Ông ta nhìn quanh bốn phía, rốt cục phát hiện Thẩm Hạo đang đứng dựa người vào cửa, ánh mắt nhất thời trở nên sắc bén.
Đây là muốn khiêu khích mình à? Mẹ nó, thế mà lại dám khiêu khích giám đốc bán hàng như lão tử, đây là muốn tự tìm không thoải mái đúng không!
Thầm mắng một tiếng, Thẩm Hạo đột nhiên lớn tiếng nó.
“Tổng giám đốc Lý, nếu Tôn Đức từng là cựu giám đốc bộ phận bán hàng, bây giờ anh ấy đã trở về, ngài dự định an bài chức vụ gì cho anh ấy đây?”
Nghe nói như vậy, Lý Bảo Long tươi cười như trước.
“Mặc kệ lúc trước Tôn Đức có chức vụ gì, hiện tại anh ấy đã trở về, vậy thì vẫn phải bắt đầu từ cơ sở.”
Nói xong, ánh mắt rơi xuống trên người mấy vị giám đốc bán hàng, hỏi:
“Không biết mấy vị chủ quản trong đây có ai đang thiếu nhân thủ hay không?”
Lời này vừa nói ra, mấy giám đốc bán hàng, ngươi nhìn ta, ta nhìn ngươi, hai mặt nhìn nhau, nhưng không một ai lên tiếng.
Thấy thế, sắc mặt Lý Bảo Long trầm xuống.
“Mọi người như thế là có ý gì? Chẳng lẽ các vị chủ quản ở đây ai này đều sung túc nhân thủ hết cả sao? Nếu vậy tại sao hiệu suất lại vẫn luôn chậm chạp không tăng lên như thế hả?!”
“Đến chỗ tôi đi, dưới tay tôi vừa vặn có chỗ trống.”
Một đạo thanh âm hơi đột ngột đột ngột vang lên, Thẩm Hạo theo tiếng nhìn lại, hai vừa nhìn hai hàng lông mày không khỏi khẽ nhíu lại.
Người nói chuyện không phải ai khác, chính là vị bạn tốt ngày trước, lúc này đã trở thành kẻ thù với hắn, Trương Phi Vân.
“Được, vậy thì cứ quyết định như vậy, mọi người ai đi làm việc của người nấy hết cả đi.”
Nói xong, chỉ thấy Lý Bảo Long không dấu vết gật đầu với Tôn Đức, xoay người đi vào văn phòng.
Trong lúc nhất thời, đồng nghiệp vốn đang nghị luận sôi nổi mỗi người bắt đầu bận rộn, đem Tôn Đức là cựu giám đốc bộ phận bán hàng trực tiếp phơi sang một bên, ai cũng không có chủ động tiến lên bắt chuyện với hắn.
Duy chỉ có Trương Phi Vân trên mặt tràn đầy tươi cười, bước nhanh nghênh đón.
Thẩm Hạo đem một màn này thu hết vào đáy mắt khóe miệng khẽ nhếch, lộ ra một nụ cười khinh thường, tiêu sái xoay người đi vào văn phòng, cũng không thèm liếc mắt một cái.
Mặc dù chuyện Tôn Đức một lần nữa được điều về bộ phận bán hàng, khiến Thẩm Hạo cảm thấy rất ngoài ý muốn, nhưng hắn cũng không để ở trong lòng.
Một nhân viên nho nhỏ thì có thể nổi lên loại sóng gì? Huống chi hắn hiện tại đã là giám đốc bộ phận bán hàng, là cấp trên của Tôn Đức cùng Trương Phi Vân.
Những người này đều là nhân viên làm việc dưới tay hắn, chỉ cần hắn nguyện ý, muốn mang giày nhỏ cho ai đó vấp ngã liền đơn giản như ăn cơm uống nước.
…
Xuyên Hương Cư là một nhà hàng món ăn Tứ Xuyên mới mở, chủ yếu là món ăn tư nhân, giá cả các món đều rất cao, tầng lớp lao động bình thường rất ít khi tới nơi này.
Tầng hai có hơn mười phòng, mỗi phòng đều được trang trí rất phong cách.
Lúc này, trong một gian phòng, Trương Phi Vân nhìn một bàn đầy các món ăn thịnh soạn, nhíu nhíu mày, móc điện thoại ra, nhưng cuối cùng lại buông xuống.
Hắn đã đợi gần nửa tiếng, Tôn Đức vẫn không có tin tức gì.
Hôm nay sau khi tan tầm, Tôn Đức chủ động tìm hắn hẹn cùng nhau uống rượu ăn cơm, hơn nữa còn đặt phòng trước ở chỗ này.
Nhưng sau khi đến lại không thấy bóng dáng của Tôn Đức đâu, gọi điện thoại hỏi ông ta thì lại nói ông ta có chuyện quan trọng cần phải đi làm.
Kết quả món ăn nóng biến thành món ăn lạnh, món ăn lạnh biến thành món ăn nóng, vẫn không thấy bóng dáng của người kia đâu.
Thông tin truyện | |
---|---|
Tên truyện | Giáo viên Yoga dâm đãng |
Tác giả | Chưa xác định |
Thể loại | Truyện sex dài tập |
Phân loại | Dâm thư Trung Quốc, Đụ mẹ vợ, Truyện sex cô giáo |
Ngày cập nhật | 21/02/2023 03:38 (GMT+7) |