Hạ Thiên - Quyển 14

Phần 51

Lửa tình dưới đáy lòng Hạ Thiên đã sớm hừng hực thiêu đốt, bất cứ lúc nào cũng có thể bộc phát, hắn chỉ có một chữ nhẫn, chờ đến khi Dạ Ngọc Mị nhào lên. Nhưng đến bây giờ hắn cuối cùng cũng chờ đến đúng thời điểm, sao có thể nhịn được?

Hạ Thiên hầu như không có chút do dự, hắn ôm lấy cơ thể mềm mại của Dạ Ngọc Mị, hai tay tùy ý vuốt ve, nhưng vừa sờ vào thì hắn lại ý thức được quần áo của Dạ Ngọc Mị còn chưa được cởi ra.

Nhưng đúng lúc này có một âm thanh nhỏ truyền vào trong tai Hạ Thiên:

– Nhớ kỹ đoạn khẩu quyết này: Song tu chi đạo, quan tâm vô tình…

Hạ Thiên nghe được âm thanh này mà chợt ngẩn ngơ, vì âm thanh cũng không phải là của Cơ Thanh Ảnh, mà là của Dạ Ngọc Mị. Lúc này hắn mới hiểu Dạ Ngọc Mị thật ra cũng chưa hoàn toàn mất đi lý trí, điều này cũng làm cho động tác của hắn trở nên đình trệ.

Hạ Thiên dù không biết Dạ Ngọc Mị muốn gì nhưng hắn vẫn nhớ kỹ đoạn khẩu quyết kia, vì nó không dài, chỉ có chưa đến một trăm chữ, hắn vừa nghe xong thì lập tức hiểu ra, đây là một đoạn khẩu quyết song tu.

– Bây giờ bắt đầu vận công theo khẩu quyết này.

Dạ Ngọc Mị đột nhiên đẩy Hạ Thiên ra.

Hạ Thiên vẫn lựa chọn phương án tin tưởng Dạ Ngọc Mị, hắn lập tức bắt đầu vận hành đoạn khẩu quyết này, sau đó cảm thấy rất nhiều chân khí trong cơ thể chợt dồn lại một cách mãnh liệt về một bộ phận nào đó cực kỳ quỷ dị.

Một giây sau Hạ Thiên chợt ngây dại, hắn chợt thấy được Dạ Ngọc Mị cách đó không xa đã không còn được bao bọc trong những sợi tơ, lúc này dáng người cực tốt của nàng đã hoàn toàn bộc lộ trước mắt hắn.

Vào khoảnh khắc này Hạ Thiên cũng không thể không thừa nhận, dù là thần tiên tỷ tỷ thì dáng người cũng không được mê người như Dạ Ngọc Mị, vì trên người thần tiên tỷ tỷ luôn mang theo khí tức tiên tử, làm cho người ta không thể dễ dàng bùng lên lửa dục. Nhưng Dạ Ngọc Mị thì khác, lúc này nàng như một nữ thần tình ái, tư thái kiêu ngạo của nàng thật sự làm cho Hạ Thiên cảm thấy cực kỳ hấp dẫn.

Một giây sau Hạ Thiên đã hoàn toàn thiêu đốt, hắn đã mất đi lý trí, giống như lúc này không phải là Dạ Ngọc Mị dùng xuân dược mà là chính hắn, hắn nhào về phía nàng như lang sói.

Dạ Ngọc Mị cũng không trốn tránh, nàng cứ như vậy mà để cho Hạ Thiên nhào đến, lúc này cặp chân dài của nàng cũng bị Hạ Thiên tách ra.

Trong mắt Dạ Ngọc Mị có chút bi ai, dù nàng có tình nguyện hay không thì lúc này cuối cùng cũng là nữ nhân của tên khốn kia.

