Hạ Thiên - Quyển 12

Phần 54

 – Vâng, thiếu gia.

Cố Hàm Sương nghe lời ra ngoài đứng lẳng lặng chờ ngoài cửa.

Cố Hàm Sương cũng không đợi quá lâu, chỉ mười phút sau thì Hạ Thiên đã đi ra, trên tay còn mang theo một người, đó là Viên Thiên Chính.

– Sương nha đầu, trước tiên chị đến chỗ vợ tóc vàng chờ tôi, tôi đi xử lý tên này.

Hạ Thiên nói xong thì đưa theo Viên Thiên Chính biến mất.

Cố Hàm Sương ngây người, nhưng chưa đến một phút sau nàng đã dựa theo lời phân phó của Hạ Thiên mà đến tìm Mộc Hàm, còn Hạ Thiên muốn đi đâu hoặc xử lý Viên Thiên Chính thế nào, Cố Hàm Sương thật sự không quan tâm.

Cố Hàm Sương nhanh chóng đến chỗ Mộc Hàm, vì Mộc Hàm không có mặt, Hạ Thiên cũng không, vì thế mà không có chìa khóa, nàng chỉ có thể chờ ngoài cửa. Cũng may đối với Cố Hàm Sương thì đứng chờ một giờ đồng hồ cũng dễ dàng.

Điều duy nhất làm cho Cố Hàm Sương cảm thấy bất ngờ là chờ thật sự quá lâu, nàng chờ vài giờ mà Hạ Thiên chưa về. Sau đó nàng phát hiện Hạ Thiên không về nhưng chủ nhân Mộc Hàm đã trở lại.

– Cố tiểu thư, sao lại đứng ở chỗ này? Chồng không ở bên trong sao?

Khi thấy Cố Hàm Sương đứng ngoài cửa thì Mộc Hàm cũng bất ngờ, nàng mở miệng hỏi.

Dù Cố Hàm Sương là nha hoàn của Hạ Thiên, nhưng mộc hàm thật sự xưng hô rất khách khí với đối phương, vì nàng biết người này không phải kẻ tầm thường, nàng thấy nên tôn trọng vẫn hơn.

– Thiếu gia có việc cần làm, nói tôi quay về chỗ này, nhưng không biết vì sao đã vài giờ mà còn chưa về.

Cố Hàm Sương trả lời.

– Cậu ấy ra ngoài từ khi nào?

Mộc Hàm không khỏi hỏi.

– Đại khái là khoảng bảy giờ.

Cố Hàm Sương suy nghĩ rồi nói.

– Bảy giờ?

Mộc Hàm nhìn đồng hồ rồi nhíu mày:

– Bây giờ cũng hơn mười giờ, sao chồng còn chưa quay lại?

– Phu nhân, có cần tôi đi tìm thiếu gia không?

Cố Hàm Sương chần chừ rồi hỏi.

– Vào nhà trước đã.

Mộc Hàm mở cửa đi vào phòng, sau đó nàng lấy điện thoại ra gọi cho Hạ Thiên:

– Tôi điện thoại hỏi xem rốt cuộc cậu ấy đang ở đâu.

Điện thoại chuyển rất nhanh, Mộc Hàm nũng nịu hỏi:

– Chồng, tôi đã về nhà, cậu đang ở đâu vậy?

– À, tôi đang ở bên ngoài, nhiều nhất là nửa giờ nữa sẽ quay lại.

Hạ Thiên trả lời.

– À, tôi đi tắm trước, cậu nhanh quay về.

Mộc Hàm cũng yên lòng, nàng nhìn Cố Hàm Sương cách đó không xa, nàng hạ thấp giọng rồi khẽ nói rất hấp dẫn:

– Chồng, tôi không khóa cửa nhà tắm đâu nhé.

Mộc Hàm nói xong thì cười quyến rũ, sau đó cúp điện thoại đi về phía phòng tắm.

Một phút sau.

Mộc Hàm đang tắm thì nghe thấy có người gõ cửa phòng, đồng thời còn nghe được âm thanh của Hạ Thiên từ bên ngoài:

– Vợ, không phải chị đã nói sẽ chẳng đóng cửa sao?

Mộc Hàm không khỏi khẽ cười, chồng quả nhiên bị nàng lừa quay về, nàng không trả lời mà chỉ mở cửa phòng tắm, duỗi bàn tay trắng nõn ra, kéo hắn vào trong, sau đó mới đóng cửa lại.

– Chồng, tôi giúp cậu cởi quần áo.

Mộc Hàm khẽ nói.

– Vợ, chị cũng bắt đầu trở nên không ngoan, dám gạt tôi là mở cửa phòng tắm.

Hạ Thiên ôm Mộc Hàm, vẫn có vẻ không vui.

