Hạ Thiên - Quyển 1

Phần 29

Một lát sau, một chiếu Audi A6 chạy ra khỏi khu biệt thự Đế Cảnh Hào Viên, sau đó dừng lại bên cạnh Tôn Thiên Vũ, người lái xe chính là Điền Hiểu Nhã mà Hạ Thiên đã gặp trước đó không lâu. Tất nhiên trước đó Hạ Thiên gặp mặt thì Điền Hiểu Nhã còn chưa mặc gì, bây giờ thì đã ăn mặc chỉnh tề, nhìn qua có vài phần hương vị đoan trang.

– Anh rể, mời lên xe.

Tôn Thiên Vũ giống như đã có kinh nghiệm, hắn chủ động mở cửa xe mời Hạ Thiên. Sau khi Hạ Thiên ngồi lên thì Tôn Thiên Vũ giúp hắn đóng cửa, sau đó mới tự mình lên xe, ngồi ở bên cạnh Điền Hiểu Nhã.

– Tiểu Nhã, đi đến Học Phủ Danh Uyển.

Tôn Thiên Vũ phân phó.

Điền Hiểu Nhã khẽ gật đầu, nàng không nói gì, chỉ lập tức lái xe. Nàng không dám nhìn Hạ Thiên đang ngồi ở phía sau, không những Hạ Thiên vừa rồi làm nàng sợ hãi, hơn nữa còn được nhìn thấy tình cảnh nàng phóng đãng trên giường với đàn ông, tất cả đều được Hạ Thiên nhìn thấy rõ ràng, điều này làm nàng cực kỳ mất tự nhiên.

Cũng may Hạ Thiên không có hứng thú gì với Điền Hiểu Nhã, ba người bảo trì trạng thái trầm mặc trên đường đi. Nửa giờ sau thì xe dừng lại ở khu dân cư Học Phủ Danh Uyển.

– Anh rể, em không đi lên, anh nói cho chị gái, em và Tiểu Nhã lần sau sẽ đến thăm.

Tôn Thiên Vũ nói với Hạ Thiên.

– Tốt, các người cứ đi đi!

Hạ Thiên phất phất tay, hắn vốn không nghĩ sẽ cho Tôn Thiên Vũ tiến vào, như vậy sẽ quấy rầy thế giới riêng của hắn và Tôn Hinh Hinh. Bây giờ Tôn Thiên Vũ muốn cùng đi lêu lổng với Điền Hiểu Nhã, tất nhiên Hạ Thiên cầu còn chưa được.

Hạ Thiên nhìn hai người kia bỏ đi mà không khỏi lẩm bẩm:

– Đúng là không biết thưởng thức.

Hạ Thiên xoay người đi vào khu dân cư, sau đó nhanh chóng lên lên lầu và nhấn chuông cửa.

– Hạ Thiên, cậu đã về rồi à?

Tôn Hinh Hinh vẫn liên tục ngồi trong phòng mà lo lắng, liên tục chờ tin, bây giờ thấy Hạ Thiên an toàn quay về, tất nhiên trong lòng sẽ hoàn toàn buông lỏng.

Nhưng sau đó khi thấy không có mặt Tôn Thiên Vũ thì Tôn Hinh Hinh lại kinh hoàng:

– Còn Tiểu Vũ?

– Cậu ta đi chơi với Điền Hiểu Nhã rồi.

Hạ Thiên ngáp một cái:

– Chị Hinh, tôi đi ngủ trước, có chuyện gì để ngày mai nói sau.

Lưu manh dậy sớm mới có thể tán gái, Hạ Thiên trước nay vẫn bảo trì thói quen ngủ sớm dậy sớm, nhưng hôm nay thói quen bị phá vỡ, điều này làm Hạ Thiên cảm thấy có chút lo lắng, không biết có ảnh hưởng đến quá trình tìm vợ sau này hay không.

Tôn Hinh Hinh ngồi trong phòng khách gọi điện cho Tôn Thiên Vũ, sau khi xác nhận em trai đang ở cùng Điền Hiểu Nhã thì cuối cùng cũng yên lòng.

– Hạ Thiên, cậu thật sự đã cho tôi nhiều niềm vui!

