Hạ Thiên - Quyển 3

Phần 82

– Sư phụ, sao anh biết tôi còn là xử nữ?

Triệu Thanh Thanh hỏi một câu rất kỳ quái.

Lãnh Băng Băng trừng mắt nhìn Hạ Thiên, sau đó nàng hỏi:

– Cậu cảm thấy có người nhìn vào mình sao?

– Là chỗ đó.

Hạ Thiên chỉ vào góc phòng.

Lãnh Băng Băng đi qua xem xét cẩn thận, ngay sau đó nàng tìm thấy một chiếc camera.

– À, chị Băng Băng, nơi này có người giám thị sao?

Triệu Thanh Thanh nhìn thấy camera thì không khỏi kinh ngạc:

– Em thiếu chút nữa bị đám khốn nạn này ức hiếp, chẳng lẽ có người nhìn thấy?

Lãnh Băng Băng không nói điều gì, nàng lấy điện thoại ra rồi gọi ngay:

– Đồng Giang, các anh đến Đêm Giai Nhân chưa?

Trước đó Lãnh Băng Băng không những điện thoại cho Hạ Thiên, nàng còn điện thoại cho đồng sự Đồng Giang, để hắn kéo cảnh sát trong phân cục đến Đêm Giai Nhân.

– Cục trưởng, chúng tôi đã đến dưới lầu Đêm Giai Nhân.

Đồng Giang vội vàng trả lời.

– Rất tốt, anh mang vài người lên, nhớ để lại vài người canh cửa, giữ chặt cửa chính, không cho ai ra vào.

Lãnh Băng Băng lạnh lùng hạ lệnh.

Đồng Giang giống như có chút ngẩn ngơ nhưng vẫn trả lời:

– Vâng, cục trưởng!

Lãnh Băng Băng cúp điện thoại rồi nhìn Hạ Thiên:

– Thanh Thanh bị bọn họ cho uống thuốc mê đã bị cậu giải trừ rồi sao? Có cần phải đến bệnh viện không?

– Tất nhiên là không.

Hạ Thiên có chút buồn bực, vợ cảnh sát tỷ tỷ này rõ ràng không tin vào y thuật của hắn, nếu chẳng phải không nỡ thì hắn đã đánh mông nàng rồi.

– Tên khốn, dám sàm sỡ với bà, bà đá chết các người.

Triệu Thanh Thanh lúc này bắt đầu tay đấm chân đá, bắt đầu điên cuồng đánh đấm năm người nằm trên mặt đất, năm tên đáng thương trước đó bị Hạ Thiên đánh ngất, bây giờ lại bị Triệu Thanh Thanh đá tỉnh.

Đồng Giang mang theo vài cảnh sát tiến vào, Lãnh Băng Băng vung tay lên:

– Đưa đám người này đi, cũng mang theo ly uống bia, coi như chứng cứ.

– Vâng, cục trưởng!

Đồng Giang lên tiếng, ngay sau đó năm tên đáng thương được đám cảnh sát cứu khỏi chân của Triệu Thanh Thanh. Lần này đám người không phải chỉ bị giam năm ngày rồi thả ra, sợ rằng phải ở trong nhà lao năm năm.

Khi Đồng Giang đi ra thì Lãnh Băng Băng tiếp tục điện thoại điều binh khiển tướng:

– Kéo tất cả người trong phân cục đến đây… Nói Lãnh Băng Băng tôi ra lệnh, ai có ý kiến cứ đến tìm.

Ba phút sau tất cả cảnh sát phân cục quận Đông đều được điều động, mười phút sau tất cả mọi người đã chạy đến Đêm Giai Nhân, một nhóm cảnh sát ngăn cản hai cửa trước sau, đám cảnh sát còn lại bắt đầu kiểm tra tất cả gian phòng trong Đêm Giai Nhân.

– Cảnh sát Lãnh, cảnh sát Lãnh, chị đây là…

Ông chủ Chung Lực trên danh nghĩa của Đêm Giai Nhân cuối cùng cũng xuất hiện, vẻ mặt cực kỳ sợ hãi.

