Hạ Thiên - Quyển 1

Phần 33

Khi Hạ Thiên quay về cửa hàng hoa thì không gặp Tôn Hinh Hinh, lúc này chỉ có Phương Hiểu Như và Vương Kiệt ở bên trong. Bây giờ Vương Kiệt đã trở thành một nửa nhân viên của cửa hàng hoa, sở dĩ nói là một nửa vì nhân viên này không ăn lương.

Hỏi Phương Hiểu Như thì mới biết Tôn Hinh Hinh ra ngoài mua hoa tươi, bây giờ hàng tồn trong cửa hàng cũng không còn nhiều, hôm nay đã bán đi hơn hai mươi lăm đóa hoa bách hợp, ngày mai sẽ không đủ dùng, vì vậy Tôn Hinh Hinh phải đi mua hàng quay về.

– Này, Hạ Thiên, Vương Kiệt nói anh đi tán Liễu Vân Mạn, có thật vậy không?

Phương Hiểu Như hỏi.

– Không phải, tôi chữa bệnh cho cô ấy!

Hạ Thiên lắc đầu.

– Anh có thể chữa bệnh sao?

Phương Hiểu Như có vẻ không tin.

– Đúng vậy.

Hạ Thiên gật đầu khẳng định:

– Tôi chính là đệ nhất thần y trong thiên hạ.

– Hừ, anh mà là đệ nhất thần y cái quái gì.

Phương Hiểu Như lập tức cười nhạo.

Hạ Thiên cũng không phản bác, hắn còn đang nghĩ về chuyện của Liễu Vân Mạn, tuy bệnh của cô ta rất nghiêm trọng, cũng có chút quỷ dị, nhưng dùng nghịch Thiên Bát Châm khẳng định có thể sẽ chữa trị tốt. Nhưng vấn đề là bây giờ hắn hoàn toàn không thể thi triển toàn bộ nghịch Thiên Bát Châm.

Thực thế thì bây giờ Hạ Thiên mới chỉ có thể thi triển được Nhị châm, vì công lực của hắn không đủ, mà nếu muốn chữa bệnh cho Liễu Vân Mạn thì phải cần Tam châm.

– Dựa theo tình hình tiến triển công lực của mình thì ít nhất phải ba năm sau mới thi triển được Tam châm, nói cách khác phải kéo dài cuộc sống của bác sĩ tỷ tỷ thêm ba năm, nhưng vấn đề này có hơi khó khăn.

Hạ Thiên có chút buồn rầu, dựa theo tình huống thông thường thì Liễu Vân Mạn chỉ còn sống được ba tháng, hắn có thể nắm chắc kéo dài cuộc sống của Liễu Vân Mạn ra một năm, nhưng ba năm thì chưa chắc.

– Nếu không thì mình đẩy mạnh tiến độ tu luyện?

Trong đầu Hạ Thiên chợt xuất hiện ý nghĩ này, thể chất của hắn rất đặc biệt, công pháp tu luyện cũng đặc biệt, thực tế thì khoảnh khắc nào cũng tự động tu luyện, cũng không thể nào đẩy mạnh tốc độ, trừ khi…

Hạ Thiên lắc dầu, khả năng kia là quá nhỏ, cũng không an toàn, vì vậy hắn nên nghĩ biện pháp khác.

– Ông xã, điện thoại kìa… Ông xã, điện thoại kìa…

Tiếng nhạc chuông quen thuộc cắt đứt suy nghĩ của Hạ Thiên.

Hạ Thiên lấy điện thoại ra nhìn, một dã số lạ, dù có chút kỳ quái nhưng hắn vẫn nhấn nút nghe:

– Alo, ai đó?

– Đại hiệp, là tôi, là Triệu Thanh Thanh!

Đầu dây bên kia vang lên một giọng nói hưng phấn.

– Sao em biết số điện thoại của anh?

Hạ Thiên cũng không nghĩ ra vì sao Triệu Thanh Thanh biết số điện thoại của mình, hình như hắn chưa từng nói số điện thoại cho nàng biết thì phải?

