Hạ Thiên - Quyển 2

Phần 66

Sau khi kéo Hạ Thiên đầu tư cho công ty thì tâm tình Khổng Mính rất tốt, ngay sau đó nàng liên tục kéo Tôn Hinh Hinh ca hát uống rượu. Cuối cùng cả Khổng Mính và Tôn Hinh Hinh đều quá chén, cũng may Lam Trạch không uống rượu, dù Hạ Thiên có uống nhưng không say, mà hai cô gái say sẽ ngã lên người người đàn ông của mình.

– Có lẽ uống như vậy cũng đủ rồi, rút lui thôi.

Đoạn Phi cũng còn thanh tỉnh nhưng bạn gái lại uống say, hắn thấy cũng đã hơn mười giờ, vì vậy đề nghị tan cuộc.

Đề nghị của Đoạn Phi được mọi người tán thành, Hạ Thiên dứt khoát ôm Tôn Hinh Hinh ra ngoài. Nhưng ngay sau đó hắn phát hiện ra một phiền toái nhỏ, đó chính là Tôn Hinh Hinh uống say và không thể lái xe mà hắn lại không biết lái. Sau khi nghĩ tới nghĩ lui thì hắn quyết định để xe ở lại, sau đó cùng Tôn Hinh Hinh quay về.

Khi về đến nhà thì đã là mười một giờ.

– Hạ Thiên, chị muốn tắm rửa.

Tôn Hinh Hinh say đến mức mơ màng, nàng lẩm bẩm nói.

– Được, em giúp chị tắm.

Hạ Thiên nghe vậy thì rất vui sướng.

Hạ Thiên ôm Tôn Hinh Hinh vào phòng tắm, hắn giúp nàng tắm rửa, sau đó thuận tiện làm vài chuyện, cũng thuận tiện tắm luôn cho mình, giúp nàng mặc quần áo. Cuối cùng cả hai về phòng ngủ, sau đó Hạ Thiên lại cởi quần áo cho Tôn Hinh Hinh, sau đó mục tiêu vĩ đại của Hạ Thiên cuối cùng cũng được thực hiện, một đêm chín lần.

Rõ ràng dù Hạ Thiên là võ lâm cao thủ thì hoạt động nhiều cũng để lại di chứng, ngày hôm sau hắn ngủ đến ba giờ chiều, mãi đến khi Liễu Vân Mạn đến tìm mới từ trên giường bò dậy.

Còn Liễu Vân Mạn vì sao phải đến mà không gọi điện thoại, nguyên nhân rất đơn giản, Hạ Thiên đã sớm tắt điện thoại, ngay cả điện thoại của Tôn Hinh Hinh cũng tắt. Khi thực hiện mục tiêu vĩ đại nhất của đời người thì hắn tất nhiên không muốn bị người khác quấy rầy.

Liễu Vân Mạn đưa hạ thiên đến ký giấy tờ chuyển nhượng cổ phần của nhà máy dược phẩm Liễu Thị. Dưới sự chỉ đạo của Liễu Vân Mạn, Hạ Thiên ký lên giấy tờ, hắn chính thức trở thành một trong những ông chủ của công ty dược Liễu Thị. Liễu Vân Mạn cũng nói có một đứa em họ đang chờ ở nhà cho Hạ Thiên chữa trị.

Mà Tôn Hinh Hinh vừa mở máy đã nhận được điện thoại của Khổng Mính, tuy tối qua Khổng Mính uống nhiều rượu nhưng sáng sớm đã tỉnh lại, sau đó nàng nghĩ đến số tiền Hạ Thiên hứa cho mượn, nhưng nàng cũng chờ để Hạ Thiên và Tôn Hinh Hinh điện thoại đến cho mình. Mãi đến trưa không thấy động tĩnh gì nàng mới điện thoại cho Tôn Hinh Hinh, kết quả là Tôn Hinh Hinh tắt máy.