– Chồng, nếu người khác tiến vào thì sao bây giờ?

Mộc Hàm dùng bàn tay mềm mại lục lọi trên người Hạ Thiên, ngay sau đó nàng đã cởi từng phần quần áo trên người hắn xuống, sau đó hai người đều đã trần như nhộng.

– Tóm lại lừa chồng là không tốt, tuy tôi rất thích chị, nhưng tôi phải trừng phạt chị.

Hạ Thiên nói rất khẽ.

– Cậu muốn trừng phạt tôi thế nào cũng được… Ư…

Mộc Hàm còn chưa dứt lời thì đã bị Hạ Thiên ép lên tường.

Sáng hôm sau.

Mười giờ sáng, Mộc Hàm thức dậy.

– Chồng, tôi phải đến Ám tổ.

Mộc Hàm vừa mặc quần áo vừa nói với Hạ Thiên.

– Vợ, tôi cảm thấy chị không cần phải đến Ám tổ, mỗi ngày sao lại sinh ra nhiều chuyện như vậy?

Hạ Thiên có chút mất hứng:

– Vài ngày nữa tôi sẽ về Giang Hải một chuyến, không bằng chị và Mị Nhi theo tôi về Giang Hải luôn.

– Chồng, tạm thời là không được, sau này hãy nói.

Mộc Hàm nhanh chóng mặc quần áo, sau đó cúi người hôn Hạ Thiên:

– Tôi đi trước, chồng có thể tiếp tục ngủ.

Thấy Mộc Hàm bỏ đi thì Hạ Thiên có chút buồn bực, hắn cảm thấy cả ngày chạy qua chạy lại từ thủ đô đến Giang Hải là không tốt, sau này hắn sẽ ở tại thành phố Giang Hải, vì vậy vợ của hắn phải tập trung tất cả ở Giang Hải mới đúng. Nếu Mộc Hàm và Mị Nhi không chịu rời khỏi Ám tổ, như vậy ít nhất cũng dời căn cứ của Ám tổ đến Giang Hải.

– À, vậy thì dời Ám tổ đến Giang Hải.

Hạ Thiên phát hiện ý nghĩ này của mình là rất hay, sau đó hắn nhảy dựng lên, mặc quần áo tử tế, định đến Ám tổ một chuyến để thương lượng với hai bà vợ về vấn đề di dời Ám tổ đến Giang Hải.

Nhưng Hạ Thiên còn chưa kịp ra khỏi cửa thì điện thoại vang lên.

– Lài ai vậy?

Hạ Thiên có chút bất mãn, hắn lấy điện thoại ra rồi chợt buồn bực, điện thoại này hắn không muốn nhận, vì người gọi đến là Trương Minh Đà.

Một lúc sau Hạ Thiên mới dùng giọng mất hết sức lực hỏi:

– Đại sư phụ, có chuyện gì sao?

– Tiểu tử, đến giúp ta một chuyện.

Giọng điệu của Trương Minh Đà cũng không kém phần mệt mỏi.

Hạ Thiên chợt buồn bực, hắn biết vị Đại sư phụ này nhất định tìm mình nhờ việc, vì vậy hắn vô tình hỏi:

– Đại sư phụ, ngài đừng nói không tìm được lão tình nhân nào, nhưng cũng đừng bắt tôi đi tìm, bây giờ ngài cũng giống như Tam sư phụ, cũng muốn tôi tìm tình nhân giúp sao?

– Tiểu tử, đừng nói hươu nói vượn, ta thật sự có chuyện cần ngươi hỗ trợ. Mặc kệ ngươi ở đâu, tóm lại nhanh chóng đến thành phố Thục Đô một chuyến.

Trương Minh Đà nhanh chóng nói:

– Ta cần cậu chữa bệnh giúp cho một người.

– Không phải đấy chứ? Để tôi chữa bệnh giúp ngài?

Hạ Thiên càng thêm buồn bực:

– Này Đại sư phụ, ngài dù gì cũng là đại thần y, có bệnh gì mà không chữa được?

– Nói nhảm, nếu ta chữa được còn nhờ ngươi sao?

Trương Minh Đà có chút mất vui:

– Này tiểu tử, ngươi rốt cuộc có đến không, không muốn thì nói thẳng ra.

– Được rồi, tôi đi là được.

Hạ Thiên dù không tình nguyện nhưng Đại sư phụ có việc cần nhờ, hắn thật sự không làm gì được, nhưng hắn vẫn phải nói cho rõ ràng:

– Đại sư phụ, tôi cũng nói thẳng, tôi thật sự không muốn đi, nhưng ngài dù gì cũng là sư phụ của tôi, cho nên tôi sẽ đi. Ngài nói rõ địa chỉ cụ thể, chờ tôi đến thành phố Thục Đô sẽ đi tìm ngài.