Tôn Hinh Hinh thì thào nói, nàng nhìn vào phòng ngủ của Hạ Thiên, bây giờ cửa không khóa, không biết quỷ xui ma khiến thế nào mà lại đi vào.

Hạ Thiên đang nằm trên giường, cũng không nhúc nhích, quá trình hít thở rất khẽ, rõ ràng đã chìm vào giấc ngủ. Tôn Hinh Hinh đứng bên mép giường, nàng nhìn gương mặt cũng không quá đẹp trai mà lại có vài phần thanh tú, vì vậy mà đứng ngơ xuất thần.

– Cậu là hoàng tử trong mơ của tôi sao?

Trong lòng Tôn Hinh Hinh chợt bùng ra ý nghĩ này, nàng ngồi xuống ở mép giường, sau đó lại nhịn không được mà duỗi bàn tay ngọc phủ lên gò má Hạ Thiên.

Đột nhiên Tôn Hinh Hinh cảm thấy eo thon bị siết chặt, nàng lập tức ngã xuống giường.

– Á…

Tôn Hinh Hinh duyên dáng kêu lên một câu, nàng khẽ vùng vẫy:

– Hạ Thiên, cậu còn chưa ngủ à? Buông tôi ra.

Nhưng Hạ Thiên không có phản ứng, Tôn Hinh Hinh nhìn kỹ lại, cuối cùng xác nhận đối phương vẫn còn đang ngủ, động tác vừa rồi chỉ là vô thức.

– May quá!

Tôn Hinh Hinh khẽ thở ra một hơi, nàng khẽ nắm chặt tay Hạ Thiên, cố gắng thoát khỏi lồng ngực đối phương. Nhưng sau nhiều lần cố gắng thì nàng cũng bỏ qua, vì nàng phát hiện ra mình khó thể thoát khỏi.

Từng luồng khí tức mát lạnh từ trên người Hạ Thiên bùng ra, điều này làm cho Tôn Hinh Hinh cảm thấy rất thoải mái. Bây giờ đã hơn một giờ sáng, Tôn Hinh Hinh đã sớm cảm thấy buồn ngủ, bây giờ hai mắt chợt nặng trịch, cơn buồn ngủ kéo đến như thủy triều, trong lúc vô tình nàng cứ nằm ngủ trong ngực Hạ Thiên.

Gần đây Hạ Thiên hay nằm mơ, trong giấc mơ hắn nhìn thấy thần tiên tỷ tỷ đến bên giường, sau đó hắn khẽ vươn tay ôm thần tiên tỷ tỷ vào lòng, cứ như vậy mà hai người cùng nằm ngủ.

Một giấc ngủ đến tám giờ sáng, lúc này Hạ Thiên mới tỉnh lại.

– Ủa, cái gì đây? Mềm quá…

Trong lúc mơ màng Hạ Thiên cảm thấy trong tay đang nắm lấy một vật khá mềm mại, vì vậy mà hắn vô thức dùng tay xoa nắn, độ co dãn rất tốt, vì vậy tiếp tục xoa nắn thêm hai lượt…

– Á…

Một tiếng kêu duyên dáng vang lên bên tai.

Âm thanh rất quen thuộc, hình như là của chị Hinh, nhưng chị Hinh sao lại nằm bên cạnh Hạ Thiên?

– Hạ Thiên, cậu thả tôi ra.

Một âm thanh thẹn thùng truyền vào tai Hạ Thiên, cuối cùng hắn cũng tỉnh táo trở lại.

Tôn Hinh Hinh quả thật ở ngay bên cạnh Hạ Thiên, nói một cách chính xác thì nằm nghiêng trong lòng hắn. Mà lúc này hai tay của hắn đang giữ lấy hai vị trí cao ngất của Tôn Hinh Hinh, vừa rồi hăn đã thử độ co dãn ở nơi đó, hơn nữa trên người hắn còn có một bộ vị cứng ngắc ép lên khe mông của Tôn Hinh Hinh.

Điều này làm cho Hạ Thiên cảm thấy có chút choáng váng, hắn nằm mơ ôm thần tiên tỷ tỷ ngủ, sao bây giờ lại chuyển thành chị Hinh?