Hạ Thiên chỉ cảm thấy mình đi vào một con đường hẹp, phá tan một tầng ngăn cản, sau đó hắn đã hoàn toàn đạt được mục đích, ngắt được đóa hoa tươi mới. Nhưng hầu như cùng lúc này, chân khí trong cơ thể hắn cũng tuôn ra như suối, như dòng nước lũ cuốn vào khi vỡ đê.

– Có dục vô tình, song tu đại thành…

Trong đầu chợt vang lên âm thanh này, Hạ Thiên mơ hồ cảm thấy không đúng, nhưng ý niệm này chợt bị dục vọng thay thế, sau đó hắn hoàn toàn bị bản năng thúc đẩy, bắt đầu những vận động nguyên thủy nhất.

Những luồng bạch quang đồng thời bùng ra trên người Hạ Thiên và Dạ Ngọc Mị, cũng có những luồng bạch quang không tán đi mà chậm rãi ngưng kết bốn phía quanh hai người, dần dần biến thành một ống kính, mà ống kính này chậm rãi vây quanh cả hai. Trong vòng hào quang, Hạ Thiên vận động không biết mệt mỏi, vẻ thanh tỉnh trong mắt Dạ Ngọc Mị cũng biến mất, nàng giống như hóa thân thành một nữ thần dục vọng, liên tục vặn eo chào đón sự tấn công của hắn. Lúc này những luồng hào quang bạch sắc vẫn liên tục bùng ra từ trên cơ thể hai người, lúc đầu chúng rất mỏng, rất trong suốt, nhưng dần dần càng dày, cuối cùng cũng không nhìn thấy rõ tình hình bên trong. Ngoài tiếng thở dốc ồ ồ của Hạ Thiên và tiếng rên khẽ của Dạ Ngọc Mị thì có thể thấy bọn họ đang tiến hành hoạt động nguyên thủy nhất, tất cả những thứ khác đều không thể thấy được.

Lúc này Hạ Thiên và Dạ Ngọc Mị cũng không thể biết Cơ Thanh Ảnh ở bên ngoài đang nở nụ cười đắc ý, hình như tất cả đều ở trong lòng bàn tay của nàng.

Không biết bao lâu sau, cuối cùng Hạ Thiên cũng thanh tỉnh lại, hắn cũng đình chỉ vận động, chỉ lẳng lặng ghé lên người của Dạ Ngọc Mị, mà bọn họ cũng đang kết hợp lại với nhau trong tư thế cực kỳ thân mật.

Hạ Thiên cũng không muốn rời khỏi cơ thể của Dạ Ngọc Mị, thực tế lúc này hắn cũng không thể nào rời đi, trong cơ thể của hắn vẫn có một luồng chân khí vô cùng tiến vào trong người của Dạ Ngọc Mị, nhưng sau đó lại từ trong cơ thể của nàng chuyển lại người hắn. Điều làm cho Hạ Thiên cảm thấy kinh ngạc chính là lúc này chân khí trong cơ thể của hắn đã mạnh hơn rất nhiều.

Điều làm cho Hạ Thiên kinh ngạc cũng không phải một chuyện này, hắn phát hiện Băng Hỏa Linh Đan trong người mình lúc này thật sự có động, nó bắt đầu xoay tròn cao tốc, rất nhiều băng hỏa linh khí liên tục tiến vào bên trong.

Tốc độ xoay của Băng Hỏa Linh Đan càng nhanh, băng hỏa linh khí tuôn vào ngày càng nhiều. Không biết qua bao lâu, Hạ Thiên hình như cảm thấy một tiếng nổ vang lên từ sâu trong óc, Băng Hỏa Linh Đan giống như muốn nổ tung.

Khoảnh khắc khi Băng Hỏa Linh Đan muốn nổ tung, một bóng người nhỏ chợt xuất hiện, vóc người bình thường, dung mạo không khác gì Hạ Thiên, vấn đề là một bên đỏ một bên trắng, giống như một tên lưỡng tính.

Băng Hỏa Linh Anh.

