Hạ Thiên - Quyển 14

Phần 43

Dạ Ngọc Mị cuối cùng cũng xoay người dùng ánh mắt lạnh lùng nhìn Hạ Thiên, nàng cũng không để ý đến hắn, chân dài bước ra, nhìn thì có vẻ như nhanh chóng và tùy ý đi về phía căn biệt thự cách đó không xa, chỉ trong nháy mắt đã biến mất trước mặt Hạ Thiên.

– À, Em Chân Dài rất có thể cũng nhớ đến mình, chẳng qua ngại nói ra mà thôi.

Hạ Thiên bắt đầu tự an ủi mình.

Hạ Thiên thở ra một hơi rồi lầm bầm:

– Thôi thì đi gặp vợ quỷ keo kiệt và vợ Dao Dao cái đã.

Sáng hôm nay Lãnh Băng Băng, Diệp Mộng Oánh và Liễu Mộng đã rời khỏi Tinh Thành để quay về thành phố Giang Hải, Hạ Thiên ở lại chờ một lúc ở thành phố Tinh Thành rồi cũng quyết định nên qua về Nhạc Nam, hắn muốn tìm cơ hội xử lý Hàn Minh Phi.

Hạ Thiên thấy bây giờ Hàn Minh Phi không thể nghi ngờ là uy hiếp lớn nhất của mình, dù có sự bảo vệ của Cơ Thanh Ảnh, chính hắn cũng không cần lo lắng Hàn Minh Phi, nhưng vấn đề là Cơ Thanh Ảnh sẽ không bảo vệ những bà vợ của hắn, vì vậy hắn có chút bận tâm Hàn Minh Phi sẽ gây ra bất lợi cho những bà vợ của mình.

Trước đó Hạ Thiên còn tưởng rằng Dạ Ngọc Mị có thể theo sát Hàn Minh Phi, nhưng vài ngày trước Hàn Minh Phi chợt xuất hiện ở Tinh Thành, lại thiếu chút nữa là giết chết hắn. Vì vậy hắn hiểu ra, thật sự không trông cậy vào quá nhiều ở Dạ Ngọc Mị, chỉ có thể chính thức giải quyết Hàn Minh Phi, như vậy mới có thể tạm thời yên lòng. Còn đám đệ tử khác của Phiêu Miểu tiên môn, vì bây giờ chưa xuất hiện nên uy hiếp với hắn là không nhiều.

Những uy hiếp khác để sau này hãy nói, Hạ Thiên cảm thấy trước tiên nên xử lý uy hiếp đến từ Hàn Minh Phi, như vậy hắn có thể chân chính thực hiện kế hoạch tăng trưởng công lực của mình, nếu không hắn sẽ khó thể nào tĩnh tâm.

Còn xử lý Hàn Minh Phi như thế nào, tất nhiên cũng rất đơn giản, đó chính là dùng Hạ Thiên làm mồi để Hàn Minh Phi ra tay, sau đó Cơ Thanh Ảnh sẽ xuất hiện.

Thật ra kế hoạch này cũng không phải chạy đến thành phố Nhạc Nam mới có thể thực hiện được, nhưng Hạ Thiên cảm thấy Dạ Ngọc Mị có thể giúp được vài thứ. Thực tế có lẽ hắn cũng không ý thức được, hắn sở dĩ đến đây cũng là vì muốn gặp lại Dạ Ngọc Mị, sau một thời gian ngắn không gặp, thật ra trong lòng hắn cũng khá nhớ nàng.

Hạ Thiên đang định đi vào biệt thự thì chuông điện thoại chợt vang lên, là âm thanh của Tống Ngọc Mị, vì vậy hắn dừng lại và tiếp điện thoại không chút do dự:

– Vợ Mị Mị, chị và thần tiên tỷ tỷ không sao đấy chứ?

– Không có việc gì, chúng ta đều rất tốt, chị Mộng vừa mới về, chị Nguyệt biết công lực của cậu khôi phục đã khá nhiều, cũng rất vui.

Âm thanh Tống Ngọc Mị có chút dịu dàng:

– Mặt khác chị Nguyệt cũng có chuyện muốn tôi nói với cậu.

