Giang Nam - Quyển 7

Phần 67

Bất kỳ vật gì, bao gồm thân nhân của hắn, thậm chí địch nhân đối thủ của hắn, cũng là công cụ hắn lợi dụng, hiện tại Tịch Ứng Tình chính là công cụ của hắn, hắn muốn vật tận kỳ dụng, ép khô sinh mệnh lực cùng lực chiến đấu của Tịch Ứng Tình, làm cho mình hoàn thành cái lột xác này!

Tịch Ứng Tình bị thần lực của hắn đem huyết nhục từ trên xương cốt tróc ra, những huyết nhục này trực tiếp nát bấy, linh tính cũng bị mạt sát!

Thái Hoàng thành thần, pháp lực cùng lực lượng bạo tăng để cho hắn hoàn toàn áp chế Tịch Ứng Tình, hắn phảng phất là Thiên Đạo vô tình, không có bất kỳ một tia tình cảm có thể kéo tâm trí của hắn, mặc dù Tịch Ứng Tình một lần lại một lần thiêu đốt khí huyết cùng thọ nguyên của mình, đem chiến lực của mình tăng lên tới đỉnh, mặc dù Tịch Ứng Tình cả người là máu, cũng không có thể thay đổi hắn tôi luyện pháp lực của mình, vượt qua suy yếu kỳ.

– Vô song quận chúa, chúng ta đến chậm.

Trong Vạn Long Sào, Ứng Vô Song cùng ba Long Thần đột nhiên khống chế một chiếc lâu thuyền xuất hiện, ba Long Thần kia ngẩng đầu nhìn lên không gian, sắc mặt đột nhiên khẽ biến, trong đó một Long Thần lắc đầu nói:

– Ngươi muốn chúng ta tương trợ, diệt trừ Thái Hoàng Lão Tổ, hiện nay lấy thực lực ba người chúng ta đã không cách nào làm được.

Ứng Vô Song cũng cảm ứng được chiến đấu trong không gian, lo lắng nói:

– Lần này là cơ hội khó được, nếu có thể diệt trừ Thái Hoàng, tất nhận được tình hữu nghị của Giang Nam, cùng một vị Thần Tôn chuyển thế kết làm minh hữu, đối với Ứng Long thế giới ta chỗ tốt thật lớn! Các ngươi không động thủ, đợi đến Tịch Ứng Tình đã chết, động thủ nữa sẽ trễ!

Một Long Thần lắc đầu nói:

– Quận chúa tha lỗi. Cho dù ba người chúng ta liên thủ trợ trận, cũng chỉ có thể vẫn lạc, Thái Hoàng đã thành thần, chiến lực vượt qua xa chúng ta có thể với tới, đi tới chính là chịu chết. Huyền Minh Nguyên Giới nhiều ra một thần minh, chúng ta cần lập tức trở về bẩm báo, mời cao tầng định đoạt.

Ba Long Thần khống chế lâu thuyền rời đi, Ứng Vô Song cắn răng, rồi lại không thể làm gì:

– Tử Xuyên, ta giúp không được ngươi…

– Thiên nếu có tình Thiên cũng lão, Tịch Ứng Tình, ngươi thua.

Thái Hoàng Lão Tổ mỉm cười, một chưởng đắp rơi, đem hai cánh tay của Tịch Ứng Tình cắt đứt, xương sườn nghiền nát, một tay khác nhẹ nhàng bay lên, che ở đỉnh đầu của hắn, nhẹ giọng nói:

– Ngươi tài trí không bại, Bất Xá Thiên Công của ngươi cũng không có thua, nhưng mà ngươi thua, bại bởi ta. Bởi vì ngươi còn có tình, chỉ cần ngươi còn có tình, ngươi vẫn là người. Người phàm, làm sao có thể thành tựu thần minh?

– Một người trong cả đời chỉ có thể thua một lần.

Thái Hoàng thu tay lại, đứng chắp tay nói:

– Ta xem trong lòng ngươi còn có không bỏ, không bỏ được lập tức chết, cho nên ta không có đem ngươi hoàn toàn hủy diệt, ngươi trở về chuẩn bị hậu sự đi. Ta cũng phải đi, ngươi chết, Huyền Minh Nguyên Giới này đã không còn có vật đáng giá ta lưu luyến…

Hắn bồng bềnh mà đi, biến mất ở trong hư không.

Sắc mặt Tịch Ứng Tình tái nhợt, thân hình lảo đảo bay lên rơi vào bên cạnh Giang Nam, cuồn cuộn nổi lên Giang Nam hướng nguyên giới chủ tinh bay đi.

Giang Nam cảm giác được, trong cơ thể vị thánh tông chưởng giáo này, đã không có bất kỳ sinh cơ, chỉ còn lại có không bỏ quyến luyến chống đở hắn không có lập tức tử vong.

