Hạ Thiên - Quyển 14

Phần 114

Một chiếc xe buýt du lịch vừa chạy ra khỏi thành phố Mộc Dương.

Sau khi Thanh Phong Sơn được khai phá thì huyện Mộc Dương phát triển rất mạnh, vài năm trước đã là thành phố Mộc Dương, lúc này huyện thành nhỏ năm xưa đã là một thành phố cấp trung.

Thanh Phong Sơn do công ty du lịch Thanh Phong Sơn phụ trách, bây giờ người thường chỉ biết giám đốc là Vân Thanh, một đại mỹ nữ khuynh quốc khuynh thành, mà bọn họ còn biết thêm một chuyện, đó là ở thành phố Mộc Dương, dù là chủ tịch thành phố gặp mặt Vân Thanh cũng phải chào hỏi khách khí.

Khác biệt với những khu du lịch ở các địa phương khác luôn do chính quyền chủ đạo, chuyện khai phá Thanh Phong Sơn luôn do công ty của Vân Thanh làm chủ đạo, tất cả quá trình đều biểu hiện mặt bảo vệ môi trường, là khai phá bảo vệ thật sự. Dưới sự nổ lực của Vân Thanh, Thanh Phong Sơn thật sự trở thành tiên cảnh nhân gian.

Khu du lịch Thanh Phong Sơn còn có một quy định đặc biệt, đó chính là từ thành phố Mộc Dương đến Thanh Phong Sơn chỉ có thể đi lên tàu điện chuyên dụng hoặc xe buýt, hoặc đi xe đạp. Tất nhiên nếu có người tình nguyện đi bộ là không có vấn đề, nhưng nếu tự mình chạy xe lên Thanh Phong Sơn thì tuyệt đối không cho phép, dù là xe công vụ cũng chỉ khi nào được ban quản lý khu du lịch cho phép mới được cấp giấy thông hành tạm thời để đi vào. Nghe nói quy định như vậy vì Vân Thanh sợ nhiều xe tiến vào sẽ ảnh hưởng đến bầu không khí Thanh Phong Sơn.

Lúc bắt đầu có nhiều người không muốn, nhưng bây giờ bọn họ cơ bản đã tiếp nhận quy định này, đã từng có một chiếc xe của tỉnh ngoài bị chặn, cũng không được nhận giấy thông hành. Nghe nói xe công vụ rất ít khi được vào, trên cơ bản thì chỉ khi có phát sinh án ở khu du lịch thì xe cảnh sát mới được vào, còn người khác, dù là lãnh đạo đến thị sát cũng chỉ có thể ngồi xe buýt.

– Chào mọi người, hoan nghênh mọi người đến với xe riêng của công ty du lịch chúng tôi, tôi là hướng dẫn viên Dương San, mọi người có thể gọi tôi là hướng dẫn Dương hoặc trực tiếp gọi là Dương San, hôm nay tôi sẽ cho mọi người có một ngày cực kỳ vui vẻ thoải mái…

Trên xe buýt có một nữ hướng dẫn viên du lịch xinh đẹp đang giới thiệu Thanh Phong Sơn cho mọi người, ngày xưa Dương San là một cô gái bán Kiều quả, bây giờ đã là một người phụ nữ trưởng thành ưu nhã. Nàng vốn có thể tìm được công tác tốt nhưng vẫn về quê làm hướng dẫn viên du lịch, nàng nhiệt tình giới thiệu quê hương của mình:

– Có rất nhiều người nghe nói Thanh Phong Sơn là nơi được tiên nữ che chở bảo vệ, mà cũng vì có sự che chở của tiên nữa mà chỗ này mới chính thức thành tiên cảnh nhân gian. Vài năm qua có rất nhiều chim chóc di trú đến đây, dù là mùa đông cũng có thể thấy hoa tươi nở rộ trên Thanh Phong Sơn…

– Là giả phải không?

