Hạ Thiên - Quyển 13

Phần 78

Hạ Thiên không muốn chịu thiệt, dù tối nay hắn không thể biến Dạ Ngọc Mị thành vợ mình, nhưng cũng không thể nào biến thành nha hoàn, ít nhất thì với dáng người ngon hàng của nàng, hắn phải được nhìn ngó hoặc xoa nắn một chút. Vì vậy hắn lập tức có ý nghĩ mới:

– Tôi muốn dùng nghịch thiên đệ tứ châm tẩy tủy cho chị trước, vì vậy cần cởi quần áo.

– Cậu cho rằng tôi dễ gạt lắm sao?

Dạ Ngọc Mị nhìn Hạ Thiên bằng ánh mắt mỉa mai:

– Nếu cậu tình nguyện giúp tôi chữa Kim Đan thì nhanh lên, nếu không thì giết tôi đi, đừng hy vọng tôi cầu cậu, tôi tình nguyện biến thành phàm nhân, cũng không muốn cầu xin cậu, cũng không muốn bị cậu uy hiếp.

– Này, dù sao cũng phải cho tôi chiếm chút tiện nghi chứ? Chị không cởi ra, tôi căn bản không thể đâm ngân châm vào, như vậy sao làm ăn gì?

Hạ Thiên bất mãn nói.

Hạ Thiên dừng lại một chút rồi bổ sung:

– Đừng áp dụng phương pháp nói tên huyệt, vì lần này dùng rất nhiều huyệt.

Dạ Ngọc Mị trầm mặc một lúc, sau đó thản nhiên nói:

– Bây giờ huyệt vị nào trên người tôi cũng có thể thi châm.

– Được, vậy chị nằm lên giường, tôi sẽ giúp chị tẩy tủy.

Hạ Thiên quyết định không chiếm tiện nghi của người phụ nữ này, dù sao thần tiên tỷ tỷ mới là quan trọng nhất, hắn không mạo hiểm để rồi sinh ra nguy hiểm cho thần tiên tỷ tỷ.

Hơn nữa nếu thi triển Nghịch Thiên Bát Châm trên người Dạ Ngọc Mị, cũng không phải chỉ có lợi với nàng, đối với bản thân Hạ Thiên thì cũng có lợi lớn, công lực của hắn sẽ tăng mạnh. Như vậy nếu hắn tiếp tục đối mặt với cao thủ cấp bậc cao như Bạch Vân Sơn, phần thắng sẽ lớn hơn.

Lúc này Dạ Ngọc Mị nằm lên giường rất phối hợp, Hạ Thiên cũng không do dự, hắn lấy ngân châm đâm lên người nàng.

Nghịch thiên đệ tứ châm, tẩy tủy.

Tất nhiên tẩy tủy là cực kỳ đơn giản với Hạ Thiên, hắn cũng nhanh chóng phát hiện, bây giờ tất cả huyệt vị trên người Dạ Ngọc Mị đều có thể đâm vào, nhưng nếu đâm vào những vị trí bên cạnh những huyệt đạo này thì căn bản là không thể, điều này làm cho Hạ Thiên cảm thấy rất bức bối, quần áo gì mà thần kỳ như vậy?

Sau đó Hạ Thiên càng phát hiện ra sự thần kỳ của bộ quần áo, cũng giống như những lần tẩy tủy trước kia, bên trong cơ thể của Dạ Ngọc Mị cũng chảy ra rất nhiều chất nước đen, nhưng điều làm hắn ngạc nhiên chính là, sau khi nước đen chảy ra thì trực tiếp chảy qua bộ quần áo của Dạ Ngọc Mị.

Hạ Thiên vốn chờ đợi lát nữa sẽ đưa Dạ Ngọc Mị đi tắm rửa, nhưng bây giờ hắn chợt phát hiện suy đoán của mình là không thực tế.

Vài phút sau quá trình tẩy tủy chấm dứt, chỉ thấy Dạ Ngọc Mị dùng tay chà xát vào nhau, sau đó khẽ lau qua mặt, tất cả nước bùn trên tay trên mặt đều biến mất tăm hơi.

Hạ Thiên chợt ngẩn ngơ và có chút buồn bực:

– Tôi tiếp tục đệ ngũ châm.

Sáng hôm sau.

Một quán cà phê gần Hồ Nguyệt Lạc.

Trong góc có một cặp nam nữ, nam gần bốn mươi, ăn mặc bình thường, tướng mạo bình thường, còn người phụ nữ kia trưởng thành xinh đẹp, toàn thân quyến rũ.

– Trình tiểu thư, cảm ơn cô đã đồng ý gặp mặt tôi.

