Không gian ở dưới Đãng Thiên Mạc đột nhiên trở nên hỗn độn một mảnh, trong Hỗn Độn từng đạo Thần Quang chói mắt nhấp nhoáng, tựa như chấn động hủy diệt ù ù không dứt. Thật lâu sau, Đãng Thiên Mạc khôi phục lại bình tĩnh, giống như một đầu cá lớn, ở giữa không trung phiêu đãng qua.
Mà ở dưới Đãng Thiên Mạc, mấy chục cường giả hết thảy biến mất không thấy gì nữa, bị Đãng Thiên Mạc này sinh sôi luyện thành tro!
– Cường đại như Diêm Tôn Giả, Giao Vương Thần cũng đã chết…
Mọi người ở ngoài ba đạo cấm chế thấm mồ hôi, ngây ngốc nhìn một màn này.
Diêm Tôn Giả cùng Giao Vương Thần, một người là Ma Thần, một người là Yêu Thần, là cường đại bực nào. Nhưng mà ở dưới Đãng Thiên Mạc lại ngay cả một tức thời gian cũng không có kiên trì xuống, liền bị luyện chết!
– Thần Mộc Lệnh làm sao sẽ toái rụng?
Có người thấp giọng nói.
Những người khác cũng đang suy tư vấn đề này, mục đích Thần Mộc Thánh Quân luyện chế Thần Mộc Lệnh là vì khắc chế cấm chế mình bố trí, hôm nay cấm chế lại đem Thần Mộc Lệnh đập vụn, bao nhiêu cũng có chút khó tin.
– Ma đầu thật độc ác!
Chân Pháp Phật Đà hừ lạnh một tiếng, trên mặt sương lạnh, lạnh lùng quét về phía phương hướng đám người Giang Nam ly khai:
– Tiểu bối này đi nhanh như vậy, nhất định là ở trong Thần Mộc Lệnh động tay động chân, muốn ám toán chúng ta!
Mọi người nghe vậy, trong lòng sợ hãi.
Vô thanh vô tức bày sát cục bực này, đưa bọn họ hết thảy nhét vào trong sát cục, nếu tham hai mặt Thần Mộc Lệnh kia, sẽ trực tiếp chết ở dưới uy năng cấm chế của động phủ, tâm cơ bực này, đúng là làm người ta khó lòng phòng bị!
– Giang giáo chủ này, là ma đầu trời sinh, lòng dạ độc ác!
Một vị lão giả trầm giọng nói.
– Kiêu hùng a…
Thao Hộc Tôn Giả lạnh lùng nói.
Mọi người gật đầu, ở trong lúc mọi người lơ đảng liền bày sát cục bực này, để cho bọn họ chủ động tự chui đầu vào lưới, đây thật là thủ đoạn kiêu hùng!
Bất quá bọn hắn là hiểu lầm Giang Nam, mặc dù Giang Nam quỷ kế đa đoan, nhưng cũng không có cố ý đi ám toán bọn họ.
Mà là hai mặt Thần Mộc Lệnh này hắn không cách nào luyện hóa, dưới cơ duyên xảo hợp đem đệ nhất trọng Thần Cấm trong hai mặt Thần Mộc Lệnh phá sạch sẽ, thế cho nên uy năng bản thân Thần Mộc Lệnh nhận lấy hao tổn rất lớn.
Vốn Thần Mộc Thánh Quân luyện chế ba mặt Thần Mộc Lệnh này, đã tính toán rất rõ ràng, ba Thần Mộc Lệnh này có thể vững vàng khắc chế ba đạo cấm chế, lực lượng không nhiều một phân, không ít một ly.
Nhưng mà Giang Nam bài trừ đệ nhất trọng Thần Cấm trong hai mặt Thần Mộc Lệnh, liền đưa đến Thần Mộc Lệnh chỉ có thể tạm thời khắc chế hai đại cấm chế Toái Thần Áp cùng Đãng Thiên Mạc, một lúc sau, hai mặt Thần Mộc Lệnh này sẽ bị cấm chế đập vụn, cấm chế quyển thổ trọng lai.
Hai đạo cấm chế này, ngay cả Thiên Thần cũng có thể tiêu diệt, huống chi đám người Diêm Tôn Giả cùng Giao Vương Thần chẳng qua là thần minh, so sánh với Thiên Thần còn muốn thua kém một bậc.
Mọi người may mắn còn sống, rối rít về phía trước đánh giá, chỉ thấy động phủ này thật ra thì có thể xưng là Động Thiên, là tiểu thế giới mở trong hư không, có đại địa cùng bầu trời, từng ngọn Sơn Mạch liên miên phập phồng, thông hướng nơi xa.
Sinh mệnh khí tức nơi đây nồng nặc như thế, thế cho nên cây cối nơi này cũng cực kỳ cao lớn tráng kiện, càng nhiều là linh dược.
Linh dược hấp thu sinh mệnh khí tức nồng nặc nơi đây, dược lực căng đầy kinh người, đạt tới trình độ Dược Vương vài ngàn năm đếm mười vạn năm.