Tôn Hinh Hinh lúc này cảm thấy toàn thân không được tự nhiên, gương mặt và chiếc cổ đều đỏ bừng, nhưng nàng không dám cử động, vì chỉ cần nhúc nhích sẽ có thêm những tiếp xúc thân mật với đối phương. Vì vậy nàng chỉ biết ngoan ngoãn nằm chờ, chờ Hạ Thiên sẽ buông ra.

– Chị Hinh, trống ngực của chị đập rất mạnh.

Hạ Thiên đột nhiên nói ra một câu.

Tôn Hinh Hinh rất muốn quay mặt lại trừng mắt nhìn Hạ Thiên, hai tay đối phương vẫn còn để trên ngực mình, chốc chốc còn xoa nắn vài lượt. Còn một thứ gì đó đang kẹp chặt nơi khe mông, trống ngực nàng không đập mạnh sao được?

– Hạ Thiên, đã hơn tám giờ, chúng ta nên thức dậy đi làm.

Tôn Hinh Hinh dùng giọng có chút bất đắc dĩ nói.

– Ủa, đã trễ vậy sao?

Hạ Thiên đột nhiên kinh hoàng, hắn nhảy dựng người lên, sau đó lập tức xuống giường.

Ma chưởng tràn đầy độ nóng đã rời khỏi người, Tôn Hinh Hinh đột nhiên sinh ra cảm giác trở về hư không, nhưng ngay sau đó nàng lại mắng chính mình:

– Tôn Hinh Hinh ơi là Tôn Hinh Hinh, mày đừng quá mơ mộng xuân cảnh, mới ba ngày đã lên giường với người ta, sợ rằng qua ba ngày sẽ bị vứt bỏ ngay.

– Nguy rồi, nguy rồi, sắc lang dậy sớm mới có gái tán, sắc lang dậy muộn thì trâu chậm uống nước đục, mình dậy muộn thế này sao có thể tìm được vợ?

Hạ Thiên lầm bầm với vẻ mặt đau khổ, đột nhiên hắn nhìn thấy Tôn Hinh Hinh, sau đó lại vỗ đầu:

– Không đúng, mình không phải vừa tìm được một người vợ sao? Xem ra lời của sư phụ vẫn chưa hoàn toàn là đúng, mình ngủ dậy muộn mà vợ đã tự động lên giường.

Tôn Hinh Hinh nghe được những lời lộn xộn của Hạ Thiên mà có chút ngượng ngùng, nàng bối rối đi ra ngoài, sau đó lại đi vào toilet.

Hạ Thiên vẫn tiếp tục dùng giọng hưng phấn nói:

– Xuống núi ba ngày đã tìm được một người vợ, một năm có ba trăm sáu mươi lăm ngày, như vậy sẽ có thể tìm được một trăm hai mươi mốt vợ. Hay, một năm sau quay về núi thì sẽ có một trăm lẻ một vợ cùng thần tiên tỷ tỷ.

Cửa hàng hoa Hinh Hinh.

– Này mập, lại đến nữa à?

Khi nhìn thấy Vương Kiệt thì Phương Hiểu Như dùng giọng tức giận nói, người này giống như đã xem cửa hàng hoa Hinh Hinh là nhà mình, mỗi ngày đều đến.

– Phương Hiểu Như, đại ca của tôi đi tặng hoa nữa rồi sao?

Vương Kiệt không thấy Hạ Thiên thì hỏi ngay.

– Cái gì mà tặng hoa, anh ta còn chưa tới.

Phương Hiểu Như có chút tức giận nói.

– Còn chưa tới.

Vương Kiệt có chút kinh ngạc, bây giờ đã gần chín giờ rồi.

– Không chỉ riêng gì anh ta chưa tới, chị Hinh cũng còn chưa tới.

Phương Hiểu Như có chút tức giận:

– Chị Hinh trước kia đều đến rất sớm, sau khi Hạ Thiên xuất hiện thì càng ngày càng không bình thường.

– Chị dâu cũng chưa đến à?

Hai mắt Vương Kiệt lập tức tỏa sáng:

– Chẳng lẽ đại ca đã “leo lên” nhanh như vậy?

– Anh nói gì vậy?

Phương Hiểu Như giống như không hiểu ý Vương Kiệt.

