Giang Nam - Quyển 7

Phần 79

Trận chiến này là ở trên bầu trời Huyền Thiên Thánh Tông tiến hành, từng ngọn đại trận bao phủ trong vòng ngàn dặm, nhất thời đem Huyền Thiên Thánh Tông bình định, san thành bình địa, thậm chí ngay cả Tông Chủ Phong kinh nghiệm vô số đại kiếp trong 30 vạn năm, cũng ở trong một lớp công kích này hóa thành Hôi Tẫn!

Đạo Tổ Kiếm dài đến mấy vạn trượng, cao vút trong mây, kim chói giống như mặt trời chói chan, yêu khí tràn ngập, cự hình lâu thuyền ma khí lành lạnh, trăng sáng Tinh Hà treo cao ở trên bầu trời, đại dương mênh mông đổi chiều Thiên Khung bích hải, Phật Đà rầm rộ, đủ loại trấn giáo chi bảo xuất hiện!

Trận chiến này, so với lúc trước các đại môn phái hợp lực đỡ Huyền Đô Thất Bảo Lâm còn muốn tráng quan, còn muốn kinh tâm động phách!

Dù sao lần kia chỉ là vì định trụ Huyền Đô Thất Bảo Lâm, các đại phái cùng Thánh Địa cường giả chưa từng xuất thủ toàn lực, mà giờ khắc này là toàn lực ứng phó, gắng đạt tới chém giết đối thủ!

Ầm…

Huyền Thiên Thánh Tông đã hóa thành đất bằng đột nhiên nổ tung, một lão long quy hình thể vô cùng khổng lồ lao ra mặt đất, chúng đệ tử, trưởng lão, Thái Thượng Trưởng Lão thánh tông rối rít rơi vào trên lưng Long Quy, Cáp Lan Sinh cùng Vô Tướng Thiền Sư bảo vệ, đỉnh đầu có Thuần Dương Vô Cực Chung đương đương minh hưởng, tiến vào một tòa đại trận.

Lạc Hoa Âm lẻ loi một mình xông vào một tòa đại trận, Lục Đại trấn giáo chi bảo tế lên, nhất thời ngăn chận đại trận, để cho trận pháp không cách nào vận chuyển.

Lâu thuyền ngang trời, sắc mặt Dương La lạnh lùng, thúc dục hai chiếc lâu thuyền, xông vào một tòa Thái Huyền đại trận, Minh giới Thần Tộc cường giả lộn xộn tuôn ra, ỷ vào thân thể cùng pháp lực so sánh với Nhân Tộc mạnh mẻ hơn, lại có lâu thuyền che chở, chém giết không dứt, kéo một tòa đại trận như muốn sụp đổ.

Những Minh giới Ma Tộc này dũng mãnh vô song, hung hãn không sợ chết, làm người ta sợ hãi.

Mấy vạn tăng binh ôm lấy Liên Đài bảo tọa của Ngọc Sinh Hương ngồi, phật quang mênh mông cuồn cuộn, gia trì ở trên người Bồ Tát này, xông vào một tòa Thái Huyền đại trận, tùy ý Thái Huyền đại trận khuấy như thế nào, thiên biến vạn hóa như thế nào, thủy chung không cách nào phá vỡ phật quang nặng nề, phật âm mênh mông cuồn cuộn, ngược lại có nhiều đệ tử Thái Huyền Thánh Tông phản bội, quy y Ngọc Bồ Tát.

Ngọc Bồ Tát này có vô số phật quang gia trì, thực lực thật sự sâu không lường được.

Thậm chí có khuynh hướng trấn áp đại trận này.

Hai đại Chưởng Giáo Chí Tôn trấn thủ trận này vội vàng tế lên trấn giáo chi bảo. Hợp lực oanh kích Liên Đài bảo tọa. Lúc này mới đánh gảy phật âm, bắt đầu chính diện chém giết, trong chớp mắt ít nhất cũng có trăm tăng binh cùng đệ tử Thái Huyền Thánh Tông bỏ mạng!

Ngọc Bồ Tát trên Liên Đài thở dài một tiếng, ngón tay ngọc điểm ra, cũng vào lúc này mở ra sát giới.

Đây là một tràng sát kiếp, mỗi một khắc cũng có vô số tu sĩ chết thảm, máu sái trường không, không chỉ có tu sĩ tu vi thấp có thể tử vong. Thậm chí ngay cả Thiên Cung cường giả, Chưởng Giáo Chí Tôn cấp nhân vật, cũng tránh không được vẫn lạc!

Mà vào lúc này, Giang Nam chạy tới trước đệ bát tọa Thái Huyền đại trận, Long Hoàng ở hậu phương, cao cao tế lên Quỳ Ngưu Cổ, không có vọt tới phía trước.

Thạch Cảm Đương, Thiên Cơ Tú Sĩ, Lâm Tá Minh ba đại ma đầu, còn có Nhạc Ấu Nương thật chặc đi theo ở bên cạnh Giang Nam, không rời nửa bước.

– Giang chưởng giáo.