Vì vậy ba giờ sau đó Khổng Mính có rất nhiều suy nghĩ rối loạn, nàng sợ Hạ Thiên đổi ý, cũng sợ Hạ Thiên không có tiền. Trong thời gian ba giờ đó hầu như cứ ba phút là nàng lại điện thoại cho Tôn Hinh Hinh, mãi đến lúc này thì điện thoại mới thông.

Khi biết Tôn Hinh Hinh vừa mới thức dậy thì Khổng Mính cũng không biết nói gì, thì ra nàng lo lắng cả ngày nhưng chẳng qua nguyên nhân là Tôn Hinh Hinh đang ngủ.

Hạ Thiên muốn đến chữa bênh cho em họ của Liễu Vân Mạn, vì vậy hắn đưa chi phiếu năm triệu cho Tôn Hinh Hinh, để nàng đi chuyển tiền cho Khổng Mính. Sự hào phóng của Hạ Thiên làm Đinh Linh không ngừng hâm mộ, thiên ca đúng là có tiền, vài triệu mà tùy tiện đưa cho chị Hinh. Điều này cũng làm cho Đinh Linh có chút chờ mong, thầm nghĩ khi thiên ca tâm tình tốt thì sẽ cho nàng tiền học đại học.

Đinh Linh thầm hạ quyết tâm, nhất định phải phục vụ chị Hinh thật tốt, như vậy thiên ca sẽ vui, nói không chừng sẽ cho nàng tiền học đại học, hơn nữa còn có tiền chữa bệnh cho cha.

Đinh Linh nấu hai chén gạo, Tôn Hinh Hinh và Hạ Thiên mỗi người một nửa, ngay sau đó thì chia binh hai đường. Hạ Thiên theo Liễu Vân Mạn đến khu dân cư Danh Diển, mà Tôn Hinh Hinh thì cùng Đinh Linh đến ngân hàng tụ hợp với Khổng Mính.

Hạ Thiên và Liễu Vân Mạn đi được vài phút, nhưng một lúc sau thì Hạ Thiên nhận được điện thoại của Tôn Hinh Hinh, nàng dùng giọng lo lắng nói:

– Hạ Thiên, xe của chị bị cắp.

– Xe bị trộm sao?

Hạ Thiên đầu tiên chợt ngẩn ngơ, sau đó hắn nói:

– Chị Hinh, xe còn ở quán karaoke Hoàng Triều, tối qua em không lái về.

– Sao? Vậy thì chị đi lấy xe cái đã.

Tôn Hinh Hinh cúp điện thoại.

Mười phút sau Hạ Thiên và Liễu Vân Mạn đến khu dân cư Danh Điển, lúc này hắn cũng nhận được điện thoại của Tôn Hinh Hinh, lần này thì Tôn Hinh Hinh thật sự lo lắng:

– Hạ Thiên, không tốt, xe thật sự bị trộm, trong đây cũng không có.

“Xe thật sự bị trộm?”

Hạ Thiên có chút khó chịu, tên khốn nào ăn gan hùm gan báo mà dám trộm xe của hắn?

– Chị Hinh, không sao, em sẽ lấy xe về, dù không tìm lại được thì em cũng mua xe mới cho chị.

Hạ Thiên an ủi Tôn Hinh Hinh.

– Vậy thì được, chị đến ngân hàng.

Tôn Hinh Hinh tuy đau lòng vì xe bị trộm nhưng cũng không còn biện pháp nào khác.

Đợi khi Tôn Hinh Hinh cúp điện thoại thì Hạ Thiên bắt đầu điện thoại, hắn gọi cho các tiểu đệ.

– Mập, xe của chị Hinh bị trộm, chú phái người đi tìm cho anh.

Trước tiên Hạ Thiên điện thoại cho tên mập.

– Vâng, đại ca, em sẽ lập tức cho người đi tìm.

Tên mập nổi giận, thằng khốn nào dám trộm cả xe của đại tẩu?

Hạ Thiên lại điện thoại cho Hoàng An Bình, đây cũng là một tiểu đệ của hắn, lúc này cần phải làm chút chuyện cho đại ca.

