– Ngươi là ma đầu trấn áp trong Phong Cấm đại trận… Không đúng, ngươi là cái tay kia!
Hắn trong đầu vô số ý niệm hiện lên, lập tức xác nhận thiếu niên áo vàng này chính là ma đầu do hơn chín trăm Thần Ma liều chết trấn áp, Tiểu Thiên Tinh Giới vô số sinh linh, cũng bởi vì hắn mà chết, chết ở trong hắn bộc phát ra Tinh Quang kỷ kiếp!
Không chỉ có như thế, Cổ lão Tiên Thiên Thần Ma bảo vệ Tiểu Thiên Tinh Giới, cũng chết ở trong kỷ kiếp!
Giang Nam không rét mà run, Chiến Thiên Ma Tôn bị trấn áp ở Lục Trụ Thiên thế giới, lão ma đầu này thoát khốn đã đủ hỏng bét, hôm nay lại ra một thủ phạm kỷ kiếp, đây là muốn thiên hạ đại loạn sao?
Chiến Thiên Ma Tôn chế tạo Chiến Minh cự thú hoành hành Thần Giới, tung thú ăn thịt người, ăn hết không biết bao nhiêu Thần Ma, diễn biến thành một trường hạo kiếp, cơ hồ đem Quang Vũ Thần Đế từ trên bảo tọa kéo xuống. Cuối cùng, vị Ma Tôn này bị trấn áp ở Lục Trụ Thiên thế giới, mượn Lục Đại Thế Giới Chi Lực trấn áp hắn.
Bất quá Chiến Thiên Ma Tôn hung danh, còn xa không bằng thủ phạm kỷ kiếp trước mắt này, vị thiếu niên áo vàng này chính là thủ phạm kỷ kiếp, mỗi một lần kỷ kiếp sau Thần Đế vẫn lạc, vô số người vô số Thần Ma chết thảm, người này thoát không khỏi liên quan!
Này chỉ sợ là một Tiên Nhân bị trấn áp, là ma đầu trong Tiên Nhân, hôm nay thoát khốn, không biết muốn bao nhiêu sanh linh đồ thán!
– Nói như vậy…
Ánh mắt của Chiến Thiên Ma Tôn ngó chừng Giang Nam, cười hắc hắc nói:
– Tiểu tử này cùng hai người chúng ta đều có thù, như vậy ta đem hắn cắt miếng ngươi cũng sẽ không phản đối?
Giang Nam âm thầm kêu khổ nói:
– Hai vị, các ngươi một người là Tiên, một người là Ma Tôn, cần gì phải cùng tên tiểu bối ta gây sự?
– Chính là cùng ngươi gây sự, ngươi có thể làm gì?
Chiến Thiên Ma Tôn cười lạnh nói:
– Ta chế tạo Chiến Minh cự thú, dựa vào loại cự thú này hoành hành Tam Giới, hết lần này tới lần khác bị ngươi phá giải, nếu như ngươi truyền đi, để cho ta sau này như thế nào lăn lộn?
Thiếu niên áo vàng kia cười nói:
– Nếu ta không cách nào thoát khốn, ngươi lại ngăn tiểu hòa thượng kia, ta chẳng phải là còn bị vây ở Phong Cấm đại trận sao?
– Hai vị người hiền tự có Thiên Tướng, cùng ta có quan hệ gì?
Giang Nam nháy mắt mấy cái, đàng hoàng nói:
– Các ngươi bị vây thời gian lâu như thế, thủy chung cũng không có thể thoát khốn, nhưng mà gặp phải ta không bao lâu liền lần lượt thoát khốn, nói vậy ta hẳn là phúc tinh của hai vị mới phải.
Chiến Thiên Ma Tôn hung ác nói:
– Không cần cùng hắn nói nhảm, trực tiếp cắt miếng!
Thiếu niên áo vàng kia cười nói:
– Ma Tôn, ngươi đừng vội hù dọa hắn. Hắn đã từng nhận được qua chỗ tốt của ta, coi như là nửa truyền nhân của ta, huống chi ta và ngươi là thân phận bực nào, há có thể cùng một vãn bối gây sự?
– Nói như vậy, ngươi mới vừa rồi là cùng hắn nói giỡn rồi?
Chiến Thiên Ma Tôn gãi gãi đầu lộn xộn, thử dò xét nói.
Thiếu niên áo vàng cười ha ha, không khỏi đắc ý nói:
– Dĩ nhiên! Lấy thân phận của ta, há có thể cùng một tiểu bối oán khí? Ta đã thật lâu không có nói giỡn, nhìn ta mới vừa rồi đem hắn hù sợ. Đúng rồi, Chiến Thiên Ma Tôn, ngươi mới vừa rồi cũng là đang nói đùa, không thật sự muốn đem hắn cắt miếng nghiên cứu a?
Chiến Thiên Ma Tôn nhìn Giang Nam, phẫn nộ nói:
– Đây là tự nhiên, ta là thân phận bực nào…
Dứt lời, ánh mắt của hắn lưu luyến rơi vào trên đầu Giang Nam.