Không bỏ được a…

Huyền Thiên Thánh Tông, tiếng chuông đột nhiên vang lên, mười thanh thấp một tiếng, tiếng chuông không hề réo rắt sục sôi nữa, mà là thanh âm ám ách, phảng phất là rưng rưng nức nở.

Đệ tử, trưởng lão thánh tông chờ chực tin tức ngẩn ngơ, một vị nữ đệ tử trẻ tuổi đột nhiên quỳ xuống đất, cắn môi không tiếng động thảm thiết khóc, đầu vai lay động không dứt.

Thuần Dương Vô Cực Chung tiếp tục chấn động, truyền vang, Lạc Hoa Âm đờ đẫn đứng ở nơi đó, thần thái trong mắt nữ ma đầu biến mất, dĩ vãng kiên cường dĩ bá đạo không cánh mà bay, chỉ còn lại có tiểu sư muội nhu nhược, yếu đuối.

Lam Sơn Đạo Nhân len lén quay đầu, xóa đi nước mắt, mấy vị Thái Thượng Trưởng Lão chán nản ngồi xuống, đầu vai lay động, nước mắt giàn giụa. Lão long quy dưới đất thét dài một tiếng, chôn ở trong linh hồ, không có ra mặt.

Mộ Vãn Tình ngơ ngác nghe tiếng chuông này, trong lúc bất chợt cảm thấy trong lòng đau nhói, đau đến tâm muốn toái.

Trên bầu trời, một đạo sáng mờ hiện lên, Tịch Ứng Tình lảo đảo rơi xuống đất, hai chân mềm nhũn, suýt nữa quỳ xuống, Giang Nam vội vàng dìu hắn lên, Tịch Ứng Tình khoát tay, lại cười nói:

– Tử Xuyên, sau này thánh tông nhờ cậy cho ngươi.

– Ta không bằng ân sư ta, ân sư ta liều mạng chết tranh thủ cho ta trăm năm thời gian, nhưng ta không có giúp ngươi tranh thủ đến một giây nào…

Giang Nam trong lòng thảm thiết, lắc đầu nói:

– Không cần ngươi tranh thủ thời gian, ta có thể giữ được thánh tông bất diệt, ngươi chỉ cần sống sót là tốt rồi!

– Sống không nổi nữa…

Tịch Ứng Tình cười thảm, đứng dậy sửa sang lại áo, vẻ mặt có chút kích động, lảo đảo hướng Lĩnh Tụ Phong chạy đi, đột nhiên dưới chân một vướng, phù phù ngã nhào trên đất.

Giang Nam vội vàng đở dậy hắn, nâng hắn bay đến Lĩnh Tụ Phong, từng vết thần quang trong cơ thể Tịch Ứng Tình bắt đầu phiêu tán, nhục thể của hắn bắt đầu hỏng mất, bắt đầu tan rã, đạo tắc dựa vào ở trên khuôn mặt, cũng vào giờ khắc này hóa thành phấn vụn.

Hắn lảo đảo đi vào Thúy Vân Cung, đi tới nơi Mộ Vãn Tình tránh tai nạn, đứng ở trước một cái nôi nho nhỏ.

– Con trai của ta, phụ thân yêu ngươi…

Hắn ôm lấy hài nhi trong nôi, vừa thân vừa vẫn, nước mắt lạch cạch lạch cạch rơi xuống, đánh thức con nhỏ còn đang ngủ say.

– Phụ thân từ khi ngươi ra đời đến nay, thủy chung không có ôm qua ngươi…

– Ta muốn nhìn ngươi lớn lên a…

Bên trong Thánh Tông, từng bóng người bay lên, rơi vào Lĩnh Tụ Phong, thân thể Huyền Ẩn Đạo Nhân run rẩy, nhìn Thúy Vân Cung một chút, rồi lại không dám đi vào.

Bọn họ dừng ở bên ngoài cửa cung, xếp bằng mà ngồi.

Đột nhiên, một thanh âm già nua vang lên, thanh âm trầm thấp:

– 30 Vạn năm vinh quang, Cổ lão quang huy, thánh tông đệ tử cất bước đi về phía trước…

Huyền Hằng Đạo Nhân ngồi xuống đất hát vang, rơi lệ đầy mặt:

– Vọng Giang Phong, nước sông thao thao, tẩy đi anh hùng đồng lứa. Chúng ta đạp trên hài cốt đời trước, đạp trên dấu chân tiền nhân, tìm tìm kiếm kiếm, truy tìm Thần Thoại cùng truyền thuyết…

Huyền Ẩn Đạo Nhân giật mình, hồi tưởng chuyện cũ của thánh tông, xúc động mà ca, thanh âm bi thương:

– Tuyên Thệ Đài, thề quét dọn hết thảy tà ma, Tẩy Kiếm Cốc, người nào ở không tiếng động nghẹn ngào? Tiếng chung vang lên, là ai đứng ở đỉnh núi, không mất Vinh Quang, bảo vệ thánh tông…

Đây là sau khi Huyền U Đạo Nhân chết, Tịch Ứng Tình đứng ở trước Thuần Dương Vô Cực Chung hát ca, bài ca tên là Tống Chưởng Giáo, ca xong, mấy vị Thái Thượng Trưởng Lão đã nước mắt ướt áo.

