Hạ Thiên - Quyển 12

Phần 63

Cố Hàm Sương mở ti vi, nàng chọn một kênh tin tức, sau đó đi nấu nước pha trà, tất cả đều làm đâu vào đấy. Điều này làm Hạ Thiên phát hiện Cố Hàm Sương thật ra cũng quen thuộc cuộc sống hiện đại, ít nhất nàng cũng cơ bản thích ứng, nếu người khác không biết lai lịch của nàng, sợ rằng sẽ không nghĩ nàng là một người nửa cổ đại.

Hạ Thiên nhìn những hành động của Cố Hàm Sương mà lại càng thêm yêu mến, nha hoàn này rất tốt, ngay cả động tác pha trà cũng tương đối đẹp mắt. Hắn càng lúc càng phục mình, hắn vốn chỉ quyết định thu Cố Hàm Sương làm nha hoàn vì ngẫu hứng, kết quả lại có được một nha hoàn vừa tốt vừa đẹp.

– Thiếu gia, mời uống trà.

Cố Hàm Sương cuối cùng rót một ly trà rồi đưa đến trước mặt Hạ Thiên.

Hạ Thiên tiếp nhận ly trà, hắn uống một ngụm, sau đó muốn nói gì đó lại nghe Cố Hàm Sương hô lên kinh hoàng:

– Á!

– Sương nha đầu, sao vậy?

Hạ Thiên có chút kỳ quái, Sương nha đầu hầu như gặp chuyện gì cũng tỉnh táo, bây giờ chỉ pha trà mà hô lên kinh hoàng vậy sao? Đáng lý ra lát nữa lên giường mới như vậy thì hay hơn.

Hạ Thiên cảm thấy mê hoặc, đồng thời cũng thầm nghĩ Cố Hàm Sương hét lên khá dễ nghe, không khác gì vợ Đại Yêu Tinh, cũng không biết lên giường có nhiệt tình như vợ Đại Yêu Tinh?

– Thiếu gia, cậu mau nhìn kìa.

Cố Hàm Sương chỉ vào ti vi, giọng điệu có chút vội vàng.

– Đó là tivi, sao vậy?

Hạ Thiên càng kỳ quái, Cố Hàm Sương là người mở ti vi, sao nàng lại ngạc nhiên như vậy? Giống như chưa từng thấy ti vi vậy?

– Thiếu gia, không phải là ti vi, mà là người bên trong, cậu thấy không?

Cố Hàm Sương dùng giọng có chút lo lắng hỏi.

Hạ Thiên nhìn vào phần tin thời sự, lại phát hiện một vụ cướp xe tiền. Căn cứ vào bản tin thì ba ngày trước một chiếc xe tiền chở ba triệu đã bị cướp, mà bây giờ cảnh sát đang truy nã đối tượng, hình ảnh đã được công bố, cảnh sát treo thưởng một trăm ngàn cho ai cung cấp manh mối.

– Có việc gì sao?

Hạ Thiên có chút buồn bực, tên đàn ông tình nghi này khoảng bốn mươi, mặc áo khoác, tóc rất rối, dáng người trung đẳng, không có gì đặc biệt. Hạ Thiên cảm thấy người đàn ông này rất bình thường, Cố Hàm Sương sao lại có hứng được?

– Thiếu gia, tôi biết hắn.

Trên gương mặt xinh đẹp của Cố Hàm Sương có chút khó tin:

– Hắn tên là Gia Cát Vấn Thiên, là một người tu tiên ở thủ đô Thục Đô, nhưng vốn hắn ở núi Thanh Thành, sao lại chạy xuống cướp xe tiền?

Hạ Thiên cũng có chút ngây người:

– Gia Cát Vấn Thiên, cái tên cũng có chút kỳ quái.

– Thiếu gia, đây không phải là tên trước kia của hắn, sau này muốn tu luyện thành tiên, muốn vấn thượng tiên, vì vậy mới đổi tên là như vậy.

Cố Hàm Sương chợt tỉnh táo hơn một chút:

– Nhưng hắn là người tu tiên, sao lại luân lạc đến mức độ như vậy?

– Cũng không có gì, Sương nha đầu, trước đó không phải chị cũng bắt cóc vợ tôi sao?

Hạ Thiên thuận miệng nói.

Cố Hàm Sương há hốc miệng, nàng muốn nói gì đó, nhưng lời đến bên miệng thì thu về. Nàng trầm mặc không nói thêm điều gì, lúc này tin tức thời sự cũng đã hết.