– Bắt hắn lại.

Lãnh Băng Băng không cho đối phương cơ hội nói chuyện, nàng vung tay lên, hai cảnh sát nhào đến bắt Chung Lực.

– Sao lại bắt tôi? Cảnh sát Lãnh, chị bắt người dù sao cũng có lý do chứ?

Chung Lực lớn tiếng nói.

– Muốn lý do sao? Đợi đến cục cảnh sát rồi nói sau.

Lãnh Băng Băng quát lên:

– Đưa đi.

Hai cảnh sát bắt Chung Lực ra ngoài. Lúc này Đêm Giai Nhân đã rối loạn, cảnh sát kiểm tra từng phòng, tất nhiên đám nam nữ đang giải trí ở đây đều chạy ra ngoài. Một lúc sau trên hành lang đã tập trung cả trăm người, một số người đang kêu la, bộ dạng rất căm phẫn.

– Mở ra, tôi muốn ra ngoài.

Cổng Đêm Giai Nhân chợt có người lớn tiếng nói:

– Các người là phân cục nào? Có phải là phân cục quận Đông không? Tôi có quen biết với cục trưởng Phương của các người, mau tránh ra.

– Thật xin lỗi, cục trưởng Lãnh đã ra lệnh, không cho bất kỳ người nào được phép bỏ đi.

Viên cảnh sát vẫn không cho người ra, trong phân cục của bọn họ có một vị cục trưởng Phương, nhưng ai cũng biết vị cục trưởng Lãnh vừa điều đến mới có hậu trường cứng nhất. Lãnh Băng Băng tuy chỉ là phó cục trưởng nhưng lời nói của nàng dù sao cũng có tác dụng.

Không từ mà biệt, hành động đêm nay chính là điều tra trắng trợn Đêm Giai Nhân, ngoài Lãnh Băng Băng thì cũng không ai dám hạ lệnh, người nào không biết Đêm Giai Nhân có hậu trường cứng?

– Cục trưởng Lãnh cái con bà gì? Kéo người này đến đây.

Người này bất mãn kêu lớn.

– Tôi chính là Lãnh Băng Băng, anh tìm tôi sao?

Âm thanh của Lãnh Băng Băng truyền đến, người kia xoay người, sau đó hắn chợt ngẩn ngơ, trong mắt lóe lên cái nhìn dâm tục. Rõ ràng hắn không ngờ cục trưởng Lãnh là một nữ cảnh sát xinh đẹp như thế.

Lãnh Băng Băng cũng thấy rõ bộ dạng của người này, khoảng bốn mươi, vóc dáng không cao, có hơi béo, mắt nhỏ, mũi to, bộ dạng phải xin lỗi người nhìn.

– Tôi là người phòng công thương thành phố, bây giờ tôi có việc, chị bảo bọn họ mở cửa ra.

Người này sững sờ trong chốc lát, sau đó bày tỏ thái độ ương ngạnh.

– Trước khi chấm dứt điều tra thì không ai có thể đi.

Lãnh Băng Băng nói bằng giọng không cho thương lượng.

– Hồ đồ, cô có tư cách gì để tùy tiện điều tra ở đây?

Người này rất căm tức:

– Tôi cảnh cáo chị, nếu không cho tôi ra ngoài thì tự gánh hậu quả.

– Tôi cũng cảnh cáo anh, nếu ảnh hưởng đến chúng tôi điều tra phá án, tôi sẽ bắt anh vì chống người thi hành công vụ, cho anh ở lại cục cảnh sát qua đêm.

Lãnh Băng Băng không chút yếu thế.

– Này, anh thật sự muốn ra ngoài sao?

Giọng nói của Hạ Thiên chợt vang lên, tên khốn này rõ ràng uy hiếp cảnh sát tỷ tỷ, đúng là không muốn sống.

– Cậu là ai?

Người này nhìn Hạ Thiên, vẻ mặt rất kiêu căng.