– Chuyện gì?

Hạ Thiên vội vàng hỏi.

– Chị Nguyệt biết rõ cậu đã có thể biến vài người thành cao thủ Kim Đan Kỳ, chị ấy muốn cậu giúp vài người nữa tiến lên Kim Đan Kỳ, sau đó đưa đến Thanh Phong Sơn.

Tống Ngọc Mị nói:

– Băng Băng và Mộng Oánh cũng đã đến, cậu có thể cho Ninh Khiết và Sở Dao đến không?

– Không có vấn đề, tôi sẽ cho bọn họ đến Thanh Phong Sơn ngay.

Hạ Thiên trả lời ngay.

– À, mặt khác chị Nguyệt còn muốn để cậu hỏi Mị Di, nếu dì ấy muốn quay về Thanh Phong Sơn thì cũng tốt. Nhưng nếu dì ấy không muốn về, chị Nguyệt lại hy vọng hai người ở cùng một chỗ, như vậy có thể quan tâm đến nhau.

Tống Ngọc Mị còn nói thêm.

– Tôi biết rồi, tôi sẽ nói với chị ấy.

Hạ Thiên lần này không ôm hy vọng gì cả, hắn cảm thấy Dạ Ngọc Mị chắc chắn sẽ không quay về Thanh Phong Sơn.

– À, cứ như vậy nhé, cậu cần phải cẩn thận một chút, tôi… Chúng tôi đều chờ cậu quay về.

Tống Ngọc Mị dùng giọng dịu dàng dặn dò một câu, sau đó nàng cúp điện thoại.

Hạ Thiên đứng ngây người tại chỗ vài giây, sau đó hắn đi vào biệt thự.

– Chồng!

Hai âm thanh dễ nghe đồng thời vang lên, là Ninh Khiết và Sở Dao cùng nhào về phía Hạ Thiên, tất nhiên nàng sẽ rất vui vì sự xuất hiện của hắn.

Lúc này trong phòng khách biệt thự chỉ có hai người bọn họ, Dạ Ngọc Mị giống như đã đi đến phòng ngủ của mình, còn cô gái ngoại quốc là Caroline thì hình như không có mặt ở chỗ này.

– Vợ quỷ keo kiệt, vợ Dao Dao, hai người lập tức đi khỏi chỗ này, đi đến Thanh Phong Sơn.

Hạ Thiên ôm Ninh Khiết và Sở Dao, sau đó hắn nhanh chóng nói.

– Sao?

Ninh Khiết chợt ngẩn ngơ:

– Chồng, sao lại vội vã như vậy?

– Đúng vậy, chồng, bây giờ phải đi sao?

Sở Dao cũng có chút kinh ngạc.

– À, phải đi ngay, dùng tốc độ nhanh nhất để đến Thanh Phong Sơn. Vợ quỷ keo kiệt, thần tiên tỷ tỷ và các chị khác đều ở đó chờ các người.

Hạ Thiên gật đầu nói.

– Được rồi, chúng tôi sẽ đi ngay.

Ninh Khiết có chút chần chừ rồi đồng ý.

– Chồng, anh không đi theo chúng em sao?

Sở Dao hỏi một câu.

– Anh không đi.

Hạ Thiên lắc đầu:

– Anh còn có việc.

Hạ Thiên dừng lại một chút rồi hỏi Ninh Khiết một câu:

– Vợ quỷ keo kiệt, cô gái Caroline kia đâu rồi?

– À, cô ấy còn phải đi quay quảng cáo, đã đến nước Anh rồi.

Ninh Khiết khẽ gật đầu, trong lòng thầm nói, chồng sắc lang này vẫn còn nhớ đến cô gái kia.

– À, mặc kệ cô ấy.

Hạ Thiên thật sự có chút tò mò về quả bom nhỏ trong người Caroline mà thôi, nhưng bây giờ xem ra Caroline đã đi, giống như chuyện này không phải hướng về phía hắn vậy.

Nếu là trước kia thì Hạ Thiên sẽ phải điều tra đến cùng, nhưng bây giờ hắn phải đối phó với đám người Phiêu Miểu tiên môn, cũng không có tâm tình quan tâm đến những chuyện lặt vặt kia.

