Mọi người nhao nhao tiến lên chào, có người cười hỏi:
– Giam Tinh Tư chưởng quản Thiên tướng, nhìn xem xu thế thiên hạ bây giờ là như thế nào?
Vị thần quan kia thản nhiên nói:
– Thiên tướng Giam Tinh Tư ta, phụ trách giám sát số mệnh hưng suy của Chư Thiên, nhìn xa Thần giới tinh đấu biến ảo, suy diễn thiên hạ đại thế. Mấy năm gần đây, chỉ thấy đế tinh ảm đạm không sáng, vô số đại tinh lập loè, cùng đế tinh đoạt huy, đây là thịnh thế chi tướng, cũng là quần hùng tranh giành chi tướng, loạn thế chi tướng.
Trên mặt hắn thần sắc lo lắng nói:
– Bầu trời Thần giới, tinh đấu sáng chói, trong đó năm đại quân tinh bức đế tinh thoái vị! Đại tinh lấy ngàn mà tính ứng triệu, Trung Thiên thế giới ta, còn có đại tinh lấy ngàn mà tính ứng triệu, quần hùng bên trong thế giới khác, thỉnh thoảng có tinh quang sáng lên, sáng rọi bức người, lại có chỗ sao băng rơi, ảm đạm không ánh sáng. Đây cũng là thịnh thế trước nay chưa có! Bất quá thịnh cực mà suy, ta đã từ bên trong Thiên tướng nhìn ra loại dấu hiệu này, chỉ sợ thịnh thế tiếp tục không được bao lâu, sẽ đản sinh ra đế tinh mới, hào quang diệu thế, trấn áp hết thảy đại tinh, quân tinh, chỉ còn lại có một chủ!
– Lần này liên quan hưng thịnh, lúc đạt tới cực điểm, là một hồi đại kiếp nạn.
Vị thần quan kia thở dài một tiếng, ảm đạm nói:
– Quần hùng bướng bỉnh, ai chịu thấp người một đầu? Trước Đế tòa, nhất định là Thần Thi chồng chất phục như núi, mai táng vô số xương khô, thậm chí ngay cả Trung Châu thần triều ta, cũng tránh không được kết cục bị diệt!
Mọi người nghe vậy, một hồi sợ hãi, phảng phất ẩn ẩn chứng kiến thi cốt vô số thiên tài, cường giả, Thần Chủ, Thần Tôn thậm chí Thần Quân, cộng đồng đúc thành một tòa Thần Đế bảo tọa máu tươi đầm đìa!
– Tử Nhiêm Công, ngươi đây tà thuyết mê hoặc người khác, theo như luật nên chém!
Đột nhiên một thanh âm tràn ngập uy nghiêm từ trong thành vang lên, một đạo Thần Quang ở chỗ sâu trong hoàng cung nhảy lên, bá một tiếng hướng vị thần quan kia chém tới!
Thần Quang như điện, xê dịch biến hóa, một đạo Thần Quang liền có hàng tỉ loại Thần Thông biến hóa, hết thảy chất chứa trong đó!
Đạo Thần Quang này chính là thiên thần đạo tắc tạo thành, rõ ràng là Thiên thần tự mình ra tay, ý đồ đem vị thần quan lắm miệng này chém giết!
– Trung Châu thần triều ta, cũng khó đào thoát kiếp nạn này, cuối cùng sẽ bị diệt. Quân tử không nhịn được việc nhỏ, cái Giam Tinh Tư này, không làm cũng thế!
Vị thần quan Tử Nhiêm Công kia buồn vô cớ thở dài, đột nhiên thân hóa vô số Tinh Quang, như là một đạo Tinh Quang dài đến mấy vạn dặm, “Rầm Ào Ào” một tiếng từ trong thành phóng lên trời, hướng xa xa bỏ chạy.
Tinh Quang sông lớn lướt qua, sáng lạn vô cùng.
– Muốn đi? Đem mệnh lưu lại!
Một thân ảnh Thiên thần từ trong hoàng cung bay lên, hướng Tử Nhiêm Công đuổi giết mà đi.
Vị Giam Tinh Tư Tử Nhiêm Công này, chỉ là một sự việc xen giữa nho nhỏ trước Trung châu thịnh hội, cũng không có khiến cho bao nhiêu oanh động.
– Mạc gia tiểu quỷ, đem Tiên Đỉnh Lệnh của ngươi giao ra đây!
Đột nhiên, trong thành truyền đến tiếng ầm ĩ, một tráng hán thân hình khôi ngô cao lớn suất lĩnh hai cường giả tuổi trẻ, bao quát một nam tử nhỏ gầy, cười lạnh nói:
– Mạc gia các ngươi chạy tới cùng đồ mạt lộ, thế lực không bằng lúc trước, đem Tiên Đỉnh Lệnh trong tay ngươi giao ra đây, lần này trên đại hội, ngươi còn có thể giữ được tánh mạng, nếu không hi vọng cuối cùng của Mạc gia cũng chết ở trong tay của ta!
– Nguyên Lãng đạo hữu, ngươi muốn làm cái gì?
Ánh mắt thiếu niên kia lộ ra vẻ sợ hãi, thấp giọng nói:
– Nơi này là Trung châu Hoàng thành, ngươi không nên xằng bậy!
