Hạ Thiên - Quyển 13

Phần 44

Hôm nay chính là ngày đầu tiên Hạ Thiên ở chung với Dạ Ngọc Mị, Tống Ngọc Mị thật sự không có lựa chọn nào khác so với kế hoạch này, nhưng trong lòng nàng vẫn luôn không yên. Nguyệt Thanh Nhã thấy rõ sự lo lắng của Tống Ngọc Mị, hôm nay cũng không dạy Tống Ngọc Mị những thứ như kiếm thuật, mà để cho đối phương có cơ hội để tĩnh tâm.

Lúc bắt đầu thì Tống Ngọc Mị thật sự áp chế không muốn nghĩ về chuyện này, đồng thời tự nói với mình, kế hoạch sẽ rất thuận lợi. Nhưng khi nghĩ đến những chuyện từng phát sinh giữa Mị Di và Hạ Thiên, nàng vẫn không khỏi nhớ rằng Mị Di có cừu hận với Hạ Thiên, cũng biết Hạ Thiên có bất mãn với Mị Di. Tống Ngọc Mị thật sự rất lo lắng, dù Nguyệt Thanh Nhã nói cho nàng biết, Mị Di nhất định là an toàn, nhưng nàng vẫn thật sự muốn xác nhận.

Vì vậy mà đến lúc chạng vạng tối, Tống Ngọc Mị thật sự không nhịn được phải xuống núi để điện thoại cho Hạ Thiên. Nhưng khi điện thoại thì nàng có chút luống cuống, vì nàng phát hiện Hạ Thiên tắt điện thoại, điều này làm nàng lo lắng, Hạ Thiên sẽ không làm gì Mị Di đấy chứ?

Tống Ngọc Mị liên tục điện thoại cho Hạ Thiên, mãi đến một giờ sau thì điện thoại mới nối thông, sau đó nàng đã mở miệng và hỏi về vấn đề mà mình quan tâm nhất.

– Vợ Mị Mị, chị cứ yên tâm, Bánh Bao Lớn tốt lắm.

Hạ Thiên cười hì hì nói.

– Sao? Cái gì là Bánh Bao Lớn? Tôi đang hỏi về Mị Di.

Tống Ngọc Mị dùng giọng khó hiểu nói.

– Vợ Mị Mị, Bánh Bao Lớn chính là Mị Di của chị, tôi vừa đặt cho chị ấy một danh hiệu, có phải rất hay không?

Hạ Thiên có chút đắc ý.

Tống Ngọc Mị chợt dở khóc dở cười:

– Cậu sao lại đặt cho Mị Di một biệt hiệu lạ đời như vậy?

– Rất lạ sao? Tôi cảm thấy biệt hiệu này rất hay, bánh bao của chị ấy rất lớn, thậm chí còn lớn hơn cả vợ Mị Mị, bánh bao của chị hinh ấy là cỡ F, vợ Mị Mị chưa đến cỡ D…

Hạ Thiên vừa nói vừa nhìn Dạ Ngọc Mị, đáng tiếc là nàng đưa lưng về phía hắn, nếu không đã trực tiếp được nhìn hàng rồi.

– Sắc lang.

Tống Ngọc Mị cuối cùng cũng biết Hạ Thiên nói về vấn đề gì, trong giọng nói không khỏi có thêm chút hờn dỗi:

– Này, sao cậu có thể cho Mị Di một biệt hiệu như vậy? Mị Di sẽ tức giận đấy.

– Không có việc gì, chị ấy cũng sẽ không tức giận, bây giờ chị ấy rất ngoan ngoãn.

Hạ Thiên chẳng hề quan tâm.

– Sao có thể? Mị Di chắc chắn sẽ tức giận, chị ấy sao không tức giận, trừ khi…

Tống Ngọc Mị nói đến đây thì vẻ mặt chợt biến đổi:

– Hạ Thiên, cậu… Cậu không làm gì Mị Di đấy chứ? Mị Di còn… Còn sống không?

– Vợ Mị Mị, tất nhiên chị ấy còn sống.

Hạ Thiên thuận miệng nói:

– Nếu chị không tin, tôi sẽ chụp ảnh của chị ấy rồi gửi cho chị.

Tống Ngọc Mị khẽ thở ra:

– Được rồi, tôi tin cậu, nhưng, Hạ Thiên này, tôi còn muốn nói cho cậu biết, cậu nhất định không được làm Mị Di bị thương, dù Mị Di tức giận thì cậu cũng không được ra tay, coi như vì tôi được không?

– Được rồi, vợ Mị Mị cứ yên tâm, tôi nhất định sẽ đưa chị ấy còn sống tốt về gặp chị, dù đánh cũng được chữa tốt mới đưa về…

Hạ Thiên thuận miệng nói.