– Này, Phương Hiểu Như, vấn đề đơn giản như vậy mà cô không nghĩ ra được sao?

Vương Kiệt nói với vẻ mặt như tên trộm:

– Cô nghĩ xem, đại ca chưa tới, chị dâu cũng chưa tới, mà đại ca và chị dâu cùng ở một nhà, bọn họ cùng dậy muộn chứng tỏ tối qua có hoạt động gì đó mệt mỏi, mà cô xem bọn họ có hoạt động gì mệt mỏi, không phải là…

– Tên mập, anh đúng là hạ lưu…

Không đợi Vương Kiệt nói xong, Phương Hiểu Như đã hiểu ý và trợn trừng mắt nhìn đối phương.

– Phương Hiểu Như, lời này của cô là không đúng, việc này sao lại là hạ lưu? Mỗi khi trời tối thì trên thế giới có bao nhiêu triệu người “hoạt động với nhau”?

Vương Kiệt dùng giọng nghiêm trang phản bác lại.

Phương Hiểu Như trợn trắng mắt nhìn Vương Kiệt:

– Tóm lại chị Hinh không cho Hạ Thiên đơn giản như vậy được.

– Tôi thì không nghĩ như thế, tôi dùng kinh nghiệm nhiều năm của mình để xem xét, tôi thấy rõ chị dâu thích đại ca.

Vương Kiệt dùng giọng như thật nói.

– Hừ, kinh nghiệm cái quái gì, chẳng phải mới biết yêu được hai năm sao?

Phương Hiểu Như nói với vẻ mặt khinh bỉ:

– Bạn gái anh bị kẻ khác cướp đi, anh còn đứng đây mà nói kinh nghiệm này nọ.

– Này, Phương Hiểu Như, đánh người không được đánh vào mặt, không thể nói như vậy.

Vương Kiệt nói:

– Không tin chúng ta đánh cuộc, tôi nói là đại ca đã lên giường với chị dâu rồi.

– Đánh cuộc thì đánh cuộc.

Phương Hiểu Như hất đầu nói:

– Hừ, tôi không tin chị Hinh là loại người như vậy.

Đúng lúc Phương Hiểu Như nói như vậy thì Hạ Thiên và Tôn Hinh Hinh nắm tay bước vào cửa hàng hoa.

– Đại ca!

– Chị Hinh!

Vương Kiệt và Phương Hiểu Như đồng thời mở miệng chào hỏi.

– Chị Hinh, sao hôm nay hai người đi làm muộn như vậy?

Phương Hiểu Như mở miệng hỏi.

Vẻ mặt Tôn Hinh Hinh đỏ lên, nàng cố gắng điềm nhiên như không:

– Tối qua có chút việc nên đi ngủ muộn.

– Đại ca, hôm nay nhìn anh rất sáng láng, có phải tối qua làm việc vui gì đó không?

Vương Kiệt dùng giọng bóng gió nói, tất nhiên hắn cũng không nói bậy, Hạ Thiên bây giờ nhìn qua có vẻ rất cao hứng.

– À, chị Hinh đã đồng ý làm vợ anh!

Hạ Thiên cười hì hì nói.

Tôn Hinh Hinh lập tức xấu hổ:

– Hạ Thiên, tôi đồng ý khi nào?

Hạ Thiên nói với vẻ mặt vô tội:

– Chị Hinh, tối qua chị lên giường tôi, chẳng lẽ như vậy còn chưa đồng ý là vợ tôi sao?

Khoảnh khắc này Tôn Hinh Hinh rất xấu hổ, cũng quên bên cạnh có người, nàng vô thức phản bác lại một câu:

– Rõ ràng là cậu ôm tôi đưa lên giường.