Một người đàn ông trẻ tuổi chen lời.

– Không, đây là thật, tôi nói rõ với mọi người, tiên nữ thật sự tồn tại, chỗ này thật sự không nên nói những lời bất kính với tiên nữ, nếu không sẽ bị trừng phạt. Những chuyện này đã xảy ra rất nhiều lần, vì vậy tôi không hy vọng trong số các vị khách nơi đây không ai giẫm lên vết xe đổ…

Dương San nói với vẻ mặt rất trịnh trọng.

Đáng tiếc Dương San có hảo tâm nhắc nhở nhưng lại bị người ta xem nhẹ, vì vậy mà có du khách lên tiếng:

– Tôi cũng không tin thật sự có tiên nữ, nếu có tôi sẽ cướp làm vợ…

Dương San vuốt trán, nàng có chút đau đầu, vì nàng thấy vị khách kia đã ngã lăn ra hôn mê.

Đám người trong xe hô lên kinh hoàng, một số người không khỏi cảm thấy lo lắng.

– Mọi người đừng lo lắng, anh ấy chỉ tạm thời hôn mê mà thôi, sẽ không có gì, nhưng anh ấy nhất định sẽ khó thể tiếp tục thưởng thức tiên cảnh nhân gian.

Dương San thở dài:

– Tôi nói rồi, đây là vùng đất được tiên nữ che chở, ngàn vạn lần không nên khinh nhờn tiên nữ, nếu không cũng chẳng đơn giản là hôn mê vài ngày như vậy mà thôi đâu.

Trong thôn Thanh Phong có rất nhiều người coi chuyện tiên nữ là truyền thuyết nhưng Dương San thì khác, nàng đã chính thức gặp tiên nữ, nàng đã từng gặp qua người đàn ông cướp đi nụ hôn đầu đời của mình, nàng còn biết người đàn ông kia chính là chồng của tiên nữ, vì vậy bây giờ nàng kiêm cả chức vụ thị nữ của tiên nữ, khi tiên nữ đến Thanh Phong Sơn thì nàng sẽ phục thị tiên nữ.

Dương San vẫn là một hướng dẫn viên du lịch, nhưng nàng cũng không chỉ là một hướng dẫn viên du lịch, người đàn ông kia đã thay đổi cuộc sống của nàng.

Một trường trung học đệ nhất thành phố Mộc Dương.

Lúc chạng vạng tối thì Thạch Thuần đi ra khỏi trường, cô gái nhỏ bệnh tật năm xưa bây giờ đã là một thiếu nữ trưởng thành xinh đẹp điên đảo chúng sinh, gương mặt tuyệt mỹ, tư thái quyến rũ, còn có khí chất thoát tục xuất trần, tất cả làm nàng thu hút ánh mắt của mọi người. Dù là những hành động nhỏ của nàng cũng làm cho người ta phải chú ý.

Thật ra trong thành phố Mộc Dương có rất nhiều người có ý với Thạch Thuần nhưng bọn họ không dám, vì nàng có một người chị là Vân Thanh, thực tế ba giờ nàng và Vân Thanh được xưng là hai đóa hoa Mộc Dương.

– Thạch Thuần.

Một nam sinh cao lớn anh tuấn đuổi theo sau lưng Thạch Thuần.

Thạch Thuần quay đầu lại có chút mất hứng, nàng nhìn nam sinh kia và nói:

– Này, tôi đã nói rõ rồi, tôi không thích anh.

– Thạch Thuần, tôi chỉ muốn biết rõ, tôi không tốt ở chỗ nào?

Nam sinh anh tuấn cố gắng lên tiếng.

– Anh rất tốt, đẹp trai, thành tích tốt, cha anh là bí thư thị ủy, nhưng dù anh là thế nào thì tôi cũng không thích. Bây giờ tôi nói rõ với anh, nếu còn quấn lấy tôi, cẩn thận tôi cho ăn đòn.

