Hạ Thiên - Quyển 11

Phần 71

– Được rồi, ta sẽ tin ngươi 1 lần.

Lữ Nhân suy nghĩ rồi đứng lên đi về phía thiếu phụ xinh đẹp.

Hạ Thiên nhìn bóng lưng của Lữ Nhân rồi lầm bầm 1 câu:

– Ba vị sư phụ quả nhiên đều là lão sắc quỷ, Tam sư phụ cũng là lão sắc quỷ, tuổi cao sức yếu thế mà vẫn còn ham gái.

Cũng may trong quán bar khá ồn ào nên Lữ Nhân không nghe được những lời nói của Hạ Thiên, nếu không lão phải đánh cho tên đệ tử thích nói bậy 1 trận, tiểu tử này dám gọi lão là lão sắc quỷ sao? Chính hắn mới là tiểu sắc quỷ.

Những năm gần đây ông già tán gái chưa chắc đã mất ưu thế, mà bản lĩnh tán gái của Lữ Nhân lại càng tỏ ra có ưu thế, chưa đến 1 lúc lâu thì Hạ Thiên đã thấy Lữ Nhân và thiếu phụ xinh đẹp kia kết thân với nhau.

– Trên đời này chán nhất là xem người khác tán gái.

Hạ Thiên lầm bầm, hắn cũng muốn tự mình tán gái, nhưng trong đây căn bản không có gái để tán. Thật sự không có biện pháp, vì vậy hắn chỉ có thể giúp Tam sư phụ 1 tay mà thôi.

– Ông xã, điện thoại kìa…

Tiếng chuông điện thoại quen thuộc vang lên, Hạ Thiên lấy điện thoại ra xem, sau đó hắn cảm thấy có chút hưng phấn, vì người điện thoại đến là Mộc Hàm.

– Vợ, bây giờ chị có rảnh sao?

Hạ Thiên nhận điện thoại vội vàng hỏi.

– À, không có việc gì, chồng đang ở chỗ Yêu Yêu à?

Giọng điệu của Mộc Hàm mềm mại và đáng yêu vô hạn.

– Không, tôi ở trong 1 quán bar, chỗ này có chút việc, vợ có đến tìm tôi không?

Hạ Thiên dù rất muốn rời khỏi đây nhưng Lữ Nhân còn chưa lấy lại được ví tiền, hắn chỉ có thể chờ ở đây, vì thế hắn chỉ có thể gọi Mộc Hàm đến đây tìm mình.

– À, tôi sẽ đến ngay.

Mộc Hàm không do dự mà đồng ý ngay, sau đó nàng hỏi tên quán bar rồi cúp điện thoại.

Hạ Thiên tiếp tục nhìn Lữ Nhân tán gái, nhìn qua có vẻ Lữ Nhân đã đắc thủ, thiếu phụ xinh đẹp kia gặp 1 ông già trưởng thành và khôi hài đến an ủi, giống như rất nhanh sẽ rơi vào tay giặc.

Nhưng lúc này Hạ Thiên cũng không quan tâm nhiều, vì vợ tóc vàng xinh đẹp của hắn sắp đến, đến khi Mộc Hàm đến thì Tam sư phụ chỉ có thể ghen ghét và hâm mộ mà thôi.

– Tiên sinh, chỗ này đã có ai ngồi chưa?

Một giọng nói động lòng người chợt vang lên bên cạnh, nhưng khẩu âm có chút kỳ quái.

Hạ Thiên quay đầu nhìn thoáng qua người phụ nữ đến gần hắn, hắn cũng hiểu vì sao giọng điệu của nàng có vẻ kỳ quái, vì nàng tóc vàng, da trắng, rõ ràng là gái ngoại quốc. Nàng là 1 cô gái nước ngoài nói tiếng Trung, khẩu âm kỳ quái cũng là điều không có gì lạ.

Cô gái ngoại quốc này có dáng người rất nóng bỏng, cách ăn mặc cũng rất gợi cảm, điều này làm Hạ Thiên nhớ đến Isabella. Đáng tiếc là khuôn mặt cô gái này không được như Isabella, làn da có vẻ rất tốt nhưng Hạ Thiên có thể nhận ra đó là nhờ trang điểm.

– Không có người ngồi, nếu cô muốn ngồi thì cứ tự nhiên.

Hạ Thiên trừng mắt nhìn rồi cười hì hì nói.

– Cảm ơn.

Cô gái ngoại quốc nóng bỏng ngồi xuống, sau đó nàng gọi nhân viên phục vụ 1 ly Whisky.