Ninh Khiết cũng không nói gì, bọn họ và Sở Dao thu dọn vài thứ rồi rời khỏi biệt thự.

Lúc này một căn biệt thự lớn chợt trở nên quạnh quẽ, cũng chỉ còn lại Hạ Thiên và Dạ Ngọc Mị.

Một lát sau.

Hạ Thiên đi lên lầu hai gõ cửa phòng Dạ Ngọc Mị.

– Làm gì vậy?

Âm thanh tức giận của Dạ Ngọc Mị từ bên trong truyền ra.

– Em Chân Dài, nói cho chị biết một tin tức tốt.

Giọng điệu của Hạ Thiên khá chân thành.

– Cậu thật sự có tin tốt sao?

Dạ Ngọc Mị hừ lạnh một tiếng.

– Thật sự là tin tốt.

Hạ Thiên vẫn nói rất chân thành:

– Chúng ta cuối cùng cũng đi đến thế giới của riêng hai người.

– Nhàm chán.

Dạ Ngọc Mị lạnh lùng nói ra hai chữ.

– Ủa, chị ngại ít người thì nhàm chán sao?

Hạ Thiên tỏ ra ngạc nhiên:

– Vợ quỷ keo kiệt và vợ Dao Dao đều đã đến Thanh Phong Sơn, thật ra thần tiên tỷ tỷ cũng muốn chị về Thanh Phong Sơn, nhưng tôi cảm thấy chị chắc chắn sẽ không quay về, vì vậy không nói cho chị biết. Nhưng bây giờ chị lại thấy nhàm chán, có phải là muốn náo nhiệt hơn một chút? Nếu muốn thì tôi sẽ đưa chị về Thanh Phong Sơn.

– Không có gì thì đừng đến làm phiền tôi.

Dạ Ngọc Mị có chút tức giận.

– Này, Em Chân Dài, chị không thể mở cửa cho tôi nói chuyện sao? Nói chuyện mà đứng cách một cánh cửa thế này thì còn gì là hứng thú.

Hạ Thiên có chút buồn bực.

Lúc này bên trong dứt khoát không có phản ứng, có lẽ là Dạ Ngọc Mị muốn mặc kệ Hạ Thiên.

– Được rồi, Em Chân Dài, mở cửa ra đi, tôi thật sự có chuyện quan trọng cần nói với chị, liên quan đến chuyện đại sự của cả đời chị.

Hạ Thiên lại mở miệng nói.

Cửa phòng cuối cùng cũng mở ra, Dạ Ngọc Mị dùng ánh mắt lạnh lùng nhìn Hạ Thiên:

– Cậu không nói lời nào thì sẽ chết sao? Phụ nữ cũng không ồn ào như cậu.

– Băng cũng nào có lạnh như chị?

Hạ Thiên cười hì hì, hắn thấy Dạ Ngọc Mị định đóng cửa thì vội vàng bổ sung thêm một câu:

– Này, Em Chân Dài, tôi thật sự đến vì có chính sự, lần này tôi muốn về đây để xử lý tên tình nhân cũ của chị.

– Tôi thấy cậu đi tìm chết thì đúng hơn.

Dạ Ngọc Mị lạnh lùng nói một câu, sau đó lại đóng cửa lại.

Hạ Thiên chợt buồn bực, Em Chân Dài này đúng là muốn ăn đòn, dám coi thường năng lực của hắn vậy sao?

– Này, Em Chân Dài, không nỡ xử lý Hàn Minh Phi sao?

Hạ Thiên lại hỏi.

Bên trong không có bất kỳ phản ứng nào.

– Không phải như vậy chứ, không để ý đến tôi sao?

Hạ Thiên có chút buồn bực.

Bên trong vẫn không có phản ứng, giống như căn bản không có người nào, nhưng Hạ Thiên biết có Dạ Ngọc Mị bên trong.

Hạ Thiên suy nghĩ và xoay người xuống lầu, sau đó hắn biến mất trong biệt thự, một phút sau hắn quay lại, sau đó tiếp tục đến phòng ngủ của Dạ Ngọc Mị.

