Hạ Thiên - Quyển 13

Phần 27

Thanh Phong Sơn.

Bên ngoài căn nhà gỗ, Nguyệt Thanh Nhã và Tống Ngọc Mị lại đang ngồi trên hai chiếc ghế gỗ.

– Chị Nguyệt, Mị Di đã đồng ý chưa?

Trên gương mặt xinh đẹp của Tống Ngọc Mị có chút bất an, dù kế hoạch của các nàng rất chu đáo chặt chẽ nhưng cũng chỉ có thể sáng tạo điều kiện mà thôi, nếu Dạ Ngọc Mị không chịu ở cùng với Hạ Thiên, như vậy kế hoạch sẽ vô dụng. Vì vậy bước đầu tiên của kế hoạch chính là quan trọng nhất, nếu Dạ Ngọc Mị không đồng ý, căn bản không còn ý nghĩa.

– Ngọc Mị, em đừng gấp, Tiểu Mị sẽ đồng ý thôi.

Nguyệt Thanh Nhã nở nụ cười không màng danh lợi:

– Nếu cô ấy muốn quay về, nhất định phải đồng ý điều kiện này, vì không còn lựa chọn nào khác.

– Nhưng nếu Mị Di không muốn quay về thì sao?

Tống Ngọc Mị không nhịn được phải nói:

– Chị Nguyệt, thật ra em rất nghi ngờ, có lẽ Mị Di chỉ là rất muốn về mà thôi, nói không chừng sẽ tình nguyện ở lại đây không đi.

– Tiểu Mị là một người mạnh mẽ, cô ấy nếu muốn ở lại cũng sẽ không muốn bị ép ở lại, vì vậy dù có phải cô ấy không muốn quay về, bây giờ có cơ hội rời khỏi Thanh Phong Sơn, nhất định sẽ đi.

Nguyệt Thanh Nhã mỉm cười:

– Tóm lại tôi tin tưởng cô ấy nhất định sẽ đồng ý điều kiện của chúng ta.

Nguyệt Thanh Nhã dừng lại một chút rồi đứng lên:

– Ngọc Mị, bây giờ chị đến chỗ của Tiểu Mị…

Nguyệt Thanh Nhã nói chưa dứt lời thì trên mặt chợt lộ ra nụ cười hân hoan:

– Xem ra chị cũng không cần phải đi.

Tống Ngọc Mị cũng có chút mừng rỡ, nàng hầu như vô thức nói:

– Mị Di.

Một người phụ nữ tuyệt sắc mặc hắc y xuất hiện trong tầm mắt các nàng, chính là Dạ Ngọc Mị. Tống Ngọc Mị còn chưa nói dứt lời thì Dạ Ngọc Mị đã xuất hiện cách các nàng hơn mười thước, dừng lại.

– Khi nào thì có thể xuống núi?

Dạ Ngọc Mị không quan tâm đến Tống Ngọc Mị, nàng chỉ nhìn Nguyệt Thanh Nhã rồi hờ hững nói.

– Tiểu Thiên bây giờ không có ở đây, tôi sẽ thông báo cho cậu ấy, khi nào cậu ấy đến thì cô có thể xuống núi.

Nguyệt Thanh Nhã dùng giọng dịu dàng nói:

– Tiểu Mị, cô không cần gấp, nếu có thể, vài ngày tới chúng ta có thể tâm sự…

Nhưng Nguyệt Thanh Nhã còn chưa nói dứt lời thì Dạ Ngọc Mị đã xoay người bỏ đi, nhanh chóng biến mất trong tầm mắt.

Nhìn về phía Dạ Ngọc Mị biến mất, Tống Ngọc Mị có chút thương tâm:

– Mị Di đã hoàn toàn không quan tâm đến em.

– Thái độ của cô ấy đối với chị cũng là như vậy.

