Hạ Thiên - Quyển 1

Phần 66

– Cậu ra ngoài đối phó tình huống, chúng tôi không muốn bị cảnh sát nhìn thấy.

Mộc Hàm nói với Hạ Thiên:

– Chỉ cần cậu trì hoãn thời gian vài phút, tôi đi vào bên trong gọi điện thoại, bọn họ sẽ bỏ đi ngay.

– Được rồi.

Bây giờ Hạ Thiên cũng choáng váng đầu óc, chị Hinh nói không sai, cũng không thể biết người đối diện là ai. Trước đó hắn tưởng rằng đối phương là đàn ông nhưng bây giờ lại là phụ nữ, nếu là phụ nữ thì sao cướp vợ của hắn được, hắn cũng không cần phải đánh nàng.

Hạ Thiên đi ra cửa, hắn nhìn thấy một đám cảnh sát vọt tới.

– Cảnh sát tỷ tỷ, chị đến tìm tôi sao?

Hạ Thiên phất tay với một cảnh sát chạy đến đầu tiên, hắn dùng giọng nhiệt tình nói:

– Bây giờ chị đã đồng ý làm vợ tôi chưa?

Một đám cảnh sát vốn rất căng thẳng, vì bọn họ nghe nói có người nổ súng ở đây, nhưng khi nghe thấy Hạ Thiên nói như vậy thì chẳng thể nào căng thẳng được nữa. Đám người đưa mắt nhìn nhau, người này sao lại ở đây?

Vài phút trước Mộc Hàm thiếu chút nữa đã tan vỡ, mà bây giờ thì Lãnh Băng Băng lại thiếu chút nữa đã tan vỡ. Lưu manh chết tiệt này bây giờ lại hiện ra trước mặt nàng, hơn nữa lại nói ra một câu như vậy. Bây giờ nàng chợt sinh ra cảm xúc muốn đi học may, sau khi học được trò may vá thì sẽ lập tức may mồn tên khốn này lại.

– Sao cậu lại ở đây?

Lãnh Băng Băng nghiến răng nghiến lợi hỏi:

– Bên trong vừa phát ra tiếng súng, có chuyện gì xảy ra?

– Không có gì, tôi và vợ đánh nhau một chặp, bây giờ đã không có chuyện gì.

Hạ Thiên dùng giọng hời hợt nói.

– Cậu và vợ đánh nhau sao lại có tiếng súng nổ?

Lãnh Băng Băng tức giận nói.

– Vợ tôi nổ súng bắn tôi!

Hạ Thiên dùng giọng vô tội nói:

– Nhưng ngay sau đó đã bị tôi đét mông, bây giờ nàng đã thành thật. Đúng rồi, cảnh sát tỷ tỷ, sau này chị cũng đừng nổ súng bắn tôi, nếu không tôi sẽ đét mông.

– Cậu…

Lãnh Băng Băng cực kỳ tức giận, sau lưng nàng là Lý Bình, hắn lén dựng ngón cái với Hạ Thiên, bộ dạng cực kỳ khâm phục.

– Cậu mở cửa ra, tôi vào xem.

Khoảnh khắc này Lãnh Băng Băng chợt có cảm xúc muốn nổ súng.

– Cảnh sát tỷ tỷ, chị không được vào.

Hạ Thiên ngăn ở cửa:

– Vợ tôi nói các người phải chờ một chút, một lát sau mọi người sẽ nhận được điện thoại và rút đi.

– Cậu có mở cửa không?

Lãnh Băng Băng thật sự tức giận, nàng cầm lấy súng giống như muốn xông lên.

Hạ Thiên giang hai tay, hắn cười hì hì nhìn Lãnh Băng Băng. Ai nhìn qua cũng hiểu, nếu Lãnh Băng Băng tiến lên thì sẽ rơi vào lòng hắn.

Lãnh Băng Băng lập tức do dự, nàng tin tên sắc lang kia có thể làm ra bất kỳ chuyện gì, tất nhiên bây giờ nàng cũng không muốn mình bị đối phương sàm sỡ trước mặt mọi người.