Sau khi nghe Hoàng An Bình nói sẽ điều động xe cảnh sát truy tìm thì Hạ Thiên vẫn không yên lòng, hắn suy nghĩ một lúc rồi gọi cuộc điện thoại thứ ba, lần này là gọi cho Sở Dao.

– À, chồng, nhớ em không? Anh nói cho em biết địa chỉ, em sẽ đến với anh.

Khi nhận được điện thoại của Hạ Thiên thì Sở Dao rất vui sướng.

– Anh cũng không phải nhớ đến em, lúc này em hỏi đám Hoắc Tiểu Xuyên xem, có phải chúng nó trộm xe Ferrari về hay không?

Hạ Thiên nói.

– Chồng, xe Ferrari bị trộm sao?

Sở Dao cũng nổi giận:

– Tên khốn nào dám cướp xe của chồng bà, nếu bà bắt được thì cắt đứt ngũ chi.

– Em còn nói lời thô tục.

Hạ Thiên có chút không vui.

– À, chồng, em biết lỗi rồi, em sẽ lập tức giúp anh tìm xe, bye bye chồng.

Sở Dao vội vàng cúp điện thoại vì sợ bị ăn đòn, vì vậy lúc này cũng không dám xuất hiện trước mặt Hạ Thiên.

Sau đêm thua mất chiếc Ferrari thì Hoắc Tiểu Xuyên liên tục tranh nạn trong biệt thự nằm ở ngoại thành, hắn sợ Sở Dao sẽ liên hợp với tên chồng biến thái để ức hiếp mình. Nhưng bây giờ hắn mới tin một câu, đã phúc thì không họa, mà đã là họa thì khó tránh khỏi.

Hoắc Tiểu Xuyên an phận trốn trong nhà, hắn không dám ra ngoài đua xe, thậm chí cũng không đi tán gái, quyết định “trai giới” vài ngày, nhưng đúng lúc này lại có một tên đàn em vì nịnh bợ hắn mà trộm xe đưa đến.

Tên trộm xe được gọi là Tiểu Thất, nghe nói là cao thủ trộm xe, là một tiểu đệ mà hắn mới thu nhận, nghe nói tên tiểu đệ kia mới trộm được một chiếc Ferrari, vì vậy mà Hoắc Tiểu Xuyên nói Tiểu Thất mang xe đến xem.

Khi Hoắc Tiểu Xuyên nhìn thấy chiếc Ferrari quen thuộc thì thiếu chút nữa đã chết ngất.

– Chú là Tiểu Thất sao?

Hoắc Tiểu Xuyên nhìn tên thanh niên mặt mũi nịnh nọt đứng trước mắt mà gương mặt vặn vẹo.

– Tiểu Xuyên ca, em là Tiểu Thất!

Tên thanh niên nói bằng giọng cung kính, trong lòng thầm nghĩ có thể nịnh hót đại ca thì lên chức rất nhanh.

– Anh nghe Bào Tử nói, chú sở dĩ được gọi là Tiểu Thất vì động tác trộm xe rất nhanh, người khác nói chú như có bảy tay, đúng không?

Hoắc Tiểu Xuyên lại hỏi, Bào Tử trong miệng hắn chính là đại ca của Tiểu Thất.

– Đúng vậy, Tiểu Xuyên ca.

Tiểu Thất có vẻ rất đắc ý.

– Con bà nó, người đâu, chặt đứt một tay thằng này, cho nó cả đời khỏi chạy xe.

Hoắc Tiểu Xuyên chợt gầm lên giận dữ, điều này làm Tiểu Thất sợ đến mức ngã lăn quay ra đất.

– Tiểu Xuyên ca, tha mạng.

Tiểu Thất cũng không biết có chuyện gì xảy ra, nhưng đến lúc này hắn ngoài cầu xin tha thứ cũng không biết làm gì khác.

Có vài người chạy đến kéo Tiểu Thất ra ngoài, đúng lúc này có một chiếc xe chạy đến, trên xe bước xuống một nam một nữ.

– Đại ca, cứu mạng, cứu em với.