– Tiểu tử, xem như ngươi vẫn còn chút lương tâm.

Trương Minh Đà coi như thỏa mãn với thái độ của Hạ Thiên:

– Khi nào cậu đến bên này thì điện thoại cho ta, ta sẽ ra đón.

– Được rồi.

Hạ Thiên cũng không có ý kiến gì, hắn chỉ có chút buồn bực, thành phố Thục Đô thật sự chưa từng được nghe nói đến, nhưng nghe nói đến là một chuyện, đi đến đó là một.

Chuyện. Trước nay hắn chưa từng đến chỗ kia, bây giờ phải đi xa xem bệnh. Ôi, xem ra tìm sư phụ tốt là rất khó, hắn không tìm được sư phụ tốt, bây giờ lại phải giúp sư phụ làm việc vặt.

Hạ Thiên thầm oán vài vị sư phụ một phen, sau đó cầm điện thoại bấm số Mộc Hàm.

– Chồng, sao vậy, tôi còn chưa đến Ám tổ.

Mộc Hàm có chút kỳ quái.

– Vợ, tôi muốn đến thành phố Thục Đô, chị giúp tôi mua vé máy bay nhé?

Hạ Thiên vô tình nói.

– Thành phố Thục Đô?

Mộc Hàm càng kỳ quái:

– Chồng, sao cậu lại đột nhiên muốn đến đó?

– Không phải là đột nhiên, Đại sư phụ đột nhiên điện thoại đến, đúng là không có biện pháp, tôi phải đi sớm còn về sớm.

Hạ Thiên dùng giọng bất đắc dĩ nói.

Hạ Thiên dừng lại một chút rồi bổ sung thêm một câu:

– Đúng rồi, vợ, chị đặt hai vé, tôi và Sương nha đầu cùng đi.

– À, như vậy thì được, tôi sẽ sắp xếp.

Mộc Hàm tuy cảm thấy tin tức này rất đột nhiên, nhưng Hạ Thiên muốn đi đến thành phố Thục Đô, nàng cũng phải sắp xếp tốt cho hắn.

Mộc Hàm suy nghĩ và nhớ đến một sự việc:

– Đúng rồi, chồng, có lẽ cậu không cần mua hai vé máy bay, lúc này Ám tổ có chuyên cơ, nếu chuyên cơ không ai dùng, cậu có thể sử dụng.

– Vợ, cứ sắp xếp là được, sau khi xong nhớ nói một tiếng.

Hạ Thiên trả lời, Mộc Hàm làm việc làm hắn rất an tâm.

– À, chồng, tôi đã đến Ám tổ, trước tiên hỏi chuyện chuyên cơ, sau đó sẽ báo cho cậu.

Mộc Hàm nói và cúp điện thoại.

Hạ Thiên suy nghĩ rồi điện thoại cho Tống Ngọc Mị.

– Vợ Mị Mị, tôi có việc cần đến thành phố Thục Đô, chờ khi tôi làm xong việc này sẽ đưa chị đến Thanh Phong Sơn.

Hạ Thiên khai báo.

– À, không sao, tôi chờ cậu quay về.

Tống Ngọc Mị dịu dàng nói.

Hạ Thiên chấm dứt nói chuyện với Tống Ngọc Mị, hắn điện thoại cho Triệu Vũ Cơ.

Tuy hắn cảm thấy mình đến thành phố Thục Đô chỉ một ngày là về, nhưng dù sao cũng là rời khỏi thủ đô, nên báo một tiếng với các vợ, miễn cho các nàng không biết hắn đi đâu.

– À, chồng chồng, anh cùng nha hoàn bỏ trốn sao?

Triệu Vũ Cơ cũng không nói gì, nhưng Tiểu Yêu Tinh biết Hạ Thiên và Cố Hàm Sương cùng đến thành phố Thục Đô thì thầm kêu sợ hãi.

– Vợ Tiểu Yêu Tinh, có phải em muốn anh sang đánh mông không?

Hạ Thiên chợt mất hứng.

– À, không, không phải, chồng chồng, thật ra em có chuyện muốn nói.