Cô gái ngoại quốc cầm ly rượu, nàng hớp 1 nửa ly, sau đó mới thỏa mãn buông ly cười quyến rũ với Hạ Thiên:

– Tôi là Elyse đến từ London, còn anh?

– Tôi là Hạ Thiên, từ trên núi xuống.

Hạ Thiên thuận miệng trả lời.

– Trên núi?

Elyse có chút ngạc nhiên.

– Đúng vậy, là trên núi xuống.

Hạ Thiên nghiêm trang trả lời:

– Này, cô có biết không, nước chúng tôi nếu có người chết thường mang chôn cất dưới chân núi.

– Nghĩa địa London chúng tôi cũng thường ở dưới chân núi.

Elyse trả lời.

Hạ Thiên cũng uống 1 hớp rượu, sau đó hắn dùng giọng có chút hoang mang nói:

– Cô muốn lên núi sao?

Trong mắt Elyse xuất hiện cái nhìn khác lạ:

– Hạ tiên sinh, anh mời tôi đến nhà mình sao?

– Không phải.

Hạ Thiên lắc đầu:

– Tôi hỏi cô có muốn được vùi trên núi không?

Cơ thể Elyse chợt cứng ngắc, sau đó nàng nở nụ cười miễn cưỡng:

– Hạ tiên sinh, tôi không hiểu nhiều tiếng Trung, lời này của anh có ý gì?

– À, vợ của tôi sắp đến.

Hạ Thiên chợt nói 1 câu không liên quan gì.

Elyse chợt cười:

– Hạ tiên sinh, anh sợ vợ thấy chúng ta ngồi cùng 1 chỗ thì sẽ ghen sao?

– Không, vợ của tôi không thích ăn dấm.

Hạ Thiên lại lắc đầu:

– Nhưng vợ của tôi sắp đến đây, tôi muốn ngồi cùng vợ, vì vậy cũng không có thời gian với cô. Tôi trực tiếp hỏi cô, cô muốn tôi xử lý cô ngay bây giờ, sau đó vùi cô trên núi, hay cô muốn sống thêm vài năm, sau đó được người khác vùi dưới chân núi.

Elyse nghe nói như vậy thì vẻ mặt chợt biến đổi, 1 tay nhanh chóng đưa vào trong áo khoác, nhưng nàng còn chưa với vào bên trong thì đột nhiên phát hiện mình không thể hành động. Khoảnh khắc này vẻ mặt nàng đã xám như tro tàn, trong ánh mắt có chút hương vị sợ hãi.

– Này, cô có biết không? Tôi rất thích mỹ nhân kế, nhưng cô biết tôi ghét nhất thứ gì không?

Hạ Thiên nhìn Elyse:

– Tôi ghét nhất là những người không quá đẹp, còn không sạch sẽ mà lại chạy đến trước mặt tôi thi triển mỹ nhân kế, cô không biết đây là xấu nữ kế sao?

– Anh… Anh muốn thế nào?

Elyse có chút bình tĩnh, đến bây giờ nàng mới chính thức hiểu rõ sự đáng sợ của người này, trước mặt hắn thì nàng chỉ là 1 miếng thịt trên thớt, căn bản không có lực phản kháng.

– Ai bảo cô đến giết tôi?

Hạ Thiên mở miệng hỏi.

– Tôi là sát thủ chuyên nghiệp.

Elyse trả lời, nàng không biết vì sao đối phương phát hiện ra thân phận của mình, nhưng bây giờ nàng đã hiểu, nàng vừa gặp mặt đã bị hắn khám phá ra rồi.

– Sát thủ chuyên nghiệp sao? Hèn gì sát khí trên người rất nặng.

Hạ Thiên lầm bầm:

– Bây giờ sát thủ chuyên nghiệp dám ra tay với tôi cũng không còn nhiều, đúng rồi, chẳng lẽ cô là người của Liên Minh sát thủ?

– Đúng vậy, tôi đến từ Liên Minh sát thủ.

Elyse càng khiếp sợ người đàn ông đối diện, người này thật sự không gì không biết.

– Thằng ngốc Myers của Liên Minh sát thủ các người quá ngu, gần đây tôi đã quên tìm phiền toái cho các người, đáng lý các người phải cảm thấy may mắn mới đúng, bây giờ còn dám chạy đến làm phiền tôi, xem ra các người muốn tôi ra tay tiêu diệt.

Hạ Thiên không khỏi lắc đầu:

– Này, các người nói với Myers 1 tiếng, tôi sẽ thỏa mãn nguyện vọng của hắn, nếu rảnh tôi sẽ đến tiêu diệt cả Liên Minh sát thủ.

– Anh… Anh không giết tôi sao?

Elyse ngoài kinh ngạc thì cũng cảm thấy có chút hy vọng.