Hạ Thiên chậm rãi uống xong ly trà của Cố Hàm Sương, sau đó hắn mở miệng:

– Sương nha đầu, chị muốn đi tìm tên Gia Cát Vấn Thiên kia sao?

– Thiếu gia, tôi cũng không biết có nên tìm hắn không.

Cố Hàm Sương chần chừ hỏi.

– À, như vậy chị vẫn có ý đi tìm hắn, vậy thì đi tìm.

Hạ Thiên lập tức ra quyết định thay cho Cố Hàm Sương.

Thật ra Hạ Thiên cũng đã từng nghe qua cái tên Gia Cát Vấn Thiên từ miệng Viên Thiên Chính, nhưng Gia Cát Vấn Thiên có bộ dạng gì, hắn cũng không biết.

Hạ Thiên vốn định cùng nha hoàn xinh đẹp đi giải quyết Gia Cát Vấn Thiên, nào ngờ người này lại là trọng phạm, còn bị cảnh sát truy nã. Quan trọng là tin tức người này bị truy nã bị Cố Hàm Sương vô tình phát hiện ra, mà Cố Hàm Sương vốn không quan tâm đến vấn đề gì, bây giờ lại có chút thất thường.

Điều này làm cho Hạ Thiên mất hứng, hắn cuối cùng cũng phát hiện ra một sự kiện, đó là nha hoàn xinh đẹp hình như cũng không phải chú ý đến vị thiếu gia như mình, mà nàng quan tâm đến những người tu tiên trước kia. Đám người tu tiên này luôn ảnh hưởng đến tâm tình của nàng, vì vậy Hạ Thiên quyết định, nên xử lý hết đám người kia, sau đó chậm rãi hưởng thụ nha hoàn của mình.

Hạ Thiên thấy nếu đám tu tiên đều là như Trang Vân Đông hay Viên Thiên Chính, như vậy xử lý hết cho đẹp. Nói cách khác, để đám tu tiên kia ở lại chẳng khác nào là một tai họa, mà bây giờ bọn họ có thể tạo nên uy hiếp cho vợ mình.

– Nhưng, thiếu gia, chúng ta làm sao đi tìm hắn?

Cố Hàm Sương khẽ hỏi:

– Thục Đô là thành phố lớn, chúng ta lại không quen thuộc, muốn tìm người cũng không khác mò kim đáy bể.

– Không sao, cảnh sát không phải đang tìm hắn sao, chúng ta để đám cảnh sát kia tìm giúp là được.

Hạ Thiên thuận miệng nói:

– Tuy tôi thấy đám cảnh sát kia căn bản không có bản lĩnh gì, nhưng bọn họ dù sao cũng quen thuộc chỗ này, hơn nữa bọn họ lại đông người, tìm người dễ dàng hơn chúng tôi, đến khi tìm được người thì chúng ta chỉ cần bắt lại là được.

– Thiếu gia, cậu… Cậu không phải muốn giết Gia Cát Vấn Thiên đấy chứ?

Cố Hàm Sương dùng giọng chần chừ hỏi.

– À, phải xem tình huống, nếu hắn nghe lời tôi, tôi sẽ không ra tay, nếu không thì tôi sẽ xử lý, nếu không hắn gây phiền cho tôi khắp nơi thì sao?

Hạ Thiên thuận miệng nói, cuối cùng còn tìm cho mình một lý do quang minh chính đại. Tất nhiên trên thực tế, thì hắn cũng không sợ Gia Cát Vấn Thiên làm phiền, chỉ là lo lắng tên kia sẽ giống như Cố Hàm Sương, sẽ có ý với vợ mình, vấn đề như vậy là quá lớn.

Hạ Thiên dừng lại một chút rồi bổ sung:

– Sương nha đầu, nếu không muốn người kia chết, thật ra cũng có biện pháp, phế bỏ công lực của hắn là được.

– Nhưng thiếu gia, phế bỏ công lực thì hắn sẽ chết ngay.

Cố Hàm Sương khẽ nói.

– Sẽ không, tôi là đệ nhất thần y, tôi có thể làm cho hắn sống thêm vài chục năm. À, thật ra tôi có thể làm cho hắn quên đi sự việc trước kia, quên cả Sương nha đầu.

Hạ Thiên hời hợt nói, đối với hắn thì những thứ này chẳng gì là khó, nếu Cố Hàm Sương không hy vọng đám người tu tiên khác đều chết, như vậy hắn có thể giữ mạng lại cho bọn họ, nhưng điều kiện tiên quyết là bọn họ sẽ không tạo nên uy hiếp gì với hắn.