– Tôi là người có thể cho anh ra ngoài.

Hạ Thiên lóe người đi đến trước mặt người kia, sau đó hắn chụp cổ áo đối phương rồi xách lên:

– Anh muốn ra ngoài sao? Tôi đánh anh văng ra.

– Cậu dám… Á…

Người kia phát ra tiếng hét hoảng sợ, Hạ Thiên hất tay ném hắn ra ngoài. Lần này đám cảnh sát không tiến lên ngăn cản, bọn họ để mặc hắn văng ra. Chỉ nghe thấy một tiếng hét thảm thiết vang lên, tên khốn văng ra khỏi Đêm Giai Nhân rồi đập mạnh lên mặt đất.

– Này, sư phụ, anh quá mạnh.

Triệu Thanh Thanh ở bên kia vỗ tay khen hay, nha đầu này trước đó thiếu chút nữa bị người ta cưỡng hiếp, bây giờ lại tỏ ra không có việc gì. Không thể không nói tố chất tâm lý của nàng thật sự không phải chỉ là mạnh mẽ bình thường.

Lúc này tên khốn phòng công thương đã bò lên khỏi mặt đất, hắn muốn xông vào bên trong, nhưng cảnh sát đã ngăn cản:

– Thật xin lỗi, bên trong đang tạm thời phá án, tạm thời không cho vào.

– Tôi vừa từ bên trong ra.

Người này quát lớn.

– Tôi không quan tâm anh từ đâu ra, bây giờ không thể vào.

Viên cảnh sát này biết rõ quan hệ giữa Hạ Thiên và Lãnh Băng Băng, tất nhiên sẽ không cho người này vào phá rối.

– Tôi muốn tố cáo cậu ta, tố cáo đả thương người, các anh mau bắt hắn lại.

Người này xông đến cửa rồi chỉ vào Hạ Thiên ở bên trong, hắn la lớn.

– Đừng quấy rối, chúng tôi đang rất bận rộn.

Viên cảnh sát kia ra vẻ mất kiên nhẫn:

– Anh có muốn bị bắt vì quấy nhiễu công vụ không?

– Anh… Các người rõ ràng đang bao che phạm nhân.

Người này rất tức giận:

– Tôi tố cáo các anh, tôi muốn tố cáo với cấp trên của các anh… Á…

Người này lại thét lên thảm thiết, lần này là Triệu Thanh Thanh phóng ra ngoài đá đối phương nằm lăn trên mặt đất, sau đó nàng đấm đá điên cuồng, nàng vừa đánh vừa hô lớn:

– Có ai không, tên này sàm sỡ…

Hai viên cảnh sát đứng canh cổng không biết nói gì hơn, người ở bên cạnh cục trưởng Lãnh quả nhiên rất trâu, người nào cũng hung hãn.

– Được rồi, Thanh Thanh, đừng làm rộn lên nữa.

Lãnh Băng Băng hô một tiếng, Triệu Thanh Thanh cuối cùng cũng ngừng tay nhưng tên đáng thương kia đã bị đánh mặt mũi bầm dập. Lần này hắn coi như đã biết tình huống không đúng, cũng không dám nói gì mà tranh thủ bỏ đi, nhưng hắn cũng đã nhớ kỹ cái tên Lãnh Băng Băng.

– Cục trưởng.

Đồng Giang từ trên lầu chạy xuống.

– Kiểm tra xong chưa?

Lãnh Băng Băng nhíu mà hỏi.

– Chưa, đã kiểm tra hết lầu ba, còn lầu bốn chưa lên.

Đồng Giang khẽ nói:

– Bảo vệ Đêm Giai Nhân ngăn cản chúng tôi, không cho chúng tôi lên trên.

– Các anh không làm gì được vài tên bảo vệ sao?

Lãnh Băng Băng rất mất vui.

– Cục trưởng, chẳng phải không đối phó được đám bảo vệ, nhưng Cao Danh Dương và Lâm Tử Hào đều ở bên trên, vì vậy… Vì vậy tôi phải báo cáo với chị trước.