– Đội trưởng, Hạ Thiên nói chúng ta đợi vài phút, nếu không mọi người cứ đợi một chút.

Lý Bình khẽ khuyên, bọn họ cũng biết năng lực của Hạ Thiên, tất nhiên sẽ không nghĩ rằng có gì ảnh hưởng đến hắn.

– Được, tôi đợi ba phút.

Lãnh Băng Băng cắn môi nói.

Lãnh Băng Băng nói xong thì điện thoại chợt rung lên, đúng là có điện thoại.

Lãnh Băng Băng cúp điện thoại mà dùng ánh mắt khác thường nhìn Hạ Thiên, sau đó nàng vung tay:

– Thu quân.

– Cảnh sát tỷ tỷ, mai tôi đến tìm chị nhé?

Hạ Thiên nhìn bóng lưng của Lãnh Băng Băng mà nói một câu, ngay sau đó hắn xoay người đi vào phòng, sau đó hắn lập tức ngây người, còn người ở bên trong sao?

Người đẹp tóc vàng Mộc Hàm và cô gái Yêu Yêu đã biến mất không còn tăm tích, rõ ràng vừa rồi hắn nói chyện với Lãnh Băng Băng ở bên ngoài và Mộc Hàm ở bên trong đã mang theo Yêu Yêu “chuồn mất”.

– Không được, mình phải hỏi số điện thoại của chị tóc vàng, hỏi chỗ ở, nếu không sau này tìm không gặp thì rất phiền.

Hạ Thiên lầm bầm một câu, hắn cũng không thể để vợ bỏ trốn, như vậy quá mất mặt.

Một chiếc Audi Q7 chạy ra khỏi bãi đậu xe khách sạn Khải Duyệt, người lái xe là Mộc Hàm, Yêu Yêu thì ngồi bên ghế lái phụ, nàng dùng ánh mắt đáng thương nhìn Mộc Hàm.

– Chị Hàm, em sai rồi, chị đừng giận nữa.

Yêu Yêu nói với vẻ mặt đau khổ:

– Em chỉ đang buồn chán và tìm chút tư liệu về Kiều Tiểu Kiều, sau đó em nhìn thấy cái tên “chồng của Kiều Tiểu Kiều”, sau đó muốn đùa giỡn một chút. Em sao biết được đối phương sẽ chạy sang đánh người, hơn nữa em lại càng không biết tên kia biến thái như vậy, ngay cả chị Hàm cũng không phải là đối thủ của hắn.

Đáng lý ra Yêu Yêu cũng không tin có người như Hạ Thiên, chỉ vì nói dóc vài câu trên QQ mà chạy đến muốn “pk”. Hơn nữa nàng còn cho rằng dù là ai đến thì cũng bị chị tiểu Hàm đánh cho tơi tả, nàng không ngờ gặp phải một tên cực phẩm trong cực phẩm, không những giỏi đánh đấm còn đánh ngã chị Hàm.

– Em còn nói nữa sao? Chị cũng biết em là chuyên gia gây rối.

Mộc Hàm trừng mắt nhìn Yêu Yêu, nghĩ đến chuyện vừa xảy ra mà nàng cảm thấy vừa xấu hổ vừa tức tối khó thể nhịn. Tên sắc lang chết tiệt, hắn đã thấy tất cả bộ vị trên người mình, hơn nữa còn xoa bóp vài chỗ, càng quá đáng chính là đối phương còn đánh vào mông nàng.

Loại cảm giác đau đớn và có chút tê dại khác thường, đây là thứ Mộc Hàm chưa từng được cảm nhận. Tuy nàng đã trải qua những huấn luyện đặc biệt nhưng những chuyện khó xử như vừa rồi cũng chưa từng xảy ra trên người nàng.

– Chị Hàm, sau này em sẽ khôn gây rối nữa.

Yêu Yêu dùng ánh mắt tội nghiệp nhìn Mộc Hàm, ngay sau dó nàng lại trợn mắt giống như gặp quỷ:

– Chị Hàm, chị nhìn kìa!

– Nhìn cái gì?

Mộc Hàm có chút bực bội.

– Nhìn bên trái.