Người đàn ông trung niên nhìn người phụ nữ quyến rũ, ánh mắt có chút kỳ quái, giống như đồng tình, cũng giống như hâm mộ.

– Tổ trưởng Điền, trước kia anh quan tâm đến chuyện nhà tôi, tôi luôn ghi khắc trong lòng.

Người phụ nữ cười nhạt một tiếng, nụ cười của nàng cũng cực kỳ quyến rũ.

Hai người này chính là Điền Bác Phong và Trình Linh.

Điền Bác Phong và Trình Linh quen biêt nhau năm năm trước, trước đó Điền Bác Phong đã là tổ trưởng tổ trọng án thành phố Nhạc Nam, mà khi đó ở Nhạc Nam từng xảy ra một vụ gây tai nạn giao thông, hai cha con chết trong vụ tai nạn, lái xe gây tai nạn bỏ chạy. Lúc này một nhà ba người hạnh phúc cũng chỉ còn lại một, đó là Trình Linh.

Vụ án gây tai nạn giao thông rồi bỏ chạy không phải thuộc phạm vi điều tra của tổ trọng án, Điền Bác Phong sở dĩ biết vụ này vì Trình Linh đến cục công an báo án, nói rằng chồng con nàng bị mưu sát.

Rõ ràng Trình Linh là một người phụ nữ cực kỳ quyến rũ, cũng vì vậy mà Điền Bác Phong ma xui quỷ khiến thế nào lại tiếp nhận vụ này, tự mình chạy đến điều tra. Nào ngờ không điều tra thì tốt, dính vào mới biệt vụ này thật sự có vấn đề, không phải một vụ tai nạn giao thông bình thường, là có người cố ý gây tai nạn chết người cho hai cha con bị hại.

Nhưng quỷ dị là Điền Bác Phong mới điều tra được vài ngày thì đã bị một tổ chuyên án tạm thời do thượng cấp phái đến tiếp nhận, hắn phải điều tra án khác, vụ kia cũng giao cho người. Sau khi hắn quay về thì phát hiện vụ việc đã được định tính là tai nạn giao thông, lái xe gây chuyện đã tự thú, tất cả đều đã kết thúc. Càng quỷ dị là Trình Linh không tiếp tục tố cáo, giống như muốn tiếp nhận kết quả này.

Nhưng Điền Bác Phong không tiếp tục điều tra ngoài sáng, hắn thầm theo sát vụ việc, và hắn chợt phát hiện ra một bí ẩn kinh trời. Hắn phát hiện một tổ chức gọi là Bách Hoa Lâu, còn phát hiện ra một người tên là Quân thiếu gia, càng phát hiện không ít vụ án ở thành phố Nhạc Nam có liên quan đến vụ này.

Khi Điền Bác Phong đang định đi sâu điều tra thì nhận được áp lực từ thượng cấp, còn nhận nhiều uy hiếp không biết tên, cuối cùng không thể không bỏ qua. Vì hắn biết đối phương có bối cảnh không tầm thường, đặc biệt là sau khi con mình đang học phổ thông bị cho ăn đòn một trận, Điền Bác Phong cũng không muốn tiếp tục đi vào điều tra.

Nhưng Điền Bác Phong chưa từng quên vụ này, chưa từng quên tổ chức tên là Bách Hoa Lâu. Lần này Hạ Thiên thôi miên bắt hắn tra án, hắn chợt nhớ đến Trình Linh, hắn cảm thấy Trình Linh có lẽ biết được nhiều việc, nếu không chồng nàng sẽ không bị mưu sát.

Năm năm không gặp, Trình Linh càng thêm xinh đẹp làm cho Điền Bác Phong cảm thấy hoảng hốt. Hắn nhớ đến vẻ khổ sở của nàng vào năm năm trước, nhưng bây giờ nàng không còn đau đớn khổ sở, cũng không kinh hoàng, nàng rất trấn định, nụ cười rất ngọt, nhìn qua thấy cuộc sống là rất khá.

– Tổ trưởng Điền, hôm qua anh điện thoại nói với tôi, muốn hỏi vụ án về chồng tôi năm xưa phải không?

Trình Linh đặt câu hỏi làm cho Điền Bác Phong giật mình tỉnh mộng.

– À, đúng vậy!

Điền Bác Phong vội vàng gật đầu:

– Trình tiểu thư, tôi nhớ không lầm trước kia cô đã nói, đã từng có người uy hiếp cô phải không?

– Tổ trưởng Điền, năm năm trước tôi cũng không còn nhớ rõ.

Vẻ mặt Trình Linh có hơi ảm đạm, trên mặt rõ ràng có bi thương, giọng điệu cũng hạ thấp:

– Tôi thật sự không muốn nhớ lại, vì tất cả giống như ác mộng với tôi.