– Tóm lại không được đánh Mị Di, cậu cần phải tán…

Tống Ngọc Mị nói đến những tán thì không nói tiếp, vì nàng chợt ý thức được, mình không nên nói lộ ra trong điện thoại, vì với công lực của Mị Di, rất có thể tám phần sẽ nghe được nội dung cuộc điện thoại giữa hai người bọn họ. Nàng có chút chần chừ, sau đó di chuyển chủ đề:

– Tôi không nói nữa, cậu nhất định phải chăm sóc tốt cho Mị Di, cậu cũng phải chăm sóc cho chính mình, còn nữa, đừng quên những gì chị Nguyệt nói.

– Được rồi, tôi sẽ chăm sóc tốt cho chị ấy.

Hạ Thiên đồng ý có chút bất đắc dĩ, vợ Mị Mị đã nói động đến cả thần tiên tỷ tỷ, hắn không đồng ý không được.

Đợi Tống Ngọc Mị cúp điện thoại thì Hạ Thiên lại cảm thấy nhàm chán, hôm nay hắn đi theo một người phụ nữ không phải là vợ mình, càng làm hắn nhớ đến vợ của mình.

Lúc này hắn đã đến huyện Mộc Dương, hắn có một bà vợ ở đây, hắn thấy mình nên đi tìm cô vợ kia, không phải ở đây với người phụ nữ Dạ Ngọc Mị chết tiệt này.

– Ngày mai sẽ rời khỏi huyện Mộc Dương, sẽ đi đến địa phương không có vợ, tối nay mình nên tìm vợ Vân Thanh.

Hạ Thiên nhanh chóng có quyết định, hắn lấy điện thoại ra gọi cho Vân Thanh.

– Chị Vân Thanh, chị có nhà không?

Điện thoại vừa nối thông thì Hạ Thiên đã hỏi.

– Tạm thời thì không, tôi đang cùng Thuần Thuần ăn tối bên ngoài.

Vân Thanh dịu dàng nói:

– Chồng, có gì sao? Đúng rồi, cậu ở đâu?

– Tôi ở phòng 609 khách sạn Đông Thăng.

Hạ Thiên lập tức báo địa chỉ của mình, nghe nói Vân Thanh và Thạch Thuần ở cùng một chỗ, hắn quyết định không đến tìm nàng:

– Chị Vân Thanh, nếu không chị ăn tối xong thì đến đây tìm tôi nhé?

– À, được, nhưng cậu phải chờ chút, thế này đi, một giờ nữa được không?

Vân Thanh suy nghĩ rồi nói.

– Được.

Hạ Thiên đồng ý.

– Tôi cúp điện thoại, chút nữa sẽ gặp.

Vân Thanh nói rất khẽ, giống như sợ Thạch Thuần nghe được, nói xong cũng cúp điện thoại.

Hạ Thiên nghĩ đến tình huống một giờ nữa vợ sẽ đến thì tâm tình chợt tốt hẳn lên.

– Trước khi ăn vợ phải ăn cơm mới được.

Hạ Thiên lầm bầm, sau đó nhìn Dạ Ngọc Mị:

– Này, Bánh Bao Lớn, tôi muốn đi ăn cơm, chị có đi không? Nếu không thì ở đây chờ tôi quay lại.

Dạ Ngọc Mị vẫn không quan tâm đến Hạ Thiên, nàng vẫn đứng đó không nhúc nhích.

– Xem ra không đi, tôi cũng không muốn đi.

Hạ Thiên cầm lấy điện thoại, gọi hai phần bò bít tết, hai phần cơm chiên và bốn cái bánh bao nhỏ.

Dựa theo ý của Hạ Thiên, cơm và bò bít tết là của hắn, bốn cái bánh bao là của Dạ Ngọc Mị.

Lúc này trong phòng thương gia ở cùng khách sạn, vẻ mặt Tào Trung Thiên rất khó coi.

Với một người phụ nữ như Dạ Ngọc Mị, dù là bất kỳ người đàn ông nào nhìn vào cũng đều động tâm, nhưng động tâm là một chuyện mà hành động lại là một vấn đề lớn.

Một người đàn ông bình thường, khi thấy được một người đẹp thì nhiều lắm chỉ nhìn vài lần, trong lòng ảo tưởng một lượt, nếu bên cạnh nàng không có tên đàn ông nào thì sẽ tiếp cận ngay nhưng không hơn. Nếu là một người đàn ông nghĩ rằng mình có bản lĩnh, khi thấy một người đẹp, đặc biệt là một người đẹp đủ để biến đàn ông thành cầm thú, như vậy sẽ có tâm tư nhiều hơn, muốn chiếm lấy làm của riêng.