– Đại hiệp, anh không nhớ à, hôm qua anh làm bản ghi chép thì để lại số điện thoại, tôi hỏi chị Băng Băng, chị Băng Băng nói cho tôi biết.

Triệu Thanh Thanh nhanh chóng nói.

– À, em tìm anh có chuyện gì?

Hạ Thiên tất nhiên không có hứng thú với người đẹp tình nguyện làm vợ nhỏ này.

– Đại hiệp, tôi đang ở võ quán Taekwondo, tôi nói cho bọn họ biết anh là cao thủ đỉnh cấp, nhưng ai cũng nói tôi khoác lác, không bằng anh đến đây chứng minh một chút được không?

Giọng nói của Triệu Thanh Thanh rất lớn, giống như muốn cho tất cả mọi người đều nghe thấy. Mà Hạ Thiên cũng từ trong điện thoại nghe được rất nhiều tiếng người.

– Không được.

Hạ Thiên lập tức từ chối.

– Không phải đấy chứ, đại hiệp, bọn họ xem thường anh, sao anh lại chẳng quan tâm?

Triệu Thanh Thanh bắt đầu dùng kế khích tướng.

– So đo với đám người đó cũng làm mất thân phận của tôi.

Hạ Thiên không cho là đúng, sau đó hắn cúp điện thoại.

Triệu Thanh Thanh không cam lòng lại gọi đến vài cuộc điện thoại nữa, Hạ Thiên căn bản không nhận. Một lát sau Hạ Thiên nhận được một tin nhắn:

– Đại hiệp, anh để tôi thất vọng lớn rồi.

Hạ Thiên vẫn không quan tâm.

Một lát sau lại có một tin nhắn:

– Đại hiệp, thu tôi là đồ đệ đi nha!

Hạ Thiên vẫn không quan tâm.

Vài phút trôi qua, có tin nhắn thứ ba:

– Đại hiệp, tôi hận anh!

Sau khi nhận được tin nhắn này thì Triệu Thanh Thanh cũng không tiếp tục quấy rối Hạ Thiên, cuối cùng hắn cũng có được chút thời gian yên tĩnh.

Mà lúc này Mã Hùng Binh đang ngồi trong phòng làm việc ở tập đoàn Thiên Mã, vẻ mặt hắn có chút âm trầm.

Tối qua sau khi bị Hạ Thiên uy hiếp thì đầu tiên Mã Hùng Binh làm theo sự phân phó của đối phương, nhưng điều này cũng không có nghĩa hắn sẽ suy tính như vậy. Tuy Hạ Thiên nói không giết hắn, nhưng tin người khác không bằng tin mình, vì vậy ngay từ sáng sớm hôm nay hắn đã cho người điều tra địa vị của Hạ Thiên, đến bây giờ vẫn chưa có tin tức gì.

– Mã ca!

Ngoài cửa phòng làm việc chợt xuất hiện một người đàn ông khoảng bốn mươi.

– Lão Thất, cậu đã đến rồi, vào đi!

Mã Hùng Binh vội vàng đứng lên chào hỏi, sau khi lão Thất đi vào thì hắn lập tức đi ra khép cửa ban công.

Mã Hùng Binh mồi một điếu thuốc đưa cho lão Thất, hắn hạ giọng nói:

– Điều ta rõ ràng chưa? Tiểu tử kia có địa vị gì?

Lão Thất hít vào một hơi thật sâu, hắn lắc đầu nói:

– Mã ca, sự việc có chút phiền toái.

– Thế nào?

Vẻ mặt Mã Hùng Binh chợt biến đổi:

– Chẳng lẽ địa vị của tiểu tử này quá lớn? Nghe nói hắn ta chỉ là một nhân viên cửa hàng hoa thôi mà?

Mã Hùng Binh biết được tin tức này cũng đều có từ Điền Hiểu Nhã, hắn nhiều tiền nên không quan tâm, trực tiếp ném cho Điền Hiểu Nhã một triệu, để nàng ở bên cạnh Tôn Thiên Vũ tìm hiểu tin tức Hạ Thiên. Tất nhiên Tôn Thiên Vũ cũng biết rất ít, có được một triệu cũng xem như vắt hết tất cả tin tức.