Đồng Giang có chút do dự, một người là công tử của chủ tịch thành phố, một người là công tử của bí thư tỉnh ủy, Đồng Giang dù nhận được lệnh của Lãnh Băng Băng cũng không dám tùy tiện. Dù sao những nhân vật này cũng không phải hắn có thể động vào.

– Lâm Tử Hào có ở đây sao?

Lãnh Băng Băng có chút kinh ngạc, sau đó nàng cười lạnh:

– Tốt, bọn họ dám trơ mắt nhìn Thanh Thanh bị người khác cưỡng hiếp.

Lãnh Băng Băng sở dĩ làm ra động tác lớn như vậy vì biết camera ở trong góc, nàng biết ông chủ của Đêm Giai Nhân là Cao Danh Dương, tất nhiên nàng cũng biết ngoài Cao Danh Dương thì không có ai dám đặt camera. Cao Danh Dương đã cho người giám thị tất cả động tĩnh trong các phòng ở Đêm Giai Nhân, như vậy phòng số mười ở lầu hai có chuyện gì xảy ra đều được hắn biết rất rõ. Người khác không biết thân phận của Triệu Thanh Thanh nhưng Cao Danh Dương thì biết, nhưng hắn không quan tâm, điều này làm Lãnh Băng Băng cực kỳ tức giận, vì vậy nàng quyết định điều cảnh sát đến làm một cuộc điều tra lớn.

Lãnh Băng Băng không những muốn tìm ra tất cả camera trong phòng ở Đêm Giai Nhân, nàng phải tìm ra tất cả đoạn phim đã được lưu trữ, nếu nàng tìm ra được chứng cứ thì Đêm Giai Nhân coi như đóng cửa.

Khi Lãnh Băng Băng đi đến vị trí cầu thang ở lầu ba thì nhìn thấy cảnh sát đang giằng co với bảo vệ, mà Cao Danh Dương, Lâm Tử Hào thì đang đứng sau lưng đám bảo vệ.

– Cao Danh Dương, anh xác định muốn cho bọn họ ngăn cản chúng tôi phá án sao?

Lãnh Băng Băng khẽ quát.

– Cảnh sát Lãnh, lầu bốn là khu vực tư nhân, nếu chị muốn lên thì phải cầm theo giấy khám xét.

Cao Danh Dương dùng giọng không kiêu ngạo không xu nịnh nói.

– Sao anh phiền phức vậy?

Lãnh Băng Băng còn chưa nói thì Hạ Thiên đã mất kiên nhẫn:

– Không cho sao? Tôi đánh cho một trận.

Hạ Thiên vừa nói ra tay thì ra tay, hắn đánh về phía đám bảo vệ, khoảnh khắc sau đám bảo vệ đã nằm ngang trên nền nhà.

– Lên kiểm tra.

Lãnh Băng Băng vung tay lên.

Đám cảnh sát sững sờ, ngay sau đó cũng có phản ứng, tất cả cùng phóng lên lầu. Lần này Cao Danh Dương và Lâm Tử Hào đã không thể ngăn cản, chỉ có thể trơ mắt nhìn đám người lên lầu bốn.

