chu vi trăm trượng xông phá Thái Dương, gào thét hướng bên này vọt tới!
– Chủ công, là ngươi sao?
Thần Thứu Yêu Vương cười ha ha, đột nhiên hai cánh phất lên, Thái Dương Chân Hỏa đầy trời hóa thành vô số Đạo văn, gào thét bị hắn thu vào bên trong hai tòa Thần Phủ, một viên tiểu Thái Dương cứ như vậy bị hắn thu nạp không còn, ngạo nghễ nói:
– Chủ công chớ sợ, có Thần Thứu ở chỗ này, bất luận kẻ nào muốn thương tổn ngươi, phải trước qua cửa ải này của ta!
Sơn Hải Đỉnh gào thét vọt tới, trong đỉnh thăm dò một cự trảo, không khỏi phân trần liền đem đầu Đại Yêu này nắm trong tay, gào thét xông về trước đi, Thần Thứu Yêu Vương còn giãy dụa, kêu lên:
– Chủ công, thả ta xuống, ta để ngươi nhìn thủ đoạn của ta…
Chữ “đoạn” còn chưa nói ra khỏi miệng, đầu Yêu Vương này liền đem chữ này nuốt trở vào, chỉ thấy Thái Dương phía sau đột nhiên nổ tung, một mảnh Hỏa Long dài đến vạn dặm gào thét chạy chồm, giương nanh múa vuốt, thân thể cao lớn từ trong Thái Dương kích bắn đến, hướng Sơn Hải Đỉnh chộp tới.
– Khanh khách…
Hàm răng của Thần Thứu Yêu Vương đánh nhau, bộ xương cũng đang phát run, lẩm bẩm nói:
– Chủ công, ngươi lại chọc cái yêu ma quỷ quái gì…
Huyền Thiên Thánh Tông Lĩnh Tụ Phong, Giang Nam muộn hanh nhất thanh, pháp lực hoàn toàn trán phóng, toàn lực triệu hồi Sơn Hải Đỉnh, chỉ thấy tốc độ của đại đỉnh đạt đến cực hạn, như lưu quang hướng nguyên giới chủ tinh bay đi, thoáng một cái chính là mấy ngàn dặm.
Tốc độ triệu hồi pháp bảo, nếu so với tế lên pháp bảo nhanh hơn, đây là thường thức, huống chi còn có Thái Dương Thần hóa thân của Giang Nam cùng Thần Thứu Yêu Vương thúc dục đại đỉnh, tốc độ càng mạnh hơn trước.
Mà ở sau đại đỉnh, hàng trăm Hỏa Long chạy chồm gầm thét, chẳng qua là tốc độ so với Sơn Hải Đỉnh thua kém một bậc, dần dần cách càng xa.
– Tốc độ nhanh như vậy? Thủ đoạn chạy trối chết nhất lưu, cũng là nhân tài khó gặp.
Trung tâm Thái Dương, trong thần điện, cô gái Ứng Long tộc kia nhẹ kêu một tiếng, bàn tay to về phía trước tìm tòi, bắt bỏ vào trong hư không, Địa Từ Nguyên Lực bên trong Thái Dương kinh người, không gian cũng vô cùng vững chắc, thế nhưng cô gái này dễ dàng phá vỡ hư không bên trong Thái Dương, thực lực mạnh, chỉ sợ cũng đạt tới cảnh giới như Ma La Thập, Tịch Ứng Tình!
– Bất quá đáng tiếc gặp phải Ứng Vô Song ta, chỉ cần bị đạo Thần Thông này của ta oanh trúng đại đỉnh ngươi, ngay cả bản thể của ngươi ta cũng có thể cách không chấn giết. Bản thân ta muốn nhìn, ngươi có thủ đoạn gì có thể chạy ra ta đuổi giết?
Trong Kim Ô trứng, Yêu Thần ha hả cười nói:
– Vô Song đạo hữu, đối phó một tiểu bối ngươi không khỏi có chút quá hưng sư động chúng đi? Tên tiểu bối này ta cũng nhận được, từng ở ngoài Thái Dương tu luyện, có chút ít kỳ dị. Bất quá đối với ta mà nói, chỉ là con kiến hôi, chưa từng để ý tới hắn.
Ứng Vô Song lắc đầu nói:
– Con kiến hôi cũng sớm muộn gì có một ngày trưởng thành Cự Tượng, Yêu Thần, ngươi đối với con kiến hôi không thèm để ý, mà ta thì không. Người này thám thính đến bí mật của chúng ta, tự nhiên lưu hắn không được.