Trên mặt Cận Đông Lưu lộ ra một nụ cười:

– Giang chưởng giáo có dám vào trong trận ta không?

Giang Nam cười nói:

– Bại tướng dưới tay, Cận chưởng giáo có dám đi ra đại trận một bước không?

Sắc mặt Cận Đông Lưu trầm xuống, Vũ Thông Đạo Nhân vội vàng nói:

– Chưởng giáo không cần cùng hắn tranh khí, chúng ta ở trong trận đã dựng ở thế bất bại. Một đường bóp áp đi qua, Sở Hướng Vô Địch. Không cần cùng loại nhân vật này tính toán chi li.

Giang Nam cười ha ha, châm chọc nói:

– Cận chưởng giáo, nếu ngươi không dám ra, ta đây liền đi vào!

Hắn cất bước đi vào trong Thái Huyền đại trận, đám người Thạch Cảm Đương riêng phần mình tế lên trấn giáo chi bảo, bảo vệ Giang Nam, thế như chẻ tre hướng mắt trận tiến tới gần!

– Gà đất chó cảnh, không biết tự lượng sức mình! Không cần xuất thủ, để cho bọn họ đi vào!

Sắc mặt Cận Đông Lưu trầm xuống, cười lạnh nói:

– Bản thân ta muốn nhìn, tiểu tử này có thể nhảy ra hay không!

– Chưởng giáo, không thể khinh thường, sư tử vồ thỏ còn đem hết toàn lực, không cẩn thận có thể sẽ gặp lật thuyền trong mương!

Vũ Thông Đạo Nhân trầm giọng quát lên:

– Chư vị, cùng ta đồng loạt ra tay, mạt sát tên này, đạp bằng Thái Huyền Thánh Tông!

Nhiều Thiên Cung cường giả, Chưởng Giáo Chí Tôn cấp cường giả của Thái Huyền Thánh Tông nghe vậy, lập tức thúc dục đại trận, kích hoạt Thần đỉnh, đột nhiên chỉ thấy bên trong mi tâm của Giang Nam, năm đạo thân hình nhanh như tia chớp bay ra, vô số đại kỳ phần phật bay múa, lấy khí thế sét đánh không kịp bưng tai đem Cận Đông Lưu cùng Thần đỉnh bao phủ!

Bá…

Trận pháp tề động, sau một khắc, Cận Đông Lưu cùng miệng Thần đỉnh kia đã biến mất không thấy gì nữa!

Một sát na Cận Đông Lưu cùng Thần đỉnh biến mất, Thái Huyền đại trận thiếu một mắt trận, lập tức kiện phá.

Sắc mặt Vũ Thông Đạo Nhân kịch biến, vội vàng giơ tay lên liền hướng tòa Loạn Không Đại Trận này cùng Giang Nam oanh tới, lớn tiếng quát lên:

– Chúc sư tỷ, còn không ra tay?

Chúc Nghiên Đình trong mắt hung quang chợt lóe, bảy ngọn Thiên Cung nhất thời tản mát ra khí tức mênh mông cuồn cuộn, làm lòng người kinh sợ, ở thời đại không có Tịch Ứng Tình, Thái Hoàng cùng Ma La Thập, tuyệt đại cường giả này liền ý nghĩa vô địch!

Chúc Nghiên Đình cười khanh khách nói:

– Tiểu quỷ, ngươi rất giảo hoạt, khó trách Thái Hoàng sư huynh cũng đối với ngươi vài phần kính trọng, bất quá, thế giới này đến tột cùng vẫn là dùng thực lực nói chuyện! Chết đi!

Nàng một chưởng hướng Giang Nam quét tới, pháp lực như thần xông ra, chỉ sợ một kích liền có thể đánh chết nhân vật Chưởng Giáo Chí Tôn cấp!

Nhưng vào lúc này, đột nhiên sắc trời thay đổi, sau một khắc Chúc Nghiên Đình ngẩng đầu nhìn lại, chỉ thấy bốn phía là hư không mịt mờ vô tận, chỉ còn lại có ba tòa Kiếm Môn treo cao, trên Kiếm Môn riêng phần mình treo một thanh bảo kiếm, bầu trời bảo kiếm, lại có một kiện trấn giáo chi bảo huyền phù trấn áp.

– Chỉ là một tòa trận pháp Thần cấp, cũng muốn vây khốn lão thân?

Chúc Nghiên Đình cười khanh khách nói, Thiên Cung nặng nề ở phía sau rung chuyển, chấn đến hư không trong Kiếm Môn Tru Thần Trận cơ hồ tan vỡ.

– Vị tiểu hữu này, còn trận này thì sao?

Một đồng âm non nớt vang lên, Chúc Nghiên Đình vội vàng nhìn lại, chỉ thấy một tiểu nha đầu không biết từ nơi nào nhô ra, hướng nàng cười cười, lộ ra hai cái răng khểnh, tế lên một trận đồ, ngay sau đó hưu một tiếng chạy không còn thấy bóng dáng tăm hơi.