– Mã ca, tiểu tử này giống như tự nhiên chui ra vậy, hắn mới ở thành phố Giang Hải được vài ngày nhưng, em tìm đến bạn trong đội ngũ cảnh sát hình sự, biết được một chuyện liên quan đến tiểu tử kia.

Lão Thất lắc đầu:

– Tuy em không biết hắn có địa vị gì, nhưng nếu Mã ca có cừu oán khó thể giải quyết với hắn thì đừng nên động vào.

– Lão Thất, huynh đệ chúng ta thân như ruột thịt, tôi cũng không gạt cậu, có vài lời muốn nói với cậu.

Vẻ mặt Mã Hùng Binh chợt trở nên có chút khó coi:

– Chuyện con tiện nhân Điền Hiểu Nhã kia cậu cũng biết rồi đấy, tôi định giết chết Tôn Thiên Vũ, nhưng đêm qua Hạ Thiên đột nhiên xuất hiện trong biệt thự, hắn bắt tôi phải thả Điền Hiểu Nhã, cũng không được động vào Tôn Thiên Vũ, nếu không tô sẽ bị xử lý. Việc này biết nói thế nào nhỉ, nói lớn không lớn, nói nhỏ cũng không nhỏ, nếu có thể nhẫn thì tôi cũng phải nhẫn, nhưng nếu có cơ hội xử lý đối phương, tôi sẽ không thể nhịn được cơn tức.

– Mã ca, nếu là như vậy thì anh nên nhẫn thôi.

Trên mặt lão Thất lộ ra nụ cười khổ:

– Những ngày qua tiểu tử Hạ Thiên này náo loạn hơi nhiều, Tô Tử Cường của Tô gia bị hắn đánh cho vào bệnh viện, sau vài giờ tự động tỉnh lại, khám nghiệm không có chút thương thế nào. Mã ca, tiểu tử này muốn động vào ai thì sợ rằng sẽ không để lại chứng cứ…

Vẻ mặt Mã Hùng Binh chợt biến đổi:

– Có chuyện này sao? Tô gia không truy cứu à?

– Rất kỳ quái, Tô gia chủ động không truy cứu chuyện này, Hạ Thiên hình như có chút quan hệ với Tô gia, nghe nói Tô Bối Bối kia có quan hệ không tệ với hắn.

Lão Thất chợt nhíu mày:

– Còn nữa, cục công an xảy ra chuyện lớn, Hoàng An Bình lợi dụng bệnh dùng súng ép Lãnh Băng Băng phải cưới hắn, anh có biết kết quả là thế nào không?

Lão Thất tự trả lời:

– Vẫn là tiểu tử Hạ Thiên kia, lúc đó hắn đang bị còng, đúng khoảnh khắc Hoàng An Bình nổ súng thì thoát khỏi còng tay và cướp súng. Nếu không phải người bạn phải thề thốt để đảm bảo, sợ rằng em còn cho rằng hắn đang lừa gạt mình.

Vẻ mặt Mã Hùng Binh chợt trở nên âm trầm:

– Tôi tin điều này, tôi qua tiểu tử kia ở trong biệt thự dùng hai tay xoa một cây dao thành một cục như người ta nhào bột mì.

– Mã ca, thôi thì bỏ qua, chỉ là một con đàn bà mà thôi.

Lão Thất thở dài nói.

– Lão Thất, đây không phải là vấn đề đàn bà, vấn đề là mặt mũi.

Mã Hùng Binh lắc đầu:

– Chủ yếu là tôi sợ sau này tiểu tử kia sẽ đến xử lý tôi.

– Mã ca, anh không cần lo lắng quá độ, hắn và anh không có thù oán gì, chỉ cần anh không động đến hắn, hắn sẽ không đến làm phiền anh.

Lão Thất lắc đầu nói.

– Đúng rồi, Mã ca.