Thạch Thuần có chút mất hứng.

– Thạch Thuần, có phải cô thích người khác rồi không?

Tên nam sinh anh tuấn kia hỏi.

– Đúng vậy!

Thạch Thuần dứt khoát trả lời.

– Hắn là ai?

Tên nam sinh anh tuấn đề cao âm điệu.

Thạch Thuần không trả lời mà xoay người bỏ đi.

Tên nam sinh anh tuấn tiếp tục đuổi theo, nhưng hắn vừa tiến lên thêm vài bước thì Thạch Thuần xoay người đá đối phương ngã xuống:

– Tôi đã nói rồi, đi theo tôi sẽ đánh.

Khi thấy Thạch Thuần hóa thân thành thiếu nữ bạo lực thì đám người xung quanh kinh ngạc ngây người, sau khi đánh người thì nàng tiếp tục đi về phía trước điềm nhiên như không.

– Cuối cùng thì cũng là phàm nhân, anh rể hại mình quá nặng, mình bây giờ phải đi đâu để tìm kẻ xứng đôi đây?

Thạch Thuần thật sự phàn nàn, anh rể chữa trị và làm nàng không còn là người phàm phu tục tử, vì vậy mà nàng thật sự chướng mắt với đám đàn ông khác.

– Chẳng lẽ phải đi cướp chồng với chị?

Thạch Thuần có chút bức bối, anh rể có quá nhiều vợ rồi.

Đại học Giang Hải.

– Hoa hậu giảng đường lại đánh nhau, mọi người mau đến xem.

Có người lớn tiếng hô lên, sau đó nhiều người chạy về phía sân vận động.

Hoa hậu giảng đường đánh nhau hầu như đã là một cảnh hay của đại học Giang Hải, cứ vài ngày thì hai vị hoa hậu lại đánh nhau một trận, đánh cho trời đất tối đen.

Một trong hai vị hoa hậu giảng đường này có tên là Tô Bối Bối, bây giờ là nghiên cứu sinh, còn một vị là Vương Tiểu Nha, nàng bây giờ hầu như giống hệt Triệu Vũ Cơ, nhưng dáng người càng nóng bỏng hơn, nàng đang học năm ba, nghe nói nàng và Tô Bối Bối kia là một cặp oan gia.

Nghe nói năm xưa bọn họ học ở trường tiểu học, trung học Giang Đại Phụ đều liên tục đánh nhau, sau này Tô Bối Bối lên đại học trước, Vương Tiểu Nha còn học trung học, hai bên dừng lại hai năm, đến năm thứ ba thì Vương Tiểu Nha vào đại học, các nàng lại bắt đầu đánh nhau. Cũng không ai biết các nàng đánh nhau vì điều gì, có người nói hai bên so xem ai đẹp hơn, có người nói cả hai đang cướp chồng, nhưng bây giờ bọn họ thật sự không quan tâm, vì xem mỹ nữ đánh nhau cũng là một cảm giác hưởng thụ rất vui sướng.

Đoàn người vào vào sân vận động, sau đó thì bọn họ có chút ngạc nhiên, không đúng, hôm nay sao kết thúc nhanh như vậy? Hơn nữa là Tô Bối Bối thua, phải biết rằng trước kia hai bên đều đánh rất lâu, căn bản là bất phân thắng bại.

– Vương Tiểu Nha, cô đúng là không biết xấu hổ.

Tô Bối Bối dùng ánh mắt căm tức nhìn Vương Tiểu Nha, bộ ngực cao ngất có chút phập phồng, gương mặt xinh đẹp đỏ bừng:

– Cô lên giường với tiểu sắc lang phải không? Nếu không thì sao lại lợi hại như vậy?

– Này, cô mới không biết xấu hổ, tôi là vợ của Hạ Thiên ca ca, tôi lên giường với anh ấy thì sao? Tôi không giống cô, rõ ràng muốn quyến rũ Hạ Thiên ca ca nhưng lại tỏ ra mình là thuần khiết.