Yêu Yêu dùng tay chỉ chỉ.

Mộc Hàm nhìn ra cửa thì chợt choáng váng, ngoài cửa có người đang chạy song với xe của nàng, hơn nữa còn liên tục phất tay, đây là kẻ vừa rồi đã chiếm tiện nghi của nàng, là Hạ Thiên.

– Két…

Mộc Hàm đột nhiêng thắng xe, xe dừng lại, nàng hạ kiếng xuống nhìn Hạ Thiên rồi tức giận quát:

– Cậu làm gì vậy?

– Vợ à, vợ chưa đưa số điện thoại, cũng không nói địa chỉ, sau này sao có thể gặp lại?

Hạ Thiên cười hì hì nhìn nàng.

– Tôi không phải là vợ anh.

Mộc Hàm tức giận nói.

– Vừa rồi chị đã đồng ý, bây giờ chị muốn đổi ý thì tôi sẽ đánh mông.

Hạ Thiên có chút mất hứng.

– Cậu…

Mộc Hàm có chút tức giận nhưng ngay sau đó ánh mắt lại xoay chuyển, giọng nói trở nên dịu dàng:

– Chồng à, điện thoại của chị vừa mất, nếu không thì cho chị số điện thoại của cậu, hai ngày nưa chị sẽ gọi cho cậu.

– Cũng được.

Hạ Thiên đọc số điện thoại của mình cho Mộc Hàm, khi hắn thấy nàng ghi lại th mới yên tâm.

– Chồng à, chị còn có chuyện gấp, hôm nay không thể làm gì được, mấy ngày nữa chị sẽ tìm cậu, được không?

Mộc Hàm nũng nịu nói.

Uy lực lời nói nũng nịu của Mộc Hàm là rất lớn, ít nhất thì Hạ Thiên cũng không chống lại được, vì vậy hắn lập tức đồng ý.

Vài phút sau Mộc Hàm chạy đi như điên và không thấy Hạ Thiên đuổi theo, vì vậy mà nàng không khỏi thở dài một hơi.

– Cuối cùng cũng thoát khỏi tên lưu manh chiết tiệt.

Mộc Hàm dùng giọng căm hận nói, trong lòng cũng cảm thấy rất khó hiểu, vì sao mình giống như một tân nương bỏ chạy thế này?

– Hì hì, chị Hàm, chị gọi người ta là chồng rất tự nhiên, như vậy không bằng gả cho hắn luôn đi.

Yêu Yêu cười hì hì nói.

– Em còn dám nói sao?

Mộc Hàm trừng mắt nhìn Yêu Yêu:

– Đây đều là rắc rối em gây ra.

Yêu Yêu thè lưỡi:

– Chị Hàm, chị không thấy hắn ta lợi hại à? Vừa rồi chị chạy xe cũng không tính là nhanh nhưng không bằng người ta chạy bộ. Hơn nữa chúng ta lén chạy qua cửa sổ, sao hắn ta có thể tìm ra được.

– Quan tâm đến chuyện này làm gì, chỉ cần sau này hắn không tiếp tục tìm ra chúng ta là được.

Mộc Hàm tức giận nói, tuy trong miệng nói vậy nhưng trong lòng rất nghi hoặc, thực lực tên kia không phải quá biến thái sao?

Mộc Hàm tiện tay cầm lấy trang giấy, nàng nhớ kỹ số điện thoại của Hạ Thiên, sau khi nhìn thoáng qua thì ném qua cửa sổ. Tất nhiên nàng sẽ không thật sự điện thoại cho Hạ Thiên, nhưng bây giờ nàng rất bực, số điện thoại của đối phương giống như khắc vào trong đầu, giống như khó thể quên được.

Khi Hạ Thiên về nhà thì đã là mười một giờ, lúc này Tôn Hinh Hinh còn đang đợi.

– Cậu thật sự đến khách sạn Khải Duyệt sao?

Tôn Hinh Hinh không nhịn được phải hỏi.

– Đúng vậy.

Hạ Thiên gật đầu nói.

– Vậy cậu có đánh tên kia không?

Tôn Hinh Hinh có chút dở khóc dở cười.