Nơi này có rất nhiều con đường, giống như mê cung, các ngọn núi ở giữa lối đi đi thông chỗ sâu nhất trong động phủ.
– Giang đạo hữu, có người đi theo chúng ta.
Âu Tùy Tĩnh chân mày cau lại, quay đầu lại nhìn một chút, thấp giọng nói.
– Không có biện pháp, ai bảo thực lực của chúng ta tương đối kém?
Giang Nam cũng cảm ứng được nhiều cường giả theo đuôi ở phía sau nhóm người mình, nhân số không ít, lúc này thấp giọng nói:
– Bọn người kia, đoán chừng là cho chúng ta ở phía trước dò đường, nếu như chúng ta có phát hiện, bọn người kia liền giết đi ra ngoài đoạt bảo.
Cường giả Bắc Mạc Thi gia đi lên một con đường khác, cũng không có cùng bọn họ ở chung một chỗ, mà bên Giang Nam này, tu vi cao nhất chính là Âu Chấn Vân, một vị Thiên Cung bát trọng cường giả, thoạt nhìn thực lực đích xác là yếu nhất.
– Đó là…
Trong một mảnh núi sâu, ánh mắt Âu Chấn Vân đột nhiên sáng ngời, hô hấp có chút dồn dập, chỉ thấy phía trước xuất hiện một khe sâu, thác nước bôn lưu, bên đầm dưới thác nước sinh trưởng vài cọng linh dược.
Vài cọng linh dược này giống như tu sĩ tu luyện, có một phần linh dược tràn ngập mùi thuốc, lại dâng lên từng ngọn Thần Phủ, Thiên Cung!
Mùi thuốc kết xuất đạo văn, tạo thành Thần Phủ, Thiên Cung, cái này hết sức kinh khủng!
Linh dược như tu sĩ tu luyện, kết xuất Thần Phủ Thiên Cung, đây rõ ràng là dược lực hùng hồn đến cực hạn, thậm chí có thể có Hóa Hình trở thành tu sĩ!
Từ xưa tới nay, ví dụ linh dược Hóa Hình thành nhân không nhiều lắm, bởi vì hình thái bọn họ là dược lực tạo thành, Hóa Hình khó khăn, không có huyết nhục chi thân, nhưng mà cũng có mấy vị cường giả là do linh dược tạo thành. Tỷ như Thần Mộc Thánh Quân chính là một người trong đó. Nghe nói người này là từ một gốc cây linh dược cực kỳ hiếm thấy tu thành thần thụ, sau đó lại khổ tu vài ngàn năm, lúc này mới tu thành Thần Ma.
– Gốc cây kia là thần dược sao?
Thiệu Thiên Nhai chỉ hướng trung ương đầm nước, thất thanh nói.
Đám người Giang Nam, Âu Tùy Tĩnh cùng Tam Khuyết Đạo Nhân về phía trước nhìn lại, chỉ thấy trên một khối đá ngầm trong đầm nước, một buội linh dược hình dạng như người, có tay chân cùng thân thể, thậm chí còn có đầu hình dáng loài người, nó cành lá xoã tung, giống như đầu tóc.
Phía sau gốc cây linh dược này, Đạo Đài, Thần Phủ, Thiên Cung, chồng chất, sau tám tòa Thiên Cung, chính là một tòa Thiên Đình!
Dược lực của nó hóa thành đạo văn, thậm chí một phần dược lực ngưng tụ thành đạo tắc, tạo thành Thiên Đình!
– Nam mô Thần Đà, Vô Lượng Quang âm, có ngàn vạn thọ…
Trong Thiên Đình của gốc linh dược này truyền đến tiếng tụng kinh, phảng phất có thần minh ở trong Thiên Đình đọc kinh văn, truyền thụ áo nghĩa, làm cho tinh thần người ta rung lên, không nhịn được đi tinh tế nghe giảng.
Mọi người thấy được hai mắt sáng lên, đây là một gốc thần dược, sau khi phục dụng, chỉ sợ tu sĩ sẽ đột nhiên bạo tăng!
– Không phải chuyện đùa, không phải chuyện đùa a!
Âu Chấn Vân hít vào một hơi thật dài, vẻ kích động trên mặt, trầm giọng nói:
– Mấy vị công tử, nếu có thể lấy gốc thần dược này, mấy vị công tử liên thủ luyện hóa, cũng có thể tu luyện tới Thiên Cung thất trọng bát trọng cảnh giới!
– Chư vị, ngươi nhìn nước này, thật giống như có cổ quái…
Thiệu Thiên Nhai đột nhiên nói.
Đám người Giang Nam cúi đầu nhìn đầm nước một chút, Tam Khuyết Đạo Nhân gật đầu nói:
– Đúng là có vấn đề, dưới nước thật giống như có động tĩnh.
Thông tin truyện | |
---|---|
Tên truyện | Giang Nam - Quyển 8 |
Tác giả | Chưa xác định |
Thể loại | Truyện nonSEX |
Phân loại | Truyện chưa được phân loại |
Ngày cập nhật | 08/01/2015 03:36 (GMT+7) |