Vương Tiểu Nha bĩu môi:

– Cô không phục thì đi tìm Hạ Thiên ca ca, đáng tiếc là Hạ Thiên ca ca không nhất định thích cô.

– Cô thì tính là thứ gì? Cô chẳng qua chỉ là sản phẩm thay thế của chị Vũ Cơ mà thôi.

Tô Bối Bối cũng không kém.

– Tô Bối Bối, cô ghen ghét tôi thì có, Hạ Thiên ca ca bây giờ rất thích tôi.

Vương Tiểu Nha lại không tức giận, lúc này nàng đánh thắng nên rất vui:

– Tôi là đại nhân không chấp tiểu nhân, hôm nay tôi không chơi với cô, tôi về vui đùa với Hạ Thiên ca ca vui hơn.

Vương Tiểu Nha nói đi là đi, chỉ sau nháy mắt đã biến mất.

– Đại sắc lang Hạ Thiên, tôi ghét anh.

Tô Bối Bối căm giận mắng một câu.

Chuyên mục của kênh thể thao đài truyền hình thành phố Giang Hải, Triệu Thanh Thanh đang được tiếp nhận phỏng vấn.

Triệu Thanh Thanh được vinh danh là Đông Phương nữ hiệp, trong vài năm đã khiêu chiến với vô số cao thủ thế giới, chiến đấu hơn trăm lần, chưa từng bại. Nhưng chính cô ta lại tự xưng là hiệp nữ Hạ Thiên, còn vì sao nàng lại thích như vậy thì không ai rõ.

– Triệu tiểu thư, nghe nói cô muốn khiêu chiến với Hạ Thiên nên gọi là hiệp nữ Hạ Thiên, có phải vậy không?

Người dẫn chương trình dùng giọng hiếu kỳ hỏi.

– Không phải!

Triệu Thanh Thanh lắc đầu:

– Hạ Thiên là tên người, tôi là hiệp nữ thuộc về Hạ Thiên.

– Triệu tiểu thư, nghe nói nguyện vọng lớn nhất của cô là phát huy võ học ra toàn thế giới, vậy cô biết môn võ nào là mạnh nhất không?

Người dẫn chương trình chợt ngẩn ngơ, nàng lại hỏi.

– Không phải.

Triệu Thanh Thanh lại lắc đầu:

– Nguyện vọng lớn nhất của tôi là làm vợ bé của Hạ Thiên.

Đám khán giả chợt xôn xao.

Triệu Thanh Thanh nhớ đến một người đàn ông, trong lòng thầm sầu não, sư phụ, bây giờ ta đã rất hấp dẫn, sao không đến rước đi?

Cuộc sống của Triệu Thanh Thanh vì Hạ Thiên mà thay đổi, nhưng hắn có thấy được sự thay đổi đó không?