– Người này cũng không phải nói giỡn, tuyệt đối là thật muốn đem ta cắt miếng nghiên cứu!
Giang Nam thấy ánh mắt của hắn, không khỏi rùng mình một cái, thầm nghĩ.
– Nữ nhân kia không dám tự mình tới lấy pháp bảo của nàng, nhưng muốn chúng ta đi hỗ trợ. Bất quá Ứng Long Đại Thế Giới thủ vệ sâm nghiêm, hơn nữa cao thủ xuất hiện lớp lớp, ta và ngươi hai người nếu như mạnh mẽ xông đoạt bảo mà nói, nhất định sẽ bị phát hiện. Nếu đối mặt vô số Long Thần vây công, cũng khó có thể lấy.
Thiếu niên áo vàng trầm ngâm chốc lát, ý vị thâm trường nói:
– Nếu như có thể có một vị Long Tộc đệ tử làm nội gian, dẫn chúng ta lẫn vào nơi đó, vậy thì dễ dàng rất nhiều.
Chiến Thiên Ma Tôn nháy mắt mấy cái, ha hả cười nói:
– Ứng Long Đại Thế Giới cao thủ đông đảo, trong đó không thiếu Long Chủ Long tôn, bị bọn họ quấn lên đúng là để cho người đau đầu. Bất quá, chúng ta đi nơi nào tìm Long Tộc đệ tử?
Ánh mắt hai người đồng loạt rơi vào trên người Giang Nam, Giang Nam làm như không thấy, cười nói:
– Hai vị tiền bối, nếu như không có chuyện tình gì khác, vãn bối cáo lui. Vãn bối trong nhà có cháy, còn vội vả đi cứu hỏa.
Thiếu niên áo vàng cười lạnh một tiếng, Chiến Thiên Ma Tôn lập tức nhe răng cười nói:
– Cắt miếng…
– Ta làm là được chứ gì!
Giang Nam cắn răng nói.
– Này còn không sai biệt lắm.
Chiến Thiên Ma Tôn ha hả cười nói:
– Ngươi yên tâm, có chúng ta ở đây, coi như là đầm rồng hang hổ cũng có thể bảo vệ bình an, sẽ không để cho ngươi nửa điểm tổn thương.
Giang Nam bất đắc dĩ, chỉ đành phải cùng bọn họ lần nữa trở về Ứng Long Đại Thế Giới, Chiến Thiên Ma Tôn hiển nhiên là không có buông tha cho nghiên cứu Giang Nam, như cũ đang không ngừng hỏi Giang Nam rốt cuộc là động tay chân gì.
– Ma Tôn, ta cũng không có phá giải trận pháp của ngươi, chẳng qua là ở trên cơ sở trận pháp của ngươi thêm chút cải biến.
Chuyện này cũng là một việc Giang Nam có chút đắc ý, cười nói:
– Ngươi ở trong đầu Chiến Minh cự thú để lại một viên kim cầu, phía trên kim cầu chính là một đại trận cực kỳ phức tạp, trận pháp này thời thời khắc khắc đều vận chuyển, không ngừng để cho kim cầu lớn mạnh. Có đúng hay không?
Chiến Thiên Ma Tôn gật đầu cười nói:
– Đây là chỗ ta đắc ý, kim cầu là tinh thần lạc ấn của ta, mặc dù Chiến Minh cự thú đầy đàn đời sau, trong đầu cũng có kim cầu mới, như cũ là pháp bảo của ta, bị ta khống chế. Hơn nữa, người khác căn bản không cách nào diệt trừ dấu vết của ta, nếu mạnh mẽ lau đi, dấu vết của ta sẽ nổ tung, đem đại não của Chiến Minh cự thú tạc toái!
Giang Nam cười nói:
– Cho nên ta vẫn không nhúc nhích dấu vết của ngươi, mà là đem dấu vết trận pháp trên kim cầu thêm chút cải biến, trận pháp này là dấu vết hướng trong kim cầu rót năng lượng vào, trải qua ta cải biến, biến thành từ kim cầu dấu vết lấy ra lực lượng. Tòa trận pháp này, rất nhanh liền đem dấu vết kim cầu của ngươi lấy ra không còn, Chiến Minh cự thú tự nhiên không còn bị ngươi khống chế. Trận pháp của ngươi ta phá giải không được, bất quá ta có thể mượn lực lượng trận pháp tới xóa dấu vết đi.
Chiến Thiên Ma Tôn trợn tròn mắt, qua một hồi lâu từ từ phun ra một ngụm trọc khí, lẩm bẩm nói:
– Thì ra là như vậy, ngươi là mượn trận pháp của ta tới phá giải dấu vết của ta, nói như vậy ta cũng không tính là mất mặt…
Thông tin truyện | |
---|---|
Tên truyện | Giang Nam - Quyển 7 |
Tác giả | Chưa xác định |
Thể loại | Truyện nonSEX |
Phân loại | Truyện chưa được phân loại |
Ngày cập nhật | 07/01/2015 03:38 (GMT+7) |