Thiên Phủ tùy tiện đi ra mười người, đã lợi hại như thế, có thể nghĩ nội tình Thiên Phủ là hùng hậu bực nào!
– Làm phiền chư vị tiền bối tiền lai, Tử Xuyên cảm kích.
Giang Nam đón nhận, cười nói.
Mười vị trưởng lão của Thiên Phủ vội vàng hoàn lễ nói:
– Đạo hữu chính là chưởng giáo, đứng đầu một phái, Thiên Phủ Thập Tẩu chúng ta sao dám xưng tiền bối? Giang đạo hữu đối với Thiên Phủ ta có tái tạo chi dạ, vì vậy Phủ chủ đặc biệt lệnh chúng ta mang đến hai kiện trấn giáo chi bảo tương trợ.
Giang Nam mời mọi người ngồi xuống, lão giả nhiều tuổi nhất trong Thiên Phủ Thập Tẩu cười nói:
– Nghe tiếng đã lâu Thái Huyền Thánh Tông thân là đệ nhất thiên hạ đại phái, cho ta nhìn xem nội tình môn phái này.
Hắn cất bước đi lên trời cao, hướng đám người Cận Đông Lưu nhìn lại, sắc mặt không khỏi hôi bại, đi xuống lắc đầu nói:
– Hung hiểm, thật sự hung hiểm!
– Đại huynh, rốt cuộc có bao nhiêu hung hiểm?
Một vị lão giả hỏi.
Trưởng giả kia cười khổ nói:
– Nếu lấy thực lực bọn ta hôm nay, chỉ sợ chỉ có đường chết.
Giang Nam nhìn chung quanh một lần, nhẹ giọng nói:
– Chư vị yên tâm, trận chiến này Thái Huyền Thánh Tông nhất định từ thế gian xóa tên.
Mọi người liếc mắt nhìn nhau, trong lòng có chút không tin. Bất quá nếu như đã tới, kia cũng không tốt xoay người rời đi.
Lại sau một lúc lâu, Thí Thần Cốc năm đại ma đầu chạy tới, riêng phần mình đem trấn giáo chi bảo tế lên, khí tức cuồng bạo trấn áp hết thảy, Cáp Lan Sinh thấy mọi người của Thái Huyền Thánh Tông, hận đến nghiến răng nghiến lợi, lúc này muốn giết về trước, Giang Nam ngăn hắn lại nói:
– Lục ca an tâm một chút chớ nóng, đợi lát nữa ngươi sẽ giết đến máu chảy thành sông.
Mọi người thấy năm đại cao thủ này đến, trong đó rõ ràng có ba người chính là Chưởng Giáo Chí Tôn cấp cường giả, riêng phần mình mang đến trấn giáo chi bảo, trong lòng không khỏi cả kinh:
– Năng lượng của Giang chưởng giáo thật là sâu không lường được, lại có thể mời tới cao thủ bực này.
Qua chốc lát nữa, đột nhiên nơi xa ma khí cuồn cuộn mà đến, hai chiếc lâu thuyền khổng lồ một trước một sau, phá vỡ ma khí nặng nề, hướng Huyền Thiên Thánh Tông lái tới.
Dương La đứng ở đầu thuyền, ánh mắt lạnh lùng. Mà Dương Di Thần Tộc cường giả trên thuyền này, từng ngọn Ma cung, Thiên Cung trôi nỗi, tráng quan, trừ Dương Di Thần Tộc, còn có nhiều cao thủ Diêm La Vương tộc, ở dưới đám người Diêm Phù, Khiếu Mang cùng Long Ngâm Phong suất lĩnh chạy tới.
Giang Nam cũng không muốn mời Diêm Phù, Khiếu Mang cùng Long Ngâm Phong, bất quá ba người này đã từng bị qua Giang Nam ân huệ, lại từng được Giang Nam nhiều lần cứu tánh mạng, vì vậy từ nơi Dương La nghe nói Giang Nam gặp nạn, lúc này lôi kéo cao thủ trong bộ tộc bọn họ đến đây.
– Ma Tộc trong Minh giới!
Con ngươi mọi người co rút nhanh, âm thầm đề phòng, Minh giới cùng nguyên giới trong lúc đó vẫn không thái bình, thường xuyên khai chiến, Minh giới đã từng xâm lấn nguyên giới, huyết tẩy không biết bao nhiêu sinh linh, mà tu sĩ nguyên giới cũng đi Minh giới lịch lãm, trên tay cũng dính máu Minh giới Ma Tộc.
– Sư đệ, ta tới, tất cả do ngươi phân phó điều khiển.
Dương La đứng ở đầu thuyền, hướng Giang Nam nói.
Hắn ở Minh giới, tự nhận không phải là Nhân Tộc, vì vậy cũng không xuống thuyền, hai chân không bước lên thổ địa nguyên giới.
Giang Nam gật đầu nói:
– Sư huynh cùng chư vị đạo hữu nghỉ ngơi chốc lát.