Danh sách các phần:
Phần 1
Phần 2
Phần 3
Phần 4
Phần 5
Phần 6
Phần 7
Phần 8
Phần 9
Phần 10
Phần 11
Phần 12
Phần 13
Phần 14
Phần 15
Phần 16
Phần 17
Phần 18
Phần 19
Phần 20
Phần 21
Phần 22
Phần 23
Phần 24
Phần 25
Phần 26
Phần 27
Phần 28
Phần 29
Phần 30
Phần 31
Phần 32
Phần 33
Phần 34
Phần 35
Phần 36
Phần 37
Phần 38
Phần 39
Phần 40
Phần 41
Phần 42
Phần 43
Phần 44
Phần 45
Phần 46
Phần 47
Phần 48
Phần 49
Phần 50
Phần 51
Phần 52
Phần 53
Phần 54
Phần 55
Phần 56
Phần 57
Phần 58
Phần 59
Phần 60
Phần 61
Phần 62
Phần 63
Phần 64
Phần 65
Phần 66
Phần 67
Phần 68
Phần 69
Phần 70
Phần 71
Phần 72
Phần 73
Phần 74
Phần 75
Phần 76
Phần 77
Phần 78
Phần 79
Phần 80
Phần 81
Phần 82
Phần 83
Phần 84
Phần 85
Phần 86
Phần 87
Phần 88
Phần 89
Phần 90
Phần 91
Phần 92
Phần 93
Phần 94
Phần 95
Phần 96
Phần 97
Phần 98
Phần 99
Phần 100
Thông tin truyện
Tên truyện Hạ Thiên - Quyển 3
Tác giả Chưa xác định
Thể loại Truyện nonSEX
Phân loại Truyện chưa được phân loại
Ngày cập nhật 01/06/2020 11:29 (GMT+7)

Một số truyện liên quan

Vĩnh Hằng – Quyển 15
Phần 82 Tuy rằng Bạch Tiểu Thuần không biết phương pháp chế luyện, nhưng hắn vẫn phân biệt ra được một phần nhỏ nguyên liệu tạo thành nước thuốc. Bất kỳ một loại nào, đối với Tiên Vực của Vĩnh Hằng mà nói, đều gần như thất truyền, thuộc về tiên thảo trong truyền thuyết. Chỉ riêng Linh Long Giác này là một thiên tài địa bảo, có ở Tiên Vực của Vĩnh Hằng, chỉ có điều giá rất cao. Trước đó, lúc Bạch Tiểu Thuần ở Thánh Hoàng Thành đã từng thấy qua. Giá cả kia cho dù Thiên Tôn tư cách lâu năm, muốn có được, cũng sẽ đau lòng hồi lâu. Giá trị! Bạch Tiểu Thuần...
Phân loại: Truyện nonSEX Tuyển tập Vĩnh Hằng
Đạo mộ bút ký – Quyển 4
Phần 56 Bác sĩ trong đoàn A Ninh kiểm tra vết thương cho chúng tôi, tiêm một liều kháng viêm và vắc xin phòng bệnh lây truyền qua động vật, vết thương bị rách quá to cũng được rửa sạch và khâu lại. Mông Bàn tử bị thương nặng nhất, khiến hắn chỉ có thể nằm sấp mà ăn uống. Chúng tôi đã sắp chết đói đến nơi rồi, mặc dù thức ăn không nhiều lắm, nhưng người dẫn đường của nhóm A Ninh nói nơi này gió nhẹ, nhất định có đường ra, không cần quá lo lắng làm gì. Chúng tôi ngốn rất nhiều thức ăn chứa đường, các bộ phận trên thân thể đã dần dần lấy...
Phân loại: Truyện nonSEX Tuyển tập Đạo mộ bút ký
Tru Tiên
Phần 82 “Ai?” Ngoài cửa Ngọc Thanh Điện đồng thanh vang lên tiếng quát tháo rân trời của đám đệ tử Thanh Vân Môn, nhưng chỉ nghe mấy tiếng lào xào, tựa như có cao nhân ngự không mà đến, rồi lại nghe bịch bịch mấy tiếng, mấy Thanh Vân đệ tử lăn vào, té ngã dưới đất. Ngay cửa thoáng hiện bốn bóng người, chính là tứ đại Tông chủ của Ma Giáo. Ngọc Dương Tử và Độc Thần đứng giữa, Quỷ Vương cùng Tam Diệu Tiên Tử đứng hai bên, bốn người cùng nhìn vào đại điện, chầm chậm bước tới. Niên kỷ lớn nhất là Ðộc Thần, miệng phát ra tiếng cười khằng khặc: “Ðạo Huyền lão...
Phân loại: Truyện nonSEX Truyện cổ trang

Danh sách truyện sex được đọc nhiều nhất

TOP truyện sex ngắn hay nhất!

TOP tác giả tài năng