Nguyệt Thanh Nhã khẽ thở dài, nhưng ngay sau đó lại an ủi Tống Ngọc Mị và chính mình:

– Nhưng không sao, đợi đến khi kế hoạch thành công, chúng ta có thể ở cùng một chỗ với nhau.

Tống Ngọc Mị khẽ gật đầu, vẻ đau lòng trên mặt chợt biến mất:

– Chị Nguyệt, em xuống núi một chuyến để điện thoại cho Hạ Thiên, để cậu ấy nhanh chóng lên núi.

– Ừ, được, nhưng cũng không cần đến ngay, tốt nhất là hai ba ngày sau hãy đến.

Nguyệt Thanh Nhã có chút trầm ngâm, nàng nói.

Tống Ngọc Mị có chút khó hiểu:

– Sao lại phải chờ?

– Ngọc Mị, Tiểu Mị cho rằng chị bất đắc dĩ lắm mới không thể không cho xuống núi, nhưng thật ra tôi không muốn cho cô ấy rời đi.

Nguyệt Thanh Nhã khẽ giải thích:

– Nếu tiểu sắc lang sẽ lên ngay đưa Tiểu Mị bỏ đi, Tiểu Mị sẽ nghi ngờ, vì vậy đợi thêm vài ngày thì lại vừa hay, Tiểu Mị sẽ không nghi ngờ, cũng sẽ không quá bình tĩnh.

– Chị Nguyệt, cũng là chị suy xét chu toàn.

Tống Ngọc Mị dùng ánh mắt bội phục nhìn Nguyệt Thanh Nhã:

– Em đi nói cho Hạ Thiên, để cho cậu ấy ba ngày sau hãy đến.

Nguyệt Thanh Nhã khẽ gật đầu không nói, mà Tống Ngọc Mị cũng nhanh chóng bay xuống Thanh Phong Sơn.

Thành phố Giang Hải, viện trẻ mồ côi cơ nhỡ.

Tiêu chuẩn cứu sống mười triệu của Hạ Thiên đã thật sự để cho Liễu Vân Mạn tìm được một kế sách ứng phó, nàng quyết định, nếu có ai thật sự đến đòi lại con, nàng sẽ điều tra rõ ràng, nếu không phải đối phương chủ động vứt bỏ con, nàng sẽ trả lại con. Nhưng nếu đối phương chủ động đối phương chủ động vứt bỏ con chỉ vì có nổi khổ tâm, hơn nữa sau khi mang về thì trẻ sẽ có cuộc sống tốt, vì suy nghĩ cho bọn trẻ, nàng vẫn sẽ trả lại.

Con cho bọn họ. Nhưng nếu trước đó vì con tàn tật mà vứt bỏ, bây giờ thấy con tốt thì đón về, hơn nữa về nhà cũng không có cuộc sống tốt, nàng sẽ yêu cầu đối phương trả tiền chữa bệnh, chỉ cần cho ra mười triệu thì được. Nàng tin bây giờ đối phương cũng thật sự muốn con có cuộc sống tốt, nếu không trả nổi hoặc không muốn trả, như vậy không bằng cho con ở lại trong viện.

Liễu Vân Mạn cảm thấy chuyện này sẽ liên quan đến vấn đề pháp luật, vì vậy nàng cần luật sư chuyên nghiệp đến xử lý, mà trùng hợp là nàng phát hiện ba người một nhà vừa đến khi sáng, Bành Tuấn Tài chính là một luật sư.

– Chồng, có chuyện cần cậu giúp.

Liễu Vân Mạn chợt phát hiện mình rất cần một luật sư, tuy tìm Tiểu Kiều có thể có được luật sư, hoặc trực tiếp tìm Vân Thanh cũng có thể, nhưng nàng cảm thấy thật sự không bằng áp dụng lời đề nghị trước đó của Bành Tuấn Tài. Những người muốn thông qua nàng để mời Hạ Thiên chữa bệnh thì cần phải vứt bỏ khoảng thời gian còn lại để làm công cho viện, nàng không những muốn Bành Tuấn Tài xử lý những phiền toái mà đám trẻ đưa đến, còn muốn Bành Tuấn Tài thực hiện kế hoạch của mình.

