Hạ Thiên - Quyển 10

Phần 10

Bộ dạng của cả hai có vẻ lo sợ bất an, âm thanh của Lãnh Băng Băng có chút hòa hoãn hơn:

– Đừng lo lắng, nếu sự việc thật sự như những gì hai đứa nói, như vậy các em cũng ra tay lúc phòng vệ, nếu tên Hà Chấn kia thật sự chết đi, như vậy cũng chỉ tính là phòng vệ mà thôi, không có chuyện gì quá lớn.

– Nhưng, chị gái, trước kia em cũng đọc nhiều bản tin, những người gặp phải tình huống như Hồng Bác cũng bị xử phạt.

Vương Vi cảm thấy rất bất an, tất nhiên nàng biết cái được gọi là phòng vệ, nhưng nàng thật sự không biết rõ ràng. Nàng đã xem qua khá nhiều tin tức, rõ ràng tất cả mọi người đều cảm thấy hắn phòng vệ nhưng cuối cùng không được tòa án chấp nhận, vì vậy mà có người nói đùa rằng nếu có việc gì cũng đừng ra tay, lỡ đánh chếp cướp thì sợ rằng vừa phải ngồi tù vừa phải bồi thường tiền.

– Yên tâm, có chị đây, chỉ cần thật sự là phòng vệ thì sẽ không để Hồng Bác bị bắt giam.

Lãnh Băng Băng ngược lại cũng biết chuyện này, nếu là địa phương khác thì nàng khó thể xen vào, nhưng đây là thành phố Giang Hải, nàng sẽ không cho sự việc kia phát sinh trên người em họ của mình. Nếu thật sự là ra tay phòng vệ thì dù đối phương có mất mạng, nàng sẽ không để cho Hồng Bác phải nhận hình phạt, nàng cảm thấy dù nói trên phương diện nào thì hắn cũng không làm sai.

– Chị gái, thật sự không có việc gì sao?

Lãnh Hồng Bác nghe Lãnh Băng Băng nói như vậy thì cảm thấy an tâm hơn rất nhiều, nhưng vẫn còn chút không yên.

– Chị đã nói không việc gì, nhưng những chuyện sau này em phải nghe theo lời chị.

Lãnh Băng Băng nhanh chóng có quyết định:

– Trước tiên chị sẽ đưa em đến đầu thú ở cục cảnh sát, nói rõ sự việc, sau đó tìm cho em một người bảo lãnh sau thẩm vấn, như vậy em sẽ nhanh chóng được thả ra. Mặt khác chị cũng muốn xem tình hình thương thế của Hà Chấn kia như thế nào.

– Được, chị gái, em nghe lời chị, chị nói thế nào em sẽ làm như vậy.

Lãnh Hồng Bác lúc này cũng không có ý nghĩ gì, Lãnh Băng Băng là cảnh sát, tất nhiên hắn phải lựa chọn tin theo nàng.

Lãnh Băng Băng tìm được điện thoại của mình, nàng chuẩn bị điện thoại cho Hoàng An Bình, quyết định đưa Lãnh Hồng Bác đi đầu thú, dù sao nếu so sánh thì nàng vẫn quen thuộc Hoàng An Bình hơn những người khác.

Nhưng Lãnh Băng Băng còn chưa kịp gọi đi thì phát hiện trước đó có người gọi tới, hơn nữa còn là Hoàng An Bình gọi đến. Vì vậy mà nàng không khỏi quay đầu nhìn Lãnh Hồng Bác, thầm nghĩ chẳng lẽ trùng hợp như vậy, Hoàng An Bình vì chuyện này mà điện thoại cho mình sao?