– À, không đánh!

Hạ Thiên lắc đầu.

– Sao lại không?

Tôn Hinh Hinh cảm thấy rất kỳ quái, Hạ Thiên không đánh người sao?

– Người kia là nữ, vì vậy không đánh.

Hạ Thiên giải thích một câu.

– Tiểu sắc lang.

Tôn Hinh Hinh lập tức mất hứng, nàng trợn mắt nhìn Hạ Thiên, sau đó nàng đi vào phòng ngủ và đóng cửa.

Kết quả là tối hôm nay Hạ Thiên vẫn mình đơn gối chiếc.

Sáng ngày hôm sau, Hạ Thiên và Tôn Hinh Hinh cũng không đến cửa hàng hoa, hắn và nàng ngồi xe buýt đến trường đại học thể dục thể thao Giang Hải. Hạ Thiên cũng không quên đánh cược giữa mình và Trần Chí Cương.

Sau khi đến trường đại học thì Tôn Hinh Hinh dùng điện thoại Hạ Thiên gọi cho Trần Chí Cương, vài phú sau Hạ Thiên đã thấy Thư Tịnh từ trong trường đại học đi ra.

– Hạ Thiên, Tôn Hinh Hinh, các người đến rồi sao?

Thư Tịnh vẫn mặc đồng phục bóng rổ nam, khi còn cách một khoảng xa đã chào hỏi hai người.

– Trần Chí Cương đâu?

Hạ Thiên hỏi.

– Anh ta ở sân bóng rổ, đang cùng huấn luyện với đội, tạm thời không ra được, vì vậy mới để tôi ra đưa mọi người vào.

Thư Tịnh giải thích.

– Đi vào thôi.

Tôn Hinh Hinh mở miệng nói.

– Đi theo tôi.

Thư Tịnh đi trước dẫn đường, sau vài phút thì cả ba đến sân bóng rổ.

Hạ Thiên đến sân bóng thì nhìn thấy Trần Chí Cương, tên kia đang ném rổ, mỗi lần ném đều rất chuẩn. Lúc này bên cạnh hắn là mười mấy tên nam sinh mặc trang phục bóng rổ, cũng không phải đang tiến hành huấn luyện, mọi người đang nhìn Trần Chí Cương ném rổ, mà ngoài sân cũng có mười người đang xem.

– Hinh Hinh.

Khi nhìn thấy Tôn Hinh Hinh thì Trần Chí Cương cũng không ném rổ, hắn vội vàng tiến lên chào đón.

Đám đồng đội của Trần Chí Cương cũng phóng đến, đám người này rõ ràng quá thừa hormone, khi thấy một người đẹp như Tôn Hinh Hinh thì tất nhiên phải bu lại.

– À, giới thiệu với mọi người, đây là bạn gái tôi, là Tôn Hinh Hinh.

Trần Chí Cương nói với giọng điệu khoe khoang.

– Anh có bệnh không?

Hạ Thiên rất muốn tiến lên cho Trần Chí Cương một bạt tai:

– Chị Hinh là vợ tôi, không phải là bạn gái anh.

– Hạ Thiên, tôi cũng không tranh với cậu, sau khi xong trận đấu, xem cậu còn gì để nói.

Trần Chí Cương không tức giận, bộ dạng hắn tràn đầy tự tin.

– Đừng nói nhảm, bây giờ làm luôn.

Hạ Thiên bĩu môi, hắn đi ra sân rồi tiện tay cầm lấy bóng, cũng chẳng thèm nhìn mà tiện tay ném ra.