Yêu Thần xem thường, mà trong lòng hai người Long Hoàng Yêu Hoàng lại vạn phần khiếp sợ, trầm giọng nói:
– Mới vừa rồi miệng đỉnh kia, trong lúc mơ hồ phảng phất là của Giang Tử Xuyên! Chẳng lẽ mới vừa rồi chính là tiểu tử này lặng lẽ không phát ra hơi thở lẻn vào bên người chúng ta, trộm nghe đại kế của chúng ta?
Long Hoàng trầm giọng nói:
– Tiểu tử này nhiều lần giết đệ tử Long Tộc ta, thậm chí ngay cả hai hài nhi của ta cũng chết ở trong tay hắn, điêu toản giảo hoạt, không chuyện ác nào không làm!
Khuôn mặt xinh đẹp của Ứng Vô Song trầm xuống nói:
– Giết Long Tộc ta, vậy thì tự nhiên càng không thể bỏ qua cho hắn!
Phía sau Sơn Hải Đỉnh, mấy trăm Hỏa Long ở dưới bàn tay Ứng Vô Song đột nhiên thăm dò vào hư không, đỉnh đầu trầm thấp, ầm ầm chui phá hư không, biến mất không thấy gì nữa!
– Không tốt!
Trong Sơn Hải Đỉnh, Thái Dương Thần hóa thân của Giang Nam thấy một màn như vậy, trong mắt tinh quang bạo phát, trong lòng biết không ổn, Sơn Hải Đỉnh lập tức chuyển hướng, từ bên cạnh một khối mảnh nhỏ chủ tinh sát bên người mà qua.
Oanh!
Hư không đột nhiên hé ra, mấy trăm đầu Hỏa Long từ trong hư không chạy chồm nhảy ra, ầm ầm đập xuống, mảnh nhỏ chủ tinh kia nhất thời từng mãnh vỡ vụn, vô số khối vụn đều lớn như núi lớn.
Mảnh nhỏ chủ tinh này thể tích khổng lồ, giống như một đại lục trôi ở trong không gian, lại bị mấy trăm đầu Hỏa Long này một kích đánh nát, mảnh nhỏ cũng không có tránh được vận rủi, bị đốt cháy sạch sẻ, chỉ còn lại có tro bụi!
– Thật lợi hại!
Giang Nam xuyên thấu qua Thái Dương Thần hóa thân nhìn lại phía sau, chỉ thấy đại lục kia bị Hỏa Long đánh nát, mấy trăm đầu Hỏa Long như cũ ẩn chứa uy năng vô cùng mênh mông, lần nữa thò người ra tiến vào trong hư không, biến mất không thấy gì nữa.
– Vị Ứng Long tộc này pháp lực hùng hồn, cơ hồ so sánh với Tịch chưởng giáo cũng không thua gì, đạo Thần Thông này của nàng là đi khoảng cách xa như thế.
Lấy tu vi thực lực của bản thể Giang Nam, pháp lực có thể quán thông ba bốn vạn dặm, oanh giết đối thủ, vượt qua khoảng cách này, uy lực Thần Thông sẽ suy kiệt. Nếu như hắn đem ngũ đại hóa thân hết thảy thu hồi trong cơ thể, pháp lực sẽ tăng vọt năm sáu lần, uy lực Thần Thông của hắn có thể tăng năm sáu lần.
Nhưng mà Ứng Vô Song này, thi triển đạo Thần Thông kia đã bôn tập đếm trăm vạn dặm, vẫn không có dấu hiệu suy kiệt!
– Bất quá, trong địa ngục mười hai thần điện cũng có không ít cường giả gần Thần, bọn họ cũng không có thể làm gì ta, ngươi cũng không làm gì được!
Giang Nam toàn lực thúc dục, triệu hồi Sơn Hải Đỉnh, để cho tốc độ của Sơn Hải Đỉnh càng lúc càng nhanh, mà pháp lực cùng Thái Dương Chân Hỏa tạo thành mấy trăm Hỏa Long của Ứng Vô Song thỉnh thoảng thoáng hiện, không ngừng từ trong hư không tấn công, để cho hắn không ngừng gặp phải nguy hiểm.
Bất quá đúng như lời của Giang Nam, Ứng Vô Song muốn giết hắn ngàn khó khăn muôn vàn khó khăn, mặc dù pháp lực của nàng mạnh mẻ có thể so với Tịch Ứng Tình, nhưng Giang Nam cũng không phải là người yếu, lại càng trải qua Địa ngục tôi luyện, tu vi thực lực đại tiến, so sánh với lúc ở trong địa ngục còn cường hãn hơn rất nhiều, mặc dù là một hóa thân cũng không phải là nàng có thể bắt.