Sau khi Lãnh Băng Băng nhận điện thoại thì phát hiện sự việc thật sự trùng hợp, buổi tối Hoàng An Bình và Bì Chí Mẫn cùng dùng cơm, hai người trò chuyện rất vui. Hoàng An Bình rõ ràng nhận được sự tín nhiệm của vị cục trưởng mới, thậm chí có thể nói Bì Chí Mẫn cảm kích Hoàng An Bình. Thực tế trước khi dùng cơm tối với Hoàng An Bình thì Bì Chí Mẫn đã nhận được mệnh lệnh truyền tới từ thủ đô, nói cho hắn biết Hạ Thiên có thân phận đặc biệt, để hắn không làm ra bất kỳ sự kiện gì ảnh hưởng đến Hạ Thiên.

Lúc này Bì Chí Mẫn cuối cùng cũng hiểu, mình bị người ta đưa lên đầu súng, mà Hoàng An Bình có thể nói là cứu hắn từ trên đường chết quay về. Điều này làm cho Bì Chí Mẫn quyết định sau này sẽ xem Hoàng An Bình là tâm phúc.

Sau khi dùng cơm tối xong thì Hoàng An Bình nhận được thông báo có đánh nhau trên đường, còn có một người bị đâm. Đáng lý ra vụ này không phải do Hoàng An Bình xử lý, nhưng Bì Chí Mẫn cảm thấy thời điểm này khá rối, vì để ổn định hắn phải cho Hoàng An Bình tự đi xử lý vụ việc. Bì Chí Mẫn vừa đến thành phố Giang Hải và cảm thấy địa vị của mình chưa được ổn định, hắn phải cẩn thận một chút, không nên phát sinh sự kiện ngoài ý muốn.

Hoàng An Bình lập tức dẫn người đi xử lý, chuyện này cũng không phức tạp, hắn lập tức biết được hung thủ là Lãnh Hồng Bác, cũng biết người này là em họ của Lãnh Băng Băng, vì vậy hắn quyết định thông báo cho nàng. Nhưng sau khi điện thoại vang lên mà không có người nghe thì hắn thức thời cúp điện thoại, hắn cũng không ngốc, hắn biết Hạ Thiên còn đang ở cùng một chỗ với Lãnh Băng Băng, hai người bọn họ ở cùng một chỗ mà Lãnh Băng Băng không nhận điện thoại, dù là kẻ ngu cũng biết bọn họ đang làm gì.

Hoàng An Bình nghe Lãnh Băng Băng nói sẽ đưa Lãnh Hồng Bác đi đầu thú thì cảm thấy cầu còn chưa được, vì vậy đồng ý ở cục cảnh sát chờ.

– Đi thôi, chúng ta đến cục cảnh sát.

Lãnh Băng Băng đặt điện thoại xuống rồi nói với Lãnh Hồng Bác.

– Vâng.

Lãnh Hồng Bác gật đầu, sau đó hắn hỏi một câu:

– Chị gái, em phải mặc bộ quần áo này hay thay bộ khác?

– Không cần, cứ như vậy thôi, lát nữa chỉ cần em nói ra sự thật là được, không cần phải nói đối, nếu em cố ý nói dối, khi điều tra ra được thì sẽ cực kỳ phiền toái, em hiểu chưa?

Lãnh Băng Băng dặn dò vài câu.

Lãnh Hồng Bác khúm núm đáp lời, lúc này Lãnh Băng Băng nói gì hắn cũng nghe.

Lãnh Băng Băng quay đầu nhìn hạ thiên, nàng phát hiện hắn vẫn buồn bực ngồi ở nơi đó, vì vậy nàng đi đến bên cạnh và khẽ nói:

– Chồng, cậu ở nhà chờ hay theo chúng tôi đến cục cảnh sát? Hồng Bác cần phải lấy khẩu cung, còn phải làm thủ tục, có lẽ sẽ mất vài giờ, tôi sẽ không về ngay được.

– Tôi ở nhà chờ.

Hạ Thiên nhìn Lãnh Hồng Bác:

– Tôi thấy cậu ta là muốn cho ăn đòn rồi.

Lãnh Hồng Bác chợt ngẩn ngơ, anh rể này sao lại muốn đánh mình? Mình giống như không đắc tội gì thì phải?