Hạ Thiên chợt vui mừng điên cuồng, đây là Băng Hỏa Linh Anh, tương đương với Nguyên Anh bình thường của người tu tiên, mà khi Băng Hỏa Linh Anh xuất hiện thì có nghĩa là hắn thi triển được đệ lục châm.

Hạ Thiên trong lúc vui mừng cũng có phát hiện cơ thể mình chợt có biến hóa quỷ dị, hắn hình như tiến vào một thế giới hư ảo, trong thế giới này chẳng có gì mà chỉ có hai bóng người rất nhỏ, một cái là Băng Hỏa Linh Anh của hắn, một cái là một cô gái nhỏ nhắn và cực kỳ xinh đẹp, nhìn kỹ lại thì giống hệt như Dạ Ngọc Mị.

– Em Chân Dài cũng đã là Nguyên Anh Kỳ.

Trong đầu Hạ Thiên chợt có một ý niệm như vậy, sau đó hắn đột nhiên phát hiện Băng Hỏa Linh Anh của hắn và Nguyên Anh của Dạ Ngọc Mị chợt quấn lấy nhau.

Một luồng cảm giác cực kỳ thần diệu chợt từ bốn phương tám hướng truyền đến, Hạ Thiên cảm thấy rất nhiều linh khí tuôn vào cơ thể, mà hắn cũng phát hiện có rất nhiều linh khí đang tuôn đến, cùng lúc đó chiếc kén ánh sáng bao quanh cơ thể của bọn họ cũng dần mỏng đi, cuối cùng thì hoàn toàn biến mất.

Hạ Thiên cuối cùng cũng tỉnh táo trở lại, hắn phát hiện mình ghé lên người Dạ Ngọc Mị, nhưng lúc này không giống với trước đó, hắn thật sự có thể rời đi, nhưng hắn vẫn không muốn đi.

Hạ Thiên nhìn Dạ Ngọc Mị, mà Dạ Ngọc Mị cũng đang nhìn hắn, lúc này ánh mắt của nàng có chút cổ quái, không còn là lạnh lùng như trước nhưng cũng không có chút nhu tình.

Nhưng có thể khẳng định là bây giờ nàng đã tỉnh táo trở lại, hiệu lực của xuân dược hầu như đã gần hết.

Hạ Thiên nhìn bánh báo lớn ở trong gang tấc mà trong lòng chợt bùng lên khát vọng nồng đậm, trước đó một thời gian hắn ở vào cảnh giới mê loạn, hắn hầu như không thể hưởng thụ được tất cả. Bây giờ hắn muốn được hưởng thụ, vì vậy mà bắt đầu hoạt động, đồng thời hắn cũng cúi người xuống gặm vào bánh bao lớn làm hắn trước nay luôn khát vọng.

Cơ thể của Dạ Ngọc Mị chợt cứng nhắc, nhưng ngay sau đó cũng mềm nhũn, nàng không nói gì, cũng không kháng cự, nhưng dù vậy vẫn làm cho Hạ Thiên có được niềm vui thú rất lớn, hắn vẫn chinh chiến trên người nàng không ngớt, không biết mệt mỏi.

– Được rồi, các người đã đủ rồi chứ?

Một âm thanh không vui cuối cùng cũng truyền vào trong phòng, khi âm thanh này vang lên, Cơ Thanh Ảnh lại xuất hiện trong phòng, một bàn tay ngọc lại duỗi về phía Dạ Ngọc Mị.

Dạ Ngọc Mị chợt đẩy Hạ Thiên ra, sau đó nàng vươn người đứng lên, tư thái mê người của nàng cũng bị thứ quần áo màu đen bao trùm trong nháy mắt, cùng lúc đó có hơn mười sợi tơ đen cùng bắn về phía Cơ Thanh Ảnh, rõ ràng nàng cũng không muốn rơi vào trong tay Cơ Thanh Ảnh một lần nữa.