Lão Thất nghĩ đến một chuyện:

– Người bạn của em còn nói đến một tin tức không chính xác.

– Tin tức gì?

Mã Hùng Binh vội vàng hỏi.

– Hạ Thiên chính là chồng của Kiều Tiểu Kiều.

Lão Thất nói.

– Cái gì? Kiều Tiểu Kiều nào?

Mã Hùng Binh chợt chấn động.

– Là Kiều Tiểu Kiều kia.

Lão Thất có chút bất đắc dĩ:

– Nghe bọn họ nói đã chính miệng nghe Kiều Tiểu Kiều gọi Hạ Thiên là chồng, sở dĩ không xác nhận vì Kiều gia bên kia còn chưa thừa nhận.

Khoảnh khắc này Mã Hùng Binh chợt ngây dại.

Một lúc lâu sau Mã Hùng Binh mới thở dài:

– Thôi được, lão Thất, tôi nghe lời cậu, tôi nhịn.

Lão Thất gật đầu nói:

– Mã ca, em đi trước.

– Đi thôi, lần sau kêu các anh em đến uống rượu.

Mã Hùng Binh có vẻ vô tình.

Lão Thất nhanh chóng lui ra, trong lòng có chút bất an, vì hắn thấy Mã Hùng Binh vẫn có chút không cam lòng.

Điều này làm cho lão Thất có chút cảm khái, trước đó Mã Hùng Binh có thể nhịn tất cả, ngay cả vợ cũng đưa cho người ngoài, nhưng bây giờ chỉ vì một tình nhân mà lại khó thể tiếp nhận. Vẫn là câu nói càng nhiều tiền thì tâm tình càng khó đoán.

Hạ Thiên lúc này rất nhàm chán, trước đó hắn chán nản thì còn có thể thưởng thức người đẹp, nhưng bây giờ không có mặt Tôn Hinh Hinh, niềm vui thú cuối cùng cũng mất.

– Này mập, chú có biết thứ gì giải trí đỡ buồn không?

Hạ Thiên hỏi, Phương Hiểu Như suốt ngày đều gọi là mập, vì vậy bây giờ ai cũng gọi Vương Kiệt là mập.

– À, đại ca, bình thường em không có việc gì đều lên mạng dạo chơi.

Vương Kiệt cười ngượng ngùng.

– Lên mạng có gì vui?

Hạ Thiên hỏi.

– Có nhiều thứ lắm, có thể chát chít, xem tin tức, chơi game…

Vương Kiệt biết rõ Hạ Thiên dốt đặc với máy tính, cũng không kỳ quái vì sao đối phương lại hỏi như vậy.

– Hạ Thiên, nếu anh muốn lên mạng thì có thể nói chị Hinh dạy cho, không phải chị Hinh có máy tính sao?

Phương Hiểu Như xen vào một câu.

– Có sao?

Hạ Thiên thật sự không biết.

– Tất nhiên là có, tôi đã đến nhà chị Hinh rồi, trong phòng có máy tính đó.

Phương Hiểu Như dùng giọng có chút kỳ quái nói:

– Này, không phải hai người đã lên giường với nhau rồi sao? Chẳng lẽ anh chưa từng vào phòng chị Hinh?

– Chưa vào, tối qua chị Hinh nằm trên giường của anh.

Hạ Thiên thuận miệng nói.

Phương Hiểu Như không nói thêm lời nào.

