Giang Nam - Quyển 8

Phần 49

Từng cái từng cái kỵ sĩ hơi thở vô cùng cường đại, khí huyết như uyên, rõ ràng cũng là Thần Phủ cảnh giới cường giả, trong đó, trung niên nam tử cầm đầu lại càng là Thiên Cung cường giả, phía sau Thiên Cung di động, liên tiếp một mảnh, giống như cùng thanh thiên nối tiếp.

Trung niên nam tử kia người mặc tử y, mắt sáng như đuốc, ở nơi Giang Nam độ kiếp nhìn lướt qua, thần thức tràn ngập, mọi nơi tản ra, lạnh lùng nói:

– Bảo vật kia đã bị người cướp đi, lục soát cho ta!

Mọi người phóng ngựa chạy chồm, tản ra mọi nơi.

Không qua chốc lát, đột nhiên không trung chí ít cũng có trăm kỵ sĩ chạy chồm mà đến, tọa kỵ của những kỵ sĩ này tất cả là Hỏa Nha, những Hỏa Nha này quanh thân tràn ngập Thái Dương Chân Hỏa hừng hực, hoả diễm đầy trời, đem bầu trời cũng cháy đỏ bừng một mảnh.

– Nguyên lai là Giác tộc…

Trên lưng một đầu Hỏa Nha, một vị Thiên Cung cường giả cầm trường thương trong tay, ngạo nghễ mà đứng, cười lạnh nói:

– Giác tộc cũng muốn tới sưu tầm bảo bối kia sao? Rất tốt! Chu vi mấy vạn dặm nơi này, là địa giới thần tộc ta quản hạt, nếu không muốn chết, liền cút cho ta!

Trong mắt tử y trung niên nam tử kia sát cơ bắt đầu khởi động, đang muốn nói chuyện, đột nhiên lại có một cổ hơi thở phóng lên cao, chỉ thấy bốn phương tám hướng có không biết bao nhiêu cao thủ hướng bên này chạy tới, rõ ràng là đại bộ tộc ở trong chu vi mấy trăm vạn dặm!

Những bộ tộc kia là bá chủ nơi này, nhân số bộ lạc đông đảo, mỗi bộ lạc chí ít cũng trăm vạn người, có truyền thừa cao đẳng, mà cung phụng trong bộ tộc cũng là chân Thần, thần minh Thần Giới, vượt qua xa tiểu bộ lạc như Liệt Sơn tộc có thể sánh ngang!

Thậm chí, ở giữa bộ lạc đại chiến, những bộ lạc này dâng lên tế sinh, thượng đạt thiên thính, Thần Giới thần minh sẽ giáng xuống hóa thân, tham dự bộ lạc chinh phạt!

– Đó là… Vũ Vương Thần Tộc!

Nơi xa đột nhiên cánh chim đầy trời, từng người lưng mọc bốn cánh bay tới, tu vi vô cùng cường đại, bất kỳ một tu sĩ nào khí huyết cũng so sánh với những bộ lạc khác cường đại gấp mấy lần, làm lòng người kinh hãi!

Những người này còn mơ hồ tản ra thần uy, đó là huyết thống thần minh, Vũ Vương Thần Tộc là một đại bộ lạc, trong tộc tất cả mọi người là thần minh huyết thống, hơn nữa trong tộc còn có nhị đại, tam đại hậu Thần, là con cháu của thần minh!

Thậm chí, truyền thuyết trong Vũ Vương Thần Tộc còn có sơ đại Thần Tử, thần huyết trong cơ thể vô cùng tràn đầy!

– Thiên Đạo oai… Quả nhiên là Thiên Đạo oai! Khai quật bảo vật rốt cuộc ở nơi đâu?

Một vị lão giả bốn cánh đột nhiên thu liễm cánh chim, dùng sức hít hà, giơ tay lên hướng Liệt Sơn tộc bộ lạc tạo thành thôn trang nhỏ chỉ đi, cười lạnh nói:

– Ở nơi này!

Oanh!

Vô số tu sĩ bộ lạc che khuất bầu trời, rối rít lao thẳng tới Liệt Sơn tộc.

– Thôn trang các ngươi sắp có đại nạn…

Trong Liệt Sơn tộc vẫn là một mảnh yên lặng, tất cả tộc nhân nghị luận rối rít, đang đàm luận thủ hộ thần đột nhiên xuất hiện này, đột nhiên chỉ thấy thủ hộ thần kia mở mắt nói:

– Các ngươi đem mặt đại kỳ này của ta giắt ở đầu thôn, có thể tạm bảo vệ bình an nhất thời.

Một mặt đại kỳ đột nhiên từ trong mi tâm của Giang Nam bay ra, rơi vào trong tay Liệt Sơn tộc trưởng, Liệt Sơn tộc trưởng kinh nghi bất định, chỉ thấy đại kỳ trong tay khắc đủ loại đồ án kỳ lạ, có khi là quái điểu ba chân, có khi là Phượng Hoàng, còn có Kỳ Lân, Ác Long, Thái Dương…

– Còn không đi?