Nhưng dù bây giờ Dạ Ngọc Mị đã tiến vào Nguyên Anh Kỳ thì công lực của nàng vẫn không thể nào so sánh với Cơ Thanh Ảnh, hơn nữa nàng lại vừa thoát khỏi sự dây dưa của Hạ Thiên, khoảng thời gian này tương đối ngắn, như vậy cũng đủ tạo nên nguy hiểm chí mạng đối với cao thủ.

Cơ Thanh Ảnh căn bản không thèm nhìn mười sợi tơ màu đen, bàn tay của nàng dễ dàng vỗ lên người Dạ Ngọc Mị, mà Dạ Ngọc Mị lại tiếp tục không nhúc nhích, ngoài dùng ánh mắt tràn đầy hận ý nhìn Cơ Thanh Ảnh, nàng thật sự không làm gì hơn.

– Dạ Ngọc Mị, ngươi không cần phải nhìn ta như vậy, ngươi nên cảm tạ ta, nếu không phải là ta thì ai có thể phát huy công pháp song tu của ngươi đến mức tinh tế như vậy?

Cơ Thanh Ảnh hừ lạnh một tiếng:

– Nếu không cho cô chút xuân dược, các người sao có thể đạt đến cảnh giới cao nhất là có dục vô tình? Nếu không phải như vậy, hai người có thể đột phát Nguyên Anh Kỳ chỉ sau một lần song tu sao?

Cơ Thanh Ảnh dừng lại một chút và dùng ánh mắt trào phúng nhìn Dạ Ngọc Mị:

– Ngươi thật sự cho rằng bí thuật của họ Cơ nhà chúng ta có thể đưa công lực của ngươi chuyển dời sang Hạ Thiên sao?

Vẻ mặt Dạ Ngọc Mị chợt biến đổi, nàng dùng ánh mắt phẫn nộ nhìn Cơ Thanh Ảnh:

– Cô lừa ta?

– Đúng vậy, là ta lừa cô, nếu ta không lừa cô, cô sao có thể tình nguyện song tu với Hạ Thiên?

Trong giọng nói của Cơ Thanh Ảnh có vài phần đắc ý, âm thanh cũng không còn trong trẻo nhưng rất lạnh lùng:

– Dạ Ngọc Mị, hai mươi năm trước cô và Nguyệt Thanh Nhã chính là hai người xuất sắc nhất, nhưng bây giờ ta mới xuất sắc nhất, ngươi không phục thì có thể đến tìm ta.

Cơ Thanh Ảnh nói đến đây thì đưa mắt nhìn Hạ Thiên:

– Đừng tỏ ra không nỡ như vậy, ngươi đã mất một ngày một đêm, bây giờ nên thi triển đệ lục châm cho ta.

– Được rồi, trước tiên mặc quần áo vào cái đã.

Hạ Thiên thật sự không nỡ rời khỏi cơ thể của Dạ Ngọc Mị, nhưng hắn biết tạm thời chỉ có thể làm theo Cơ Thanh Ảnh.

Danh sách các phần:
Phần 1
Phần 2
Phần 3
Phần 4
Phần 5
Phần 6
Phần 7
Phần 8
Phần 9
Phần 10
Phần 11
Phần 12
Phần 13
Phần 14
Phần 15
Phần 16
Phần 17
Phần 18
Phần 19
Phần 20
Phần 21
Phần 22
Phần 23
Phần 24
Phần 25
Phần 26
Phần 27
Phần 28
Phần 29
Phần 30
Phần 31
Phần 32
Phần 33
Phần 34
Phần 35
Phần 36
Phần 37
Phần 38
Phần 39
Phần 40
Phần 41
Phần 42
Phần 43
Phần 44
Phần 45
Phần 46
Phần 47
Phần 48
Phần 49
Phần 50
Phần 51
Phần 52
Phần 53
Phần 54
Phần 55
Phần 56
Phần 57
Phần 58
Phần 59
Phần 60
Phần 61
Phần 62
Phần 63
Phần 64
Phần 65
Phần 66
Phần 67
Phần 68
Phần 69
Phần 70
Phần 71
Phần 72
Phần 73
Phần 74
Phần 75
Phần 76
Phần 77
Phần 78
Phần 79
Phần 80
Phần 81
Phần 82
Phần 83
Phần 84
Phần 85
Phần 86
Phần 87
Phần 88
Phần 89
Phần 90
Phần 91
Phần 92
Phần 93
Phần 94
Phần 95
Phần 96
Phần 97
Phần 98
Phần 99
Phần 100
Phần 101
Phần 102
Phần 103
Phần 104
Phần 105
Phần 106
Phần 107
Phần 108
Phần 109
Phần 110
Phần 111
Phần 112
Phần 113
Phần 114
Phần 115
Thông tin truyện
Tên truyện Hạ Thiên - Quyển 14
Tác giả Chưa xác định
Thể loại Truyện nonSEX
Phân loại Truyện chưa được phân loại
Ngày cập nhật 10/08/2020 03:29 (GMT+7)