Tiểu Thất nhìn thấy người đàn ông kia thì vội vàng kêu cứu, tên kia chính là đại ca mới của hắn, có biệt hiệu là Bào Tử.

Bào Tử nhìn thấy có vài người đang kéo Tiểu Thất ra thì chợt ngẩn người, sau đó hắn tiến lên nói:

– Tiểu Xuyên ca, có chuyện gì, Tiểu Thất phạm phải sai lầm gì?

– Phạm sai lầm gì sao? Cậu nhìn xem chiếc xe này có quen mắt không?

Hoắc Tiểu Xuyên nghiến răng nghiến lợi nói.

Bào Tử nhìn chiếc xe mà choáng váng:

– Tiểu Xuyên ca, Tiểu Thất trộm một chiếc Ferrari, là chiếc này sao?

– Đúng vậy, vì vậy anh mới muốn chặt tay nó, cho nó biết có nhiều xe không thể trộm.

Hoắc Tiểu Xuyên tức giận mắng.

– Đại ca, đại ca, mau cứu mạng.

Bào Tử rống lên với Tiểu Thất:

– Con bà nó mày không biết đã mang đến cho chúng tao bao nhiêu tai họa sao? Tốt lắm, mau mang nó đi, tao không muốn gặp lại thằng này.

Tiểu Thất cuối cùng cũng bị kéo đi, ngay sau đó là một tiếng thét thảm thiết. Mãi đến khi hôn mê Tiểu Thất cũng chẳng biết mình làm sai chuyện gì.

– Tiểu Xuyên ca, Tiểu Thất nói xe này hắn trộm được ở quán karaoke Hoàng Triều, nếu không thì chúng ta đưa xe về.

Bào Tử đề nghị.

– Để anh điện thoại cái đã.

Hoắc Tiểu Xuyên gọi một cú điện thoại, một lát sau hắn chửi rủa:

– Con bà nó, cảnh sát đang tỏa ra tìm xe, đám tiểu đệ cua Hạ Thiên thì đang lùng sục quanh quán karaoke, hơn nữa Sở Dao cũng đang tìm anh.

– Tiểu Xuyên ca, vậy phải làm sao đây?

Bào Tử lập tức cảm thấy sự việc không nhỏ.

– Còn có thể làm sao?

Hoắc Tiểu Xuyên nói với vẻ mặt khó hiểu:

– Sở Dao chính là một người không quan tâm gì cả, bây giờ cô ấy đang nắm lý, cậu cảm thấy cô ta sẽ bỏ qua sao?

– Tiểu Xuyên ca, không phải anh và Sở đại tiểu thư cũng có kết giao sao? Cô ấy sẽ không truy đuổi quá mức tuyệt tình chứ?

Bào Tử dùng giọng bất an hỏi.

Hoắc Tiểu Xuyên chậm rãi thở ra một hơi, hắn nói ra một câu bí hiểm:

– Có một số việc thường là chú định.

– Tiểu Xuyên ca, anh nói vậy có ý gì?

Bào Tử không hiểu.

Hoắc Tiểu Xuyên không trả lời vấn đề của Bào Tử, hắn bấm số điện thoại:

– Sở đại tiểu thư, là tôi, Hoắc Tiểu Xuyên.