“Thủ hộ thần” hừ lạnh một tiếng nói.

Liệt Sơn tộc trưởng không dám chậm trễ, tay nâng đại kỳ, vội vã đi tới đầu thôn, sai người đem mặt đại kỳ này giắt ở cửa thôn.

Mặt đại kỳ này mới vừa treo lên, đột nhiên hư không băng liệt, giữa không trung vạn thú dâng lên!

– Nhiều người như vậy?

Liệt Sơn tộc trưởng sợ hết hồn, hắn cả đời này vẫn là lần đầu nhìn thấy nhiều người như vậy, hơn nữa những người này quần áo nộ mã, cỡi dị thú đủ màu.

Những thứ này là đại bộ lạc chiếm cứ cương vực chu vi mấy vạn dặm, mà phạm vi Liệt Sơn tộc chiếm cứ bất quá trăm dặm, thật sự nhỏ đến thương cảm.

Mà chút ít đại bộ lạc, đối với Liệt Sơn tộc mà nói, trong ngày thường cũng là tồn tại cao cao tại thượng, coi như là hướng những bộ lạc này triều cống, cũng mơ tưởng nhìn thấy cao tầng những bộ lạc này một lần.

Cường giả các đại bộ lạc tính bằng đơn vị hàng nghìn, trong chớp mắt liền đem thôn nhỏ của Liệt Sơn tộc vây đến nước chảy không lọt, đằng đằng sát khí nhìn địa phương nhỏ xíu này.

– Lão Thiên, đó là giác mã, là tọa kỵ của Giác tộc, cường đại nhất trong vòng ngàn dặm phụ cận chúng ta!

Một tráng hán tuổi còn trẻ đi tới phía sau tộc trưởng, thất thanh nói:

– Cái kia là Giác tộc tộc trưởng? Tộc trưởng, lúc chúng ta đi Giác tộc triều cống đã từng xa xa nhìn thấy hắn một lần!

– Pho tượng thủ hộ thần trước của bộ lạc chúng ta, là từ trong thần miếu Giác tộc mời tới!

– Còn có những Hỏa Nha kia, ta nghe nói là đại tộc ngoài mấy vạn dặm, tọa kỵ Thần Nha tộc, lợi hại đến đáng sợ, một Hỏa Nha kỵ sĩ liền có thể dễ dàng tiêu diệt hết chúng ta!

– Bên kia còn có Tị Thủy Tê, một loại Thần Thú đáng sợ, là tọa kỵ của Trấn Hải thị, bá chủ biển rộng!

Mọi người trong Liệt Sơn tộc một mảnh xôn xao, kinh khủng nhìn các đại bộ lạc ở ngoài thôn, những bộ lạc này đối với bọn họ mà nói quả thực chính là Thiên Thần, trong ngày thường ngay cả cơ hội thấy mặt cũng không có, không nghĩ tới lần này thoáng cái xuất hiện nhiều như vậy!

– Tộc trưởng, cường giả những đại bộ lạc này hùng hổ mà đến, chỉ sợ lai ý bất thiện…

– Ta nghe nói cường giả đại bộ lạc vô cùng lợi hại, thậm chí có người có thể một thương vén lên một tòa núi lớn. Nếu bọn họ muốn diệt bộ lạc chúng ta. Chỉ sợ một đầu ngón tay là đủ rồi?

Bắp chân của Liệt Sơn tộc lão tộc trưởng cũng đang phát run, cố gắng trấn định, quay đầu lại hướng những tiểu tử kia cả giận nói:

– Không nên nâng chí khí người khác, diệt uy phong mình! Liệt Sơn tộc chúng ta nhận được Thượng Thiên chiếu cố, giáng xuống thủ hộ thần che chở tộc ta, chiến vô bất thắng, Công Vô Bất Khắc!

Lời tuy nói như thế, nhưng trong lòng hắn nói thầm, những đại bộ lạc này đối với hắn mà nói quả thực chính là Thần Thoại truyền thuyết, tùy tiện kéo ra một người, liền có thể đem Liệt Sơn tộc diệt trăm ngàn lần!

Nếu như những bộ lạc này thật sự là muốn tới tiêu diệt Liệt Sơn tộc, chỉ sợ mặc dù có thủ hộ thần cũng không có chút chỗ dùng nào!

– Bảo vật kia, chính là ở chỗ này!

Trong mắt nhiều bộ tộc tộc trưởng lóe lên tinh quang, thậm chí có người tròng mắt bị luyện giống như pháp bảo, một đôi mắt di động ở giữa không trung, hóa thành chu vi mấy trăm trượng, ở trong thôn nhỏ của Liệt Sơn tộc qua lại quét nhìn, đem thôn nhỏ này thấy rõ ràng, bất luận cái gì cũng không có chạy trốn ánh mắt của bọn họ!

