Hạ Thiên - Quyển 10

Phần 50

Hồng Thiếu Huy chợt ngây người, nửa ngày sau hắn cũng không nói nên lời.

– Tiểu Hồng, tôi biết rõ cậu nghi ngờ, nhưng tôi nói cho cậu một chuyện, cậu đã nghe những lời đồn đãi về Hạ Thiên, ví dụ như sự kiện cậu ta đại phát thần uy ở thôn Hạ Dương, đó là sự thật, không có gì khuếch đại.

Thạch Trường Canh dùng giọng không nhanh không chậm nói:

– Tôi còn nói cho cậu biết, tôi sở dĩ có thể bình yên vô sự đi ra từ trong tay của ủy ban kỷ luật, không phải vì ai khác, chính là Hạ Thiên giúp tôi, cậu ta trực tiếp đưa tôi đi từ trong tay ủy ban kỷ luật.

Hồng Thiếu Huy lại sửng sốt một lúc lâu, nhưng hắn lại tin lời nói của Thạch Trường Canh, vì hắn đều không thể hiểu nổi, vì sao Thạch Trường Canh có thể yên bình xin nghỉ hưu sớm? Vì lần này có hàng loạt quan viên huyện Mộc Dương bị điều tra, chỉ có duy nhất Thạch Trường Canh là cá lớn lọt lưới.

– Chú Canh… Hạ Thiên rốt cuộc có địa vị gì?

Hồng Thiếu Huy nhịn không được phải hỏi.

– Tình huống cụ thể thì tôi không biết, chỉ biết địa vị của cậu ta là rất lớn, ngay cả ủy ban kỷ luật tỉnh ủy cũng không dám trêu vào. Thuận tiện tôi cũng nhắc cho cậu biết, cậu có thể thay thế Chu Hậu Sinh cũng vì công lao của cậu ấy, nếu cậu không muốn trở thành một Chu Hậu Sinh thứ hai thì đừng đụng vào cậu ấy làm gì cả.

Thạch Trường Canh thản nhiên nói:

– Thực tế tôi và cậu ấy không có quan hệ gì tốt, chẳng qua cậu ta chỉ nể mặt Vân Thanh mà thôi, vì vậy nếu cậu có xảy ra vấn đề gì, tôi cũng chưa chắc cứu được cậu. Nếu cậu ta mất hứng, tôi cũng có thể vào bệnh viện bất cứ lúc nào. Những lời của tôi không dễ nghe, nhưng vì suy nghĩ cho cậu, tôi cảm thấy cậu nên hiểu.

– Chú Canh, cháu biết phải làm thế nào rồi.

Hồng Thiếu Huy khẽ nói.

– Cậu biết là tốt.

Thạch Trường Canh lại đưa ly cho Hồng Thiếu Huy rót rượu:

– Uống một ly nữa, tôi cũng nên đi ngủ, cậu cũng nên về sớm với vợ.

– Vâng, chú Canh.

Hồng Thiếu Huy khẽ gật đầu, nhưng lúc này điện thoại của hắn lại vang lên.

Hồng Thiếu Huy nhận điện thoại, vài phút sau hắn mới đặt xuống, sau đó dùng ánh mắt sững sờ nhìn Thạch Trường Canh.

– Chú Canh, vụ án hiếp dâm mà cháu vừa nói, bây giờ đã được phá.

Hồng nhan họa thủy, người đẹp là ngọn nguồn tai họa, Liễu Mộng là một siêu cấp đại mỹ nữ, tất nhiên là siêu cấp hồng nhan họa thủy. Phụ nữ đẹp gây họa là không sai, sai là biết rõ mình sẽ gây họa nhưng không tự hiểu lấy, nửa đêm còn chưa chịu về nhà. Liễu Mộng bây giờ chính là như vậy, là mọt siêu cấp tai họa hơn mười giờ còn chưa quay về khách sạn, kết quả là rước họa.

Bây giờ thời tiết rất lạnh, hơn tám giờ thì người trên quảng trường vẫn còn khá nhiều, nhưng đến hơn chín giờ thì nhân số bắt đàu giảm bớt, đến mười giờ thì căn bản không còn người.

Lúc bắt đầu thì trên quảng trường còn có cảnh sát tuần tra, sau đó đến khi người về hết thì cảnh sát cũng căn bản không xuất hiện. Đêm nay Liễu Mộng rất vui, vì nàng mua tất cả món đồ chơi, nàng chơi xong một cái thì ném đi, vì vậy mà chơi đến tận mười giờ vẫn chưa chị bỏ đi. Lúc này ánh đèn trên quảng trường cũng căn bản đã tắt, chỉ còn lại vài cái được thắp sáng, quảng trường không còn người, cũng chi còn hai người bọn họ.

– Chị Mộng, chúng ta về trước, ngày mai lại đến chơi.

Hạ Thiên không nhịn được phải mở lời khuyên.

– Không cần, chị muốn chơi chán đã, sau đó mới về.

Liễu Mộng không chịu bỏ về:

– Khi chị còn bé không được chơi những thứ này, bây giờ chị muốn làm một lượt.

– Tôi cũng nào có được chơi?