Mọi người thấy thế, hơi chấn lòng tin một chút, Dương La mang đến một Chưởng Giáo Chí Tôn cấp Thần Tộc cao thủ, Thiên Cung cấp cao thủ thì có mười hai, đám người Diêm Phù thì mỗi một bộ tộc phái ra hai ba vị Vương tộc Thiên Cung cường giả, thêm ở chung một chỗ, có tất cả hai mươi vị Thiên Cung cường giả, hơn nữa thân thể cùng pháp lực của Ma Tộc mạnh hơn, so sánh với môn phái Thánh Địa bình thường của Nhân Tộc thực lực còn muốn cường đại!
Nhất phương Giang Nam này, đã có năm mươi bảy vị Thiên Cung cường giả, Chưởng Giáo Chí Tôn cấp cường giả chín người, trấn giáo chi bảo mười bảy, mặc dù như cũ so sánh với Thái Huyền Thánh Tông thua kém bốn năm phân, nhưng như cũ có sức đánh một trận, không phải là không hề có lực hoàn thủ.
– Chưởng giáo, Huyền Thiên Thánh Tông mời người nhiều lắm!
Sắc mặt Vũ Thông Đạo Nhân ngưng trọng, ánh mắt quét về phía Huyền Thiên Thánh Tông, chỉ thấy giờ phút này thánh tông khí tượng sâm nghiêm, vô luận ở nhân lực hay khí thế, đã mơ hồ có thể cùng Thái Huyền Thánh Tông chống lại, liền nói ngay:
– Giang Tử Xuyên cùng Lạc Hoa Âm năng lượng quá lớn, đem tam giáo cửu lưu cường giả mời đến, thậm chí còn có Thiên Phủ cùng Thần Tộc cũng bị hắn mời được, nhất là ở chiến lực cao đoan, Thái Huyền Thánh Tông ta ưu thế cũng không khổng lồ, mặc dù chiến thắng, cũng sẽ nguyên khí tổn thương! Chưởng giáo, đồng minh của Thái Huyền Thánh Tông chúng ta cũng rất nhiều, Bái Nguyệt Tông, Long Hổ Tông, Vạn Long Sào một chút môn phái, cũng coi Thái Huyền Thánh Tông như Thiên Lôi sai đâu đánh đó, không bằng mời bọn họ đến đây trợ trận, tổn thất của chúng ta cũng có thể xuống đến nhỏ nhất!
Cận Đông Lưu cười nói:
– Vũ Thông sư thúc quá lo lắng, Giang Nam muốn mời người nhiều hơn nữa, cũng mời không đến Thần, cho dù có Thần tới, cũng sẽ không là đối thủ sư tôn ta. Ta xem hắn mời những người này, cũng là đám ô hợp, gà đất chó cảnh, phất tay có thể phá. Bất quá ngươi nói có mấy phần đạo lý, nếu có thể chết ít mấy đệ tử, vậy thì đi mời những môn phái khác tới, để cho bọn họ chia một chút vinh quang của Thái Huyền Thánh Tông ta. Còn có Yêu Thần Tông, cũng phải mời bọn họ đến đây phân một chén canh!
Vũ Thông Đạo Nhân gật đầu, biết Cận Đông Lưu có ý nghĩ để cho những môn phái này đánh trận đầu chịu chết, lúc này nhìn Tiêu Sóc, Trần Thiên Minh tám vị Thiên Cung cường giả, để cho bọn họ lập tức chạy tới Bái Nguyệt Tông, Long Hổ Tông, Yêu Thần Tông mời người đến đây trợ trận.
– Thái Huyền Thánh Tông mời người trợ trận.
Phụ Văn Cung nhìn xa, trên mặt thần sắc lo lắng nói:
– Trong thiên hạ môn phái bị dâm uy của Thái Hoàng thu phục không có ở số ít, có tất cả thất đại môn phái, thất đại môn phái này, chỉ sợ sẽ đem lực lượng chúng ta mới tăng triệt tiêu sạch sẻ!
– Phụ đạo huynh cùng chư vị đạo huynh đừng lo.
Giang Nam mỉm cười nói:
– Ta sớm đã có an bài.
Mọi người trong lòng yên lặng nói:
– Chỉ hy vọng như thế.
– Vô Lượng Thiên Tôn!
Tiêu Sóc đang trên đường chạy tới Bái Nguyệt Tông, đột nhiên chỉ nghe một thanh âm to rõ truyền đến, vội vàng theo tiếng nhìn lại, chỉ thấy phía trước chẳng biết lúc nào dâng lên một viên Thái Dương khác. Trong Thái Dương kia dâng lên một đầu quái điểu tựa như ô không phải là ô, tựa như kiêu không phải là kiêu, trên lưng quái điểu ngồi một vị Đạo Nhân cổ quái, nhân thân điểu uế, ba chân hai cánh, tay bày một ngụm hồng chung, ánh mắt hung lệ, thật chặc nhìn thẳng hắn, kêu lớn:
Thông tin truyện | |
---|---|
Tên truyện | Giang Nam - Quyển 7 |
Tác giả | Chưa xác định |
Thể loại | Truyện nonSEX |
Phân loại | Truyện chưa được phân loại |
Ngày cập nhật | 07/01/2015 03:38 (GMT+7) |