Hạ Thiên đang định mở miệng thì chợt ồ lên:

– Em Chân Dài không có trong phòng, lên sân thượng ngắm cảnh sao?

Hạ Thiên chợt biến mất, một giây sau hắn xuất hiện trên sân thượng, sau đó hắn thấy Dạ Ngọc Mị đứng ngạo nghễ ở mép sân thượng, lại đang nhìn về phía Thần Sơn.

– Thật sự là ngắm cảnh.

Hạ Thiên lầm bầm, sau đó hắn đề cao âm điệu:

– Em Chân Dài, chị còn chưa ăn bữa tối, đây là lẩu cá tôi mua cho chị, chị ăn đi. Lúc này Hạ Thiên thật sự bưng đến một cái lẩu, hắn nói xong thì cũng không quan tâm đến phản ứng của Dạ Ngọc Mị, trực tiếp đặt lẩu cá xuống trước mặt nàng.

Dạ Ngọc Mị cũng không quan tâm đến Hạ Thiên, nàng cầm đũa và bắt đầu xử lý món lẩu.

Hạ Thiên thật sự buồn bực, hắn phát hiện mình không bằng một cái lẩu cá trong mắt Dạ Ngọc Mị, đúng là quá mất mặt.

Khi thấy Dạ Ngọc Mị ở đằng kia ăn uống say sưa thì Hạ Thiên không khỏi thầm nghĩ:

– Em Chân Dài ơi là Em Chân Dài, lẩu cá cũng không phải ngon như vậy, chị ăn lẩu cá của tôi, sau này phải cho tôi ăn bánh bao lớn.

Hạ Thiên vừa thầm nghĩ vừa nhìn những bộ vị hùng dũng của Dạ Ngọc Mị, trong lòng có chút lửa nóng, bây giờ hắn thật sự có xúc động muốn nhào đến làm vài miếng.

Nhưng xúc động thì xúc động nhưng Hạ Thiên cũng không nhào đến, thật sự là không có biện pháp, ai bảo hắn đánh không lại Dạ Ngọc Mị?

Kết quả là Hạ Thiên chỉ có thể nhìn Dạ Ngọc Mị dùng bữa tối, trong lòng thầm tính toán sau này sẽ được ăn bánh bao lớn. Mãi cho đến khi nàng ăn xong, Hạ Thiên lại mở miệng:

– Này, Em Chân Dài, có phải chị không xử lý tên tình nhân cũ của mình?

– Cậu có vấn đề gì sao?

Dạ Ngọc Mị dùng ánh mắt tức giận nhìn Hạ Thiên rồi hỏi.

– Chị mới có vấn đề.

Hạ Thiên rất khó hiểu:

– Không có chút tố chất nào, Hàn Minh Phi là tình nhân cũ, có gì là tốt, xử lý hắn và đổi lại một tên tình nhân khác có hay không?

– Đợi đến khi Hàn Minh Phi xử lý cậu, như vậy Nguyệt Thanh Nhã không phải cũng có thể đổi tình nhân khác sao?

Dạ Ngọc Mị dùng ánh mắt lạnh lùng nhìn Hạ Thiên:

– Cậu muốn xử lý Hàn Minh Phi thì tự mình ra tay, tôi đến bây giờ cũng không phải là đối ắthủ của hắn.

