Hai đôi chân thẳng tắp mang một đôi tất màu da mỏng, làm cho đôi chân đẹp càng thêm thon dài trắng nõn.
Dưới ánh mặt trời chiếu rọi, đôi vớ da kia tỏa ra ánh sáng mê người, loại ánh sáng này làm cho bất kỳ người đàn ông nào nhìn thấy đều sẽ dâng lên xung động nguyên thủy nhất.
Mái tóc buông xuống lưng dưới ánh nắng được dát lên một tầng ánh sáng màu vàng, bộ vị nóng bỏng trước ngực, theo nàng đi lại, liền lắc lắc lư lư, khiến người khác nhìn thấy mà có chút tâm viên ý mã.
Khuôn mặt trái xoan tinh xảo, lông mày lá liễu thanh tú, mũi quỳnh nhỏ nhắn, cái miệng nhỏ nhắn hồng nhuận như anh đào, lại phối hợp với sống mũi cao thẳng, hoàn toàn là khuôn mặt mỹ nhân tiêu chuẩn.
Nhưng rất đáng tiếc trên sống mũi lại có một chiếc kính râm siêu to khổng lồ che hơn phân nửa khuôn mặt, khiến người ta không cách nào nhìn thấy ánh mắt của nàng, bất quá lại vì như vậy nên lại khiến trên người nàng có thêm vài phần khí chất thần bí.
Vừa xuống xe, nàng đã trở thành phong cảnh đẹp nhất trên con phố này, thu hút không ít ánh mắt của đàn ông qua lại.
…
Nữ nhân này không phải ai khác, chính tinh Tần Phỉ Vũ.
Tôn Đức ngồi ở vị trí trong góc, xuyên thấu qua cửa sổ nhìn thấy một màn này, đôi lông mày liền nhíu nhíu lại nhưng rồi lập tức lại giãn ra.
Bây giờ cô ta sắp ly hôn với mình, bị những tên đàn ông khác nhìn nhiều hơn hai lần, tựa như cũng không có quan hệ gì với mình, vì sao mọi chuyện lại đi đến bước này cơ chứ, thực sự là!
Sâu kín thở dài trong lòng, Tôn Đức chỉnh trang lại quần áo trên người vốn dĩ không có chút lộn xộn gì, chỉnh lại tư thế ngồi nghiêm chỉnh, nhìn chằm chằm về phía cửa ra vào của quán cà phê.
Vài giây sau, Tần Phỉ Vũ đẩy cửa đi vào, hơi chuyển động đầu một chút, liền trực tiếp đi về phía Tôn Đức, sau đó ngồi xuống đối diện ông ta.
“Hẹn tôi ra ngoài có chuyện gì vậy? Nói đi, tôi đang bận.”
Tần Phỉ Vũ vừa mở miệng, liền làm cho cặp lông mày vừa mới giãn ra của Tôn Đức lại nhíu chặt lại, ông ta xoay ly cà phê, lại dùng thìa đùa nghịch vài cái, lúc này mới thở dài một tiếng.
“Cô thật sự quyết định ly hôn với tôi sao?”
Nghe ông ta nói như vậy, Tần Phỉ Vũ nhếch môi cười.
Tất nhiên nụ cười này cũng đầy lạnh lẽo.
“Anh nghĩ sao? Đều đã đi đến bước này, nói về chuyện này thì có ý nghĩa gì nữa? Khi nào anh có thời gian ký thỏa thuận ly hôn, chúng ta sẽ gặp nhau ở cục dân sự.”
Nhất thời, ánh mắt phức tạp của Tôn Đức trở nên lạnh như băng, có chút tức giận hạ thấp giọng nói.
“Vì sao nhất định phải ly hôn với tôi? Đừng nói với tôi đó là vì tôi đã đánh anh!”
…
“Như vậy còn chưa đủ sao? Anh động thủ đánh tôi cũng không phải một lần hai lần, tôi thật sự chịu đủ rồi, ngày này căn bản không có cách nào qua, chúng ta vẫn nên sớm cắt đứt mối quan hệ này một cách triệt để là tốt nhất.”
Nói xong, Tần Phỉ Vũ tháo kính râm xuống, lấy ra một văn kiện từ trong túi xách, đẩy tới trước mặt ông ta.
…
“Đây là thỏa thuận ly hôn, anh nhìn đi, nếu không có vấn đề gì thì ký luôn bây giờ ký đi.”
Nghe nói như vậy, Tôn Đức đã sớm nghẹn một bụng lửa rốt cục cũng phát hỏa.
Thông tin truyện | |
---|---|
Tên truyện | Giáo viên Yoga dâm đãng |
Tác giả | Chưa xác định |
Thể loại | Truyện sex dài tập |
Phân loại | Dâm thư Trung Quốc, Đụ mẹ vợ, Truyện sex cô giáo |
Ngày cập nhật | 21/02/2023 03:38 (GMT+7) |