Tào Trung Thiên chính là một người đàn ông như vậy, hắn cho rằng mình rất có bản lĩnh, hắn sinh ra ở một thành phố duyên hải ở nội địa nhưng từ nhỏ đã lớn lên ở Singapore, bây giờ là tổng giám đốc một công ty trong tập đoàn lớn. Lần này hắn đến huyện Mộc Dương cũng không phải là du lịch, chính là muốn làm một vụ kinh doanh lớn ở đây.

Trước khi đến thì Tào Trung Thiên cũng không hài lòng, hắn vốn không biết vì sao đối phương lại hẹn ở chỗ thế này, nhưng vụ kinh doanh khá quan trọng, là một thị trường cho công ty của hắn tiến công vào nội địa, vì vậy hắn vẫn đến đây.

Khi Tào Trung Thiên thấy Dạ Ngọc Mị thì chợt cảm thấy lần này mình đến đây là không uổng, có thể thấy một cô gái xinh đẹp đến mức như vậy, dù làm không thành công cũng đáng.

Dù người phụ nữ xinh đẹp kia giống như là hoa đã có chủ, nhưng tin tốt lành là nàng và tên đàn ông Hạ Thiên kia giống như không quá hòa thuận, hơn nữa cũng không phải là tình nhân đơn giản như vậy.

Tào Trung Thiên còn không biết tên của Dạ Ngọc Mị, nhưng hắn đã nghe được tên của Hạ Thiên dưới quầy phục vụ, sau đó bắt đầu cho bạn bè điều tra về Hạ Thiên. Biết địch biết ta trăm trận trăm thắng, việc kinh doanh cũng vậy, việc cướp người yêu cũng vậy, muốn đào góc tường của người, phải hiểu người mới được.

Nhưng kết quả điều tra thật sự không tốt, Tào Trung Thiên phát hiện sự việc không đơn giản như mình tưởng.

– Cậu điên rồi sao? Lại đi điều tra Hạ Thiên?

Đây là câu nói đầu tiên khi biết Tào Trung Thiên muốn điều tra về Hạ Thiên, người bạn nói:

– Đừng chọc vào hắn, tốt nhất là rời khỏi huyện Mộc Dương, cách xa ra một chút.

– Hắn là ai?

Tào Trung Thiên không khỏi hỏi.

– Đừng hỏi nhiều.

Người bạn ở đầu dây bên kia, vẫn có chút bực bội:

– Cậu điều tra làm gì? Cậu đừng nói cậu có quan hệ với hắn, nếu có thì thừa dịp bây giờ còn sống mà chạy về đi.

– Tôi không động chạm gì đến hắn, hôm nay tôi gặp phải một người phụ nữ của hắn ở khách sạn, là một người phụ nữ rất đẹp…

Tào Trung Thiên nói đến đây thì tên bạn ở đầu dây bên kia đã gào lên:

– Con bà mày, mày ngủ với vợ nó?

– Còn chưa đến mức như vậy, nhưng người phụ nữ kia quá đẹp, đến bây giờ tao còn chưa gặp qua người phụ nữ nào đẹp như vậy…

Tào Trung Thiên bắt đầu cảm thấy không quá khéo.

– Nói nhảm, vợ của Hạ Thiên mà không xinh đẹp sao?

Cậu bạn bên kia cắt nang lời của Tào Trung Thiên:

– Là bạn bè, con mẹ nó tao cảnh cáo mày, có mười thằng muốn cướp vợ của Hạ Thiên, không có thằng nào còn sống, nếu mày không muốn chết thì nên quay về Singapore ngay.

Đối phương nói xong câu đó thì cúp điện thoại, vẻ mặt Tào Trung Thiên cũng trở nên khó coi.

Tào Trung Thiên đã nghe tin về Hạ Thiên, nhưng đàn bà như thuốc phiện, nếu đã dính vào thì khó quên. Tào Trung Thiên phát hiện ra trong đầu mình luôn khắc họa hình ảnh của người phụ nữ kia.

Phòng sáu lẻ chín, Hạ Thiên đã thấy bữa tối của mình.

– Này, Bánh Bao Lớn, ăn bánh bao nhỏ đi.

Hạ Thiên gọi Dạ Ngọc Mị, sau đó thầm nói:

– Bánh bao này hình như khá nhỏ.

Dạ Ngọc Mị cũng có phản ứng, nàng tức giận thì tức giận nhưng cơm cũng phải ăn, nếu không thì chết đói, sau này còn cơ hội tìm tên tiểu tử này tính sổ sao?

Dạ Ngọc Mị vung tay, một phần bò bít tết bay ra, mà một phần bò bít tết khác cũng bay vào chiếc đĩa kia.

– Này, đó là của tôi.

Hạ Thiên chợt buồn bực, người phụ nữ này cướp thức ăn của hắn sao?