Một số truyện liên quan

Hàn Lập – Quyển 19
Phần 51 Hàn quang trong mắt Hàn Lập chợt lóe, thân hình trở nên mơ hồ. Hơn mười sợi ngân tơ bỗng nhiên chớp lên, xuyên thủng qua thân ảnh hắn nhưng lại giống như xuyên qua hư ảnh. Trên đỉnh đầu Hàn Lập chợt lóe ngân quang. Một hư ảnh kim sắc ba đầu sáu tay phiêu phù hiện ra, chính là kim thân pháp tướng của Hàn Lập. Sau đó sáu bàn tay đồng thời chuyển động, mỗi cánh tay lại bắn ra một đạo kim sắc quang trụ phảng phất như đã thực chất. “Ầm ầm ầm” ba tiếng nổ nặng nề vang lên. Tam sắc điện hồ uy năng cực lớn, nhưng dưới sự oanh kích...
Phân loại: Truyện nonSEX Hàn Lập
Hàn Lập – Quyển 10
Phần 51 “Là tu sĩ Diệp gia”. Các Thiên Hào chậm rãi nói. “Diệp gia, hoàng tộc Diệp gia?” Lâm Ngân Bình lộ vẻ ngoài ý muốn. “Lâm đạo hữu biết là ai phái hắn tới không? Là một gã trưởng lão họ Hàn của Diệp gia, mà vị Hàn trưởng lão này tướng mạo cùng người chúng ta đang truy đuổi có bảy tám phần tương tự.” Mặt Các Thiên Hào lộ ra vẻ cổ quái. “Có chuyện như vậy sao, vậy hai người cùng là một người à? Người nọ như thế nào có quan hệ cùng Diệp gia.” Lâm Ngân Bình rùng mình hỏi. “Cái này còn không rõ lắm, ta sưu hồn người này chính là...
Phân loại: Truyện nonSEX Hàn Lập
Lăng Tiếu – Quyển 18
Phần 51 Lăng Phi có chút bất mãn nói, tiếp theo hắn còn nói: Tiểu tử mà Liệt Viêm Thương Minh phát hiện lần trước còn sống, hôm nay do Liệt Vô Địch dẫn tới Thiên Long Thành, những lão gia hỏa trong tộc kia bảo ta tự mình đi đón hắn trở về, ta đặc biệt đến nói với ngươi một tiếng. Trên mặt Lăng Thần khó được lộ ra một tia cười nhạt nói: Trước đây ngươi nói hắn chỉ có thực lực trung giai Thánh Hoàng, trúng phải một kích toàn lực của tên lưu khấu kia đã là hài cốt không còn rồi, sao giờ lại xuất hiện chứ? Lăng Phi lộ ra vài...
Phân loại: Truyện nonSEX Tuyển tập Lăng Tiếu

Danh sách truyện sex được đọc nhiều nhất

TOP truyện sex ngắn hay nhất!

TOP tác giả tài năng