Trận đồ kia rơi vào dưới chân Chúc Nghiên Đình, ở đỉnh đầu nàng hiện ra một chữ “Phong” thật to.

– Long Hoàng, Chúc Nghiên Đình cùng Thần đỉnh không ở chỗ này, những người còn lại ngươi có thể đối phó chứ?

Danh sách các phần:
Phần 1
Phần 2
Phần 3
Phần 4
Phần 5
Phần 6
Phần 7
Phần 8
Phần 9
Phần 10
Phần 11
Phần 12
Phần 13
Phần 14
Phần 15
Phần 16
Phần 17
Phần 18
Phần 19
Phần 20
Phần 21
Phần 22
Phần 23
Phần 24
Phần 25
Phần 26
Phần 27
Phần 28
Phần 29
Phần 30
Phần 31
Phần 32
Phần 33
Phần 34
Phần 35
Phần 36
Phần 37
Phần 38
Phần 39
Phần 40
Phần 41
Phần 42
Phần 43
Phần 44
Phần 45
Phần 46
Phần 47
Phần 48
Phần 49
Phần 50
Phần 51
Phần 52
Phần 53
Phần 54
Phần 55
Phần 56
Phần 57
Phần 58
Phần 59
Phần 60
Phần 61
Phần 62
Phần 63
Phần 64
Phần 65
Phần 66
Phần 67
Phần 68
Phần 69
Phần 70
Phần 71
Phần 72
Phần 73
Phần 74
Phần 75
Phần 76
Phần 77
Phần 78
Phần 79
Phần 80
Phần 81
Phần 82
Phần 83
Phần 84
Phần 85
Phần 86
Phần 87
Phần 88
Phần 89
Phần 90
Phần 91
Phần 92
Phần 93
Phần 94
Phần 95
Phần 96
Phần 97
Phần 98
Phần 99
Phần 100
Thông tin truyện
Tên truyện Giang Nam - Quyển 7
Tác giả Chưa xác định
Thể loại Truyện nonSEX
Phân loại Truyện chưa được phân loại
Ngày cập nhật 07/01/2015 03:38 (GMT+7)

Một số truyện liên quan

Lâm Vãn Vinh – Quyển 6
Phần 79 Cảm thấy thân thể mềm mại trong lòng dần dần lạnh như băng, gương mặt nàng giờ đây tựa như giếng xưa tĩnh lặng, Lâm Vãn Vinh liền phát giác không ổn, trong lòng ôi chao một tiếng: “Lão tử trưa nay ăn thịt dê quá nhiều rồi, làm sao lại nói ra những lời bất cẩn như thế chứ! Vốn đang ấm nồng trong phút chốc tan chảy hết, đây gọi là vui quá hóa dại!” Lâm đại nhân hối tiếc không thôi. Đứng dậy đi, người bên ngoài đi rồi. An Bích Như nhẹ nhàng nói, trên mặt không chút dao động, lãnh đạm nhìn hắn, biểu hiện như hắn là một kẻ xa lạ...
Phân loại: Truyện nonSEX Tuyển tập Lâm Vãn Vinh
Đường Môn – Quyển 4
Phần 79 Đúng lúc này, Bạch Trầm Hương bưng một đĩa lương khô nóng đi tới, trước tiên đưa cho Đường Tam, hắn nhận một ít, sau đó hướng về phía Mã Hồng Tuấn đang bĩu môi. Bạch Trầm Hương là một cô nương thông minh. Nàng mặc dù không nghe những lời mập mạp vừa thấp giọng nói, nhưng cũng mơ hồ cảm giác được vài phần không đúng. Rất tùy ý đến bên người mập mạp, đưa lương khô đang cầm trong tay đến trước mặt mập mạp. Lương khô nóng hổi làm Mã Hồng Tuấn hơi hơi sửng sốt, quay đầu nhìn về phía Bạch Trầm Hương. Bạch Trầm Hương đem lương khô nhét hết vào tay...
Phân loại: Truyện nonSEX Tuyển tập Đường Môn
Quan Trường – Quyển 13
Phần 79 Điều chỉnh lớn về tầng lớp quản lý và tổ nhóm quan trọng của cầu đường tỉnh Tương. Khiến cho sức ảnh hưởng của bốn cậu ấm tỉnh Tương đối với cầu đường Tỉnh Tương bị giảm xuống đến mức thấp nhất. Nhưng Diệp Địa Bắc còn có vài dự án vẫn chưa hoàn công xong, nói cách khác, còn có tiền chưa thu về, nghĩ theo chiều hướng bình thường, bốn cậu ấm tỉnh Tương lấy Diệp Địa Bắc làm người cầm đầu sẽ không dễ dàng gì buông tha cho cầu đường tỉnh Tương, cho dù nhất thời bị loại, cũng sẽ tìm lại cơ hội mới để lấy lại cân bằng. Hơn nữa theo suy...
Phân loại: Truyện nonSEX Tuyển tập Quan Trường

Danh sách truyện sex được đọc nhiều nhất

TOP truyện sex ngắn hay nhất!

TOP tác giả tài năng