Cũng không lâu lắm, một đạo Thần Thông công kích này của Ứng Vô Song liền đạt đến cực hạn, phải thu hồi pháp lực của mình.
Trong Thái Dương thần điện, sắc mặt cô gái này thật không tốt nhìn, đám người Yêu Hoàng cùng Long Hoàng thấy sắc mặt của nàng, liền biết kết quả, trong lòng không khỏi hoảng sợ.
Bọn họ biết rõ thực lực của Ứng Vô Song, lúc cô gái này cùng Long Hoàng và một vị Ứng Long tộc cường giả khác đi tới, Yêu Thần trong Kim Ô chi noãn như lâm đại địch, vội vàng hấp thu năng lượng mặt trời, đưa đến nhiệt độ Thái Dương so sánh với trước thấp rất nhiều, là bởi vì Yêu Thần kiêng kỵ đám người Ứng Vô Song, lúc này mới nhanh chóng tăng thực lực của mình lên, để tránh thân gặp bất trắc.
Mà Ứng Vô Song tự mình xuất thủ đuổi giết Giang Nam, mặc dù không có tự mình đi, nhưng mà nàng là nhân vật nào, Giang Nam lại có thể chạy đi, có thể thấy được thực lực của Giang Nam chỉ sợ so sánh với hơn bốn năm trước có biến hóa nghiêng trời lệch đất.
– Để cho hắn chạy.
Sắc mặt của Ứng Vô Song trong thời gian ngắn khôi phục như thường, đạm cười nhạt nói:
– Cũng là nhân vật có ý tứ, tương lai tất thành châu báu. Đáng tiếc, tổ chim bị phá thì trứng còn có thể nguyên vẹn hay không? Ở Quang Vũ Kỷ Kiếp cùng Ứng Long tộc ta đấu đá, mặc dù ngươi thiên tài hơn người, tài hoa kinh thế, cũng là một bi kịch. Yêu Thần, cáo từ.
Nàng phất ống tay áo, cùng Long Hoàng và Long Tộc cường giả đi ra Thái Dương Thần Điện, rời Thái Dương, bồng bềnh mà đi.
– Tổ chim bị phá thì trứng còn có thể nguyên vẹn hay không?
Trong Kim Ô chi noãn cười lạnh một tiếng, thanh âm bén nhọn, cười khanh khách nói:
– Đây là đang uy hiếp ta sao? Hừ, những người của Ứng Long Đại Thế Giới này rất cuồng vọng đây…
Yêu Hoàng khom người nói:
– Lão tổ, lần này Long Hoàng cùng Ứng Long Đại Thế Giới đến đây liên minh, chỉ sợ lai giả bất thiện, tuy bọn họ nói muốn cùng chúng ta chia đều Huyền Minh Nguyên Giới, nhưng mà vạn nhất đến lúc đó trở mặt mà nói…
– Ngươi yên tâm, ta nhất định Quân Lâm Thiên Hạ, cái gọi là Ứng Long tộc, cũng bất quá là đá đặt chân của ta!
Yêu Thần cười lạnh nói:
– Ứng Long Đại Thế Giới sâu không lường được, thực lực của ta nếu không mạnh, bọn hắn thật sự có thể cùng ta trở mặt, nhưng mà nếu như ta có thực lực ngập trời, bọn họ cũng phải đàng hoàng xuống, cam tâm tình nguyện cùng ta hợp tác! Huyền Minh Nguyên Giới sao? Mục tiêu của ta căn bản không phải Huyền Minh Nguyên Giới, mà là toàn bộ thiên hạ!
Yêu Hoàng chần chờ nói:
– Lão tổ, mới vừa rồi Giang Nam kia…
– Một con kiến hôi mà thôi, tương lai sẽ thành tro cốt trong Quang Vũ Kỷ Kiếp, để ý đến hắn làm chi?
Yêu Thần không thèm để ý, cười nói:
– Ngươi gần đây thực lực tiến bộ rất nhanh, sắp tu thành nhất trọng thiên cung cuối cùng, rất tốt, rất tốt, hảo hảo phụng dưỡng ta, tương lai chỗ tốt của ngươi lớn hơn nữa, thậm chí thành Thần làm Tổ cũng không nói chơi! Ngươi lui ra đi.
Yêu Hoàng lộ ra sắc mặt vui mừng, khom người thối lui khỏi Thái Dương Thần Điện, thầm nghĩ:
– Lão tổ khinh thường đối phó hắn, nhưng người này đắc tội ta, phải chết, hơn nữa còn phải chết ở trong tay của ta.
