Dù sao Tần Phỉ Tuyết cũng là người đứng đầu một nhà, nếu nàng xảy ra chuyện ngoài ý muốn gì, vậy thật sự sẽ rất rắc rối.
May mắn thay, kết quả không xấu như bọn họ nghĩ.
Tần Phỉ Tuyết bị thương không quá nặng, chỉ là bị bong gân thắt lưng, cần phải nằm trên giường tĩnh dưỡng.
Nếu đã thành như vậy, khẳng định cần phải có người chiếu cố chăm sóc cho nàng, nhưng công ty Trần Tư Tư lại đang ở thời điểm cực kỳ bận rộn, không có biện pháp xin nghỉ để chiếu cố cho nàng, mà Tần Phỉ Vũ lại đang vội vàng chuyển nhà, cũng không có nhiều thời gian để ở bên quan tâm.
Bởi vậy, chuyện chiếu cố Tần Phỉ Tuyết tuy không phải trách nhiệm của Thẩm Hạo nhưng cũng không cách nào khác ngoài để hắn đứng ra lo liệu.
Tất nhiên, hắn cũng không cảm thấy có gì không tốt, thậm chí còn cảm thấy việc này rất hợp ý mình.
Là một nam nhân, hơn nữa còn là một nam nhân thành thục, Thẩm Hạo tự nhiên là rất biết cách săn sóc để cho Trần Tư Tư và Tần Phỉ Vũ trở về nhà nghỉ ngơi, còn hắn thì một mình lưu lại chiếu cố cho mẹ vợ tương lai.
Nhìn Thẩm Hạo vừa gọt táo vừa bóc chuối, trước bận sau rộn, Tần Phỉ Tuyết nằm trên giường bệnh ít nhiều có chút ngượng ngùng.
Vì thế có chút suy yếu nói:
“Tiểu Hạo, con… con đừng làm thế, dì không sao, con về nhà nghỉ ngơi sớm một chút đi.”
Nghe nàng nói như vậy, Thẩm Hạo đem quả táo vừa gọt xong đặt ở trong khay trái cây trên tủ đầu giường, giọng điệu nhẹ nhàng nói:
“Dì, dì nói cái gì vậy? Đã nằm trên giường bệnh mà còn nói không sao.”
“Dì yên tâm, con sẽ chăm sóc cho đi đến khi khỏe lại mới thôi, trong khoảng thời gian này con sẽ không đi đâu cả, dì cứ tùy tiện sai bảo còn, chỉ đâu đánh đó.”
Người nói vô tình nhưng người nghe lại có ý, lời này rơi vào tai Tần Phỉ Tuyết làm cho nàng cảm thấy rất không được tự nhiên, thậm chí có chút ngượng ngùng.
Hơn nữa vừa nghĩ đến những ngày tiếp theo sẽ phải cùng con tên rể tương lai to gan làm bậy này sớm chiều ở chung, nàng liền có một loại dự cảm không tốt, nhưng đồng thời trong lòng lại có chút chờ mong.
Loại tâm lý này ngay cả chính nàng cũng không biết là chuyện gì xảy ra, vì sao mình lại sinh ra ý nghĩ như vậy.
Vì thế đành phải nói:
“Tiểu Hạo, dì bị thương thật sự không nặng, ngày mai là có thể xuất viện rồi, con về nghỉ ngơi sớm một chút đi, đừng ảnh hưởng đến công việc ngày mai.”
Thẩm Hạo cười khẽ lắc đầu:
“Dì, chuyện trong công việc của con, dì đừng quan tâm, an tâm dưỡng thương mới là chuyện trước mắt dì nên để tâm.”
Hắn nói lời này là thật, dù sao kỳ sát hạch hàng quý vừa qua, công ty cũng không bận rộn.
Hơn nữa hắn đã là giám đốc bán hàng, việc cần hắn đích thân làm cũng không có bao nhiêu, hoàn toàn có thể mỗi ngày đến công ty đánh thẻ chấm công là có thể đi.
Hiện tại bởi vì hai người đang ở trong bệnh viện, cho dù Thẩm Hạo thật sự có ý nghĩ lớn mật, cũng không có biện pháp thi triển.
Bởi vậy, hắn đành phải nhẫn nại.
Mãi đến ba ngày sau Tần Phỉ Tuyết xuất viện, suy nghĩ lớn mật mà Thẩm Hạo vẫn luôn đè nén hồi lâu dần dần trồi lên.
Lúc này đây, hắn không cần đưa ra bất luận lý do gì nữa cũng có thể quang minh chính đại ở lại nhà mẹ vợ.
Đây là một cơ hội, một cơ hội duy nhất trong đời, hắn nhất định không thể bỏ lỡ!
Thông tin truyện | |
---|---|
Tên truyện | Giáo viên Yoga dâm đãng |
Tác giả | Chưa xác định |
Thể loại | Truyện sex dài tập |
Phân loại | Dâm thư Trung Quốc, Đụ mẹ vợ, Truyện sex cô giáo |
Ngày cập nhật | 21/02/2023 03:38 (GMT+7) |