– Vậy được rồi.

Lãnh Băng Băng tất nhiên biết rõ vì sao Hạ Thiên lại muốn đánh Lãnh Hồng Bác, ai bảo người này sớm muộn không đến, lại đến đúng lúc này?

– Chồng, chúng tôi đi trước, nếu trước mười giờ tôi chưa quay lại thì cậu cũng đừng đợi.

Lãnh Băng Băng vừa đi ra cửa vừa nói với Hạ Thiên.

– Anh rể, em đi trước.

Trước khi đi Lãnh Hồng Bác còn lên tiếng chào hỏi Hạ Thiên.

Hạ Thiên trừng mắt nhìn Lãnh Hồng Bác, điều này làm cho Lãnh Hồng Bác cảm thấy rất bất an, mãi đến bây giờ hắn vẫn chưa hiểu mình làm gì đắc tội với Hạ Thiên.

Đến khi Lãnh Băng Băng đưa Lãnh Hồng Bác và Vương Vi đi khỏi nhà, Hạ Thiên ngồi bực bội trên ghế sa lông rất lâu, hắn muốn ăn cảnh sát tỷ tỷ, sao khó khăn như vậy?

– Mình phải đợi cảnh sát tỷ tỷ quay về, đêm nay nhất định phải ăn chị ấy.

Hạ Thiên nghĩ như vậy, sau đó hắn bắt đầu khoảng thời gian chờ đợi buồn chán.

Thời gian trôi qua rất chậm, Hạ Thiên cũng không biết mình nhìn giờ bao nhiêu lần. Cuối cùng hắn thấy kim đồng hồ chỉ mười giờ mà Lãnh Băng Băng còn chưa về, vì vậy hắn quyết định điện thoại cho Lãnh Băng Băng.

Hạ Thiên tìm được điện thoại của mình trước đó bị Lãnh Băng Băng ném lên ghế sa lông, hắn mở nguồn, đang định gọi đi thì có người gọi đến.

Đây là một dãy số không xa lạ gì với Hạ Thiên, vì vậy hắn nhanh chóng nhận điện thoại, khi điện thoại vừa nối thông thì bên kia truyền đến tiếng khóc.

– Anh có tức giận không? Anh không nên tin bọn họ, bọn họ cố ý sờ em.

Đầu dây ben kia có một cô gái khóc lóc nói.

Danh sách các phần:
Phần 1
Phần 2
Phần 3
Phần 4
Phần 5
Phần 6
Phần 7
Phần 8
Phần 9
Phần 10
Phần 11
Phần 12
Phần 13
Phần 14
Phần 15
Phần 16
Phần 17
Phần 18
Phần 19
Phần 20
Phần 21
Phần 22
Phần 23
Phần 24
Phần 25
Phần 26
Phần 27
Phần 28
Phần 29
Phần 30
Phần 31
Phần 32
Phần 33
Phần 34
Phần 35
Phần 36
Phần 37
Phần 38
Phần 39
Phần 40
Phần 41
Phần 42
Phần 43
Phần 44
Phần 45
Phần 46
Phần 47
Phần 48
Phần 49
Phần 50
Phần 51
Phần 52
Phần 53
Phần 54
Phần 55
Phần 56
Phần 57
Phần 58
Phần 59
Phần 60
Phần 61
Phần 62
Phần 63
Phần 64
Phần 65
Phần 66
Phần 67
Phần 68
Phần 69
Phần 70
Phần 71
Phần 72
Phần 73
Phần 74
Phần 75
Phần 76
Phần 77
Phần 78
Phần 79
Phần 80
Phần 81
Phần 82
Phần 83
Phần 84
Phần 85
Phần 86
Phần 87
Phần 88
Phần 89
Phần 90
Phần 91
Phần 92
Phần 93
Phần 94
Phần 95
Phần 96
Phần 97
Phần 98
Phần 99
Phần 100
Phần 101
Phần 102
Phần 103
Phần 104
Phần 105
Phần 106
Phần 107
Phần 108
Phần 109
Phần 110
Phần 111
Phần 112
Phần 113
Phần 114
Phần 115
Phần 116
Phần 117
Phần 118
Phần 119
Phần 120
Phần 121
Phần 122
Phần 123
Phần 124
Phần 125
Phần 126
Phần 127
Phần 128
Phần 129
Phần 130
Phần 131
Phần 132
Phần 133
Phần 134
Phần 135
Phần 136
Phần 137
Phần 138
Phần 139
Phần 140
Phần 141
Phần 142
Phần 143
Phần 144
Phần 145
Phần 146
Phần 147
Phần 148
Phần 149
Phần 150
Phần 151
Phần 152
Phần 153
Phần 154
Phần 155
Phần 156
Phần 157
Phần 158
Phần 159
Phần 160
Thông tin truyện
Tên truyện Hạ Thiên - Quyển 10
Tác giả Chưa xác định
Thể loại Truyện nonSEX
Phân loại Truyện chưa được phân loại
Ngày cập nhật 17/07/2020 03:29 (GMT+7)