– Loại tiểu nhân vật như các người, dù giết đi cũng không có ý nghĩa gì, vì vậy nếu cô nghe lời, tôi cũng không giết cô.

Hạ Thiên luời biếng nói:

– Quan trọng là tôi muốn cô đi nói dùm 1 câu.

– Nói gì?

Elyse không có chút ý nghĩ phản kháng, người đàn ông này quả nhiên hùng mạnh như lời đồn, thậm chí còn mạnh hơn.

– Dù ai nghĩ ra mỹ nhân kế để cô đến lừa tôi, nhưng cô về nói cho người bày kế biết, nếu sau này muốn dùng mỹ nhân kế thì phải dùng mỹ nữ thật sự, cũng đừng là mỹ nữ không sạch sẽ, cô có biết cái gì là không sạch sẽ không?

Hạ Thiên dùng giọng không nhanh không chậm nói:

– Này, tôi muốn nói rõ với các người 1 chút, nếu không phải là mỹ nữ thì vô dụng với tôi.

– Tôi hiểu rồi, nhất định sẽ truyền lời.

Elyse vội vàng trả lời, trong lòng cũng không ngờ, mình còn chưa phải là người đẹp sao? Nếu nàng không phải là mỹ nữ, như vậy thế nào mới là mỹ nữ?

– Nhìn bộ dạng của cô thì chắc không biết thế nào là người đẹp phải không?

Hạ Thiên cầm lấy ngân châm, hắn đâm lên người Elyse:

– Bây giờ cô quay đầu lại, nhìn ra cửa, sẽ biết thế nào là người đẹp.

Elyse trước đó phát hiện mình không cử động được, lúc này nàng chợt phát hiện mình khôi phục lại năng lực hành động, vì vậy mà vô thức nhìn về cửa quán bar. Ngay sau đó nàng thấy 1 người đẹp tóc vàng, dù nàng và đối phương đều là tóc vàng nhưng nếu so sánh thì mình quá kém. Dú là gương mặt, làn da, dáng người, thậm chí là cả nét quyến rũ, nàng đều thua xa.

Khoảnh khắc này người đẹp lai đang cười quyến rũ, nàng có vẻ cực kỳ đẹp.

– Chồng.

Người đẹp tóc vàng đi về phía Hạ Thiên, nàng không quan tâm đến Elyse mà ngồi bên cạnh Hạ Thiên.

– Bây giờ biết thế nào là mỹ nữ chưa?

Hạ Thiên nhìn Elyse:

– Tuy tôi không trông mong các người tìm được người đẹp như vợ tôi, nhưng cũng đừng quá xấu chứ? Được 1 nửa như vợ tôi cũng ngon rồi. Nếu không được thì đừng dùng mỹ nhân kế, nếu không thì mỹ nhân trong mắt bọn họ chỉ là người chết mà thôi.

– Hạ tiên sinh, tôi sẽ chuyển lời.

Elyse vội vàng nói.

– Được rồi, cô có thể đi, đừng quấy rầy chúng tôi.

Hạ Thiên phất tay, hắn cũng không còn hứng thú với cô gái này.

Elyse nghe nói như vậy thì giống như được đại xá, nàng cũng không nói nhiều mà trực tiếp đứng lên bỏ đi, khi nàng ra khỏi quán bar thì phát hiện cả người ướt đẫm mồ hôi.

Mộc Hàm nhìn Elyse rồi nhíu mày:

– Chồng, cô ta là sát thủ sao?

– Đúng vậy, xấu quá, bộ dạng như vậy mà đòi dùng mỹ nhân kế với tôi.

Hạ Thiên bĩu môi, sau đó hắn thuận tay ôm Mộc Hàm đặt lên đùi, hắn hôn nàng 1 cái rồi nói:

– Vẫn là vợ tôi xinh đẹp nhất.

Mộc Hàm cười quyến rũ, nàng quét mắt nhìn quán bar, sau đó nàng mê hoặc hỏi:

– Chồng, chỗ này cũng không có người quen, sao cậu lại ở đây?

Mộc Hàm thật sự có chút buồn bực, với hiểu biết của nàng thì Hạ Thiên không phải là đàn ông thích vào quán bar. Tuy hắn thích thức đêm nhưng là thức trên giường với người đẹp, không phải chạy vào hộp đêm, vì nơi đây không có phụ nữ mà hắn thích.

Hạ Thiên còn chưa trả lời thì Mộc Hàm chợt nghe thấy 1 âm thanh ngả ngớn vang lên bên cạnh:

– Này, người đẹp, bao nhiêu 1 đêm?