– Trình tiểu thư, thật xin lỗi, tôi cũng không muốn nhắc lại chuyện đau lòng của cô, nhưng vụ án năm xưa có nhiều điều đáng ngờ, trước đó cô cũng nói không phải tai nạn thông thường, tôi biết cô cũng bị uy hiếp. Năm đó tôi cũng bị uy hiếp, vì thế không dám tiếp tục và nói ra những gì mình thấy. Nhưng lúc này tôi có thể đảm bảo có thể lấy lại công bằng cho cô, tôi chỉ cần có manh mối, tôi tin Trình tiểu thư còn biết nhiều chuyện.

Điền Bác Phong dùng ánh mắt chân thành nhìn Trình Linh, dù bây giờ hắn bị Hạ Thiên khống chế, nhưng sâu trong lòng hắn vẫn muốn lấy lại lý lẽ cho Trình Linh.

Trình Linh nâng ly cà phê nhấp một ngụm, nàng trầm mắc rất lâu, một lát sau vẫn không nói gì.

Điền Bác Phong cũng không thúc giục, hắn biết Trình Linh đang suy nghĩ, hoặc đang do dự.

– Vô dụng, chúng ta đấu không lại bọn họ.

Nửa ngày sau Trình Linh mới khẽ nói, trên mặt cũng lộ ra vẻ đau khổ.

– Trình tiểu thư, tin tưởng tôi, lần này không cần biết bọn họ là ai đều không thể nào chạy thoát được.

Điền Bác Phong vội vàng nói:

– Chuyện lần này có người ở thủ đô đến phụ trách, dù đám người năm xưa hại chồng cô có bối cảnh thế nào cũng khó chạy thoát được.

– Núi cao xa hoàng đế, thủ đô cách đây quá xa.

Trình Linh khổ sở cười nói:

– Tổ trưởng Điền, bây giờ tôi còn cuộc sống của mình, tôi sẽ không dám nói, nếu tôi nói thì ngày mai sợ rằng chỉ là một thi thể mà thôi.

– Trình tiểu thư, chỉ cần cô tình nguyện, tôi sẽ bảo vệ cô.

Điền Bác Phong dùng ánh mắt chân thành nhìn Trình Linh:

– Tin tưởng tôi, tôi nhất định sẽ bảo vệ an toàn cho cô.

Trình Linh lắc đầu:

– Tổ trưởng Điền, lúc đó sợ rằng an toàn của anh cũng có vấn đề, sao có thể bảo vệ an toàn cho tôi?

Khi thấy Điền Bác Phong muốn nói thêm gì đó thì Trình Linh lắc đầu khẽ thở dài:

– Tổ trưởng Điền, thật sự xin lỗi, tôi chỉ là một người phụ nữ bình thường, giống như những người phụ nữ khác, lá gan rất nhỏ. Năm xưa rất cảm tạ tổ trưởng Điền giúp đỡ, nếu bây giờ anh mời tôi uống cà phê nói chuyện thì tôi tình nguyện, nhưng nếu nhắc lại chuyện năm xưa, tôi cũng không muốn nói lại.

Khóe miệng Điền Bác Phong lộ ra nụ cười khổ, đã nói như vậy thì không còn gì để tiếp tục, giống như mất hết ý nghĩa. Cũng may Trình Linh không từ chối sau này còn gặp mặt, biết đâu sau này sẽ đổi ý?

Trình Linh nâng ly cà phê, nàng uống cạn, sau đó đặt ly xuống, đứng lên rất thanh nhã:

– Tổ trưởng Điền, tôi phải đi, cảm ơn anh mời cà phê.

Trình Linh nói xong thì đi ra khỏi quán cà phê.

Điền Bác Phong nhìn bóng lưng xinh đẹp của Trình Linh, trong lòng càng bùng lên mùi hương khác thường.

Trong căn biệt thự ở bên cạnh Hồ Nguyệt Lạc, Hạ Thiên ngồi trong phòng khách, ngáp một cái. Cả đêm qua không ngủ làm hắn cảm thấy rã rời, nhưng bây giờ cũng không phải lúc ngủ, vì Liễu Vân Anh đến, hắn là anh rể của nàng, không thể không quan tâm, đặc biệt là vừa rồi Liễu Vân Mạn còn điện thoại đến, nói rằng phải chú ý Liễu Vân Anh, tất nhiên hắn càng cố ý bảo vệ.

– Anh rể, anh lại chơi bời với nữ cảnh sát sao?

Liễu Vân Anh nhìn Hào Phỉ Phỉ, nàng dùng giọng ngạc nhiên hỏi Hạ Thiên.