Hạ Thiên thầm nói, nhưng sao mình không chơi một lượt?

– Tiểu bại hoại, chị giống như lại đói bụng, chúng ta đi ăn nhé?

Liễu Mộng chơi thêm một lúc rồi cũng chán, nàng lại kéo Hạ Thiên đi ăn.

– Được.

Hạ Thiên đồng ý, hắn tình nguyện đưa Liễu Mộng đi ăn còn hơn ở lại chơi những món đồ con nít này. Hắn không phải là trẻ em, hắn là người lớn, hắn thích những trò chơi của người lớn.

– Hì hì, tiểu bại hoại, cậu rất ngoan.

Liễu Mộng rất vui, nàng kéo Hạ Thiên bước đi, khi nàng nhảy lên thì mái tóc dài cũng bị gió thổi bùng lên, váy trắng tóc dài làm nàng như tiên nữ. Khốn nổi những hành động của nàng lại như một đứa trẻ, vì vậy nếu kết hợp lại thì chúng ta có được một tiên nữ không hiểu chuyện.

Nhưng lúc này lại có nhiều người không hiểu chuyện xuất hiện, hai người Hạ Thiên vừa mớ đến bên cạnh quảng trường thì một chiếc xe mười sáu chỗ mở cửa ra, bốn năm người nhảy xuống, sau đó cùng nhau phóng về phía Hạ Thiên và Liễu Mộng.

– Đứng im.

– Cướp đây.

– Không muốn chết thì thành thật một chút.

Đám này đều là những thiếu niên mười bảy mười tám tuổi, trên tay có dao, có tuýp sắt, bộ dạng kẻ nào cũng hùng hổ, chỉ sau nháy mắt đã vọt đến trước mặt Hạ Thiên và Liễu Mộng.

– Ôi, tiểu bại hoại, cậu đừng ra tay, để cho chị, chị đã lâu rồi không được đánh người.

Liễu Mộng rất hưng phấn, nàng phóng lên, đám thiếu niên đáng thương căn bản không kịp phản ứng, Liễu Mộng tung đấm tung đá được một lúc thì tất cả đều ngã gục.

– Đúng là quá chán.

Liễu Mộng có chút bất mãn, sau đó nàng lại điên cuồng đá vào đám người, làm đám thiếu niên liên tục kêu gào thảm thiết.

– Tha mạng…

– Đừng đánh…

Một lúc sau đám người bắt đầu cầu xin tha thứ, mà một chiếc xe cảnh sát đi tuần cũng trờ tới.

– Các người làm gì vậy?

Một tên cảnh sát hét lớn.

– Đánh người.

Liễu Mộng đáp:

– Chú ngốc quá, như vậy mà không biết.

Tên cảnh sát chợt ngẩn ngơ giống như không ngờ mình bị mắng, nhưng hắn nhanh chóng nhìn rõ tướng mạo của Liễu Mộng, vì vậy mà kinh hoàng, không dám nói gì.

– Cứu… Cứu mạng…

Đúng lúc này một âm thanh nức nở và có chút suy yếu từ trong xe vọng ra.

Hai tên cảnh sát vội vàng chạy đến, bọn họ nhìn vào xe mười sáu chỗ mà ngây người, bên trong có một người phụ nữ, mà người này hầu như có hơn phân nửa là máu me loang lổ.

– Đồng chí cảnh sát, mau… Mau cứu tôi, bọn họ… Bọn họ cưỡng hiếp tôi…

Người phụ nữ kia khóc lóc nói.

– Bắt bọn họ lại.

Một tên cảnh sát cuối cùng kịp phản ứng, bây giờ bọn họ mới biết, đám người có vẻ bị đánh rất thảm kia không phải là kẻ bị hại, chính là một đám tội phạm.

– Bắt tất cả lại đi, đúng là chán chết, tiểu bại hoại, chúng ta đi ăn thôi.

Liễu Mộng kéo Hạ Thiên bước đi.

– Hai vị xin chờ chút.

Một tên cảnh sát vội vàng lên tiếng:

– Làm phiền hai vị theo chúng tôi về cục làm bản ghi chép…

– Không rảnh, chị đang đói, chị muốn ăn.

Liễu Mộng từ chối:

– Đừng cản đường chị, nếu không chị cho ăn đòn.

– Điều này, hai vị có thể để lại phương thức liên lạc không?

Tên cảnh sát chỉ có thể lui một bước, hai người kia có lẽ không dễ đụng vào, hơn nữa lại vừa hỗ trợ bắt được một đám tội phạm, mà Liễu Mộng lại quá đẹp, vì vậy đám cảnh sát rất khách khí.