Hắn vốn là dã tâm bừng bừng, muốn hùng cứ nguyên giới, giờ phút này thực lực bạo tăng, thậm chí sắp tu thành Tử Tiêu Thiên Cung. Tử Tiêu Thiên Cung chính là một cung cuối cùng của Thiên Cung tám cảnh, tu luyện tới một bước này đã là tuyệt thế cường giả, có thể cùng Tịch Ứng Tình, Ma La Thập chạy song song, mặc dù không bằng cũng thua kém không xa.
Thực lực của hắn tăng lên quá nhanh, đưa đến tâm tình của mình nguyên lai là Đại Tông Sư càng thêm tan vỡ, đáng tiếc bản thân không tự biết, thế cho nên bị dục vọng che mắt bản tâm, cuối cùng lạc lối càng chạy càng xa.
Cuối cùng, hắn tu luyện tới Thiên Cung tám cảnh đỉnh, sẽ phát hiện hắn cách Thần minh cảnh giới chỉ có nửa bước, nhưng nửa bước này hắn sẽ không cách nào vượt qua, không còn có khả năng trở thành Thần minh.
– Tịch Ứng Tình ta còn không phải là đối thủ, bất quá Long Hoàng cùng Giang Nam có huyết hải thâm cừu, hôm nay Long Hoàng lại có Ứng Long Đại Thế Giới ủng hộ, từ chỗ của hắn mượn tới cao thủ Ứng Long Đại Thế Giới, để hắn kiềm chế Tịch Ứng Tình a!
Ánh mắt của hắn chợt lóe, rời Thái Dương, thẳng hướng nguyên giới chủ tinh.
– Quang Vũ Kỷ Kiếp sắp xảy ra? Trong Thái Dương có một Yêu Thần? Người Ứng Long Đại Thế Giới còn muốn cùng hắn liên thủ chia cắt Huyền Minh Nguyên Giới?
Thánh tông Thuần Dương Đại Điện, Tịch Ứng Tình khẽ cau mày, hắn mới vừa nghe được tin tức kia của Giang Nam, trong lòng cũng vạn phần khiếp sợ. Hôm nay loạn thế đã hiển lộ đầu mối, hắn cũng có thể thấy được một chút dấu hiệu, Thần minh chuyển thế, Thần Khư nghiền nát, Tử thành trong Man Hoang cổ vực, Địa ngục xâm lấn Tiểu Quang Minh Giới, những điều này là cảnh tượng tương lai của loạn thế.
Dĩ nhiên, Thần Khư nghiền nát là Giang Nam làm ra.
Ở trong lòng hắn, Giang Nam cũng là một họa loạn chi nguyên.
Bất quá hắn từ trong miệng Giang Nam biết được Quang Vũ Kỷ Kiếp buông xuống, cùng với Yêu Thần và Ứng Long Đại Thế Giới liên thủ chia đều Huyền Minh Nguyên Giới, vẫn bị kinh hãi một trận.
Trời sập xuống có người cao đẩy lấy, hắn thuộc về mấy người cao của Huyền Minh Nguyên Giới, bất quá vô luận là chuyện nào, Tịch Ứng Tình tự nhận mình cũng không cách nào đở.
– Tử Xuyên, ngươi mang theo những vấn đề khó khăn này tới hỏi ta, ta cũng không có giải quyết chi đạo.
Tịch Ứng Tình hướng Giang Nam cười khổ, lắc đầu nói:
– Ngươi đem ta tưởng tượng được quá thần thông quảng đại rồi, những chuyện này, đừng nói ta loại nhân vật này, coi như là Thần minh, Thiên Thần, bao gồm Thần Chủ cao cao tại thượng, chỉ sợ cũng muốn nhức đầu.
Giang Nam thở dài, hắn thật sự có chút đem Tịch Ứng Tình tưởng tượng được pháp lực vô biên, nhưng quên mất những thứ này là chuyện tình ngay cả Quang Vũ Thần Đế cũng không giải quyết được.
– Vô luận là Yêu Hoàng hay Long Hoàng, cùng ngươi đều có ân oán, bất quá ngươi yên tâm, ta còn một ngày, bọn họ liền còn không đến mức cùng ngươi làm khó.
Tịch Ứng Tình cười nói:
– Ngươi đi về trước đi.
Giang Nam đứng dậy, rời Thuần Dương Đại Điện.
Thông tin truyện | |
---|---|
Tên truyện | Giang Nam - Quyển 7 |
Tác giả | Chưa xác định |
Thể loại | Truyện nonSEX |
Phân loại | Truyện chưa được phân loại |
Ngày cập nhật | 07/01/2015 03:38 (GMT+7) |