– Thiếu gia, tôi và bọn họ quen nhau đã trăm năm, tôi thấy bọn họ lần lượt chết đi, đến cuối cùng chỉ còn lại vài người chúng tôi. Nếu bọn họ thật sự như Trang Vân Đông, tôi cũng không ngại xử lý bọn họ, nhưng nếu bọn họ không quá hư hỏng, tôi hy vọng thiếu gia tha cho bọn họ một mạng.

Cố Hàm Sương khẽ nói:

– Nếu bọn họ còn sống, tôi ít nhất cũng cảm thấy trên đời này cũng không cô đơn.

– Sương nha đầu, chị vốn không cô đơn, không phải có tôi và chị sao?

Hạ Thiên có chút mất vui:

– Tôi còn có mười mấy bà vợ ở cùng chị, thậm chí chị còn vui hơn cả trước kia.

Hạ Thiên dừng lại một chút rồi nói thêm:

– Tốt lắm, Sương nha đầu, chị trước nay đều rất ngoan, vì vậy tôi cũng muốn chị vui vẻ, nếu chị thật sự không muốn làm cho bọn họ phải chết, tôi sẽ để bọn họ sống. Bây giờ tôi đến cục công an, để đám cảnh sát tìm người cho chúng ta.

– Cảm ơn thiếu gia.

Cố Hàm Sương ngẩng đầu nhìn Hạ Thiên, cặp mắt kia vốn tĩnh mịch, hình như có thêm chút tình cảm, lại càng làm cho nàng thêm xinh đẹp.

– Không cần cảm ơn, hôn tôi một cái là được.

Hạ Thiên thuận miệng nói.

– Vâng, thiếu gia!

Cố Hàm Sương có chút chần chừ, sau đó vẫn đưa môi đào sang hôn lên mặt Hạ Thiên.

– Sương nha đầu đúng là ngoan ngoãn.

Hạ Thiên thỏa mãn, hắn đứng lên kéo Cố Hàm Sương ra ngoài.

Cố Hàm Sương ra khỏi cửa còn hỏi một câu:

– Thiếu gia, cảnh sát có giúp chúng ta không?

– Yên tâm, bọn họ sẽ nghe lời.

Hạ Thiên nói ra những lời này rất tự tin, hắn nói xong thì kéo Cố Hàm Sương vào thang máy, sau đó lấy điện thoại ra bấm một dãy số.

Án xe chở tiền bị cướp, dù là nơi nào cũng là án lớn, vì vụ án này mà cảnh sát Thục Đô đã lập tổ chuyên án đặc biệt, tổ trưởng là phó cục trưởng phụ trách quản lý hình sự trinh sát, tất nhiên vị phó cục trưởng này chỉ là cái danh, phá án thực tế chính là tổ trưởng tổ trọng án cục công an thành phố, là Đào Chí Trạch.

Lúc đầu khi tiếp nhận vụ án này thì Đào Chí Trạch đã điều tra một lượt, tuy đây là vụ án lớn nhưng không phải quá khó, vì có sẵn tư liệu. Cảnh sát thuận lợi có được ảnh hung phạm, tuy không tìm ra tên tuổi của đối phương trong kho thân phận nhưng hắn vẫn tin cảnh sát muốn bắt tội phạm về quy án cũng không khó.

Thời gian sau đó những dự đoán của Đào Chí Trạch cũng được chứng thật, đó không phải là năng lực điều tra của công an quá kém, cũng không phải hung thủ ẩn nấp quá kín, vì chỉ ba ngày mà cảnh sát đã mười lần nhận được tin báo của quần chúng.

Nhưng Đào Chí Trạch bắt đầu cảm thấy không vui nổi, vì hắn phát hiện dù năng lực điều tra của cảnh sát là rất tốt, nhưng năng lực chống lại cảnh sát của tội phạm cũng siêu cường.

Dưới sự nhiệt tình báo cáo của nhân dân, tổ chuyên án đều dùng tốc độ nhanh nhất để hành động, bốn lần trong số đó đều kịp thời chạy đến. Nhưng tình huống vẫn như cũ, không bắt được tội phạm, căn bản cảnh sát cũng tổn thất nghiêm trọng, hai cảnh sát chết, bốn trọng thương, hơn mười người bị thương không tính là quá nặng.

Vì vậy mà mười phút trước khi nhận được tin báo thì Đào Chí Trạch thật sự không biết nên làm sao, hắn đã hạ lệnh cho thủ hạ, không được đuổi theo khi chưa có lệnh, vì hắn sợ thủ hạ của mình lại toi mạng.