Một số truyện liên quan

Hàn Lập – Quyển 5
Tử Linh tiên tử thấy bộ dáng không tin được của Hàn Lập cũng không có giải thích bất cứ điều gì, chỉ liếc nhìn Khúc Hồn một cái rồi thản nhiên cười nói: “Vị này là Khúc tiền bối Thân Ngoại Hóa Thân của tiền bối sao?” Nữ tử này vừa nói ra như vậy, thân hình Hàn Lập chợt ngừng trệ, hàn quang trong mắt không khỏi lóe lên, nhìn nữ tử này một lúc rồi mới lạnh lùng hỏi: “Tử Linh cô nương như thế nào lại biết?” “Hì hì! Tiền bối không cần phải giật mình, bổn môn cũng có một loại công pháp có thể tế luyện phân thân. Chỉ là hao...
Phân loại: Truyện nonSEX Hàn Lập
Lục Thiếu Du – Quyển 10
Nhìn đống Mã Tiễn Tử đó, trong lòng Lục Thiếu Du liền cảm thấy vui vẻ, nhìn tuổi của đám Mã Tiễn Tử này, cũng phải hơn năm trăm năm rồi, Đông lão bây giờ đang ở ngưỡng đột phá, xem ra không bao lâu nữa, trong phi Linh môn sẽ có thêm một vị cường giả Linh vương nữa. Ngay lúc Lục Thiếu Du nhanh chóng thu hồi vài gốc Mã Tiễn Tử, thân ảnh nho nhỏ của Lục Tâm Đồng cũng nhanh chóng thu thập tất cả các độc dược khác vào bên trong trữ vật giới chỉ của mình, đối với nàng mà nói thì những thứ này đều là bảo vật. Ai, sắp...
Phân loại: Truyện nonSEX Tuyển tập Lục Thiếu Du
Lục Thiếu Du – Quyển 29
Vũ tôn cửu trọng đỉnh, thúc giục vũ kỹ thiên cấp, một chiêu là có thể đánh chết nhiều cường giả đồng cấp như vậy, Lục Thiếu Du trưởng thành thật đáng sợ, chỉ mới vài năm ngắn ngủi mà thôi a! Một lão giả ánh mắt âm trầm, toàn thân tràn ngập sát khí đứng cạnh Hắc Linh rung động nói, sắc mặt hắn tái nhợt, nhưng không phải bị thương mà là bao phủ âm sát khí, giống như từ cửu u địa ngục bò đi ra. Nói thế nào lần này Lục Thiếu Du phải chết, bản tôn nhất định phải đem hắn nghiền xương thành tro! Một đại hán thân hình cực...
Phân loại: Truyện nonSEX Tuyển tập Lục Thiếu Du

Danh sách truyện sex được đọc nhiều nhất

TOP truyện sex ngắn hay nhất!

TOP tác giả tài năng