Danh sách các phần:
Phần 1
Phần 2
Phần 3
Phần 4
Phần 5
Phần 6
Phần 7
Phần 8
Phần 9
Phần 10
Phần 11
Phần 12
Phần 13
Phần 14
Phần 15
Phần 16
Phần 17
Phần 18
Phần 19
Phần 20
Phần 21
Phần 22
Phần 23
Phần 24
Phần 25
Phần 26
Phần 27
Phần 28
Phần 29
Phần 30
Phần 31
Phần 32
Phần 33
Phần 34
Phần 35
Phần 36
Phần 37
Phần 38
Phần 39
Phần 40
Phần 41
Phần 42
Phần 43
Phần 44
Phần 45
Phần 46
Phần 47
Phần 48
Phần 49
Phần 50
Phần 51
Phần 52
Phần 53
Phần 54
Phần 55
Phần 56
Phần 57
Phần 58
Phần 59
Phần 60
Phần 61
Phần 62
Phần 63
Phần 64
Phần 65
Phần 66
Phần 67
Phần 68
Phần 69
Phần 70
Phần 71
Phần 72
Phần 73
Phần 74
Phần 75
Phần 76
Phần 77
Phần 78
Phần 79
Phần 80
Phần 81
Phần 82
Phần 83
Phần 84
Phần 85
Phần 86
Phần 87
Phần 88
Phần 89
Phần 90
Phần 91
Phần 92
Phần 93
Phần 94
Phần 95
Phần 96
Phần 97
Phần 98
Phần 99
Phần 100
Phần 101
Phần 102
Phần 103
Phần 104
Phần 105
Phần 106
Phần 107
Phần 108
Phần 109
Phần 110
Phần 111
Phần 112
Phần 113
Phần 114
Phần 115
Thông tin truyện
Tên truyện Hạ Thiên - Quyển 14
Tác giả Chưa xác định
Thể loại Truyện nonSEX
Phân loại Truyện chưa được phân loại
Ngày cập nhật 10/08/2020 03:29 (GMT+7)

Một số truyện liên quan

Lăng Tiếu – Quyển 11
Phần 43 Tất cả mọi người đều là hữu khí vô lực mềm nhũn ngồi ở trên mặt đất, thần sắc đều là vô cùng tái nhợt. Chỉ có Lăng Tiếu vẫn đứng vững không có ngã xuống, trong con ngươi lóe lên lục mang chặt chẽ nhìn chằm chằm vào động khẩu to lớn nhất ở bên trái, hắn phảng phất thấy được đồ vật ở trong động khẩu, thần sắc vô cùng khẩn trương lên. Cho là bài trừ được ảo cảnh rồi sẽ không có chuyện gì sao? Các ngươi quá ngây thơ rồi! Thanh âm khàn khàn kia lần nữa vang lên. Ngay sau đó động phủ bắt đầu hoảng động, từ trong thông đạo...
Phân loại: Truyện nonSEX Tuyển tập Lăng Tiếu
Hàn Lập – Quyển 10
Phần 43 “Không có hứng thú! Tại hạ không muốn cùng một người thần bí làm giao dịch, miễn đi.” Thật ngoài dự đoán của tiểu lão đầu, Hàn Lập ngay cả nghe cũng không thèm, một lời lập tức từ chối, trên mặt hắn khônh khỏi lộ vẻ ngạc nhiên, nhưng lập tức lại nghĩ đến điều gì, nếp nhăn trên mặt giản ra, khẽ nở nụ cười. “Đạo hữu nói lời này quá sớm rồi, tốt nhất là nên nghe qua một chút. Sau khi nghe xong, Lệ huynh quyết định lại cũng không muộn. Nếu không, người bất lợi chính là Lệ huynh.” Trong lời nói của lão giả mơ hồ lộ ra một chút ý uy...
Phân loại: Truyện nonSEX Hàn Lập
Dương Thần – Quyển 16
Phần 43 Lạc Thiên Thu sửng sốt, khiêm tốn cúi đầu nói: Cha dạy rất đúng, Thiên Thu biết sai rồi ạ. Khi con kế nhiệm chức gia chủ, ta đã nói với con mục tiêu của con là gì... Bây giờ con ngay cả tư cách nhập vào pháp nhãn còn chưa có, cái tên Dương Thần hay gì đó chẳng qua chỉ là một khúc nhạc đệm mà thôi, lần trước không có ta ở đó, con cũng không bị hắn giết. Bây giờ ta đã trở về, hắn đến cũng được, không đến cũng chẳng sao, làm được gì chứ? Đừng như ếch ngồi đáy giếng mà quy mình với những người tầm thường...
Phân loại: Truyện nonSEX Tuyển tập Dương Thần

Danh sách truyện sex được đọc nhiều nhất

TOP truyện sex ngắn hay nhất!

TOP tác giả tài năng