Nhưng Bành Tuấn Tài tình nguyện tham gia khi con đã chữa hết bệnh, nếu không thì sẽ chẳng đồng ý, cũng có thể là không tận tâm đi làm. Vì vậy Liễu Vân Mạn quyết định để Hạ Thiên bỏ chút thời gian để chữa bệnh cho đứa con Bành Tiểu Đông của Bành Tuấn Tài.

– Chị Vân Mạn, chị để người kia mang con đến đây đi.

Hạ Thiên cũng sảng khoái đồng ý.

Liễu Vân Mạn gật đầu, nàng lấy danh thiếp của Bành Tuấn Tài, đang chuẩn bị gọi điện thoại thì điện thoại của Hạ Thiên đã vang lên.

Hạ Thiên lấy điện thoại ra, hắn có chút buồn bực, vì người gọi đến là Tống Ngọc Mị.

Trước kia Hạ Thiên rất thích khi nhận được điện thoại của Tống Ngọc Mị, nhưng lúc này hắn biết rõ, Tống Ngọc Mị điện thoại đến chỉ vì một nguyên nhân duy nhất, chính là vì hắn phải đi cùng người phụ nữ Dạ Ngọc Mị kia, hơn nữa hắn còn phải dùng mọi cách để biến Dạ Ngọc Mị thành vợ mình. Thật ra hắn cũng không quan tâm đến vấn đề Dạ Ngọc Mị là vợ mình, điều hắn quan tâm chính là hắn còn phải mỗi ngày đi cùng nàng, không được ép bức, phải để đối phương cam tâm tình nguyện.

Dù rất buồn bực nhưng Hạ Thiên vẫn nhận điện thoại:

– Vợ Mị Mị, thần tiên tỷ tỷ muốn tôi về Thanh Phong Sơn sao?

– Không phải, tuy Mị Di đã đồng ý nhưng chị Nguyệt muốn nói cho cậu biết, cậu không cần quay về ngay, chị ấy nói ba ngày sau cậu hãy quay về Thanh Phong Sơn.

Tống Ngọc Mị trả lời làm cho Hạ Thiên cảm thấy có chút bất ngờ.

Nhưng Hạ Thiên cũng không hỏi nguyên nhân, nếu thần tiên tỷ tỷ đã nói như vậy, hắn sẽ làm theo. Thần tiên tỷ tỷ muốn hắn làm, trước nay dù thế nào hắn cũng xử lý.

– Được rồi, chị nói với thần tiên tỷ tỷ, ba ngày nữa sẽ về.

Hạ Thiên trả lời một câu.

– À, cứ như vậy nhé, vài ngày nữa gặp lại.

Tống Ngọc Mị cũng không nói thêm điều gì mà lập tức cúp điện thoại.

Khi Hạ Thiên đặt điện thoại xuống, Liễu Vân Mạn không nhịn được phải hỏi:

– Cậu phải về Thanh Phong Sơn sao?

– Đúng vậy, vài ngày nữa mới đi, sau đó sợ rằng sẽ mất một khoảng thời gian.

Hạ Thiên buồn bực đáp lời.

– Lại phải đi một thời gian sao?

Liễu Vân Mạn có chút thất vọng.

– Thần tiên tỷ tỷ muốn tôi đi, tôi phải đi.

Hạ Thiên cũng có chút bất đắc dĩ:

– Nhưng nếu làm tốt sự việc này, thần tiên tỷ tỷ có lẽ sẽ xuống núi, đến lúc đó Thần Tiên đảo xây xong, chị ấy có thể trực tiếp đến ở trong Thần Tiên đảo.

– Vậy cậu nên làm tốt chuyện này, như vậy sau này cũng không cần chạy khắp nơi.