Danh sách các phần:
Phần 1
Phần 2
Phần 3
Phần 4
Phần 5
Phần 6
Phần 7
Phần 8
Phần 9
Phần 10
Phần 11
Phần 12
Phần 13
Phần 14
Phần 15
Phần 16
Phần 17
Phần 18
Phần 19
Phần 20
Phần 21
Phần 22
Phần 23
Phần 24
Phần 25
Phần 26
Phần 27
Phần 28
Phần 29
Phần 30
Phần 31
Phần 32
Phần 33
Phần 34
Phần 35
Phần 36
Phần 37
Phần 38
Phần 39
Phần 40
Phần 41
Phần 42
Phần 43
Phần 44
Phần 45
Phần 46
Phần 47
Phần 48
Phần 49
Phần 50
Phần 51
Phần 52
Phần 53
Phần 54
Phần 55
Phần 56
Phần 57
Phần 58
Phần 59
Phần 60
Phần 61
Phần 62
Phần 63
Phần 64
Phần 65
Phần 66
Phần 67
Phần 68
Phần 69
Phần 70
Phần 71
Phần 72
Phần 73
Phần 74
Phần 75
Phần 76
Phần 77
Phần 78
Phần 79
Phần 80
Phần 81
Phần 82
Phần 83
Phần 84
Phần 85
Phần 86
Phần 87
Phần 88
Phần 89
Phần 90
Phần 91
Phần 92
Phần 93
Phần 94
Phần 95
Phần 96
Phần 97
Phần 98
Phần 99
Phần 100
Thông tin truyện
Tên truyện Hạ Thiên - Quyển 1
Tác giả Chưa xác định
Thể loại Truyện nonSEX
Phân loại Truyện chưa được phân loại
Ngày cập nhật 20/05/2020 03:29 (GMT+7)

Một số truyện liên quan

Giang Nam – Quyển 15
Phần 33 Mà vào lúc này, Hạo Thiên Thượng Tôn cũng dừng bước lại, đưa mắt nhìn Chiên Hoán Ma Tôn đối diện, pháp bào trên người đột nhiên không người nào tự giải, đầu vai hai sợi tơ bóc ra, đại bào bay lên, phiêu ở phía sau, bay phất phới, hóa thành một mặt Thanh Thiên Bạch Nhật Đồ, trong thần nhật, có Đế cung chằng chịt, ngàn hành lang vạn điện, nhẹ giọng nói: Các hạ là? Chiên Hoán Ma Tôn, gặp qua Hạo Thiên Thượng Tôn. Chiên Hoán Ma Tôn tay bày một ngụm Thần Lô, thi lễ cười nói: Đặc biệt tới đưa thượng tôn lên đường. Hạo Thiên Thượng Tôn khẽ...
Phân loại: Truyện nonSEX Tuyển tập Giang Nam
Lục Thiếu Du – Quyển 6
Phần 33 Trong sát na này, một đạo thủ ấn trong tay thanh niên mặc bạch y nhanh chóng biến hóa, đột nhiên phun ra một ngụm máu, sắc mặt trong nháy mắt trắng bệch. Không biết từ khi nào trong tay hắn xuất hiện một viên đan dược, máu huyết và đan dược lẫn lộn một chỗ, thủ ấn lại biến hóa, viên đan dược lập tức được ném cho đầu Hỏa Diễm Lang. Ngao. Hỏa Diễm Lang gầm rú lên một tiếng, thanh âm xuyên thấu không gian, cái miệng lớn mở ra, nhanh chóng nuốt vào viên đan dược kia vào bụng. Rồi bỗng dưng dường như bị cái gì đó kích thích, thân thể mấy chục...
Phân loại: Truyện nonSEX Tuyển tập Lục Thiếu Du
Hàn Lập – Quyển 4
Phần 33 Người thanh niên nho nhã kia, dưới sự mời mọc săn đón của mấy vị công tử, đi lên trên lầu. Thanh niên này tầm ba mươi tuổi, mặt ngọc anh tuấn, trên mặt luôn hiện lên nụ cười nhàn nhạt, làm cho người khác khi trông thấy giống như gặp được gió xuân, rất dễ sinh hảo cảm. Tiếng bước chân nhẹ nhàng như không kia, chính là từ dưới chân người này phát ra. Thanh niên kia cùng mấy người còn lại cười nói câu gì đó, đồng thời cũng hướng lầu hai quét mắt một lần. Nhìn đến khuôn mặt bình phàm của Hàn Lập thì cũng không có chú ý nhiều lắm, trực tiếp...
Phân loại: Truyện nonSEX Hàn Lập

Danh sách truyện sex được đọc nhiều nhất

TOP truyện sex ngắn hay nhất!

TOP tác giả tài năng