– Bọn họ đến tiễn ta…

Danh sách các phần:
Phần 1
Phần 2
Phần 3
Phần 4
Phần 5
Phần 6
Phần 7
Phần 8
Phần 9
Phần 10
Phần 11
Phần 12
Phần 13
Phần 14
Phần 15
Phần 16
Phần 17
Phần 18
Phần 19
Phần 20
Phần 21
Phần 22
Phần 23
Phần 24
Phần 25
Phần 26
Phần 27
Phần 28
Phần 29
Phần 30
Phần 31
Phần 32
Phần 33
Phần 34
Phần 35
Phần 36
Phần 37
Phần 38
Phần 39
Phần 40
Phần 41
Phần 42
Phần 43
Phần 44
Phần 45
Phần 46
Phần 47
Phần 48
Phần 49
Phần 50
Phần 51
Phần 52
Phần 53
Phần 54
Phần 55
Phần 56
Phần 57
Phần 58
Phần 59
Phần 60
Phần 61
Phần 62
Phần 63
Phần 64
Phần 65
Phần 66
Phần 67
Phần 68
Phần 69
Phần 70
Phần 71
Phần 72
Phần 73
Phần 74
Phần 75
Phần 76
Phần 77
Phần 78
Phần 79
Phần 80
Phần 81
Phần 82
Phần 83
Phần 84
Phần 85
Phần 86
Phần 87
Phần 88
Phần 89
Phần 90
Phần 91
Phần 92
Phần 93
Phần 94
Phần 95
Phần 96
Phần 97
Phần 98
Phần 99
Phần 100
Thông tin truyện
Tên truyện Giang Nam - Quyển 7
Tác giả Chưa xác định
Thể loại Truyện nonSEX
Phân loại Truyện chưa được phân loại
Ngày cập nhật 07/01/2015 03:38 (GMT+7)

Một số truyện liên quan

Đạo mộ bút ký – Quyển 4
Phần 56 Bác sĩ trong đoàn A Ninh kiểm tra vết thương cho chúng tôi, tiêm một liều kháng viêm và vắc xin phòng bệnh lây truyền qua động vật, vết thương bị rách quá to cũng được rửa sạch và khâu lại. Mông Bàn tử bị thương nặng nhất, khiến hắn chỉ có thể nằm sấp mà ăn uống. Chúng tôi đã sắp chết đói đến nơi rồi, mặc dù thức ăn không nhiều lắm, nhưng người dẫn đường của nhóm A Ninh nói nơi này gió nhẹ, nhất định có đường ra, không cần quá lo lắng làm gì. Chúng tôi ngốn rất nhiều thức ăn chứa đường, các bộ phận trên thân thể đã dần dần lấy...
Phân loại: Truyện nonSEX Tuyển tập Đạo mộ bút ký
Giang Nam – Quyển 11
Phần 67 Vãng Sinh Thần Đế càng đánh càng kinh hãi, trình độ khó giải quyết của thần tính Giang Nam, thật sự ngoài dự liệu của hắn, những Thần Dịch của hắn biến thành Kim Thân chính là nhằm vào Đạo Tâm thần tính, đánh tan Đạo Tâm của đối thủ, hàng phục thần tính, nhưng mà Đạo Tâm thần tính của Giang Nam thật sự mạnh mẽ đến trình độ khủng bố, ngay cả hắn cũng nhất thời trong chốc lát không cách nào hàng phục bắt lại! Thánh Thiên Đại Tôn tiến vào Đế lăng, Vãng Sinh Thần Đế cũng không có hướng hắn hạ thủ, bởi vì Thánh Thiên Đại Tôn dù sao cũng là Thần...
Phân loại: Truyện nonSEX Tuyển tập Giang Nam
Nam ca sĩ bị bắt cóc - Tác giả The Kid
Tony Nhân là một nam ca sĩ nhạc trẻ nổi tiếng ở Việt Nam. Anh có đông đảo người hâm mộ, đa số là giới trẻ. Ngày hôm đó, sau khi biểu diễn xong, Nhân ra xe để đi đến tụ điểm tiếp theo. Khi xe hơi đang chạy, Nhân phát hiện ra người đang lái xe chở mình không phải là ông tài xế thường ngày, mà là một cô gái lạ mặt. Cô gái đó xịt thuốc mê vào mặt Nhân khiến anh bị ngất đi, rồi cô gái lái xe chở Nhân đến một nơi rất xa. Nhân từ từ tỉnh lại, anh thấy mình đang bị nhốt trong căn phòng, nằm trên cái giường, tay chân...
Phân loại: Truyện nonSEX

Danh sách truyện sex được đọc nhiều nhất

TOP truyện sex ngắn hay nhất!

TOP tác giả tài năng