Danh sách các phần:
Phần 1
Phần 2
Phần 3
Phần 4
Phần 5
Phần 6
Phần 7
Phần 8
Phần 9
Phần 10
Phần 11
Phần 12
Phần 13
Phần 14
Phần 15
Phần 16
Phần 17
Phần 18
Phần 19
Phần 20
Phần 21
Phần 22
Phần 23
Phần 24
Phần 25
Phần 26
Phần 27
Phần 28
Phần 29
Phần 30
Phần 31
Phần 32
Phần 33
Phần 34
Phần 35
Phần 36
Phần 37
Phần 38
Phần 39
Phần 40
Phần 41
Phần 42
Phần 43
Phần 44
Phần 45
Phần 46
Phần 47
Phần 48
Phần 49
Phần 50
Phần 51
Phần 52
Phần 53
Phần 54
Phần 55
Phần 56
Phần 57
Phần 58
Phần 59
Phần 60
Phần 61
Phần 62
Phần 63
Phần 64
Phần 65
Phần 66
Phần 67
Phần 68
Phần 69
Phần 70
Phần 71
Phần 72
Phần 73
Phần 74
Phần 75
Phần 76
Phần 77
Phần 78
Phần 79
Phần 80
Phần 81
Phần 82
Phần 83
Phần 84
Phần 85
Phần 86
Phần 87
Phần 88
Phần 89
Phần 90
Phần 91
Phần 92
Phần 93
Phần 94
Phần 95
Phần 96
Phần 97
Phần 98
Phần 99
Phần 100
Thông tin truyện
Tên truyện Hạ Thiên - Quyển 13
Tác giả Chưa xác định
Thể loại Truyện nonSEX
Phân loại Truyện chưa được phân loại
Ngày cập nhật 04/08/2020 03:29 (GMT+7)

Một số truyện liên quan

Miêu Nghị – Quyển 23
Phần 44 Tào Phượng Trì dường như có điều suy nghĩ gật đầu, nói. Tôn nữ hiểu rõ. Ai biết Tào Mãn đột nhiên lại cười lạnh hai tiếng, trên mặt lộ vẻ dữ tợn, trong mắt lộ ra hung quang. Thanh Chủ thích chơi tiên lễ hậu binh, vậy chúng ta theo cùng là được. Hắn chơi xong, chúng ta cũng sẽ hoàn trả lại cho hắn. Nhưng chúng ta cũng không phải dễ đùa giỡn như vậy được. Hiện tại giờ đến phiên chúng ta động thủ. Đưa một đám người tới thành phố quỷ theo dõi, hắn cho rằng chúng ta không biết sao? Chẳng lẽ hắn lại thật sự cho rằng, chúng ta ở...
Phân loại: Truyện nonSEX Tuyển tập Miêu Nghị
Hạ Thiên – Quyển 7
Phần 44 Hạ Thiên quay đầu nhìn, hắn thấy một nam hai nữ đi về phía mình, dù hắn không quen thuộc với ba người này nhưng cũng có chút quen biết. Người đàn ông là Thường Tiểu Bảo trước đó được hắn chữa trị một lần, hai cô gái đang kéo tay hắn là bảo mẫu, Hạ Thiên không biết tên hai người này. Này, đừng nói bậy, anh không phải là đại ca của chú. Hạ Thiên có chút mất hứng. À, đại ca, điều này... Em thật sự rất sùng bái anh... Thường Tiểu Bảo chợt ngẩn ngơ nói. Hạ Thiên bĩu môi: Có rất nhiều người sùng bái anh, mà cũng không phải...
Phân loại: Truyện nonSEX Tuyển tập Hạ Thiên
Lăng Tiếu – Quyển 12
Phần 44 Tuần Chính nghe lời này của Cốc Hưng thiếu chút nữa lại hộc máu. Mẹ ơi, ngươi nên nó bọn họ hạ thủ lưu tình, ta ngay cả lông của bọn họ đều chưa đụng đến liền ói ra mấy ngụm máu rồi, lão cốt đầu ta đây thoải mái sao! Tuần Chính ở trong lòng kháng nghị mắng nói. Tuần thành chủ, hắn là Luyện dược sư vừa mới thông qua Luyện dược sư công hội nghiệm chứng, sự kiện này cũng không thể toàn bộ trách hắn a! Cốc Long Hưng lập tức hướng Tuần Chính giải thích nói. Tuần Chính gật gật đầu ứng nói: Chuyện này ta đã biết rồi, nhưng...
Phân loại: Truyện nonSEX Tuyển tập Lăng Tiếu

Danh sách truyện sex được đọc nhiều nhất

TOP truyện sex ngắn hay nhất!

TOP tác giả tài năng