Liễu Vân Mạn vội vàng nói, nàng thấy điều duy nhất để Hạ Thiên không chạy loạn chính là dồn tất cả các bà vợ đến thành phố Giang Hải, cũng chính là chỗ mà Hạ Thiên nói, Thần Tiên đảo. Chỉ có như vậy thì sau này hắn mới ở lì trên Thần Tiên đảo, không tiếp tục chạy qua lại.

Liễu Vân Mạn có chú do dự, sau đó nàng hỏi:

– Vài ngày nữa cậu đi, vậy có thời gian chữa bệnh cho con của Bành Tuấn Tài không?

– Chị Vân Mạn, chị mau gọi điện thoại đi, để người ta mang con đến, tôi sẽ trị bệnh ngay, sau đó sẽ đến tìm Tiểu Kiều.

Hạ Thiên nhanh chóng nói.

– À, được, tôi sẽ gọi điện thoại.

Liễu Vân Mạn không tiếp tục chần chừ, nàng điện thoại cho Bành Tuấn Tài.

Rõ ràng lúc này Bành Tuấn Tài cũng không ở xa viện trẻ mồ côi cơ nhỡ, vì sau khi Liễu Vân Mạn điện thoại thì Bành Tuấn Tài chỉ mất mười phút đã chạy đến. Cùng đi.

Với Bành Tuấn Tài còn có vợ là Mạnh Tiểu Mi và đứa con bị bệnh bại não, là Bành Tiểu Đông.

– Liễu tiểu thư, Hạ thần y tình nguyện chữa bệnh cho con tôi sao?

Khi thấy Liễu Vân Mạn thì Mạnh Tiểu Mi không chờ được phải hỏi ngay.

– Đặt con của hai người lên giường.

Hạ Thiên thuận miệng nói.

– Bành tiên sinh, Mạnh tiểu thư, cậu ấy là Hạ Thiên, cậu ấy sẽ chữa bệnh cho con của hai anh chị, nhưng hy vọng anh chị có thể tuân thủ hứa hẹn, dùng khoảng đời con lại.

Phục vụ cho viện.

Liễu Vân Mạn nhanh chóng nói.

– Chào cậu, Hạ thần y, cảm ơn cậu…

Mạnh Tiểu Mi dùng ánh mắt cảm kích nhìn Hạ Thiên, đang định nói thêm nhiều lời cảm tạ.

Hạ Thiên dùng giọng mất kiên nhẫn nói:

– Đừng nói nhiều, mau đặt con lên giường, tôi rất bận.

– À, được, được.

Mạnh Tiểu Mi ngẩn ngơ, sau đó liên tục gật đầu, đặt đứa con còn mê man trên giường.

– Liễu tiểu thư, tôi sẽ tuân thủ hứa hẹn, nếu là cô không tin, chúng ta có thể ký hiệp nghị.

Bành Tuấn Tài lúc này dùng giọng chân thành nói với Liễu Vân Mạn.

Danh sách các phần:
Phần 1
Phần 2
Phần 3
Phần 4
Phần 5
Phần 6
Phần 7
Phần 8
Phần 9
Phần 10
Phần 11
Phần 12
Phần 13
Phần 14
Phần 15
Phần 16
Phần 17
Phần 18
Phần 19
Phần 20
Phần 21
Phần 22
Phần 23
Phần 24
Phần 25
Phần 26
Phần 27
Phần 28
Phần 29
Phần 30
Phần 31
Phần 32
Phần 33
Phần 34
Phần 35
Phần 36
Phần 37
Phần 38
Phần 39
Phần 40
Phần 41
Phần 42
Phần 43
Phần 44
Phần 45
Phần 46
Phần 47
Phần 48
Phần 49
Phần 50
Phần 51
Phần 52
Phần 53
Phần 54
Phần 55
Phần 56
Phần 57
Phần 58
Phần 59
Phần 60
Phần 61
Phần 62
Phần 63
Phần 64
Phần 65
Phần 66
Phần 67
Phần 68
Phần 69
Phần 70
Phần 71
Phần 72
Phần 73
Phần 74
Phần 75
Phần 76
Phần 77
Phần 78
Phần 79
Phần 80
Phần 81
Phần 82
Phần 83
Phần 84
Phần 85
Phần 86
Phần 87
Phần 88
Phần 89
Phần 90
Phần 91
Phần 92
Phần 93
Phần 94
Phần 95
Phần 96
Phần 97
Phần 98
Phần 99
Phần 100
Thông tin truyện
Tên truyện Hạ Thiên - Quyển 13
Tác giả Chưa xác định
Thể loại Truyện nonSEX
Phân loại Truyện chưa được phân loại
Ngày cập nhật 04/08/2020 03:29 (GMT+7)