Danh sách các phần:
Phần 1
Phần 2
Phần 3
Phần 4
Phần 5
Phần 6
Phần 7
Phần 8
Phần 9
Phần 10
Phần 11
Phần 12
Phần 13
Phần 14
Phần 15
Phần 16
Phần 17
Phần 18
Phần 19
Phần 20
Phần 21
Phần 22
Phần 23
Phần 24
Phần 25
Phần 26
Phần 27
Phần 28
Phần 29
Phần 30
Phần 31
Phần 32
Phần 33
Phần 34
Phần 35
Phần 36
Phần 37
Phần 38
Phần 39
Phần 40
Phần 41
Phần 42
Phần 43
Phần 44
Phần 45
Phần 46
Phần 47
Phần 48
Phần 49
Phần 50
Phần 51
Phần 52
Phần 53
Phần 54
Phần 55
Phần 56
Phần 57
Phần 58
Phần 59
Phần 60
Phần 61
Phần 62
Phần 63
Phần 64
Phần 65
Phần 66
Phần 67
Phần 68
Phần 69
Phần 70
Phần 71
Phần 72
Phần 73
Phần 74
Phần 75
Phần 76
Phần 77
Phần 78
Phần 79
Phần 80
Phần 81
Phần 82
Phần 83
Phần 84
Phần 85
Phần 86
Phần 87
Phần 88
Phần 89
Phần 90
Phần 91
Phần 92
Phần 93
Phần 94
Phần 95
Phần 96
Phần 97
Phần 98
Phần 99
Phần 100
Thông tin truyện
Tên truyện Hạ Thiên - Quyển 2
Tác giả Chưa xác định
Thể loại Truyện nonSEX
Phân loại Truyện chưa được phân loại
Ngày cập nhật 25/05/2020 11:29 (GMT+7)

Một số truyện liên quan

Tên côn đồ và ba mẹ con - Tác giả The Kid
Hiển và Tố Tố là hai vợ chồng hạnh phúc sống trong một căn hộ chung cư. Nhưng Hiển mất sớm bỏ lại Tố Tố và hai đứa con gái dễ thương. Đứa con gái lớn tên Thanh Thanh, 19 tuổi. Đứa con gái nhỏ tên Na Na, 17 tuổi. Thanh Thanh là đứa con gái ngoan hiền, trong khi Na Na là đứa con gái bướng bỉnh, hay cãi lời mẹ và chị. Tố Tố nhiều lúc cũng đau đầu vì Na Na, nhưng bù lại có Thanh Thanh bên cạnh an ủi cô. Đã một năm trôi qua kể từ ngày Hiển mất. Một hôm nọ, Na Na ra ngoài đi chơi với bạn. Chỉ có Tố Tố...
Phân loại: Truyện nonSEX
Lâm Vãn Vinh – Quyển 10
Phần 55 Hồ Bất Quy ngây ra chốc lát, rồi lập tức cười lớn: Diệu kệ! Quả nhiên là diệu kế, với nhan sắc và trí tuệ của Ngọc Già, ắt cũng phải là đại nhân vật có khả năng nghiêng trời lật biển trong người Hồ. Do Hách Lý Diệp ngàn dặm truyền tin, lại có kim đao dẫn dụ, Ngọc Già lấy thân hứa hẹn, không phải lo người Hồ không tin. Có thể được sự quan trọng của Ngọc Già, bọn Đột Quyết hung hãn này cho dù mất mạng, cũng sẽ tới cứu nàng ta. Tướng quân, thủ đoạn này của ngài thật tuyệt diệu. Hiện giờ chỉ xem rốt cuộc Ngọc Già có...
Phân loại: Truyện nonSEX Tuyển tập Lâm Vãn Vinh
Dân buôn đồ âm
Phần 66 Lý mặt rỗ liền lấy kẹp vặn lửa lớn lên. Ngọn lửa càng dâng cao, giọt máu kia càng tụ lại, càng lúc càng lớn. Tôi cảm thấy chỉ cần đốt như vậy, giọt máu sẽ bị chảy ra. Nhưng chuyện lại không như tôi nghĩ. Đúng lúc tôi đang cố gắng nung sợi dây chuyền, bất chợt một chiếc xe màu đen lao vào phố đồ cổ, nhắm tiệm của tôi mà đâm tới. Cũng may ngoài cửa tiệm có hai con sư tử đá, nếu không tiệm của tôi đã bị tông sập rồi. Tôi giật nảy mình, vội bảo tiểu Nguyệt và lão Lý chạy ra ngoài xem. Hai người vừa xông ra, đã hét...
Phân loại: Truyện nonSEX Truyện sex Ma Quỷ Tuyển tập Dân buôn đồ âm

Danh sách truyện sex được đọc nhiều nhất

TOP truyện sex ngắn hay nhất!

TOP tác giả tài năng