– Xằng bậy ngươi lại có thể thế nào?
Đại Hán khôi ngô kia nhe răng cười nói:
– Tiểu tử, ta là cứu ngươi! Trên thịnh hội, dùng tu vi thực lực của ngươi, nhất định sẽ chết oan chết uổng, đem Tiên Đỉnh Lệnh giao ra đây, ngươi còn có thể miễn chết! Giao ra đây bỏ đi, nếu như ngươi không tuân, hiện tại ta giết chết ngươi, sau đó Hỏa Vân Chúc gia ta tiêu diệt Mạc gia các ngươi!
Vị thiếu niên kia cũng là một vị cường giả, nếu không không thể nhận được Tiên Đỉnh Lệnh, chỉ là vị Đại Hán khôi ngô kia càng mạnh hơn nữa, địa vị càng lớn, chính là Hỏa Vân Chúc gia hùng cứ Nam hoang, gần với vùng phía nam Hoang thành Bàng đại thế gia, nội tình hùng hồn, là thế gia có thể cùng Tư Mã thế gia, Hạo Thiên Thánh tông đánh đồng!
Lần này, Hỏa Vân Chúc gia xuất hiện ba vị cường giả tiếp được Tiên Đỉnh Lệnh, sáng rọi đoạt người!
Khí thế của vị thiếu niên kia bị ba người Chúc Nguyên Lãng triệt để đè sập, trong nội tâm không có ý chí chiến đấu, lại lo lắng Mạc gia thật sự sẽ bị Hỏa Vân Chúc gia phá hủy, chỉ phải ngoan ngoãn đem Tiên Đỉnh Lệnh giao đi ra.
Giang Nam thấy thế, không khỏi lắc đầu, nói khẽ:
– Đạo tâm bất ổn, không có tài tuyệt thế, cho dù tư chất tốt, thành tựu cũng có hạn.
Tam Khuyết đạo nhân gật đầu nói:
– Nếu hắn phấn khởi cùng người Hỏa Vân Chúc gia liều mạng, đạo tâm sẽ lần nữa có chỗ tăng lên, tiến quân cảnh giới rất cao. Mà bây giờ, tên thiên tài này chỉ sợ là đã xong.
– Hai vị tiểu bằng hữu nói hay lắm, bất quá đều là ngồi châm chọc!
Vị Đại Hán Chúc Nguyên Lãng kia suất lĩnh hai vị cao thủ trẻ tuổi Hỏa Vân Chúc gia bước đi ra, bức hướng Giang Nam cùng Tam Khuyết đạo nhân, cười lạnh nói:
– Hai vị tiểu bằng hữu, đem Tiên Đỉnh Lệnh trong tay các ngươi cũng giao ra đây, nếu không liền đừng trách chúng ta!
Giang Nam nhịn không được cười lên, còn chưa kịp nói chuyện, đột nhiên chỉ nghe một thanh âm cười nói:
– Giang giáo chủ, người kia là ai? Vóc người cường tráng, cái rắm cũng rất thối, phóng đến lan xa, thối không ngửi được, thối khó dằn nổi!
Chúc Nguyên Lãng giận tím mặt, theo tiếng nhìn lại, chỉ thấy một vị thiếu niên tuấn mỹ quanh thân ngưng tụ hư không, tám trăm dặm hư không đem hắn thủ hộ ở trong đó, để cho hắn thoạt nhìn thân hình vô cùng to lớn cao ngạo, như là một thiên thần, lúc này cười lạnh nói:
– Hoa Trấn Nguyên, sư phụ của ngươi không có dạy bảo qua ngươi, phải hiểu được lễ tiết sao?
Hoa Trấn Nguyên đối với hắn làm như không thấy, nhìn về phía Tam Khuyết đạo nhân, lộ ra vẻ mặt kinh ngạc nói:
– Giang giáo chủ, vị bằng hữu này của ngươi cực kỳ quái dị, rõ ràng lưng cõng một cụ thần thi! Đây là cái thần thông gì?
– Đừng đề cập chuyện này được chứ?
Gương mặt của Tam Khuyết đạo nhân có chút vặn vẹo, thống khổ nói.
– Tiểu hoa hoa, ngươi hẳn là muốn thay bọn hắn xuất đầu?
Chúc Nguyên Lãng cười lạnh nói:
– Cũng tốt, ba đấu ba, cũng coi như công bình. Ta ngược lại muốn nhìn, tiểu tử ngươi trong khoảng thời gian này có tiến bộ hay không!
– Chúc thí chủ, bốn đấu ba như thế nào?
Đột nhiên lại có một tiếng Phật hiệu truyền đến, chỉ thấy một tiểu hòa thượng cười tủm tỉm tiến lên đây, hai tay hợp thành chữ thập nói:
– Tiểu tăng cùng Giang giáo chủ là đồng bọn, bọn ta người đông thế mạnh, bốn cái đánh ba người các ngươi, ba vị Chúc thí chủ sẽ không sợ đi à nha?
Thông tin truyện | |
---|---|
Tên truyện | Giang Nam - Quyển 9 |
Tác giả | Chưa xác định |
Thể loại | Truyện nonSEX |
Phân loại | Truyện chưa được phân loại |
Ngày cập nhật | 09/01/2015 03:36 (GMT+7) |