Danh sách các phần:
Phần 1
Phần 2
Phần 3
Phần 4
Phần 5
Phần 6
Phần 7
Phần 8
Phần 9
Phần 10
Phần 11
Phần 12
Phần 13
Phần 14
Phần 15
Phần 16
Phần 17
Phần 18
Phần 19
Phần 20
Phần 21
Phần 22
Phần 23
Phần 24
Phần 25
Phần 26
Phần 27
Phần 28
Phần 29
Phần 30
Phần 31
Phần 32
Phần 33
Phần 34
Phần 35
Phần 36
Phần 37
Phần 38
Phần 39
Phần 40
Phần 41
Phần 42
Phần 43
Phần 44
Phần 45
Phần 46
Phần 47
Phần 48
Phần 49
Phần 50
Phần 51
Phần 52
Phần 53
Phần 54
Phần 55
Phần 56
Phần 57
Phần 58
Phần 59
Phần 60
Phần 61
Phần 62
Phần 63
Phần 64
Phần 65
Phần 66
Phần 67
Phần 68
Phần 69
Phần 70
Phần 71
Phần 72
Phần 73
Phần 74
Phần 75
Phần 76
Phần 77
Phần 78
Phần 79
Phần 80
Phần 81
Phần 82
Phần 83
Phần 84
Phần 85
Phần 86
Phần 87
Phần 88
Phần 89
Phần 90
Phần 91
Phần 92
Phần 93
Phần 94
Phần 95
Phần 96
Phần 97
Phần 98
Phần 99
Phần 100
Thông tin truyện
Tên truyện Giang Nam - Quyển 8
Tác giả Chưa xác định
Thể loại Truyện nonSEX
Phân loại Truyện chưa được phân loại
Ngày cập nhật 08/01/2015 03:36 (GMT+7)

Một số truyện liên quan

Lục Thiếu Du – Quyển 41
Phần 49 Có linh hồn lực sánh ngang U Già ngươi, nhất định không phải Nguyên Hạt hoặc là Âu Dương Tiển, chẳng lẽ lúc này bên bọn chúng còn cường giả ẩn nấp? Nghe U Già nói thế, Ma Lang cùng Âm Hồn hai người lập tức ngưng trọng, bọn họ biết rõ thực lực U Già, tuy đều là Tuyên Cổ Cảnh cao giai, nhưng U Già thân là Dạ Xoa nhất tộc, kỳ thật thực lực còn trên bọn họ một ít. Không biết là ai, nhưng rất mạnh! U Già ngẩng đầu, ánh mắt ngưng trọng, sau đó ánh mắt đầy sát khí, nói: Nhưng mà không cần lo lắng, nếu ở bên...
Phân loại: Truyện nonSEX Tuyển tập Lục Thiếu Du
Hướng Nhật – Quyển 3
Phần 49 Thật ra động tác của Hướng Nhật rất đơn giản, hắn chỉ đi tới phía sau cô nàng họ An rồi vỗ vỗ lên đầu nàng. Điều khiến cho người ta bị kích thích cực điểm đó là phản ứng của An đại tiểu thư. Vốn tưởng chị em nào có chuyện tìm mình An Tâm liền quay đầu, nhưng khi phát hiện ra là lưu manh thì mắt sáng lên, cười ngọt ngào: Anh tới rồi à, Hướng Quỳ? “Bùm!!!” Một tiếng, những người đang đứng xem ở đây tưởng rằng tiếp theo đại ma vương sẽ nổi điên lên mà giết người, không ngờ nàng lại có biểu hiện dịu dàng mê người đến vậy...
Phân loại: Truyện nonSEX Dâm thư Trung Quốc Tuyển tập Hướng Nhật
Đạo mộ bút ký – Quyển 3
Phần 40 Con mắt đỏ ngầu ấy giăng đầy tơ máu phập phồng, trông ma quái dị thường. Tôi vừa nhìn vào lập tức cảm thấy linh hồn mình như bị hút ra, đầu óc quay cuồng choáng váng và buồn nôn khủng khiếp, vội xoay mặt đi chỗ khác. Trợ lý Lương thì cứ như bị trúng tà, mắt nhìn chằm chằm vào huyết nhãn kia, không hề nhúc nhích, tôi gọi hắn hai tiếng mà chẳng hề có phản ứng gì. Trợ lý Lương từng nói “Nến Cửu Âm” là con mắt quỷ dẫn lối đến địa ngục, tôi dám chắc có gì đó bất thường, vội lấy tay vốc nước dội về phía hắn. Không biết có...
Phân loại: Truyện nonSEX Tuyển tập Đạo mộ bút ký

Danh sách truyện sex được đọc nhiều nhất

TOP truyện sex ngắn hay nhất!

TOP tác giả tài năng