Danh sách các phần:
Phần 1
Phần 2
Phần 3
Phần 4
Phần 5
Phần 6
Phần 7
Phần 8
Phần 9
Phần 10
Phần 11
Phần 12
Phần 13
Phần 14
Phần 15
Phần 16
Phần 17
Phần 18
Phần 19
Phần 20
Phần 21
Phần 22
Phần 23
Phần 24
Phần 25
Phần 26
Phần 27
Phần 28
Phần 29
Phần 30
Phần 31
Phần 32
Phần 33
Phần 34
Phần 35
Phần 36
Phần 37
Phần 38
Phần 39
Phần 40
Phần 41
Phần 42
Phần 43
Phần 44
Phần 45
Phần 46
Phần 47
Phần 48
Phần 49
Phần 50
Phần 51
Phần 52
Phần 53
Phần 54
Phần 55
Phần 56
Phần 57
Phần 58
Phần 59
Phần 60
Phần 61
Phần 62
Phần 63
Phần 64
Phần 65
Phần 66
Phần 67
Phần 68
Phần 69
Phần 70
Phần 71
Phần 72
Phần 73
Phần 74
Phần 75
Phần 76
Phần 77
Phần 78
Phần 79
Phần 80
Phần 81
Phần 82
Phần 83
Phần 84
Phần 85
Phần 86
Phần 87
Phần 88
Phần 89
Phần 90
Phần 91
Phần 92
Phần 93
Phần 94
Phần 95
Phần 96
Phần 97
Phần 98
Phần 99
Phần 100
Thông tin truyện
Tên truyện Hạ Thiên - Quyển 1
Tác giả Chưa xác định
Thể loại Truyện nonSEX
Phân loại Truyện chưa được phân loại
Ngày cập nhật 20/05/2020 03:29 (GMT+7)

Một số truyện liên quan

Lục Thiếu Du – Quyển 14
Phần 29 Tỷ tỷ đã từng nói, đừng bộc lộ toàn bộ thực lực. Nhưng vì phá đao trận của ngươi, ta phải dùng toàn lực mới được. Ngươi là người thứ nhất khiến ta phải dùng toàn lực. Thanh âm Dương Quá vừa dứt, tinh quang trong mắt bắn ra. Bàn chân mạnh mẽ đạp mạnh hư không một cái. Một cỗ khí thế ngập trời lập tức tuôn ra. Mà cỗ khí tức này khiến cho đao trận Lục Thiếu Du bố trí lập tức bị ảnh hưởng, trong nháy mắt bị đình trệ. Trời, Vũ Vương tứ trọng. Dương Quá này không ngờ đã là Vũ Vương tứ trọng. Cường giả Vũ Vương...
Phân loại: Truyện nonSEX Tuyển tập Lục Thiếu Du
Cái tội mê gái - Tác giả The Kid
Lâm vừa kết thúc một ngày làm việc mệt mỏi. Buổi tối anh đi bộ vòng vòng nhìn ngắm phố phường. Sài Gòn về đêm thật đẹp. Khi thấy các cặp đôi đưa nhau đi chơi, Lâm buồn bã nghĩ về cuộc sống độc thân của mình. Lâm nhìn thấy có một cô gái ngồi ở ghế đá chỗ bờ sông. Lâm tiến lại gần nhìn cho kỹ hơn. Cô gái đó thật đẹp, sang trọng, quyến rũ, nhìn giống tiểu thư con nhà giàu. Cô mặc áo khoác to, bên trong là cái áo thun ôm sát người, cái quần short khoe ra đôi chân trắng nõn. Lâm bước đến gần tính tán tỉnh cô gái đẹp, nhưng cô...
Phân loại: Truyện nonSEX
Hàn Lập – Quyển 3
Phần 29 Mấy vị tu sĩ vốn dĩ vì đồng bọn không từ mà biệt mà hết sức tức giận, lại nuốt lại mấy tiếng mắng chửi trong miệng, liếc nhìn nhau, đều thấy trong mắt đối phương sự sợ hãi. Mới vừa rồi bọn họ tuy cục diện cực kỳ bất lợi nhưng trong lòng ngoại trừ có hơi ão não, kỳ thật mà nói cũng không có lo lắng lắm. Bọn họ đều cho rằng, mặc dù giết không hết mấy khôi lỗi máy này nhưng từ không trung tháo chạy vẫn không phải là việc dễ như trở bàn tay sao! Nhưng bây giờ, kết cục của kẻ tháo chạy kia lập tức làm cho họ tỉnh...
Phân loại: Truyện nonSEX Hàn Lập

Danh sách truyện sex được đọc nhiều nhất

TOP truyện sex ngắn hay nhất!

TOP tác giả tài năng