Một số truyện liên quan

Lục Thiếu Du – Quyển 43
Phần 27 Xoẹt. Không gian to lớn bị màn sáng màu xanh bao phủ vào trong, chỉ một thoáng năng lượng đáng sợ như cơn lốc lập tức quét qua. Quang mang màu xanh đậm tách ra, chung quanh màn sáng hiện lên vết nứt không gian đen kịt, ngay cả bản thân Mộc Tử Kỳ cũng bị màn sáng màu xanh đập bao phủ. Rầm rầm. Mộc thứphô thiên cái địa xuyên thủng không gian ở dưới không gian màu xanh đậm này, mộc thứ mang theo không gian vặn vẹo đi tới trước người Lục Thiếu Du lập tức tan biến trong vô hình, giống như bị chém đứt sinh cơ vậy. Dưới màn sáng màu xanh đập...
Phân loại: Truyện nonSEX Tuyển tập Lục Thiếu Du
Lục Thiếu Du – Quyển 4
Phần 27 Lục Thiếu Du đáp: Vương trưởng lão, ta định về trấn Thanh Vân trước. Mẫu thân của ta biết ta chết sẽ rất buồn, nên ta định đi về xem mẫu thân thế nào. Lục Thiếu Du quyết định phải cho mẫu thân biết hắn còn sống. Vương Minh Nguyệt nói: Thế thì không cần, ta phái người đi Lục gia thông báo một tiếng ngươi bình yên trở lại Vân Dương tông là được. Ngươi hãy về Vân Dương tông ngay đi, đã chậm trễ một năm rưỡi, bỏ lỡ tuyển chọn đệ tử thân truyền đợt trước, một năm rưỡi sau còn một lần cơ hội, ngươi đừng bỏ qua. Vũ trưởng lão xen...
Phân loại: Truyện nonSEX Tuyển tập Lục Thiếu Du
Long Nhất Pháp Sư – Quyển 6
Phần 27 Tại sân Hải Hoàng cung to lớn, Các chủng loại hải tại trong đó, phía trên là Hải Hoàng và hải tộc cường đại tám vị tộc trưởng thực lực nhất, Sa tộc tộc trưởng ma sa đã bất ngờ gia nhập. Long Nhất môt than áo choàng hải tộc trà trộn trong đám người, Đối với lãng châu cùng hắc sắc cự kiếm uy lực hắn cũng không thấy hứng thú, thứ có mạnh hơn nữa cũng có hạn, Hắn chủ yếu là muốn cùng Hải Hoàng thương lượng một chút về chuyện dưới đất căn cứ. Long Nhất mi tâm tản mát ra tinh thần lực tại đỉnh đầu Hải Hoàng, Chỉ thấy Hải Hoàng thân...
Phân loại: Truyện nonSEX Dâm thư Trung Quốc Truyện cổ trang Truyện sắc hiệp Tuyển tập Long Nhất Pháp Sư

Danh sách truyện sex được đọc nhiều nhất

TOP truyện sex ngắn hay nhất!

TOP tác giả tài năng