Danh sách các phần:
Phần 1
Phần 2
Phần 3
Phần 4
Phần 5
Phần 6
Phần 7
Phần 8
Phần 9
Phần 10
Phần 11
Phần 12
Phần 13
Phần 14
Phần 15
Phần 16
Phần 17
Phần 18
Phần 19
Phần 20
Phần 21
Phần 22
Phần 23
Phần 24
Phần 25
Phần 26
Phần 27
Phần 28
Phần 29
Phần 30
Phần 31
Phần 32
Phần 33
Phần 34
Phần 35
Phần 36
Phần 37
Phần 38
Phần 39
Phần 40
Phần 41
Phần 42
Phần 43
Phần 44
Phần 45
Phần 46
Phần 47
Phần 48
Phần 49
Phần 50
Phần 51
Phần 52
Phần 53
Phần 54
Phần 55
Phần 56
Phần 57
Phần 58
Phần 59
Phần 60
Phần 61
Phần 62
Phần 63
Phần 64
Phần 65
Phần 66
Phần 67
Phần 68
Phần 69
Phần 70
Phần 71
Phần 72
Phần 73
Phần 74
Phần 75
Phần 76
Phần 77
Phần 78
Phần 79
Phần 80
Phần 81
Phần 82
Phần 83
Phần 84
Phần 85
Phần 86
Phần 87
Phần 88
Phần 89
Phần 90
Phần 91
Phần 92
Phần 93
Phần 94
Phần 95
Phần 96
Phần 97
Phần 98
Phần 99
Phần 100
Phần 101
Phần 102
Phần 103
Phần 104
Phần 105
Phần 106
Phần 107
Phần 108
Phần 109
Phần 110
Phần 111
Phần 112
Phần 113
Phần 114
Phần 115
Phần 116
Phần 117
Phần 118
Phần 119
Phần 120
Phần 121
Phần 122
Phần 123
Phần 124
Phần 125
Phần 126
Phần 127
Phần 128
Phần 129
Phần 130
Phần 131
Phần 132
Phần 133
Phần 134
Phần 135
Phần 136
Phần 137
Phần 138
Phần 139
Phần 140
Phần 141
Phần 142
Phần 143
Phần 144
Phần 145
Phần 146
Phần 147
Phần 148
Phần 149
Phần 150
Phần 151
Phần 152
Phần 153
Phần 154
Phần 155
Phần 156
Phần 157
Phần 158
Phần 159
Phần 160
Thông tin truyện
Tên truyện Hạ Thiên - Quyển 10
Tác giả Chưa xác định
Thể loại Truyện nonSEX
Phân loại Truyện chưa được phân loại
Ngày cập nhật 17/07/2020 03:29 (GMT+7)

Một số truyện liên quan

Giang Nam – Quyển 26
Phần 50 Trong hai đạo cung, vô số đại đạo ầm vang. Tiên thiên kim long giản, tiên thiên thần đăng, tiên thiên hỗn nguyên châu, tiên thiên yếm ma thương, các tiên thiên pháp bảo phát ra tiếng rít trầm đục. Vô số đại đạo vọt ra từ hai đạo cung nhập vào mấy tiên thiên pháp bảo. Tiên thiên pháp bảo tự mình thức tỉnh, đạo uy càng lúc càng chìm, càng nặng. Điều này khác với Ma Kha Thiên Quân, Thần Mẫu Đạo Quân, Huyết Tổ thúc giục uy lực tiên thiên pháp bảo. Tiên thiên pháp bảo tự tiến vào trạng thái thay trời hành đạo, cảm ứng Giang Nam là đầu sỏ tiên đạo không...
Phân loại: Truyện nonSEX Tuyển tập Giang Nam
Lục Thiếu Du – Quyển 30
Phần 50 Trong thế giới của Thái Cổ U Minh Viêm, tiểu hồn anh của Lục Thiếu Du còn được hảo diễm nóng bỏng màu xanh da trời bao phủ, tiếng kêu thảm thiết vang lên không ngớt, kim đao màu vàng ngày càng cho nhiều hỏa diễm thẩm thấu vào bên trong. Lúc này Lục Thiếu Du cảm giác được, mỗi một lần tiểu hồn anh cảm thấy hắn có thể chống lại được nhiệt độ trong hỏa diểm này, kim đao màu vàng lại lập tức cho không ít hỏa diễm vào bên trong. Để cho hắn tiếp tục rèn linh hồn, mỗi một thời khắc linh hồn đều được Thái Cổ U Minh Viêm rèn giũa ở...
Phân loại: Truyện nonSEX Tuyển tập Lục Thiếu Du
Vĩnh Hằng – Quyển 2
Phần 50 Mấy tên đệ tử Linh Khê Tông đều sợ mất mật, nháy mắt đã chạy xa. Dưới sự uy hiếp của đan dược Bạch Tiểu Thuần, cho dù là đệ tử Huyền Khê Tông muốn ngăn cản cũng không thể nào bắt được cái tốc độ bạo phát ra của bọn họ. Nhìn thấy mấy tên đồng môn nháy mắt đã chạy trốn thật xa, Bạch Tiểu Thuần cũng sửng sốt một chút. Hắn còn tự hỏi có khi nào là mình cầm nhầm đan dược nên cúi đầu xuống nhìn lại, sau khi xác định không vấn đề gì thì mới vội ho lên một tiếng. Hắn rống to lên rồi ném đan dược thẳng lên không...
Phân loại: Truyện nonSEX Tuyển tập Vĩnh Hằng

Danh sách truyện sex được đọc nhiều nhất

TOP truyện sex ngắn hay nhất!

TOP tác giả tài năng