Danh sách các phần:
Phần 1
Phần 2
Phần 3
Phần 4
Phần 5
Phần 6
Phần 7
Phần 8
Phần 9
Phần 10
Phần 11
Phần 12
Phần 13
Phần 14
Phần 15
Phần 16
Phần 17
Phần 18
Phần 19
Phần 20
Phần 21
Phần 22
Phần 23
Phần 24
Phần 25
Phần 26
Phần 27
Phần 28
Phần 29
Phần 30
Phần 31
Phần 32
Phần 33
Phần 34
Phần 35
Phần 36
Phần 37
Phần 38
Phần 39
Phần 40
Phần 41
Phần 42
Phần 43
Phần 44
Phần 45
Phần 46
Phần 47
Phần 48
Phần 49
Phần 50
Phần 51
Phần 52
Phần 53
Phần 54
Phần 55
Phần 56
Phần 57
Phần 58
Phần 59
Phần 60
Phần 61
Phần 62
Phần 63
Phần 64
Phần 65
Phần 66
Phần 67
Phần 68
Phần 69
Phần 70
Phần 71
Phần 72
Phần 73
Phần 74
Phần 75
Phần 76
Phần 77
Phần 78
Phần 79
Phần 80
Phần 81
Phần 82
Phần 83
Phần 84
Phần 85
Phần 86
Phần 87
Phần 88
Phần 89
Phần 90
Phần 91
Phần 92
Phần 93
Phần 94
Phần 95
Phần 96
Phần 97
Phần 98
Phần 99
Phần 100
Thông tin truyện
Tên truyện Hạ Thiên - Quyển 1
Tác giả Chưa xác định
Thể loại Truyện nonSEX
Phân loại Truyện chưa được phân loại
Ngày cập nhật 20/05/2020 03:29 (GMT+7)

Một số truyện liên quan

Dương Thần – Quyển 9
Phần 66 Ban đêm nhiệt độ xuống rất nhanh, tựa vào thân thể của người đàn ông, Lâm Nhược Khê cảm thấy ấm áp lạ thường. Khi Dương Thần cõng cô lên đỉnh núi, Lâm Nhược Khê đã vô tình dựa vào lưng Dương Thần để ngủ. Đây cũng là việc mà cô muốn cho quan hệ của mình với Dương Thần ổn định, giống như nằm trong một chiếc nôi, muốn không ngủ được cũng khó. Sau khi Dương Thần phát hiện ra điểm này, ngoài việc mỉm cười không nói câu gì ra thì cũng không có cách nghĩ nào khác. Uổng công đi một chuyến, sao cũng không có thể mà nhìn, thì liền đưa Lâm Nhược...
Phân loại: Truyện nonSEX Tuyển tập Dương Thần
Hạ Thiên – Quyển 14
Phần 66 Hạ Thiên tập trung tinh thần, cố gắng kéo dài thần trí của mình, nhưng hắn phát hiện chính mình không thể nào xác định vị trí cụ thể của Mị Nhi. Điều duy nhất hắn có thể xác định chính là Mị Nhi đang ở trong Y Nhân Các, mà hắn cũng có thể xác nhận một sự kiện khác, chính là nàng đang vận động rất nhanh. Điều này làm cho Hạ Thiên cảm thấy tương đối quỷ dị, với tu vi Nguyên Anh trung kỳ của hắn, muốn xác định vị trí của Mị Nhi mới Kim Đan sơ kỳ là tương đối đơn giản, nhưng điều quỷ dị chính là nàng giống như đang...
Phân loại: Truyện nonSEX Tuyển tập Hạ Thiên
Lăng Tiếu – Quyển 18
Phần 66 Người này là sư huynh của Văn Thái Nhạc, thủ tịch đệ tử của Hạ Công, tên là Hạ Giang, là đệ tử mồ côi mà Hạ Công nhặt được, ban thưởng họ Hạ, xem như là nghĩa tử của Hạ Công, có thực lực đê giai Thần Vương. Mà nam tử xuất hiện lúc sau lớn lên cũng không anh tuấn, nhưng vẻ mặt tùy tiện, là cái loại người chỉ nhìn qua thôi đã thấy phi thường đường hoàng, bộ dáng lôi thôi lếch thếch tăng thêm cho hắn vài phần bá đạo, một thân cơ bắp tràn ngập tính bạo tạc, phảng phất tràn ngập lực lượng vô hạn. Tên của hắn cũng khá giống...
Phân loại: Truyện nonSEX Tuyển tập Lăng Tiếu

Danh sách truyện sex được đọc nhiều nhất

TOP truyện sex ngắn hay nhất!

TOP tác giả tài năng