Tiểu Yêu Tinh vội vàng phủ nhận, sau đó nàng đá sang chuyên khác:

– Công chúa Sama nói không muốn về, nàng muốn ở lại thủ đô, nhưng anh của cô ấy không chịu, vì vậy cô ấy lấy cớ ở lại du học. Chồng chồng, anh nói xem nên cho chị ấy học ở đại học Bắc Kinh hay Thanh Hoa? Nếu không thì học ở học viện nước ngoài? Thật ra em cảm thấy đại học Bắc Ảnh cũng ok…

Danh sách các phần:
Phần 1
Phần 2
Phần 3
Phần 4
Phần 5
Phần 6
Phần 7
Phần 8
Phần 9
Phần 10
Phần 11
Phần 12
Phần 13
Phần 14
Phần 15
Phần 16
Phần 17
Phần 18
Phần 19
Phần 20
Phần 21
Phần 22
Phần 23
Phần 24
Phần 25
Phần 26
Phần 27
Phần 28
Phần 29
Phần 30
Phần 31
Phần 32
Phần 33
Phần 34
Phần 35
Phần 36
Phần 37
Phần 38
Phần 39
Phần 40
Phần 41
Phần 42
Phần 43
Phần 44
Phần 45
Phần 46
Phần 47
Phần 48
Phần 49
Phần 50
Phần 51
Phần 52
Phần 53
Phần 54
Phần 55
Phần 56
Phần 57
Phần 58
Phần 59
Phần 60
Phần 61
Phần 62
Phần 63
Phần 64
Phần 65
Phần 66
Phần 67
Phần 68
Phần 69
Phần 70
Phần 71
Phần 72
Phần 73
Phần 74
Phần 75
Phần 76
Phần 77
Phần 78
Phần 79
Phần 80
Phần 81
Phần 82
Phần 83
Phần 84
Phần 85
Phần 86
Phần 87
Phần 88
Phần 89
Phần 90
Phần 91
Phần 92
Phần 93
Phần 94
Phần 95
Phần 96
Phần 97
Phần 98
Phần 99
Phần 100
Thông tin truyện
Tên truyện Hạ Thiên - Quyển 12
Tác giả Chưa xác định
Thể loại Truyện nonSEX
Phân loại Truyện chưa được phân loại
Ngày cập nhật 29/07/2020 03:29 (GMT+7)

Một số truyện liên quan

Lăng Tiếu – Quyển 7
Phần 54 Tên thần côn ngươi coi như cũng được việc, ngươi ở nơi này chậm rãi đột phá đi, bản thiếu gia không hầu hạ nữa. Lăng Tiếu nói một tiếng, đi ra hỏi phòng. Hắn cũng chẳng có hứng thú ở chỗ này chờ Huyền Diệu. Ngươi ở nơi này thay hắn hộ pháp đi. Lăng Tiếu nói với Ma Đế ở cửa ra vào. Vâng thiếu gia. Ma Đế lên tiếng, tiếp theo có chút để tâm hỏi thăm: Thiếu gia lúc nào có thể cho ta bổ hồn đan? Hiện giờ cho ngươi cũng chỉ lãng phí, chờ ngươi tìm được một cổ thân thể tốt hơn rồi nói sau. Lăng...
Phân loại: Truyện nonSEX Tuyển tập Lăng Tiếu
Giang Nam – Quyển 10
Phần 54 Nam tử trẻ tuổi kia lập tức lâm vào trong khổ chiến, bất quá pháp lực của người này đúng là hùng hồn đến kinh người, các loại pháp bảo Thần Thông thi triển ra, từng loại từng loại Thiên Đạo Thần Thông bộc phát ra uy lực kinh người chí cực, Thiên Đạo Thần Thông bao trùm trên những Thần Thông khác, cho dù là Đại Đế Thần Thông cũng gặp phải khắc chế, uy lực giảm đi. Nhưng mà tứ đại hóa thân của Giang Nam trải qua Huyền Hoàng nhị khí trui luyện, đem Huyền Hoàng khí luyện vào nhục thân, pháp lực có thể cùng Giang Nam chạy song song, cơ hồ tương đương...
Phân loại: Truyện nonSEX Tuyển tập Giang Nam
Lục Thiếu Du – Quyển 10
Phần 54 Thế nhưng những dây mây rậm rạp này cũng bị mấy đạo công kích cường hãn đánh thành bột phấn, kình khí bắn ra bốn phía. Cuối cùng va vào tường chung quanh khiến cho vô số đá vụn trên bức tường rơi xuống. Trong quang mang, sắc mặt Tất Phương Sơn trong nháy mắt tái nhợt. Đồng thời tay cũng gần chạm tới hộp ngọc. Buông tay đi. Ta nói rồi, ta chỉ cần một cái tát cũng có thể đánh chết ngươi. Lúc này một cỗ năng lượng cuồng bạo tuôn ra, lập tức đánh vào quang mang màu xanh do Tất Phương Sơn bố trí. Phanh. Lần này, quang mang màu xanh trực tiếp...
Phân loại: Truyện nonSEX Tuyển tập Lục Thiếu Du

Danh sách truyện sex được đọc nhiều nhất

TOP truyện sex ngắn hay nhất!

TOP tác giả tài năng