Danh sách các phần:
Phần 1
Phần 2
Phần 3
Phần 4
Phần 5
Phần 6
Phần 7
Phần 8
Phần 9
Phần 10
Phần 11
Phần 12
Phần 13
Phần 14
Phần 15
Phần 16
Phần 17
Phần 18
Phần 19
Phần 20
Phần 21
Phần 22
Phần 23
Phần 24
Phần 25
Phần 26
Phần 27
Phần 28
Phần 29
Phần 30
Phần 31
Phần 32
Phần 33
Phần 34
Phần 35
Phần 36
Phần 37
Phần 38
Phần 39
Phần 40
Phần 41
Phần 42
Phần 43
Phần 44
Phần 45
Phần 46
Phần 47
Phần 48
Phần 49
Phần 50
Phần 51
Phần 52
Phần 53
Phần 54
Phần 55
Phần 56
Phần 57
Phần 58
Phần 59
Phần 60
Phần 61
Phần 62
Phần 63
Phần 64
Phần 65
Phần 66
Phần 67
Phần 68
Phần 69
Phần 70
Phần 71
Phần 72
Phần 73
Phần 74
Phần 75
Phần 76
Phần 77
Phần 78
Phần 79
Phần 80
Phần 81
Phần 82
Phần 83
Phần 84
Phần 85
Phần 86
Phần 87
Phần 88
Phần 89
Phần 90
Phần 91
Phần 92
Phần 93
Phần 94
Phần 95
Phần 96
Phần 97
Phần 98
Phần 99
Phần 100
Thông tin truyện
Tên truyện Hạ Thiên - Quyển 13
Tác giả Chưa xác định
Thể loại Truyện nonSEX
Phân loại Truyện chưa được phân loại
Ngày cập nhật 04/08/2020 03:29 (GMT+7)

Một số truyện liên quan

Hàn Lập – Quyển 2
Phần 78 Hàn Lập nghe xong cũng động tâm. Hắn rất rõ ràng, trên tu tiên lộ, nếu có một vị minh sư chỉ điểm, tuyệt đối là có thể tránh được nhiều đường vòng, đối với tu luyện vô cùng hữu ích. Nhưng vị Lý sư tổ này cũng không phải là lừa gạt người. Chỉ là bản thân bí mật trên người không ít, nếu tiếp xúc lâu, chỉ sợ sẽ bị phát hiện có chỗ không ổn. Truy vấn đến, bản thân tuyệt đối là chỉ có đường chết. Hơn nữa sau khi nghe những lời “Trung ngôn” vừa rồi, người này khẳng định là sẽ không nói gì tới tình thầy trò gì. Quá nửa là...
Phân loại: Truyện nonSEX Hàn Lập
Chịch nhau trong quán trà sữa - Tác giả The Kid
Tôi tên Vỹ, năm nay 14 tuổi và học lớp 8, tôi cũng hơi xinh trai và tốt bụng nên có vài đứa con gái trong lớp thích tôi. Đáng chú ý nhất là Vân, Thu và Thảo. Cả 3 cô gái này rất mê tôi, lúc nào cũng có vẻ muốn nuốt sống tôi. Hôm đó chủ nhật, họ hẹn tôi đi uống trà sữa. Một quán trà sữa đẹp, yên tĩnh và kín đáo. Vân, Thu, Thảo ngồi chờ sẵn trong phòng máy lạnh. Sau đó tôi gọi một ly trà sữa trân châu đơn giản, còn 3 cô gái kia gọi đồ uống gì đó tôi không nhớ rõ. Trong căn phòng máy lạnh này, ngoài bàn...
Phân loại: Truyện nonSEX
Hàn Lập – Quyển 6
Phần 78 “Lúc này không nên nói các ngươi xui xẻo hay là gặp may mắn nữa, lại đụng trúng lần Tuyệt linh chi khí trăm năm phun ra một lần khiến cho không gian bị xé toạc. Rất nhiều. Người bị nó cuốn vào dù có mạnh mẽ đến đâu cũng không thể chạy thoát. Chẳng qua, các âm thú cường đại cũng đã rời khỏi núi, nếu không các ngươi vừa mới tiến vào đã bị nuốt sạch rồi” Hán tử gầy gò quay sang hai người, thản nhiên nói. Hàn Lập nghe vậy, tinh thần trầm xuống, nhưng thần sắc vẫn không hề thay đổi. “Xin thứ lỗi cho tại hạ mạo muội. Các người không có...
Phân loại: Truyện nonSEX Hàn Lập

Danh sách truyện sex được đọc nhiều nhất

TOP truyện sex ngắn hay nhất!

TOP tác giả tài năng