Danh sách các phần:
Phần 1
Phần 2
Phần 3
Phần 4
Phần 5
Phần 6
Phần 7
Phần 8
Phần 9
Phần 10
Phần 11
Phần 12
Phần 13
Phần 14
Phần 15
Phần 16
Phần 17
Phần 18
Phần 19
Phần 20
Phần 21
Phần 22
Phần 23
Phần 24
Phần 25
Phần 26
Phần 27
Phần 28
Phần 29
Phần 30
Phần 31
Phần 32
Phần 33
Phần 34
Phần 35
Phần 36
Phần 37
Phần 38
Phần 39
Phần 40
Phần 41
Phần 42
Phần 43
Phần 44
Phần 45
Phần 46
Phần 47
Phần 48
Phần 49
Phần 50
Phần 51
Phần 52
Phần 53
Phần 54
Phần 55
Phần 56
Phần 57
Phần 58
Phần 59
Phần 60
Phần 61
Phần 62
Phần 63
Phần 64
Phần 65
Phần 66
Phần 67
Phần 68
Phần 69
Phần 70
Phần 71
Phần 72
Phần 73
Phần 74
Phần 75
Phần 76
Phần 77
Phần 78
Phần 79
Phần 80
Phần 81
Phần 82
Phần 83
Phần 84
Phần 85
Phần 86
Phần 87
Phần 88
Phần 89
Phần 90
Phần 91
Phần 92
Phần 93
Phần 94
Phần 95
Phần 96
Phần 97
Phần 98
Phần 99
Phần 100
Phần 101
Phần 102
Phần 103
Phần 104
Phần 105
Phần 106
Phần 107
Phần 108
Phần 109
Phần 110
Phần 111
Phần 112
Phần 113
Phần 114
Phần 115
Thông tin truyện
Tên truyện Hạ Thiên - Quyển 14
Tác giả Chưa xác định
Thể loại Truyện nonSEX
Phân loại Truyện chưa được phân loại
Ngày cập nhật 10/08/2020 03:29 (GMT+7)

Một số truyện liên quan

Mật thám Phong Vân
4 Kha lão đưa ra vài tài liệu lịch sử, đây là thứ Mật Thám ty lưu trữ rất nhiều, tiện cho việc phán đoán theo dõi. Chữ phồn thể khiến Lăng Phong gặp chút khó khăn, nhưng đại khái cũng đoán ra được. Lịch sử chỗ giống chỗ không, bị xáo trộn loạn lên. Không có Tam Hoàng Ngũ Đế, lịch sử được viết từ khi Hiên Viên Hoàng Đế lên ngôi, người này từ “không có gì cả” lập ra nhà Hạ, đều ghi rất sơ sài. Chủ yếu đều ca ngợi ông ta tài giỏi ngang ngửa thánh thần, cái gì cũng do ông ta sáng chế ra. Ngay đoạn này bánh xe lịch sử đã...
Phân loại: Truyện nonSEX Truyện xuyên không
Mắt Biếc
Phần 46 Tình yêu làm quên thời gian, có ai đó đã nói như vậy. Trong trường hợp tôi, câu nói đó mới đúng làm sao! Từ ngày Trà Long về làng, tôi không nhớ trái đất đã quay quanh mặt trời như thế nào. Ngày và đêm nối tiếp nhau lướt qua như ảo ảnh. Bên trời lá rụng, tôi chẳng hay. Lòng tôi chỉ ngập đầy hoa nở. Dạo này, mỗi khi vào rừng Sim, tôi không quên mang theo cây đàn. Tôi muốn nghe tình tôi ca hát. Tôi muốn nghe sáu dây đàn reo vang những bản tình ca ngọt ngào và trong trẻo. Trà Long đã thôi trách tôi nhạc chú sao buồn. Một hôm...
Phân loại: Truyện nonSEX Nguyễn Nhật Ánh Truyện teen
Hàn Lập – Quyển 8
0 Mật thất suốt mấy tháng không mở ra. Ngân Nguyệt trong thời khắc này thay Hàn Lập lưu ý tình hình ngoài động phủ để tránh việc Hàn Lập bỏ qua thời cơ tiến vào Trụy Ma Cốc. Theo việc chướng khí trong sơn mạch dần dần mỏng đi, phụ cận Vạn Linh Sơn số người tu tiên bỗng nhiên tăng vọt. Hơn nữa đại bộ phận tụ tập đến khu vực Diệp Hoa Thành này. Bởi vì từ đây tiến vào sơn mạch so với các phương hướng khác để tới Trụy Ma Cốc thì gần hơn phân nửa lộ trình. Người trong các tông các phái có Trụy Ma lệnh đều lục tục kéo đến đây...
Phân loại: Truyện nonSEX Hàn Lập

Danh sách truyện sex được đọc nhiều nhất

TOP truyện sex ngắn hay nhất!

TOP tác giả tài năng