Danh sách các phần:
Phần 1
Phần 2
Phần 3
Phần 4
Phần 5
Phần 6
Phần 7
Phần 8
Phần 9
Phần 10
Phần 11
Phần 12
Phần 13
Phần 14
Phần 15
Phần 16
Phần 17
Phần 18
Phần 19
Phần 20
Phần 21
Phần 22
Phần 23
Phần 24
Phần 25
Phần 26
Phần 27
Phần 28
Phần 29
Phần 30
Phần 31
Phần 32
Phần 33
Phần 34
Phần 35
Phần 36
Phần 37
Phần 38
Phần 39
Phần 40
Phần 41
Phần 42
Phần 43
Phần 44
Phần 45
Phần 46
Phần 47
Phần 48
Phần 49
Phần 50
Phần 51
Phần 52
Phần 53
Phần 54
Phần 55
Phần 56
Phần 57
Phần 58
Phần 59
Phần 60
Phần 61
Phần 62
Phần 63
Phần 64
Phần 65
Phần 66
Phần 67
Phần 68
Phần 69
Phần 70
Phần 71
Phần 72
Phần 73
Phần 74
Phần 75
Phần 76
Phần 77
Phần 78
Phần 79
Phần 80
Phần 81
Phần 82
Phần 83
Phần 84
Phần 85
Phần 86
Phần 87
Phần 88
Phần 89
Phần 90
Phần 91
Phần 92
Phần 93
Phần 94
Phần 95
Phần 96
Phần 97
Phần 98
Phần 99
Phần 100
Thông tin truyện
Tên truyện Hạ Thiên - Quyển 11
Tác giả Chưa xác định
Thể loại Truyện nonSEX
Phân loại Truyện chưa được phân loại
Ngày cập nhật 23/07/2020 03:29 (GMT+7)

Một số truyện liên quan

[Truyện Tết] Ma thổi đèn – Quyển 4
Phần 45 Tuy quyết định sẽ đi Mỹ, song cũng không thể nói đi là đi ngay được, trước khi xuất ngoại còn có rất nhiều việc phải xử lý. Nhà Răng Vàng ở Bắc Kinh, thời gian này hắn và Tuyền béo đi khắp nơi bán đồ cổ, tôi thì về Phúc Kiến thăm nhà, sau đó lại đi thăm nom người nhà của mấy đồng đội đã hy sinh, đồng thời cũng cùng với Tuyền béo đi Nội Mông, nơi chúng tôi từng tham gia lao động một chuyến, ngót nghét cũng phải mất hơn hai tháng mới xong xuôi được tất cả công việc. Khi quay về Bắc Kinh thì đã là tháng rét nhất mùa đông...
Phân loại: Truyện nonSEX Tuyển tập Ma thổi đèn
Dương Thần – Quyển 13
Phần 71 Đêm khuya, hậu viện Dương gia, trong trẻo nhưng lạnh lùng u tĩnh. Dương Liệt khoác áo khoác quân trang, đi lại hơi lỗ mang, vừa phát ra điệu hừ hừ mơ hồ không rõ vừa đi về phía nơi ở của mình. Người làm và lính cảnh vệ thay nhau canh gác đêm ở các vị trí khác nhau, thấy trạng thái của Nhị thiếu gia như vậy cũng không phải mới một hai ngày, nên không có biểu lộ ra bất cứ kinh ngạc gì. Dương Liệt đi đến giữa cửa, mắt hiện lên tia dị sắc, trong phòng đèn đang mở, hiển nhiên có người đang ở bên trong chờ. Dương Liệt đẩy cửa ra...
Phân loại: Truyện nonSEX Tuyển tập Dương Thần
Lưu Phong – Quyển 6
Phần 71 Nghê Thường âm thầm mắng. Như thế nào không biết xấu hổ vậy. Thân là đàn bà... Nữ quỹ, cư nhiên tại ban ngày nói ra rõ ràng như vậy, không biết thẹn thùng. Lưu Phong xác định Nghê Thường không có đi, đang rình coi cách đó không xa. Trong lòng mơ hồ có chút hưng phấn. Quyết định hảo hảo đâm một hồi, để cho Nghê Thường xem. Thấy Lưu Phong cởi quần, Nghê Thường nhất thời đỏ mặt, tim đập thình thịch. Vốn muốn quay mặt đi, nhưng là trong lòng có một cổ lực lượng vô hình dẫn dắt, hướng Lưu Phong nhìn lại. “Lớn quá... đó chính là vũ khí bí mật của...
Phân loại: Truyện nonSEX Tuyển tập Lưu Phong

Danh sách truyện sex được đọc nhiều nhất

TOP truyện sex ngắn hay nhất!

TOP tác giả tài năng