Danh sách các phần:
Phần 1
Phần 2
Phần 3
Phần 4
Phần 5
Phần 6
Phần 7
Phần 8
Phần 9
Phần 10
Phần 11
Phần 12
Phần 13
Phần 14
Phần 15
Phần 16
Phần 17
Phần 18
Phần 19
Phần 20
Phần 21
Phần 22
Phần 23
Phần 24
Phần 25
Phần 26
Phần 27
Phần 28
Phần 29
Phần 30
Phần 31
Phần 32
Phần 33
Phần 34
Phần 35
Phần 36
Phần 37
Phần 38
Phần 39
Phần 40
Phần 41
Phần 42
Phần 43
Phần 44
Phần 45
Phần 46
Phần 47
Phần 48
Phần 49
Phần 50
Phần 51
Phần 52
Phần 53
Phần 54
Phần 55
Phần 56
Phần 57
Phần 58
Phần 59
Phần 60
Phần 61
Phần 62
Phần 63
Phần 64
Phần 65
Phần 66
Phần 67
Phần 68
Phần 69
Phần 70
Phần 71
Phần 72
Phần 73
Phần 74
Phần 75
Phần 76
Phần 77
Phần 78
Phần 79
Phần 80
Phần 81
Phần 82
Phần 83
Phần 84
Phần 85
Phần 86
Phần 87
Phần 88
Phần 89
Phần 90
Phần 91
Phần 92
Phần 93
Phần 94
Phần 95
Phần 96
Phần 97
Phần 98
Phần 99
Phần 100
Thông tin truyện
Tên truyện Hạ Thiên - Quyển 12
Tác giả Chưa xác định
Thể loại Truyện nonSEX
Phân loại Truyện chưa được phân loại
Ngày cập nhật 29/07/2020 03:29 (GMT+7)

Một số truyện liên quan

Cuối cùng anh cũng đến - Tác giả The Kid
Hà năm nay đã sắp 30 tuổi rồi mà cô vẫn chưa có người yêu. Không hiểu sao cô lại bị ế trong khi cô rất xinh đẹp và nóng bỏng. Chán nản, Hà tìm đến một ông thầy bói để hỏi về chuyện tình duyên. Ông thầy bói này rất giỏi, ông có khả năng nhìn thấy được quá khứ của người khác và phán như thần. Ông nói Hà đừng quá lo lắng vì thời gian sắp tới Hà sẽ có người yêu và anh chàng đó cũng là tình yêu của cô từ kiếp trước. Ông thầy bói kể rằng: ở kiếp trước Hà là người Hàn Quốc, anh chàng kia là người Trung Quốc. Vào năm...
Phân loại: Truyện nonSEX
Lục Thiếu Du – Quyển 28
Phần 63 Có tin tức gì của Phi Linh môn truyền tới không? Trong một đình viện, Gia Cát Tây Phong mặc một bộ áo bào tím, tay cầm chiếc quạt ngồi ngay ngắn ở đó. Sắc mặt có chút âm trầm, chuyện xảy ra những năm này khiến cho Gia Cát Tây Phong về ngoài nho nhã đã biến mất, chỉ còn lại âm trầm. So với trước cách biệt một trời một vực. Khí chất nho nhã trên người đã sớm không còn tồn tại. Trang chủ, vừa mới nhận được tin tức Phi Linh môn còn chưa có động tĩnh. Thiên Địa minh dùng danh nghĩa Thiên Kiếm môn phát ra ba phong thư, Phi...
Phân loại: Truyện nonSEX Tuyển tập Lục Thiếu Du
Lưu Phong – Quyển 4
Phần 63 Hoa Hạ đại đế nhíu mày, hừ một tiếng: “Nói đi, ngươi có chuyện gì? Bất quá ta nói trước, ngươi tốt nhất là suy nghĩ kỹ rồi nói, nếu cứ tiếp tục nói chuyện vu cáo thì ta tuyệt không tha thứ.” Vị Ngự sử kia liếc Lưu Phong một cái, nói: “Bệ hạ, vi thần muốn tố cáo Lưu Phong.” Lưu Phong âm thầm bật cười trong lòng, lại thêm một tên không sợ chết nữa. “Nói. ” Hoa Hạ đại đế nhận thấy phương pháp giết gà doạ khỉ của mình thất bại, không khỏi cảm thấy bực bội trong lòng. “Bệ hạ, Lưu Phong thân là trọng thần của triều đình nhưng công nhiên...
Phân loại: Truyện nonSEX Tuyển tập Lưu Phong

Danh sách truyện sex được đọc nhiều nhất

TOP truyện sex ngắn hay nhất!

TOP tác giả tài năng